Chương 1316: Là bắt đầu hay là chấm dứt?
-
Quan Sách
- Tịch mịch độc nam hoa
- 2590 chữ
- 2020-05-09 12:53:46
Số từ: 2581
Nhóm dịch: Quan Sách
Nguồn: Mê Truyện
Thời gian giống như một con ngựa hoang chạy trốn, trôi qua rất nhanh.
Trong nháy mắt, đã trôi qua nữa năm rồi.
Nằm ngoài dự kiến của moi người, khiến rất nhiều người mở rộng tầm mắt, năm nay xếp hạng kinh tế các thành phố của Sở Giang, tổng giá trị sản xuất trong quý cuối cùng của Kinh Giang, không ngờ mạnh mẽ ngạo nghễ vượt qua tỉnh Sở Giang, ngạo nghễ xếp hạng thứ nhất của toàn Tỉnh.
Một thành phố cấp ba có kinh tế vượt qua tỉnh thành, chuyện này chưa bao giờ có trong lịch sử của Sở Giang.
Mà thành tích này của Kinh Giang, chắc chắn được ghi vào lịch sử.
Kinh Giang từ một thành phố có vấn đề, hiện tại trở thành nơi phát triển nhanh nhất của toàn Tỉnh, chỉ mất ba năm đã trở thành thành phố phát triển nhanh nhất.
Ba năm qua, Kinh giang đã chọn con đường đi phù hợp với sự phát triển của riêng mình, hiện tại đang cải cách xí nghiệp nhà nước, thu hút đầu tư, thành lập trung tâm hậu cần giành lấy được thành công lớn trong mọi mặt.
Việc xây dựng bến tàu Tẩu Mã Phố, càng làm cho Kinh Giang trở thành đầu mối then chốt trong vấn đề giao thông đường biển của Sở Giang.
Dựa vào ưu thế địa lý độc đáo của nó, Thành ủy và chính quyền thành phố Kinh Giang vào cuối năm sẽ xây dựng kế hoạch lớn đem Kinh Giang trở thành khu trung tâm thương mại, khu trung tâm bán sỉ của khu Trung Nguyên.
Kế hoạch này phỏng chừng sẽ mang đến cho Kinh Giang mười tỷ nhân dân tệ giá trị sản lượng, mặt khác hàng năm còn có gần một tỷ đồng doanh thu thuế.
Kế hoạch chủ yếu là dựa vào ưu thế ngành may mặc truyền thống của Kinh Giang làm trung tâm, dưới điều kiện tiên quyết là trung tâm tập kết hàng hóa được đặt tại Kinh Giang, chính quyền dồn sức khai thác phát triển khu thương mại, cổ vũ buôn bán phồn vinh, mục đích là xây dựng Kinh Giang trở thành nơi tập kết hàng đầu tiên của Trung Nguyên, thông qua việc nghênh đón khách hàng từ Nam chí Bắc, từ đó sẽ thúc đẩy sức sống nền kinh tế của toàn Kinh Giang.
Kế hoạch này rất to lớn nhưng thực thi sự tình không chỉ một sớm một chiều, mà phải có kế hoạch hấp dẫn người.
Một khi kế hoạch này được thực thi, sự phồn vinh và quy mô của thành phố Kinh Giang, đều được mở rộng lớn. Với đà phát triển nhanh chóng của Sở Thành, quá trình hội nhập của Kinh Sở sẽ được đẩy nhanh hơn nữa.
Có lẽ sau mười năm, vòng kinh tế Kinh Sở của tỉnh Sở Giang, sẽ trở thành vòng kinh tế thành công nhất và có quy mô lớn nhất của khu vực Trung Nguyên.
Kinh Giang đang dùng phương thức này nói cho cả nước biết tiềm lực và giá trị vốn có của mình.
Mà bởi vì sự lôi kéo kinh tế của Kinh Giang, tổng thể kinh tế của toàn Tỉnh năm nay đều có chiều hướng tốt, tuy rằng trước mắt số liệu kinh tế của cả nước còn chưa báo cáo ra, nhưng tỉnh Sở Giang nhất định sẽ vững bước tiến lên phía trước, đây căn bản là sự tình ván đã đóng thuyền rồi.
Kinh Giang.
Xưởng đóng tàu Kinh Giang.
Bí thư Ngũ của Tỉnh ủy, Trưởng ban thư ký Tỉnh ủy Trần Kinh hôm nay đã đến xưởng đóng tàu khảo sát thăm hỏi.
Mặc dù nhiều phương tiện truyền thông bên ngoài mổ xẻ phân tích, xưởng đóng tàu Kinh Giang hiện tại đã trở thành nơi căn cứ sản xuất những tàu trọng tải nhỏ của nước cộng hòa.
Nhưng xưởng đóng tàu Kinh Giang dù sao vẫn là xí nghiệp dân dụng, hiện tại sau khi cải tổ một lần nữa, xưởng đóng tàu Kinh Giang cũng trở thành xí nghiệp lớn nhất tỉnh Sở Giang.
Bí thư Ngũ và Trường ban thư ký Trần đến thị sát nơi đây, lãnh đạo chủ chốt của Thành ủy Kinh Giang cũng đi cùng.
Đoàn người đi thăm toàn bộ xưởng đóng tàu, còn cùng nhau đi lên Ngọc Sơn.
Ngọc Sơn bây giờ là khu quân sự chính thức, chuyên gia quan trọng, nhân viên bảo mật kỹ thuật của xưởng đóng tàu đều ở Ngọc Sơn.
Hàng năm Ngọc Sơn đều đánh dấu vùng cấm quân sự, trên núi trận địa Radar được cấy khắp mọi nơi, canh giữ nghiêm mật.
Toàn bộ công việc phòng vệ ở Ngọc Sơn chính là bảo vệ xưởng đóng tàu, người phụ trách việc kế hoạch này chính là thượng tá Thu Nhược Hàn kẻ thù không đội trời chung với Trần Kinh.
Xưởng đóng tàu Kinh Giang hiện tại đã súng bắn chim đổi pháo rồi, đứng ngắm từ đỉnh núi Ngọc Sơn, toàn bộ khu vực xưởng đóng tàu đều là một cảnh tượng náo nhiệt bận rộn, khắp nơi đều là công nhân đang bận rộn thi công trên công trường.
Bởi vì thành công trong việc tiến cử xưởng đóng tàu Kinh Giang, quy mô của quân phân khu Kinh Giang cũng được mở rộng.
Tư lệnh viên phân quân khu Hà Thọ Sơn kiêm nhiệm Tư lệnh Quân khu tỉnh, làm nghi thức trao quân hàm ở đại quân khu, ông cũng được đề phong cấp bậc Thiếu tướng.
Có thể đoán,chức vụ hiện tại của Hà Thọ Sơn nhất định chỉ là chức vụ tạm thời, ông chắc chắn sẽ tới nhậm chức trong quân đoàn chủ lực của đại quân khu, một vị tướng quân thúc ngựa chiến trường của đất nước lại bước ra từ kinh Giang, có thể nói đây là niềm tự hào của Kinh Giang.
ở Ngọc sơn, Hà Thọ Sơn nắm chặt tay Trần Kinh, rất cảm kích nói:
- Mấy năm trước, Kinh Giang còn giống đứa bé, xưởng đóng tàu Kinh Giang giống đứa bé bệnh nặng. Mấy năm qua đi, đã thay đổi mọi cuộc bể dâu rồi. Mà ngay cả Ngọc Sơn mảnh núi hoang này, cũng thay đổi hoàn toàn bộ dáng. Nói thật, những thành tích lúc trước đều là chúng tôi không dám tưởng tượng, và cũng không dám nghĩ đến.
Trong thời bình, Kinh Giang của chúng ta một lần nữa tiến vào phạm vi xây dựng quốc phòng, quân sự của nhà nước, đây phải nói là một kỳ tích. Trưởng ban thư ký, anh là người sáng lập ra kỳ tích đó.
Trần Kinh nói:
- Tư lệnh viên Hà, anh quá khen, tôi tôi chỉ là xe chỉ luồn kim, đáp cầu dắt mối mà thôi. Nói thật việc này không là gì cả, thành tích đều là do các đồng chí của chúng ta cố gắng lấy được đấy, tôi ở Tỉnh ủy chờ đợi điểm này, mong mỗi ngày nghe được tin chiến thắng của Kinh Giang.
Là cán bộ công tác ở Kinh Giang, tôi cảm thấy rất hãnh diện.
Hà Thọ Sơn cười ha ha, không nói gì nữa.
Ông ta mặc dù là cán bộ quân đội, nhưng tương đối tinh thông tin tức của chính đàn Sở Giang.
Bây giờ Trần Kinh đã không phải là Bí thư Thành ủy cất bước gian nan như ở Kinh Giang như trước, lực ảnh hưởng của Trần Kinh ở Tỉnh ủy rất lớn, cán bộ Kinh Giang cũng được hắn xây dựng thành thế hệ Kinh Giang có động lực mạnh mẽ trong chính đàn của Sở Giang, hiện tại đã có tin tức truyền tới, nói Trần Kinh không lưu lại lâu dài ở Kinh Giang.
Trung ương đang bắt đầu sắp xếp bố cục nhân sự của cả nước, Trần Kinh đã rơi vào tầm mắt của tổ chức.
Mỗi vị lãnh đạo chủ chốt của Ban Tổ chức Trung ương vì vấn đề hướng đi của Trần Kinh, đã mấy lần kết nối với Ngũ Đại Minh.
Ngũ Đại Minh vì tiền đồ của Trần Kinh, nghe nói đã buông hắn ra rồi.
Hiện tại Sở Giang rất nhiều người đều đang nghị luận, Trần Kinh tiếp theo sẽ đứng về con đường nào.
Rõ ràng, Trần Kinh mấy năm ở Sở Giang đã tạo ra nhiều chiến tích rất cao.
Sở Giang trải qua sự lắng đọng lâu như vậy, có tích lũy lâu dài từ trước nên phát triển rất nhanh, rốt cục đi ra từ vũng bùn, bắt đầu vững bước tiến về phía trước.
Vào lúc này, vị trí của một Trưởng ban thư ký dường như đã trói buộc nghiêm trọng người tài hoa như Trần Kinh.
Lần này Ban Tổ chức đáp ứng yêu cầu của Trung ương, cả nước chốt lại danh sách hơn hai mươi cán bộ cấp phó của Tỉnh trở lên để bồi dưỡng trọng điểm, tên Trần Kinh được xếp hàng đầu tiên.
Cũng có lời đồn rằng, nói nhân vật số một của Lĩnh Nam, Tô Bắc đã mở miệng đòi người ở Trung ương rồi, Trần Kinh càng ngày càng tiến vào gần vòng tròn trung tâm của chính đàn nước cộng hòa.
Đương nhiên, đây không phải là dịp để nói về những vấn đề này, nhưng số lần Trần Kinh đi thị sát cùng Ngũ Đại Minh cũng thưa dần, đó là một sự thật khách quan.
Hơn nữa vào thời điểm này, Trần Kinh lại đi thị sát một mình, hắn mỗi một lần thị sát, gần như đều là tiêu điểm chú ý của giới truyền thông toàn tỉnh, tốc độ hấp dẫn giới truyền thông gần bằng Chủ tịch tỉnh Thu Tự trung, thậm chí vượt qua Phó bí thư Tôn Thiên Thạch.
Hôm nay, Trần Kinh sau mấy tháng đi cùng Ngũ Đại Minh thị sát Kinh Giang và xưởng đóng tàu Kinh Giang, đã có những lão làng từng trải hiểu sâu về chính đàn của Sở Giang cho rằng đây có thể là Trần Kinh đang dùng phương thức không rõ ràng để cáo biệt mọi người.
Tuy rằng nói như vậy có chút miễn cưỡng, nhưng rõ ràng, hôm nay Trần Kinh đã được chú ý rất nhiều.
Tại cuộc họp gặp mặt phóng viên vào buổi trưa giữa thành phố Kinh Giang và Tỉnh ủy.
Thậm chí có người ngoài tỉnh trực tiếp thẳng thắn đặt câu hỏi với Trần Kinh:
- Trường ban thư ký Trần, hiện tại bên ngoài có rất nhiều đồn đại, nói ngài sẽ phải rời khỏi Sở Giang, xin hỏi ngài bình luận vấn đề này như thế nào?
Trần Kinh lúc này hồi đáp:
- Tôi có tình cảm rất sâu sắc với Sở Giang, tôi hy vọng cả đời này làm việc ở Sở Giang.
Câu trả lời như vậy của Trần Kinh rõ ràng mang sắc thái chính quyền, không đủ để chứng minh được cái gì, ngược lại làm cho mọi người càng thêm chú ý việc này.
Ăn cơm tối ở Ngọc Sơn, Ngũ Đại Minh đã lâu không đi biệt thự suối nước nóng, đêm đó liền trực tiếp đi biệt thự suối nước nóng nghỉ ngơi.
Trong hồ nước nước nóng, Trần Kinh ngồi đối mặt với Ngũ Đai Minh, cùng nhau ngâm mình ở trong hồ tận hưởng sự an nhàn của suối nước nóng.
Cảnh vật rất an tĩnh, Trần Kinh và Ngũ Đại Minh đều không nói gì, tựa hồ cũng đang suy tư vấn đề.
Qua thật lâu, Ngũ Đại Minh nói:
- Trần Kinh, tôi lớn hơn cậu hai mươi tuổi, tôi cả đời này đều làm ở Sở Giang, mong muốn làm việc để vực dậy kinh tế của Sở Giang, đây chính là nguyện vọng lớn nhất của tôi. Tôi không có suy nghĩ quá nhiều, cho dù đến tuổi nhưng tôi sẽ không ỷ lại, tôi vì công việc của Đảng đem cả đời này cống hiến cũng đáng.
Tương lai sau này về hưu, sẽ an dưỡng tại viện dưỡng lão, mỗi ngày ngâm mình vào suối nước nóng này, giữ gìn tuổi thọ, tuổi già phải quay về núi rừng rồi.
Ông dừng một chút lại nói:
- Nhưng cậu không giống với tôi, cậu còn trẻ, còn có nhiều thời gian đề phát triển tài năng của mình. Tương lai tiền đồ và vận mệnh của nước cộng hoà đều do thế hệ này của các cậu nắm giữ đấy.
Bây giờ trong đám cán bộ cùng tuồi cậu, cậu xem như ưu tú nhất, lần này Trưởng ban Mễ đã hạ quyết tâm rồi, đã hai lần gọi điện thoại cho tôi. Tính cách của ông ta mấy năm nay đã thay đổi nhã nhặn ôn hòa hơn trước rồi, nhưng vẫn cả giận với tôi hai lần, nói tôi chỉ muốn làm đỉnh núi nhỏ, không để ý đại cục, chỉ lo mảnh đất của Sở Giang mình.
Ông nhẹ nhàng thở dài, nói:
- Tôi suy nghĩ nhiều lời nói của lão lãnh đạo, rất hiểu tâm tư của ông ta. Tiếp tục lưu lại Sở Giang này, sẽ trở ngại cho sự phát triển của cậu...
Trần Kinh im lặng không nói lời nào, một lát sau, hắn nói:
- Bí thư, tỉnh chúng ta vẫn tồn tại vấn đề về công việc bảo mật. Chữ Bát còn chưa có chổng đít lên, bên ngoài đã ầm ĩ cả rồi, đối với sự tình như vậy, phải kiểm tra chặt chẽ.
- Ha hả, Ngũ Đại Minh quay đầu lại cười, nói:
Đó là công việc của cậu, cậu phải kiểm tra chặt chẽ, xử lý vấn đề báo hội nghị thường vụ Tỉnh ủy, nghiêm túc xử lý đi.
Trần Kinh mỉm cười không có cách nào khác đành lắc đầu.
Rời khỏi Sở Giang Trần Kinh cũng không phải không có suy nghĩ qua, chỉ có điều hắn không nghĩ tới lại nhanh như vậy.
Mới vừa tiến vào Tỉnh ủy Sở Giang công tác một năm, mới tìm được một chút cảm giác, nhưng bây giờ đột nhiên phải suy nghĩ rời khỏi Sở Giang, không thể không nói, tin tức này khiến Trần Kinh rất khiếp sợ, cũng có chút trở tay không kịp.
Thật không dễ dàng, công việc của Sở Giang trải rộng ra rồi, làm được thuận buồm xuôi gió rồi, biết rõ mọi ngóc ngách của công việc, cũng đa có thành tích chút ít rồi.
Vào lúc này phải rời khỏi, mặc dù việc rời khỏi này là một sự vinh quang, là một sự thành công, nhưng trong lòng Trần Kinh khó tránh khỏii bùi ngùi.
Hắn từ nhỏ sống ở Sở Giang mấy chục năm rồi.
Có cảm tình sâu sắc với thành phố Sở Thành và nơi này, là người thường có thể khó cảm nhận được.
Nhưng câu nói của Ngũ Đại Minh nói rất hay, làm cán bộ ở Sở Thành, không có khả năng đảm nhiệm nhân vật của Sở Giang, nếu như vậy, Trần Kinh sao có thể không suy xét tiền đồ phát triển của mình chứ?