Chương 598: Tranh Chấp Thay Đổi Chế Độ Tập Đoàn Khách Sạn


Số từ: 2582
Nguồn: Mê Truyện
Thay đổi chế độ của tập đoàn khách sạn Sở Thành đã chính thức hạ màn. Văn phòng quản lý giám sát tài sản nhà nước triêu tập cuộc họp để thu thập ý kiến, cuối cùng đối với phương án thay đổi chế độ chính là dẫn nhập vốn xã hội, thực hiện cải cách hình thức cổ phần.
Cốt lõi của cải cách là chính phủ tiếp tục khống chế cổ phần, tiến nhập vào đại quy mô của vốn xã hội, đưa hoạt động quản lý khách sạn đi vào quy chế nhà môi giới chuyên nghiệp.
Về phương án cải cách Sở Thành, tổng cộng có đến hàng trăm bản thuyết minh, những bản thuyết minh này được giao cho Hội đồng nhân dân, Mặt trận Tổ quốc và cơ cấu nội bộ xem xét thông qua, sau đó thực thi.
Tập đoàn khách sạn Sở Thành trong cuộc họp báo thay đổi chế độ đã thông báo xí nghiệp đầu tiên tiến hành đầu tư chính là tập đoàn khách sạn Lệ Đô, tập đoàn khách sạn Lệ Đô đã đầu tư rót vào 50 triệu nhân dân tệ cho tập đoàn khách sạn Sở Thành, chiếm 20% cổ phần của tập đoàn, cũng chiếm lấy ba vị trí của ban giám đốc.
Nối gót sau khách sạn Lệ Đô, Thiệu Minh tập đoàn Hồng Tân Lập của Đài Loan tuyên bố đối với việc đầu tư của tập đoàn khách sạn Lệ Đô, công việc thay đổi chế độ của tập đoàn khách sạn Sở Giang sẽ nhận được tính quyết định đột phá.
Thái độ của Thiệu Minh tập đoàn Hồng Tân Lập của Đài Loan, là muốn cho xã hội ý thức được Tỉnh ủy lần này đã hạ quyết tâm lớn cải cách tập đoàn khách sạn Sở Giang.
Hồng Tân của Đài Loan là đơn vị rất mẫn cảm, không chỉ là tấm danh thiếp về kinh tế của Sở Thành, hơn nữa là Sở Thành đã thệ hiện ra thành quả và thánh tích lớn đối với công tác Đài Loan.
Tất cả đầu tư của tập đoàn Hồng Tân ở Sở Giang đều được bảo hộ đặc biệt, trong phạm vi tỉnh Sở Giang, bất kỳ địa phương nào bảo hộ, bất kỳ sự lừa gạt cạnh tranh không công bình, khi đối mặt với tập đoàn Hồng Tân, đều phải bật đèn xanh vô điều kiện.
Còn việc cải cách lần này của tập đoàn khách sạn Sở Thành dẫn nhập vốn của Hồng Tân, điều này cũng là khía cạnh làm cho người ta tràn đầy lòng tin với cả tập đoàn.
Thay đổi chế độ tập đoàn khách sạn Sở Thành gặp được ánh rạng đông, phương diện nhân sự của tập đoàn cũng có điều chỉnh lớn, Hồng Lượng Chủ tịch Hội đồng quản trị của tập đoàn khách sạn Lệ Đô đảm nhiệm Chủ tịch quản trị của tập đoàn khách sạn Sở Thành, tầng lãnh đạo trước kia do Cao Thọ Sơn đứng đầu trên căn bản đều được thay đổi toàn bộ.
Dưới sự lãnh đạo của tầng lớp cũ. Người mới, cán bộ trẻ tuổi đầy đủ năng lực bước lên cương vị lãnh đạo, diện mạo của cả tập đoàn cũng tươi sáng lên.
Đáng cho người chú ý chính là, tập đoàn khách sạn Sở Thành mới, Trần Đoàn đại công tử của Phó chủ tịch Tỉnh Trần Chi Đức là thành viên hội đồng quản trị của tập đoàn, thân phận này làm cho người ta ý thức được, việc thay đổi chế độ tập đoàn khách sạn lần này, có bóng dáng của Thái tử đảng bên trong.
Tập đoàn khách sạn Sở Thành với diện mạo hoàn toàn mới xuất hiện trước mặt công chúng, tập đoàn này đã tổ chức hoạt động chúc mừng lòng lọng tại trung tâm khách sạn Vienna, trong hoạt động lần này có mời lãnh đạo quan trọng của tỉnh thị, mà Trần Kinh cũng được mời với thân phận là khách quý.
Vốn Trần Kinh không muốn đi. Nhưng nể mặt Hồng Lượng đích thân gọi điện thoại đến nói hân hạnh được đón tiếp Trần Kinh, ngoài ra, kế hoạch tổng thể của hoạt động chúc mừng tập đoàn khách sạn lần này là công ty truyền thông Sở Giang của Phương Uyển Kỳ tổ chức, cô ta là muốn Trần Kinh đến hiện trường.
Hôm nay hoạt động chúc mừng được tiến hành ở sảnh tiệc của khách sạn Vienna, khi Trần Kinh và Phương Uyển Kỳ đến, đôi nam thanh nữ tú này, thật sự là hấp dẫn ánh mắt của mọi người.
Nhất là Phương Uyển Kỳ, hôm nay cô mặc lễ phục dạ hội, không chỉ xinh đẹp gợi cảm, hơn nữa còn lộ ra khí chất cao quý khác thường. Cô cầm bóp đầm nhỏ, tay luồn vào cánh tay của Trần Kinh, đầu hơi nghiêng về bả vai của Trần Kinh.
Như con chim nhỏ nép vào trong người, vừa đoan trang vừa trang nhã.
Khi Trần Kinh bước vào cửa đã thấy anh em Hầu Quan Trung và Hầu Lâm, hai người đi đến trước mặt Trần Kinh, Hầu Lâm cười hì hì nói:
- Chủ nhiệm Trần, ngài bây giờ quan uy càng ngày càng mạnh rồi, vừa vào cửa, khí trường đã kinh người. Khiến cho tôi cảm thấy nếu tôi đi theo các anh sẽ trở thành tiêu điểm cho mọi người chú ý.
Trần Kinh nói:
- Cái cậu này, cái miệng hại cái thân, tôi nghe nói anh em các anh ngày càng phát đạt. Đẩy mạnh việc kinh doanh buôn bán ra ngoài, thật tài giỏi.
Hầu Quan Trung bị Hầu Lâm điềm đạm chặn lại, anh ta bắt tay với Trần Kinh, lại gật đầu thăm hỏi Phương Uyển Kỳ:
- Chủ nhiệm Trần, chúng tôi có được thành tích này đều nhờ vào sự quan tâm của lãnh đạo. Về sau, lãnh đạo phải quan tâm chú ý đến chúng tôi nhiều hơn nữa. Chúng tôi nhất định có thể làm ra thành tích tốt hơn.
Trần Kinh hàn huyên cùng anh em Hầu Thị, hắn cũng cảm giác có một đôi mắt khác đang dò xét bên này.
Trần Kinh mượn cơ hội nhìn chung quanh làm bộ lơ đảng ánh nhìn phía bên trái kia, nhưng hắn vừa liếc nhìn đã thấy Thạch Anh.
Thạch Anh mặc một bộ lễ phục, hôm nay cô vén cao tóc, bộ dáng thành thục hơn ngày thường một chút, nhưng dáng vẻ tài trí thướt tha vẫn giống như trước đây, cũng gây nhiều sự chú ý cho người khác.
Ánh mắt của Thạch Anh luôn chú ý bên này, nhưng đầu lại xoay về phía một bên, rõ ràng cho thấy có chút lén lút.
Bên cạnh cô, Trần Kinh nhìn xéo qua đã thấy Tô Mai Phương mẹ của cô.
Vốn Trần Kinh có ý qua chào hỏi Thạch Anh, nhưng vừa nhìn thấy người phụ nữ này, tâm tư của hắn liền phai nhạt.
Thạch Anh đích thật là đang quan sát Trần Kinh, Trần Kinh và Phương Uyển Kỳ xuất hiện ở sảnh, lập tức liền trở thành tiểu điểm trong ánh mắt của mọi người.
Hai người trai tài gái sắc, Trần Kinh không chỉ có đẹp trai, còn có phong độ của tuổi trẻ, hơn nữa bây giờ là người trẻ tuổi nhất được xem trọng ở chính đàn Sở Giang, Phương Uyển Kỳ cũng xinh đẹp, hơn nữa thuộc gia đình có tiếng tăm, đồng thời sự nghiệp thành công, hai người đều là người nổi bật của thời đại, là tài năng xuất chúng trong đám người cùng tuổi
Hai người cùng một chỗ thật sự là khiến cho mấy gã bảnh bao mấy mỹ nữ phải hâm mộ.
Tô Mai Phương đến bên tai Thạch Anh nói:
- Anh à, đó chính là bạn gái của cậu Kinh? Con qua đó chào hỏi đi.
Thạch Anh nhìn như nhập thần, không có nghe được lời của mẹ nói, Tô Mai Phương đụng đụng vào người cô sau đó nói đi nói lại mấy lần.
Thạch Anh giật mình bừng tỉnh, theo bản năng lắc đầu, bưng một ly rượu vang, thản nhiên đi ra.
Cô có chút ngưỡng mộ với Trần Kinh, cũng có thể nói là rất thích.
Nhưng hiện tại cô nhìn thấy Trần Kinh và Phương Uyển Kỳ hai người là một đôi trời ngọc, môn đăng hộ đối như thế, hoàn toàn là châu liên hợp bích, trong nội tâm của cô tự nhiên có chút tự ti và thương cảm.
Cô vốn là tài nữ, tài nữ đa tình, lại có chút quật cường, vào lúc này, nếu cô đi đến chào hỏi Trần Kinh và Phương Uyển Kỳ, cô thật sự làm không được.
Chỉ thoáng nhìn Thạch Anh.
Trần Kinh tiếp tục đi vào trong, đi dược mấy bước, hắn đã thấy Kim Lộ.
Kim Lộ hiện tại là Âu Niệm Tinh của tập đoàn Âu Lãng, là nữ doanh nhân nổi tiếng của tỉnh Sở Giang, người nổi tiếng trong xã hội.
Lúc này cô cầm một ly rượu vang, đi vào trong một đám thục nữ, tao nhã thong dong, phong tư trác tuyệt.
Trần Kinh mơ hồ cảm giác được ánh mắt của côđang nhìn mình, hai tròng mắt của cô như nước, làm cho trong lòng người ta sinh lòng ra một loại thương tiếc gần gũi.
Trần Kinh không dám nhìn nhiều, hắn lại nghĩ tới một đêm du dương ở Hoành Châu của hai người cách đây không lâu, thân thể hắn lại nóng lên, toàn thân khó chịu dị thường.
- Trần lão đệ.
Một thanh âm thình lình vang lên, trong lòng Trần Kinh cả kinh, ngẩng đầu mới thấy là Đơn Kiến Hoa đi đến trước mặt mình.
Có lẽ trong lòng Trần Kinh đang nghĩ những chuyện khác, lúc đó Đơn Kiến Hoa chợt gọi khiến trong lòng của hắn giật thót người.
- Chủ nhiệm Đơn, xin chào, xin chào.
Trần Kinh bật cười ha hả nói, hắn quay đầu nói với Phương Uyển Kỳ:
- Uyển Kỳ, đây là chủ nhiệm Đơn của Phòng Đốc tra Tỉnh uỷ.
Đơn Kiến Hoa nói:
- Phương tổng ngưỡng mộ đại danh đã lâu, tôi đã sớm biết đệ muội của chúng ta xinh đẹp, trước kia chỉ là đứng xa xa nhìn em, hôm nay tiếp xúc gần, tôi thật sự vui mừng thay cho Trần Kinh.
Phương Uyển Kỳ cười nhẹ nhàng, Trần Kinh bắt tay Đơn Kiến Hoa.
Mà đúng lúc này, lại có một người lại đi về phía này, Trần Kinh vừa thấy đã biết là Tô Hoa Bình.
- Chào Trưởng ban thư ký Tô. Hôm nay ngài đều đến cổ động, thật sự là ngoài dự đoán của mọi người.
Trần Kinh cười nói.
Tô Hoa Bình trước hỏi thăm Phương Uyển Kỳ, sau đó mới nói với Trần Kinh:
- Trưởng phòng Trần, anh và chủ nhiệm Đơn tán gẫu cái gì thế? Hai người các anh, bất cứ người nào ra ngoài đều dọa một đám người, hai người ở cùng một chỗ, vậy chịu sao nổi?
Trần Kinh cười ha hả, Đơn Kiến Hoa nói:
- Lời này của Trưởng ban thư ký giết tôi rồi, ở trước mặt Trưởng ban thư ký, chúng tôi mà nói mấy cái này thật sự là múa rìu qua mắt thợ rồi. Nhưng Trần lão đệ em tôi có uy thế thịnh hơn, tôi tất tự ti.
Ba người hàn huyên, Đơn Kiến Hoa thổi phồng Trần Kinh mọi nơi.
Lần này Trần Kinh đi Hoành Châu giải quyết việc rất tốt, lãnh đạo Tỉnh ủy đều ngợi khen, việc này cũng làm cho thanh danh của Trần Kinh càng lớn.
Bên ngoài thậm chí có tin đồn, nói Bí thư Sa của Tỉnh ủy đã điểm Trần Kinh, muốn điều Trần Kinh về phòng Đốc tra đảm nhiệm nhân vật số một, sau khi Đơn Kiến Hoa tiến phòng Đốc tra, không làm ra nhiều thành tích, chưa phá được đại án nào.
Những lời đồn này phần lớn là nghe nhầm đồn bậy, nhưng đã lọt vào tai của Đơn Kiến Hoa rồi, trong lòng ông ta vẫn có chút cảm thán, ông ta cũng có cách nhìn khác xưa với Trần Kinh, đó là sự coi trọng.
Đối với Tô Hoa Bình mà nói, lần này ông ta vốn đi Hoành Châu đảm nhiệm ứng cứ viên Bí thư
Nhưng Tỉnh ủy cuối cùng không có điều chỉnh vị trí Bí thư ở Hoành Châu, Tôn Thiên Thạch tiếp tục tại vị ở Hoành Châu, ông ta xem như mất đi một cơ hội tốt nhất.
Tuy rằng việc này không có quan hệ nhiều đến Trần Kinh.
Nhưng hiện tại tin đồn bên ngoài đã truyền đi ngoài dự đoán, Tô Hoa Bình ít nhiều cũng có va chạm với Trần Kinh.
Nhưng, Từ Tự Thanh bởi vì sự tình của Hoành Châu, ông ta ngày càng có hứng thú đối với Trần Kinh.
Tô Hoa Bình tận mắt thấy Từ Tự Thanh gõ nhịp tán thưởng Trần Kinh chiến thắng ở Hoành Châu trở về, khiến ông ta bởi vì truyện này mà có cái nhìn khác với Trần Kinh.
Tô Hoa Bình biết quan hệ giữa Trần Kinh và Phương gia, cho nên vết thương trong lòng của ông ta còn chưa dám biểu lộ ra, ông sao có thể so sánh với Trần Kinh? Trần Kinh còn trẻ như vậy, tương lai không thể lường được, mà ông ta hiện tại dĩ nhiên là già rồi.
Sau đó, Trần Kinh đi đến chỗ ngồi bên cạnh ông ta, hắn vừa ngồi xuống, Hồng Lượng và Trần Đoàn cũng đi lại chỗ này.
Trần Kinh nói:
- Hồng tổng, Trần công tử, hôm nay là lễ lớn, các anh phải bồi nhiều vị lãnh đạo quan trọng, các anh không cần khách khí như thế rồi.
Hồng Lượng nói:
- Trưởng phòng Trần, cậu cũng là lãnh đạo quan trọng, sự phát triển sau này của tập đoàn chúng tôi, rất cần sự chiếu cố của cậu
Mà Trần Đoàn so vớ Hồng Lượng, thì rõ ràng biểu lộ ra sự thoả thuê mãn nguyện, anh ta cười nói:
- Ông em Trần Kinh, tập đoàn Sở Thành có được như ngày hôm nay, trong lúc này cũng có một phần công lao của cậu. Nếu như không có cậu, tập đoàn Sở Thành sẽ không có thay đổi chế độ như hiện tại.
Bất kể nói thế nào, bộ máy mới của tập đoàn chúng tôi nhất định phải cố gắng làm tốt nghiệp vụ của tập đoàn, không phụ lòng sự tín nhiệm và chờ mong của lãnh đạo.
- Vậy cầu chúc các anh có thành tích tốt.
Trần Kinh cười nói, hắn hí mắt mỉm cười, nhưng trong lòng âm thầm tràn đầy lo lắng về sự phát triển của tập đoàn khách sạn này.
Xem điệu bộ này, Hồng Lượng chắc hẳn không làm chủ được tập đoàn, mà kết cấu của tập đoàn cũng tương đối phức tạp, điều này không thể không làm cho người ta có chút lo lắng.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Quan Sách.