Chương 585: Tôn Thiên Thạch Quật Cường.
-
Quan Sách
- Tịch mịch độc nam hoa
- 2353 chữ
- 2020-05-09 12:50:28
Số từ: 2347
Nguồn: Mê Truyện
Gần đây tính tích cực của tổ công tác gần đây khá cao.
Nhất là Biên Thạc Lâm, anh ta lần này là tư cách người phụ trách chuyên môn phối hợp tổ công tác, tương đương vai trò một trưởng ban thư ký. Anh ta là trên nhảy dưới chui, đi tới đâu cũng cười vang.
Gần đây tỉnh ủy rất ủng hộ đối với mấy lần bổ nhiệm miễn nhiệm và cảnh cáo nhân sự. Điều này môi trường làm việc của tổ công tác đã thay đổi rất lớn.
Lúc trước tổ công tác muốn tìm người nói chuyện, đối phương rất kiêu ngạo, nếu trong trường hợp cấp bậc không ngang nhau thì phải hẹn trước.
Nhưng hiện tại, chỉ cần tổ công tác gọi đến tên, cho dù là lãnh đạo to tới đâu, thậm chí bao gồm nhân vật số một của bốn bộ máy kia cũng phải nhanh tới. Hơn nữa ai tới cũng phải tươi cười, không còn cái nhìn dò xét thậm chí ra vẻ chiếu lệ nữa.
Sống lưng tổ công tác có thể thẳng, tất cả mọi người đều thấy hãnh diện, sĩ khí cũng thay đổi 1800.
Tổ phó tổ công tác, phó phòng cán bộ 2 Lạc Xuân Lâm cầm một tập tài liệu khảo sát lớn tới phòng Trần Kinh, tâm tình của anh ta rất tốt, gần đây công tác khảo sát cán bộ tiến hành rất tốt. Rất nhiều khó khăn từng nghĩ tới khi trước lần này đều không gặp phải, trong thời gian mấy ngày, công tác khảo sát đã cơ bản hoàn thành.
Vốn theo quy định bình thường, tài liệu khảo sát cán bộ nên được trực tiếp gửi lên trên. Nhưng Lạc Xuân Lâm đắn đo mãi, anh ta thấy rằng nên giao những tài liệu này cho Trần Kinh xem qua.
Lần khảo sát cán bộ này, không có Trần Kinh thì sẽ không thể hoàn thành thuận lợi như vậy, đây là thứ nhất.
Mặt khác, đây là lần đầu tiên Lạc Xuân Lâm hợp tác với Trần Kinh. Trước kia hai người cùng trong một ban, anh ta chỉ nghe người ta nói nhiều Trần Kinh lợi hại cỡ nào, giỏi cỡ nào…Còn lần này sau khi anh ta hợp tác với Trần Kinh, mới thực sự cảm thấy những lời đồn này là thật.
Cảm giác Trần Kinh mang lại cho Lạc Xuân Lâm không chỉ đơn giản là quyết đoán, mà Trần Kinh ở vị trí một trưởng phòng, lại có sự can đảm của một chủ tịch tỉnh, điều này khiến cho người khác khâm phục.
Quan trọng hơn là, lãnh đạo cấp trên cũng rất tín nhiệm Trần Kinh.
Bởi vì có người bất kính đối với tổ công tác, không nghe dặn dò, liền lập tức miễn chức, thủ đoạn mạnh mẽ, cứng rắn như vậy, phối hợp với việc Trần Kinh làm chứng minh, gần như khiến người ta ngửi thấy vị
nghiêm trị
Có thể khiến cục diện Hoành Châu sóng cuộn biển gầm như vậy, năng lực của Trần Kinh có thể nói thể hiện rất nhuần nhuyễn rồi.
Mà ngoài năng lực, triển vọng của Trần Kinh liếc mắt cũng có thể thấy được. Một trưởng phòng, lãnh đạo cấp trên ủng hộ công tác của hắn như vậy, có thể tưởng tượng ra tương lai phát triển của hắn.
- Trưởng phòng Trần, những tài liệu này đều là khảo sát viên của chúng tôi vừa sửa sang lại. Anh xem còn chỗ nào không hoàn chỉnh, chúng tôi có thể bổ sung.
Lạc Xuân Lâm khách sáo nói.
Trần Kinh đưa tay nói:
- Lão Lạc, ngồi đi. Tôi nghe nói gần đây có lãnh đạo quan trọng của Hoành Châu chủ động phản ánh vấn đề với chúng ta, khi đó nói chuyện anh cũng ở đó, giám sát Ngụy cũng vậy, anh nói cách nhìn của anh một chút đi.
Lạc Xuân Lâm hắng giọng nói:
- Đồng chí chủ động phản ánh vấn đề thì rất nhiều, nhưng cấp bậc cao nhất vẫn là phó bí thư thành ủy Triệu Thiên Kim. Ông ta chủ yếu phản ánh vấn đề cán bộ lãnh đạo quan trọng của Hoành Châu chúng ta nên chịu trách nhiệm đối với một vài sự cố xảy ra.
Anh ta dừng lại một chút, tiếp tục nói:
- Tôi khi đó đã trao đổi ý kiến với hai người Vũ Lệ, cũng thể hiện là phải coi trọng cao độ nội dung giao cho Triệu Thiên Kim. Chúng ta phân công nhau tiến hành điều tra đối với những việc ông ấy giao cho, kết luận là ông ấy chủ động khai báo, phù hợp với tình hình thực tế.
Chúng ta nên kết luận nội dung khai báo của ông ta vào tài liệu của chúng ta…
Trần Kinh hơi nhíu mày, hai tay chắp sau lưng từ từ đi, một lời không nói.
Cục diện hiện nay nhìn thì có vẻ công tác của tổ công tác có đột phá, trên thực tế cục diện trước mắt rất khó khăn, rất nguy hiểm.
Đặc biệt điều khiến Trần Kinh bất an là thái đọ của Tôn Thiên Thạch của Hoành Châu rất kiên quyết, ông ta hình như rất mâu thuẫn với công tác hiện nay của tổ công tác, đó là một phiền toái lớn.
Vốn theo trình tự tổ chức mà nói, tỉnh ủy miễn nhiệm mây cán bộ quan trọng của Hoành Châu là hơi có vấn đề. Vấn đề như vậy, trong thời gian ngắn mà nói, có thể thể hiện quyết tâm của tỉnh ủy.
Nhưng bất luận quyết tâm gì cũng phải thành lập trên cơ sở quyết tâm thực hiện. Nếu tình huống như vậy, công tác của Trần Kinh cuối cùng không đạt được thành tích, không có kết quả, mấy vấn đề này chung quy sẽ bị đưa ra một lần nữa, cục diện sẽ rất bị động.
Tôn Thiên Thạch có logic của Tôn Thiên Thạch, Tôn Thiên Thạch cho rằng, vấn đề của Hoành Châu rất nhiều, điểm này không còn nghi ngờ gì.
Chính vì vấn đề nhiều, không thể mong có thể giải quyết hết ngay được, không thể nóng vội.
Hiện tại tổ công tác
tới làm loạn
kế hoạch đã định của Tôn Thiên Thạch, ông ta chắc chắn sẽ có cảm xúc mâu thuẫn rồi.
Tôn Thiên Thạch có cảm xúc như vậy, Mã hẳn cũng không ngốc, vào này, thời điển bộ máy Hoành Châu gặp phải nguy cơ, ông ta nhất định sẽ đứng bên cạnh Tôn Thiên Thạch.
Bí thư thành ủy và chủ tịch thành phố Hoành Châu đứng bên nhau, hai người cùng nghi ngờ Trần Kinh, điều này không thể không nói là đã tạo áp lực rất lớn cho Trần Kinh.
Trước khi Lạc Xuân Lâm đến, Trần Kinh và Tôn Thiên Thạch đã nói chuyện điện thoại với nhau mấy lần.
Thái độ của Tôn Thiên Thạch trong điện thoại càng ngày càng cứng rắn, đối với công tác của Trần Kinh, có thể nói là không định phối hợp.
Tôn Thiên Thạch như vậy, khiến Triệu Thiên Kim cũng tiến thoái lưỡng nan. Vừa hôm qua mới khai báo rất nhiều vấn đề, hôm nay lại xem xét lại những vấn đề đó, mơ hồ có ý không định thừa nhận.
Châm một điếu thuốc, Trần Kinh chậm rãi thưởng thức.
Hiện tại tình thế của tỉnh ủy khá rõ ràng.
Lần này trung ương bổ nhiệm một phó bí thư tỉnh ủy mới, nhưng cựu phó bí thư tỉnh ủy Giang Nam, Hách Quốc Dân vừa rồi không bị miễn chức, chẳng khác nào hiện tại ủy viên thường vụ tỉnh ủy.
Việc bổ nhiệm như vậy khiến rất nhiều người bất an.
Bởi vì sự bổ nhiệm như vậy có nghĩa là việc điều chỉnh của trung ương đối với bộ máy tỉnh ủy lúc này mới bắt đầu.
Hồng Tỉnh Sinh xuống Sở Giang rồi, liệu có phải có hàm lãnh đạo chủ yếu của Sở Giang sẽ phải điều chỉnh? Mà nghi vấn lớn nhất là Lộ Trọng Cường có phải rời đi không? Hay Bí thư tỉnh ủy Sa Minh Đức có khả năng lại một lần nữa…
Vốn Tôn Thiên Thạch là cán bộ do Lộ Trọng Cường đề bạt lên, trong thời khắc mấu chốt này, tư thái của Lộ Trọng Cường ông nghiễm nhiên là không dám hành động thiếu suy nghĩ.
Đây vốn là một cơ hội tốt, lợi dụng khoảng cách dao động của Lộ Trọng Cường, Trần Kinh quán triệt ý chí, giải quyết vấn đề Hoành Châu, đây cũng được xem là mục tiêu cần hoàn thành của tỉnh ủy.
Nhưng Tôn Thiên Thạch cũng không phải đèn cạn dầu.
Ý kiến của Tỉnh ủy đã thống nhất, nhưng Tôn Thiên Thạch vẫn quật cường cố tình không cho Trần Kinh được như ý, cục diện lập tức rơi vào bế tắc/
Rồng mạnh không đè được rắn địa phương!
Thái độ của Tôn Thiên Thạch hiện nay, Trần Kinh cảm thấy cục diện đang biến hóa kỳ diệu.
Hiện tại công tác của tổ điều tra đang rất ồn ào nhưng cũng chỉ mò được lớp da bên ngoài, căn bản chẳng thể đụng vào những thứ có tính thực chất, đây mới là vấn đề đáng tức.
Trần Kinh dùng thời gian hút một điếu thuốc để kể những khó khăn hiện nay cho Lạc Xuân Lâm.
Thần sắc Lạc Xuân Lâm không chút thay đổi, vẫn tương đối bình tĩnh như trước.
Trần Kinh cau mày nói:
- Lão Lạc, sao tôi thấy thần sắc anh thờ ơ vậy? Anh không nghĩ cục diện giằng co như vậy, chúng ta sẽ rất bị động sao? Đến lúc đó nói không chừng toàn bộ tổ công tác chúng ta sẽ phạm phải sai lầm nghiêm trọng!
Lạc Xuân Lâm cười cười nói:
- Tôi tin trưởng phòng Trần có thể nghĩ được biện pháp giải quyết! Tôi kiên quyết ủng hộ anh!
Trần Kinh ngạc nhiên, không biết nói cái gì cho phải!
Hiện tại mọi người trong tổ công tác đều rất lạc quan, tất cả mọi người rất tích cực, mà nguyên nhân căn bản của loại này tích cực hoà thuận vui vẻ là mọi người tín nhiệm Trần Kinh.
Sự tín nhiệm như vậy khiến áp lực trong lòng Trần Kinh rất lớn, ở thời điểm như vậy, hắn có thể phán được cục diện bế tắc này không?
Trần kinh bỗng nhiên nghĩ tới Hồng Tỉnh Sinh, người này sau khi tham gia vào tổ điều tra thứ ba, trên đường đi được bổ nhiệm làm Phó bí thư tỉnh ủy Sở Giang.
Anh ta vẫn chưa đi Bí thư đến Ban tổ chức cán bộ trung ương, mà xin nghỉ pháp đi về phía Bắc, tiến vào Sở Giang, dựa vào sức của Cục An ninh Quốc gia, hẳn là có thể tìm được người này!
Vấn đề Hoành Châu hiện đang rơi vào bế tắc, có phải có thể thông qua chuyện này để nghĩ cách không?
Trừ lần đó ra, Trần Kinh còn có giấy một quân bài tẩy, con át chủ bài này là Diêu Hạ.
Diêu Hạ không cùng tổ công tác đến thành phố Hoành Châu, mà vẫn chu du ở Tây và Đông Hoành Châu, cải trang vi hành, Trần Kinh chưa dùng đến quân bài tẩy này, chính là đang chờ đợi thời cơ.
Nhưng hiện nay, quân bài tẩy này nên dùng thế nào, điều này chính là chuyện khiến Trần Kinh phải suy nghĩ.
- Reng, reng!
Điện thoại trên bàn vang lên.
Trần Kinh quay sang bĩu môi nói với Lạc Xuân Lâm:
- Lão Lạc, anh tới nghe đi, nếu là người cảu Hoành Châu, anh nói tôi ra ngoài rồi!
Lạc Xuân Lâm đến nhấc máy, sau đó nói
Alo
.
Rất lâu sau, bên kia mới vang lên tiếng nói:
- Trưởng phòng Trần… có phải có một nhân viên giám sát họ Diêu, anh ta… anh ta…
Trần Kinh sửng sốt như bị điện giật nói
- Alo, tôi là Trần Kinh đây, sao?
- Trưởng phòng! Làm sao đây? Sao có người của Cục An ninh Quốc gia đến tìm tôi, nói là có một Bí thư gọi tôi, tôi giải thích thế nào họ cũng không nghe…
Đầu dây bên kia truyền đến giọng của Diêu Hạ, xung quanh còn có tiếng huyên náo.
Trần Kinh sửng sốt, ngây ra như phỗng, nói:
- Anh nói gì? Người của Cục an ninh quốc gia tìm được anh? Bọn họ… haizz…
Trần Kinh nghe thấy giọng Diêu Hạ đầu dây bên kia:
- Tôi nói với các anh rồi, tôi là người của Phòng giám sát cán bộ Ban tổ chức cán bộ tỉnh ủy, anh nghe đi đầu dây bên kia là Trưởng phòng của chúng tôi, các anh xác nhận đi!
- Cộp!
Điện thoại bị dập máy, Trần Kinh kinh ngạc nói không ra lời.
Ước ừng nửa tiếng sau, Diệp Hải Duyên gọi điện cho Trần Kinh.
Trong điện thoại Diệp Hải Duyên có chút thẹn quá thành giận, qua những gì cô nói, Trần Kinh hiểu rõ mọi chuyện.
Hóa ra Diêu Hạ bí mật khảo sát mấy huyện ở ngoại ô, hành tung quá quỷ dị, hành động của anh ta khiến người của Cục an ninh quốc gia chú ý, bọn họ nghĩ Diêu Hạ là Chủ tịch tỉnh.
Diệp Hải Duyên còn nói Diêu Hạ và ảnh của Chủ tịch tỉnh cũng hơi giống nhau, làm cho công tác của họ mấy ngày gần đây thành công cốc, chẳng thu hoạch được gì!
Trần Kinh không biết nên nói gì, trong nháy mắt, trong đầu hắn bỗng nhiên xoay chuyển, lóe lên một ý định…