Chương 352: Kết Quả Cuối Cùng
-
Quan Sách
- Tịch mịch độc nam hoa
- 2434 chữ
- 2020-05-09 12:48:36
Số từ: 2428
Nguồn: Mê Truyện
Kết quả bổ nhiệm cuối cùng của Trần Kinh đã khiến mọi người bất ngờ cực độ.
Hội nghị thường vụ Thành ủy Đức Cao quyết định, bổ nhiệm Trần Kinh làm ủy viên thường vụ, Phó bí thư quận ủy quận Đức Thủy thành phố Đức Cao, Trần Kinh tiếp nhận vị trí của Đàm Dương quận Đức Thủy, Đàm Dương thì được phân bổ về Lâm Hà, đảm nhận Phó bí thư, Phó chủ tịch huyện, quyền Chủ tịch huyện Lâm Hà.
Chủ tịch huyện Lâm Hà trước kia, Triệu Nhất Bình được điều làm Phó cục trưởng Ủy ban cải cách và phát triển (cấp Cục trưởng).
Việc sắp xếp công tác của Trần Kinh là mấu chốt, tiếp sau đó việc điều chỉnh bộ máy lãnh đạo các quận huyện bắt đầu hoàn thành. Chủ tịch huyện Lâm Hà đổi người, rất nhanh Phó chủ tịch thường trực huyện Vạn Thọ, Ân Lâm Minh được đề bạt làm Phó bí thư Thành ủy, quyền Chủ tịch huyện. Chủ tịch huyện Vạn Thọ trước kia, Cao Bình Đông được điều nhiệm làm Bí thư huyện ủy huyện Tu Mai.
Bí thư huyện ủy huyện Tu Mai, Mã Bộ Bình được tỉnh ủy bổ nhiệm làm Phó Chủ tịch thành phố Đức Cao, phân quản giáo dục, nông nghiệp, y tế, kế hoạch hóa gia đình.
Còn Phó chủ nhiệm Ủy ban cải cách và phát triển trước kia, Lý Kinh Nhiễm được phân làm quyền Chủ tịch quận ủy ban nhân dân quận Tiền Hà, Chủ tịch quận Tiền Hà trước đó được vào làm Bí thư quận ủy quận Hậu Hà, vốn Bí thư quận ủy quận Hậu Hà trước kia, Kỷ Liên Quân, vì vấn đề tuổi tác, được phân bổ đến Mặc trận Tổ quốc thành phố đảm nhiệm Phó chủ nhiệm hội ủy viên Mặt trận Tổ quốc thành phố.
Một loạt quyết định về bổ nhiệm và miễn nhiệm nhân sự của Thành ủy Đức Cao được công bố, hoàn toàn yên ắng không 1 tiếng động, việc thay đổi bộ máy lãnh đạo 10 quận huyện thành phố đã hoàn thành thuận lợi như vậy.
Lần điều chỉnh nhân sự này, hoàn toàn tuân theo nguyên tắc dùng người của Ngũ Đại Minh, đặc điểm dùng người của Ngũ Đại Minh biểu hiện ở lấy thành tích chính trị làm chính, người tài giỏi được ưu tiên, kẻ bình thường phải chịu lép vế, trọng dụng các cán bộ trẻ tuổi… Lần này, mấy học viên ưu tú trở về từ trường Đảng Tỉnh ủy, hầu hết đều được trọng dụng.
Còn những lãnh đạo của các quận rất xuất sắc như Tu Mai, Tiền Hà…, đều được trọng dụng đề bạt, thậm chí Mã Bộ Bình còn một bước lên trời, được bổ nhiệm làm Phó chủ tịch Ủy ban nhân dân thành phố.
Ở đơn vị cấp một thành phố, từ cấp cục đến phó giám đốc sở, nhất định là một người nổi bật, Mã Bộ Bình vốn đã hơi lớn tuổi, nếu không được đề bạt, sẽ vượt quá tuổi đề bạt, về sau sẽ không còn cơ hội nữa.
Ở Tu Mai, ông ta đã nắm cơ hội rất thành công, một bước nhảy vào hàng ngũ lãnh đạo cấp thành phố.
Trong số những người được bổ nhiệm, việc bổ nhiệm của Trần Kinh là bất ngờ nhất.
Có lẽ do trước đó đã có quá nhiều lời đồn, rất nhiều người đều chắc mẩm Trần Kinh sẽ vào tỉnh. Một mặt khác, rất nhiều người hi vọng Trần Kinh sẽ đến huyện Bắc Tam, Trần Kinh có kinh nghiệm làm việc ở huyện Bắc Tam, mà sau khi Ngũ Đại Minh nhậm chức, đã bắt đầu phát triển trọng điểm huyện Bắc Tam.
Cho đến bây giờ, huyện Bắc Tam gần như đã bị Ngũ Đại Minh khống chế, Trần Kinh làm việc ở huyện Bắc Tam rất dễ có thành tích, có thể khiến cho Trần Kinh ngày càng trưởng thành một cách vững vàng.
Dù sao thì, giờ đây Trần Kinh đã có một kẻ địch lớn mạnh, dính vào một bá vương họ Liêu, có thể ở một nơi hơi lãnh đạm, ngầm làm nên thành tích, sau đó nâng tầm trình độ thực lực của mình, đây mới là kế sách vẹn toàn.
Giờ Trần Kinh được bổ nhiệm về quận Đức Thủy, đây là ổ cũ của Phương Khắc Ba, Ngũ Đại Minh đã làm việc ở Đức Cao hơn một năm, không thể khống chế quận Đức Thủy. Giờ đây để Trần Kinh đến quận Đức Thủy, là để làm gì?
Chẳng lẽ việc Ngũ Đại Minh cũng không hoàn thành được, lại để Trần Kinh đi hoàn thành sao?
Dù thế nào cũng thật khó tin, Trần Kinh dù có giỏi đến mấy, nhưng cấp bậc vẫn quyết định cái đầu, vị trí của hắn không cao bằng Ngũ Đại Minh, hắn có thể giỏi hơn Ngũ Đại Minh trong việc đối phó với quận Đức Thủy sao?
Huồng hồ, Trần Kinh có rất nhiều kẻ thù, hắn có thể làm tốt chức Phó bí thư này ở quận Đức Thủy sao? Nếu không làm tốt cái chức Phó bí thư này, sĩ đồ của hắn sẽ gặp trắc trở lớn, với hắn mà nói, những trắc trở này có lẽ là trí mạng…
Khi Trần Kinh nhận được tin này, hắn đang ở khu suối nước nóng Vọng Nguyệt Sơn Đức Cao, mấy bạn học cùng lớp ở trường Đảng, đã hẹn nhau gặp mặt ở Đức Cao, địa điểm mấy người hẹn là Vọng Nguyệt Sơn.
Trần Kinh nhận được điện thoại của Vương Dương, trong điện thoại, Vương Dương nói:
- Chúc mừng, ông em! Cậu thật sự dám kéo hoàng đế xuống ngựa à, lần này cậu đến Đức Thủy, phải làm cho hoành tráng đấy, tôi rất mong chờ về biểu hiện và thành tích của cậu!
Trần Kinh thấy Vương Dương nói vậy, hắn bèn hiểu, nhất định Thành ủy đã có tin.
Hắn không tiện hỏi Vương Dương tình hình cụ thể, hắn cũng hiểu rằng, tốc độ lan truyền của tin tức rất nhanh, có lẽ mọi người sẽ biết tin này trong thời gian không lâu nữa.
Quả nhiên, mấy bạn học cùng vốn rất bình tĩnh, đột nhiên trở nên lo lắng bất an, ngay lập tức, mọi người liền không để tâm đến cuộc hẹn, ai nấy đều chú tâm tới việc bổ nhiệm của mình…
Trần Kinh thầm nghĩ, sao mình lại có thể bị điều đến Đức Thủy? Ngũ Đại Minh cũng quá coi trọng hắn rồi mà, ông ta đưa hắn đến Đức Thủy để triển khai kế hoạch lớn ư?
Một mình Trần Kinh yên lặng trong phòng, khoảng nửa tiếng sau, có người gõ cửa.
Trần Kinh tự ra mở cửa, Đàm Dương đứng thẳng ở ngoài cửa. Vừa nhìn thấy Đàm Dương, đối phương đã cười lớn lên trước:
- Trần Kinh à, anh được lắm, tiếp tục làm chức của tôi, muốn bước theo bước chân tôi sao?
Trần Kinh cười khổ lắc đầu, yên lặng mời Đàm Dương vào phòng, rồi nói:
- Thật ra điều này cũng vượt ngoài dự liệu của tôi, tôi còn chưa kịp định hình lại kìa!
Đàm Dương xua tay nói:
- Tôi giống anh thôi, chưa kịp định hình lại. Tôi đi Lâm Thủy, tôi không biết gì về bên đó, nên tôi đến đây để thỉnh giáo anh!
- Không phải là thỉnh giáo gì đâu, chúng ta cùng thỉnh giáo nhau nhé, giờ tôi cảm thấy không bình tĩnh lại được!
Trần Kinh nói, rồi hắn chuyển dịch đề tài:
- Dù thế nào, chúng ta vẫn phải đến bể nước nóng chơi một chút, thế này đi, hôm nay chúng ta sắp xếp một chiếc bể, chỉ có hai chúng ta tôi, chúng ta vừa tắm vừa nói chuyện!
- Được! Hôm nay tôi mời, thế nhé, tôi sẽ qua đó ngay!
Đàm Dương khảng khái nói, anh ta dừng lại một chút, vỗ vào vai Trần Kinh rồi nói:
- Lão đệ, tôi thật sự khâm phục anh, quyết định này của anh quá lợi hại, quá sắc bén!
Nói thật lòng, lão Đàm tôi thật hi vọng anh có thể làm ra thành tích, làm được thành tích, là một việc làm có ích lâu dài cho Đức Thủy. Nhưng…
Đàm Dương không nói những lời phía sau, anh ta không nói, nhưng Trần Kinh lại hiểu ý của anh ta.
Dù là Đàm Dương, cũng không hi vọng nhiều vào cuộc hành trình của Trần Kinh đến Đức Thủy, anh ta cảm thấy không thể tin vào lựa chọn này của Trần Kinh.
Giờ đây Trần Kinh thì đầy đau khổ, hắn đến Đức Thủy đâu phải là lựa chọn của hắn? Hắn đâu có biết chuyện này trước chứ!
Giờ đây Trần Kinh còn chưa kịp nói chuyện với Ngũ Đại Minh, cơ hội ngày hôm nay, lại vừa vặn gặp được Đàm Dương. Tìm Đàm Dương để tìm hiểu tình hình Đức Thủy, điều này cũng có tác dụng lớn với công việc tương lai của hắn.
…
- Xoảng!
Một chiếc cốc sứ Cảnh Đức Trấn xịn bị đập mạnh xuống nền thảm, vỡ tan tành, nước tung tóe khắp nơi.
- Thật sự là quá ức hiếp người khác, thật quá ức hiếp người khác!
Liêu Triết Du gần như rít qua kẽ răng, thời gian gần đây, anh ta đã gần biến thành kẻ điên.
Các loại tin tức loan đến, dường như chỉ chuyên bỡn cợt Liêu Triết Du.
Vì chuyện của Trần Kinh, Liêu Triết Du quay mòng mòng, đầu tiên anh ta đã nhắm mục tiêu vào Đức Cao. Nhưng đột nhiên có lời đồn, nói rằng Trần Kinh sắp vào tỉnh thành, Liêu Triết Du liền hốt hoảng, ngay lập tức đến tỉnh thành nghĩ cách chặn lại.
Không ngờ vừa tới đây, anh ta đã nâng tầm Trần Kinh lên, nâng lên mức rất cao, lộ diện lớn trên tỉnh.
Lộ diện lần này, Trần Kinh gần như đã chắc sẽ vào tỉnh thành. Liêu Triết Du không tin rằng Trần Khi sẽ nói những điều giả dối đó trong cuộc phỏng vấn, nâng Trần Kinh đến tầng cao như vậy, thì phải cho Trần Kinh một vị trí tương ứng, chỉ có vậy, sự việc này mới phù hợp với lẽ thường.
Nhưng giờ đây, Trần Kinh lại được sắp xếp làm Phó bí thư quận Đức Thủy, điều này lại là một trò đùa trắng trợn đối với Liêu Triết Du.
Đức Thủy là nơi nào cơ chứ? Đó là ổ cũ của Phương Khắc Ba, giờ đây Phương Khắc Ba đã dựa vào nhà họ Liêu, Trần Kinh chẳng phải đã đâm vào trong vòng thế lực của họ Liêu rồi sao?
- Biết rõ núi có hổ, mà còn đi vào hướng núi hổ!
Đối với Trần Kinh, có lẽ đây là lòng dũng cảm.
Nhưng đối với Liêu Triết Du, đây lại là sự khinh thường trắng trợn của Trần Kinh với anh ta, là sự khinh thường tuyệt đối!
Cô thư ký xinh đẹp của Liêu Triết Du, sợ hãi cẩn thận giúp gã dọn dẹp đống rác trên nền nhà, cô không ngừng nghĩ thầm, không hiểu tại sao trước kia ông chủ luôn rất có phong độ, thời gian gần đây, tính tình lại ngày càng cổ quái nóng nổi, rốt cuộc là ai, đã khiến anh ta tức giận đến vậy?
Cùng với sự tức giận của Liêu Triết Du, hai anh em họ Thiệu cũng nghe được tin này ngay lúc đó, nhưng thái độ của họ lại khá bình tĩnh.
Không thể không nói rằng, tin này làm cho họ không thể tin nổi. Thiệu Hồng Ngạn thậm chí còn gọi điện đến cho Phương Khắc Ba để xác nhận lại, cuối cùng, tin tức đã được xác nhận rõ ràng, Thiệu Hồng Ngạn và Thiệu Khôn nhìn nhau, không biết phải nghĩ chuyện này theo chiều hướng nào.
Thiệu Hồng Ngạn là một luận giả âm mưu điển hình, gã tin rằng sự việc khác thường nhất định có âm mưu, gã không tin rằng, Trần Kinh lại nghênh ngang như vậy, đến Đức Thủy là tự chui đầu vào rọ.
Gã suy nghĩ rất nhanh, đằng sau Trần Kinh là Ngũ Đại Minh, còn đằng sau Ngũ Đại Minh thậm chí còn người khác nữa, Trần Kinh liệu có phải là quân đứng đầu mà Ngũ Đại Minh đang dùng không?
Còn nữa, có phải trong tay Trần Kinh đã có đủ nguồn lực không?
Đối với Trần Kinh, Thiệu Khôn tốt hơn một chút, ông ta chưa thực sự tiếp xúc với Trần Kinh, không hiểu nhiều về Trần Kinh.
Nhưng Thiệu Hồng Ngạn thì không phải vậy, gã đã là đối thủ với Trần Kinh nhiều lần.
Thiệu Hồng Ngạn lắm mưu ma chước quỷ, để đối phó với Trần Kinh, gã đã bỏ hết tất cả vốn liếng của mình, dùng hết tất cả mọi cách. Nhưng đến giờ, Trần Kinh vẫn không bị chút tổn hại nào, mà lại ngày càng sống tốt hơn.
So với tình hình ngày một thăng tiến của Trần Kinh, cảnh ngộ của Thiệu Hồng Ngạn lại ngày một suy sút.
Điều này khiến cho trong nội tâm sâu thẳm của Thiệu Hồng Ngạn, đã cảm thấy sợ Trần Kinh, thậm chí có lúc gã nghĩ, Trần Kinh là khắc tinh của mình.
Nhiều năm trước kia, Thiệu Hồng Ngạn làm gì cũng rất thuận lợi, nhưng giờ đây, gã gặp phải Trần Kinh, dường như làm gì cũng đều trục trặc, không thuận lợi chút nào, từ góc độ mê tín, có phải Trần Kinh rất khắc với gã không?
Dù có bao nhiêu người với bao nhiêu suy nghĩ, việc bổ nhiệm Trần Kinh làm Phó bí thư Quận ủy Đức Thủy đã ban bố, việc bổ nhiệm của tổ chức không thể thay đổi, Trần Kinh đã chắc chắn sẽ vào Đức Thủy, không thay đổi được nữa!
Có lẽ chỉ có thời gian mới biết chuyện này về sau sẽ phát triển thế nào, nhưng, dù thế nào đi nữa, Trần Kinh nhất định sẽ viết nên những trang sách đặc sắc tại nơi Đức Thủy này…