Chương 302: Trăm Phương Nghìn Kế
-
Quan Sách
- Tịch mịch độc nam hoa
- 2508 chữ
- 2020-05-09 12:48:12
Số từ: 2502
Nguồn: Mê Truyện
Chính trị luôn có nhiều điều bất đắc dĩ như vậy, không thể thập toàn thập mỹ.
Ở trong vấn đề nhà máy máy kéo Lâm Tinh, rốt cuộc là điều tra sâu thêm hay là bỏ qua chuyện cũ, làm lại từ đầu. Điều này ở mặt nào đó là một quyết định khá gian nan!
Thậm chí đối với Ngũ Đại Minh mà nói, quyết định này là cực kì khó khăn!
Trần Kinh nhẹ nhàng thu dọn lại những văn bản đã phê duyệt trên bàn của Ngũ Đại Minh. Ngũ Đại Minh nằm ở trên ghế, ánh mắt hướng lên trời, không nói câu gì.
Trong tay của y cầm một thứ, là một bản tóm tắt hội nghị vừa được Trần Kinh chỉnh lý. Cuộc họp có ba người: Ngũ Đại Minh, Thanh Phi Hoa và Phương Khắc Ba. Ở trong cuộc họp, Phương Khắc Ba bỗng nhiên đề xuất, một lần nữa suy xét việc chọn người cho vị trí trưởng phòng Công an thành phố.
Phương Khắc Ba nói rất mập mờ, gã nói:
- Căn cứ tình trạng trước mắt của Đức Cao chúng ta, trọng trách trên vai Hóa Quang đồng chí là quá nặng, chúng ta có nên thận trọng suy xét một chút trong vấn đề ở ứng cử viên trưởng phòng Công an? Dù sao, một đoạn thời gian dài tiếp theo đây, công tác của Phòng Công an sẽ trở nên khá quan trọng.
Phương Khắc Ba đề xuất vấn đề này, ý tứ đã rất rõ ràng!
Hiện tại hệ thống chính trị pháp luật Đức Cao bền chắc như thép, Ngũ Đại Minh muốn nắm trong tay cơ hội chi phối chính trị này, Phương Khắc Ba có thể ủng hộ y. Nhưng, ở trong vấn đề Lâm Tinh thì ngược lại, cứ dây dưa không dứt mãi.
Phạm vi liên đới của Lâm Tinh rất lớn, nếu thật sự truy cứu thì ắt hẳn sẽ gây một trận động đất. Mà có thể không chỉ riêng động đất ở Đức Cao, nói không chừng là toàn bộ tỉnh Sở Giang cũng sẽ vì chuyện này mà chấn động. Phương Khắc Ba tỏ thái độ rõ ràng, không hy vọng hình thành cục diện như vậy.
Mà Thanh Phi Hoa cũng rất ủng hộ ý kiến của Phương Khắc Ba, gã cho rằng, trọng điểm trong vấn đề nhà máy máy kéo Lâm Tinh là ở chỗ thu nhập hằng ngày của mấy ngàn công nhân viên chức, giờ quan trọng nhất là phải nghĩ cách tiến hành cải cách đối với nhà máy máy kéo, thay đổi những hạn chế bất cập đang tồn tại, mau chóng vựng dậy nhà máy.
Cuộc họp hôm nay diễn ra cũng không lâu, cuối cùng Ngũ Đại Minh vẫn chưa tỏ rõ thái độ. Sau khi tan họp cảm xúc của y rất sa sút, nằm ngửa ra trên ghế, Trần Kinh ở một bên không dám quấy rầy.
- Trần Kinh, uy lực của bốn chữ ‘chuyện cũ bỏ qua’ này thật lớn nha, cũng chỉ vì bốn chữ này mà có thể một nhát xóa bỏ vấn đề đã tồn tại bao năm nay ở nhà máy Lâm Tinh, lãng phí biết bao là tài sản quốc gia! Trong chuyện này có bao nhiêu đen tối và mờ ám chứ?
Ngũ Đại Minh bỗng nhiên nói.
Trần Kinh trầm mặc, vấn đề mà Ngũ Đại Minh nói, Trần Kinh cũng đã từng nghĩ qua.
Nhưng ý kiến của Phương Khắc Ba cũng không thể không suy xét, hiện tại đối với Đức Cao mà nói, quan trọng nhất là là phải ổn định phát triển, là thời điểm mà ổn định áp đảo tất cả.
Vào loại thời điểm này, nếu tiếp tục giằng co chuyện của Lâm Tinh, không chỉ dẫn đến rất nhiều sóng gió mà còn có thể cản trở triển vọng của chính Lâm Tinh. Đối với Ngũ Đại Minh mà nói, bỏ qua chuyện của nhà máy máy kéo Lâm Tinh, đổi trở về việc nắm gọn trong tay hệ thống chính trị pháp luật, thực sự là một thắng lợi lớn trên con đường chính trị.
Nói trắng ra thì đây chính là trao đổi chính trị.
Người của Ngũ Đại Minh đề xuất muốn thanh toán nhà máy máy kéo Lâm Tinh, nhưng lập tức sẽ dẫn phát khủng hoảng các phái ở Đức Cao, mọi người đều phản đối đề nghị này. Ở dưới tình huống đó, Ngũ Đại Minh muốn đề xuất nắm trong tay Đảng ủy Công an, các phái ở Lễ Hà đương nhiên đều ủng hộ y, cho nên, chỉ cần Ngũ Đại Minh đồng ý, chỉ trong một đêm, Chương Hóa Quang ngạo mạn một thời đã gặp phải hoàn cảnh là bốn bề là địch!
Có thể khẳng định, trong lòng Ngũ Đại Minh hiểu rất rõ hết thảy những điều này, bằng không, ở cuối hội nghị thường vụ y sẽ không điều đình. Đối với Ngũ Đại Minh mà nói, mục tiêu của y là Đảng ủy Công an, về phần ý kiến phải thanh toán nhà máy máy kéo Lâm Tinh thì cũng chỉ là phát súng chỉ thiên mà thôi.
Dùng nó để trao đổi lấy việc tất cả mọi người ủng hộ y chỉnh lý Đảng ủy Công an.
Cũng chỉ có lúc ở cùng với Trần Kinh, Ngũ Đại Minh mới có thể đem những đắn đo của mình nói ra với hắn, đó đều là những lời từ tận trong phế phổi.
- Lưới trời lồng lộng, tuy thưa, nhưng chắc chắn khó lọt.
Trần Kinh nói.
Lời này của hắn rõ ràng là muốn khiến Ngũ Đại Minh thoải mái một chút. Ngũ Đại Minh thản nhiên cười cười, nhẹ nhàng lắc đầu:
- Chuyện này không thể cứ cho qua như vậy được, cho dù bây giờ không tra công khai thì cũng phải ngầm tra, không thể chỉ chờ thời cơ thuận lợi được!
Trần Kinh không nói, hắn hiểu rõ, Ngũ Đại Minh khẳng định là có quyết đoán rồi!
...
Ngũ Đại Minh cũng không dùng thủ đoạn kịch liệt để bắt Chương Hóa Quang, Trưởng phòng Công an thay đổi người, là Nhiêu Cường từ bộ phận hàng không của sở Công an tỉnh đảm nhiệm. Ngay sau đó, là tay đổi người đứng đầu viện kiểm sát, toà án, người cũ của Chương Hóa Quang nhân mã đều bị thay mới toàn bộ, còn vị trí Bí thư Đảng ủy Công an của Chương Hóa Quang thì vẫn tiếp tục bảo lưu.
Điều này đối với Chương Hóa Quang mà nói, tương đương là chém đứt tay chân của gã, chỉ chừa có mỗi thân thể, loại thống khổ này so với chết còn khó chịu hơn!
Chương Hóa Quang ở Đức Cao kinh doanh nhiều năm rồi, cái gọi là căn cơ vững chắc cùng với mạng lưới quan hệ đã thành lập được cứ như vậy mà sụp đổ!
Lý do mà Chương Hóa Quang dám đối đầu với Ngũ Đại Mình, nói trắng ra, là vì gã quá đánh giá cao chính bản thân mình!
Quả thật, nếu phải đối mặt với Chương Hóa Quang, muốn lay động vị trí của Chương Hóa Quang ở hệ thống chính pháp là cực kỳ khó khăn. Nhưng, Ngũ Đại Minh sao có thể ngay mặt đột phá, chính trị tài tình là ở chỗ mượn lực. Ngũ Đại Minh chỉ dở chút thủ đoạn là Chương Hóa Quang đã phải đối nghịch với hoàn cảnh bốn bề đều là địch.
Không cần Ngũ Đại Minh tự mình động thủ thì đã có người đề xuất muốn động tới Chương Hóa Quang rồi, dưới tình huống đó, Chương Hóa Quang sẽ chỉ như con cá nằm trên thớt, không có bất luận cơ hội trả đòn nào.
Chương Hóa Quang bị mất quyền lực, việc cải cách nhà máy máy kéo Lâm Tinh được lên chương trình. Mà vào lúc này, Thiệu hồng Ngạn rốt cục đã tỉnh ngộ, trong lòng hối hận không thôi.
Từ khi gã từ chức ở nhà máy máy kéo Lâm Tinh thì đảm nhiệm Tổng giám đốc nhà máy cơ giới công nghiệp nặng Sở Giang. Doanh nghiệp này là doanh nghiệp tư nhân, cổ đông lớn nhất là Liêu Triết Du mà đại biểu pháp nhân là Thiệu Khôn. Thiệu Hồng Ngạn tại cũng sớm đã có cổ phần trong đó.
Cục diện Đức Cao được sáng tỏ, Thiệu Hồng Ngạn hận tới mức ngứa cả răng, oán giận với Thiệu Khôn và Liêu Triết Du:
- Mẹ nó! Ngũ Đại Minh này rất giảo hoạt, hắn căn bản là không dám làm gì Lâm Tinh, mà còn khiến tôi phải rời khỏi đó!
Gã rất hối hận đấm đấm đầu:
- Sao mà lúc ấy tôi lại không ý thức được điểm này chứ, mục tiêu chân chính của Ngũ Đại Minh rõ ràng chính là Chương Hóa Quang mà!
Nỗi đau phải rời khỏi Lâm Tinh đối với Thiệu Hồng Ngạn mà nói chính là khắc cốt ghi tâm, kinh doanh nhiều năm ở Lâm Tinh như vậy, đã lập nên mạng lưới quan hệ rộng lớn như vậy, vừa đi khỏi thì rất nhiều quan hệ đều khó có thể hàn gắn, địa vị và oai phong không so được với trước?
Liêu Triết Du nhắm mắt dưỡng thần, làm như không thấy đối với vẻ mặt của Thiệu Hồng Ngạn, Thiệu Khôn ở một bên nói:
- Hồng Ngạn, cậu nói cái gì đó? Nghe giọng điệu này chẳng lẽ là đang trách Liêu tổng?
Thiệu Hồng Ngạn cả kinh, vội nói:
- Tôi tuyệt đối không dám có ý này. Tôi chỉ là căm hận họ Ngũ và cả tên họ Trần kia mà thôi. Thiệu Hồng Ngạn kiếp này không đội trời chung với hai người đó! Con mẹ nó, đắc tội họ Thiệu ta, chắc chắn không có kết quả tốt!
Liêu Triết Du mở mắt ra, khóe miệng hơi hơi nhếch lên, nói:
- Thiệu tổng, Lâm Tinh dù gì cũng là nơi thị phi, rời khỏi sớm một chút cũng không tồi. Rất nhiều người chết cũng là vì tham lam, nếu bớt tham lam một chút thì làm sao có dễ dàng chết như vậy?
Thiệu Hồng Ngạn ngượng ngùng cười cười, trong mắt vẫn lóe ra hào quang âm độc như trước, bị ép rời xa Lâm Tinh, nỗi nhục này bất luận thế nào cũng không quên được!
...
Chuyện nhà máy máy kéo Lâm Tinh tạm gác lại, ở Tu Mai, lại đã khai mạc lễ hội trà lần thứ nhất.
Phó Chủ tịch thường trực thành phố Lưu Minh Minh tham gia nghi thức khai mạc cũng có phát biểu, mà Trần Kinh làm phó chủ nhiệm văn phòng Thành ủy, cũng làm lãnh đạo thị nên cũng tham dự nghi thức khai mạc.
Lễ hội trà long trọng lần này là từ ban Tuyên giáo Huyện ủy Tu Mai và công ty văn hóa truyền thông sở thành Sở Giang hợp tác tổ chức. Toàn bộ lễ hội, mặt nào cũng đều là cao cấp cả. Đầu tiên là người chủ trì buổi lễ là đương gia chỉ trì trên đài truyền hình tỉnh, mà các tiết mục ca múa ở đó cũng là do truyền thông văn hóa Sở Giang thông qua các loại quan hệ, mà lựa chọn các ngôi sao ca nhạc và nghệ sĩ hài trong cả nước..
Ở phương diện truyền thông, tỉnh Đức Cao xuất xuống mọt đội phóng viên khá lớn, các tỉnh lân cận cũng có tới công ty truyền thông tới đưa tin lễ hội trà lần này.
Trung tâm của Lễ hội trà là văn hóa trà địa phương, giới thiệu toàn bộ quá trình từ khâu nuôi trồng đến chế tác, cho đến tận lúc được người ta nhâm nhi của trà núi dân tộc.
Bắt tay vào làm từ góc độ văn hóa, lấy khoa học dinh dưỡng để nhãn điểm, toàn bộ tiết mục văn hóa tại lễ hội trà đều nhiều mà không tạp, mang đậm hơi thở văn hóa, lại sung mãn tính tri thức. Mà mấy tình tiết văn hóa và quảng bá đó đều được khéo léo lồng vào các tiết mục giải trí cả.
Trong chương trình giải trí, Tu Mai hoàn thành một lần quảng cáo bản thân, trà của Tu Mai cũng là lần đầu tiên thông qua loại lễ hội long trọng này, chính thức ra mắt bên ngoài!
Thành công mà Lễ hội lá trà của Tu Mai đạt được vượt qua tưởng tượng của Trần Kinh, lúc này còn có thương nhân đến từ vùng duyên hải địa khu và phương bắc địa khu xâm nhập khảo sát toàn diện việc gia công và sản xuất của xí nghiệp lá trà và căn cứ lá trà.
Lúc buổi lễ gần kết thúc, tổng kim ngạch của các hợp đồng mua bán được kí kết đã vượt qua năm mươi triệu, hơn nữa còn có càng nhiều hợp đồng mua bán đang được đàm phán.
Ở trong buổi bế mạc lễ hội lá trà, Mã Bộ Bình đã phát biểu một đoạn nói chuyện rất dào dạt tình cảm, lời nói của y nhấn mạnh rằng lễ hội lá trà thành công là dấu hiệu cho hướng đi theo nông nghiệp đặc sắc này của Tu Mai sẽ thành công, sẽ đạt được hiệu quả không tầm thường.
Đồng thời, Mã Bộ Bình còn tỏ thái đội rằng hiện giờ việc gia công và sản xuất lá trà, cùng với những mặt nông nghiệp đặc sắc khác của Tu Mai mới chỉ như một đứa nhỏ, một đưa nhỏ đang tập tễnh học đi. Trong tương lai, thế phát triển của Tu Mai sẽ càng ngày càng mạnh, mạnh đến không thể ngăn cản. Cộng thêm cả sự gia nhập của hệ thống vận chuyển đường cao tốc và đường sắt, du lịch nông thôn, du lịch làng nghề của Tu Mai cũng chắc chắn càng ngày càng vững mạnh.
Tu Mai vào lúc đó, sẽ trở thành một viên minh châu rực rỡ của Sở Giang bắc bộ.
Cuối cùng, Mã Bộ Bình cảm tạ lãnh đạo Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố, cũng kêu gọi tất cả cán bộ Đảng ở Tu Mai, tiếp tục phát huy tinh thần đổi mới, dám nghĩ dám làm. Phải trăm phương nghìn kế nghĩ biện pháp phát triển nông nghiệp đặc sắc ở Tu Mai, bằng mọi giá phải nghĩ cách trợ cấp cho nông dân Tu Mai về mặt trình độ, bằng mọi giá phải khiến kinh tế Tu Mai được thăng hoa, gắng sức đuổi theo bước chân toàn thời đại...