Chương 60: Chủ Tịch Huyện Điểm Tướng!
-
Quan Sách
- Tịch mịch độc nam hoa
- 2621 chữ
- 2020-05-09 12:46:37
Số từ: 2615
Nguồn: Mê Truyện
Tại Huyện ủy, phòng Hội nghị lớn ở tầng một hôm nay được trang trí mới hoàn toàn, cuộc họp vẫn chưa bắt đầu, nhưng không khí cả hội trường lại trang nghiêm bất thường.
Mục tiêu của cuộc họp hôm nay chỉ có một, đó là lãnh đạo Huyện ủy nghe các báo cáo liên quan đến việc cải cách lâm trường Hồng Thổ Pha.
Việc cải cách lâm trường Hồng Thổ Pha do Phòng Lâm nghiệp chủ trì, dưới sự giúp đỡ của Văn phòng quản lý tài sản Nhà nước và Phòng Nông nghiệp, dù kế hoạch cải cách trước mắt vẫn chưa được công khai, nhưng đã xuất hiện nhân viên tụ tập gây rối, chắc chắn rằng sự việc này rất gay go, nó cũng báo hiệu trước cuộc họp ngày hôm nay không lấy gì là thoải mái, trong cuộc họp, lãnh đạo Huyện ủy nói không chừng sẽ có những hướng dẫn mới về việc cải cách lâm trường Hồng Thổ Pha.
Hôm nay Lâm Trung Tắc đến rất sớm, cái dáng người gầy nhom của y rất gây chú ý, y vừa xuất hiện ở cửa thì Chủ nhiệm Văn phòng quản lý tài sản Nhà nước Vương Tiềm và Phó chủ nhiệm Phương Minh liền vây lấy y, Vương Tiềm chỉ chỉ bàn Chủ tịch nói:
- Lão Lâm, theo kế hoạch thì chỉ có vài chỗ ngồi của lãnh đạo tham dự hội nghị như Bí thư Thư và Phó bí thư Triệu, anh nhìn xem...
Bàn Chủ tịch thực ra chỉ có một chiếc ghế băng dài, bảng tên trên bàn bao gồm lãnh đạo chủ chốt của Ủy ban nhân dân huyện, lãnh đạo Hội đồng nhân dân và Mặt trận Tổ quốc cũng đến tham dự, xem ra sau khi xảy ra chuyện, những người trong huyện cũng đã rất coi trọng việc cải cách lâm trường Hồng Thổ Pha.
Lâm Trung Tắc hơi nhíu mày, y dùng tay chỉ về phía chỗ ngồi của Phòng Nông nghiệp nói:
- Phó trưởng phòng Liêu đến rồi, Lão Từ vẫn bình tĩnh hơn anh một chút, anh ta vốn không có tới!
- Ai nói là tôi không tới a! Xảy ra chuyện như thế này, tôi không đến mà được sao?
Tiếng nói của Trưởng phòng Nông nghiệp Từ Bân Nhã từ cửa vọng tới, y đi đến trước mặt Lâm Trung Tắc nói:
- Lão Lâm à, không phải ông anh này nói anh, khả năng nắm bắt tình hình của anh ngày càng ngày tệ rồi, chuyện vẫn chưa có xảy ra mà tự mình đã làm loạn cả lên, anh nói anh...haizzz
Từ Bân Nhã liên tục thở dài, sắc mặt Lâm Trung Tắc vô cùng trầm lắng, y nhìn quanh hội trường một lượt, cố gắng tìm ra bóng dáng của Trần Kinh nhưng không thấy.
Nhưng đúng vào lúc đó, tiếng cười từ cửa lớn vọng đến, tất cả mọi người trong hội trường đồng loạt đứng dậy, cùng nhìn về hướng cửa lớn.
Phó bí thư Huyện ủy, Chủ tịch Huyện Mã Bộ Bình khoác tay Phó bí thư Huyện ủy Triệu Nhất Bình cười cười nói nói đi đến, hai người vừa bước vào, Triệu Nhất Bình với vẻ mặt nghiêm khắc liếc nhìn hội trường, Mã Bộ Bình thì híp mí mắt lại, ánh mắt điềm tĩnh nhẹ nhàng.
- Chào Chủ tịch Huyện, chào Phó bí thư Triệu!
Có người nhiệt tình chào hỏi bọn họ.
Hai người gật đầu đáp lại, Mã Bộ Bình thong thả bước đến trước mặt Lâm Trung Tắc nói:
- Sao không nhìn thấy Phó phòng Trần đâu nhỉ? Hôm nay anh ta là nhân vật chính mà!
Lâm Trung Tắc lúng túng cười cười nói:
- Tôi bảo đảm hôm nay anh ta nhất định đến...
Mã Bộ Bình không nói thêm lời nào, y ngẩng đầu nhìn xung quanh, chú ý vài người bên này rồi nhanh chóng chuyển tầm mắt, chẳng có ai dám đối mặt y.
Trần Kinh quả thực đã đến, xe của hắn dừng tại cổng Huyện ủy, hắn một mạch đi thẳng đến phòng họp số một của Huyện ủy, tại Văn phòng huyện ủy dưới lầu, hắn đụng đầu với Bí thư Ủy ban kỷ luật Phương Minh Hoa, hắn liền dừng bước chào hỏi Bí thư Phương.
Phương Minh Hoa ấn tượng với Trần Kinh, đôi mắt như có điện của y nhìn lướt qua khuôn mặt Trần Kinh, gật gật đầu nói:
- Không cần phải gấp gáp, cuộc họp còn phải chờ vài phút nữa, tôi cũng tham gia cuộc họp này mà!
Trần Kinh cười cười, ánh mắt có chút ngượng ngùng, Phương Minh Hoa là lãnh đạo Huyện ủy đầu tiên mà hắn từng tiếp xúc, đối với Phương Minh Hoa hắn có ấn tượng rất sâu sắc.
Với tư cách Bí thư Ủy ban kỷ luật, y tham gia cuộc họp báo cáo chế độ cải cách lâm trường Hồng Thổ Pha này làm gì? Trong lòng Trần Kinh rất nghi ngờ, nhưng lại không tiện mở miệng hỏi, khuôn mặt Phương Minh Hoa luôn nghiêm túc, làm cho Trần Kinh không thể nhìn ra bất kỳ đầu mối nào.
- Anh dạo này cũng không viết bài báo nào nhỉ? Lâu lắm rồi không thấy bài nào của anh trên báo!
Phương Minh Hoa bất ngờ nói.
Trần Kinh sửng sốt, trong lòng thầm cười gượng, thời gian gần đây, hắn bận tối tăm mặt mũi, nhất là hai tuần gần đây, mỗi ngày áp lực như núi đè, ngủ cũng khó, làm gì còn tâm trí để viết báo?
- Viết một cái gì đó chung quy cũng là việc tốt, khi bận cũng có thể tranh thủ thời gian được!
Phương Minh Hoa nói.
Trần Kinh thẹn thùng nói:
- Bí thư Phương nói rất đúng, dạo này tâm trí tôi cứ như người trên mây, đúng là nên suy nghĩ lại.
Khuôn mặt Phương Minh Hoa rất ít khi cười, nhìn về phía Trần Kinh dường như muốn nói điều gì đó, y dừng lại một lúc, ánh mắt liếc nhìn phía sau Trần Kinh, lúc này cơ mặt y giãn ra, Trần Kinh lúc này mới phát hiện ra rằng hàm răng của Phương Minh Hoa thì ra không trắng như vậy.
- Bí thư...
Phương Minh Hoa nói.
Thân mình Trần Kinh cứng đơ, chỉ cảm thấy sau lưng có một luồng khí mạnh mẽ đang tiến lại gần, hắn quay đầu một cách khó khăn, cuối cùng cũng nhìn rõ người đang tới gần.
Người đang tới mặc chiếc áo màu xanh lam được sơ vin gọn gàng trong chiếc quần màu đen bình thường, đeo một cặp kính gọng vàng, thân hình hơi béo, nhìn qua cảm thấy rất nho nhã, rất thân thiết, đây không phải là Bí thư Huyện ủy Thư Trị Quốc thì là ai cơ chứ?
- Chào Bí thư!
Trần Kinh nói, Phương Minh Hoa đưa tay ra, Trần Kinh lại không thể làm động tác này.
Phương Minh Hoa và Thư Trị Quốc bắt tay nhau rất nhiệt tình, Phương Minh Hoa chỉ chỉ Trần Kinh nói:
- Bí thư, đây là Trần Kinh.
Ánh mắt của Thư Trị Quốc dừng lại trên mặt Trần Kinh, gật đầu nói:
- Tôi biết anh, hôm nay anh phải báo cáo nghiêm túc, mọi người đều xem trò của anh.
Trần Kinh cúi đầu nói:
- Tôi nhất định nghiêm túc, nhất định sẽ làm lãnh đạo hài lòng.
Trần Kinh không nhìn thấy biểu cảm của Thư Trị Quốc, nhưng hắn có thể cảm thấy rõ ràng ánh mắt của Thư Trị Quốc dừng lại nhìn hắn vài giây, đây hoàn toàn là linh cảm.
- Thời gian cũng tương đối rồi! Chúng ta đi thôi! Tiểu Trần cũng đi cùng đi!
Thư Trị Quốc vung tay lên, sải bước vào hội trường, Phương Minh Hoa cùng y sánh bước, Trần Kinh đi theo sau.
Ánh mắt của tất cả những người trong hội trường dõi theo ba con người ấy, Bí thư Huyện ủy Thư Trị Quốc đi đến đâu cũng là tiêu điểm của sự chú ý, Trần Kinh đi phía sau Bí thư Huyện ủy cũng trở thành tiêu điểm chú ý luôn.
Chính xác, hôm nay Trần Kinh lẽ ra là
nhân vật chính
.
Thế nhưng cách thức ra sân khấu của nhân vật chính là hắn lại ngoài ý muốn của mọi người, hắn sao có thể ra sân khấu bằng cách này cơ chứ? Không nên rầu rĩ như nhà có tang như vậy chứ?
Trần Kinh đi rất chậm, đi một mạch tới cạnh chỗ ngồi của mình, Lâm Trung Tắc ngồi ngay bên cạnh đó, hắn nhìn Lâm Trung Tắc gật đầu nói:
- Chào Trưởng Phòng!
Lâm Trung Tắc chớp mắt nhẹ nhàng nói một tiếng:
- Ừ!
Đối diện với Trần Kinh là Vương Tiềm Trưởng phòng quản lý tài sản Nhà nước và Phương Minh, Trần Kinh nhìn hai người họ rồi gật đầu, nhưng hai người họ lại vờ như không nhìn thấy, Trần Kinh lại quay đầu nhìn về phía Phó phòng Nông nghiệp Liêu, Liêu Vĩ đang chuyện trò cũng Từ Bân Nhã.
Trần Kinh thản nhiên cười cười, ngồi xuống, hắn vừa ngồi xuống, lại cảm giác rất rõ những người xung quanh đang đổ mắt nhìn về phía mình.
Cuộc họp ngày hôm nay do Phó chủ nhiệm Văn phòng Huyện ủy Vương chủ trì, hội nghị bắt đầu, bầu không khí rất căng thẳng, bởi vì là cuộc họp báo cáo nên Chủ Nhiệm Văn phòng quản lý Tài sản Nhà nước Vương Tiềm phát biểu trước.
Y mở đầu liền nhằm vào Phòng Lâm nghiệp, y nói:
- Việc cải cách lâm trường Hồng Thổ Pha, từ trước đến giờ phút này, Văn phòng quản lý tài sản nhà nước chúng tôi vẫn chưa nhận được bất cứ một thứ gì có tính kế hoạch, cả Hội nghị chuyên đề cải cách lâm trường Hồng Thổ Pha, hiện nay cũng mới tổ chức một lần.
Điều này làm cho tôi trở thành người phụ trách của Văn phòng quản lý Tài sản Nhà nước, hôm nay thật khó để báo cáo với lãnh đạo về tiến triển cải cách, vì sao chúng ta lại chậm chạp không đưa ra kế hoạch? Vì sao lại chậm trễ chưa có kết luận? Là do chúng ta điều tra nghiên cứu vẫn chưa đủ, hay là do người lãnh đạo không dám quyết định?
Y dừng lại một chút, ánh mắt hướng về phía Trần Kinh tiếp tục nói:
- Còn nữa, mọi người đều biết rằng, phương án cải cách lâm trường Hồng Thổ Pha chưa đưa ra là chuyện nhỏ, nhưng trong khi phương án ấy chưa được đưa ra làm sao đã có nhân viên gây rối? Tại sao năng lực khống chế tình hình của chúng ta lại kém như vậy? Chúng ta đã dốc hết sức cho công việc hay chưa?
Đây đều là vấn đề, chúng ta nhất định phải coi trọng giải quyết vấn đề ấy, tôi cho rằng, cuộc họp ngày hôm nay, chúng ta phải trao đổi để đưa ra những phương pháp giải quyết những vấn đề này, tốt nhất chúng ta nên phân rõ quyền lực và trách nhiệm...
Vương Tiềm chậm rãi nói, y thuyết trình không những sắc bén mà còn mang tính công kích, hoàn toàn hướng mũi nhọn về phía Phòng Lâm nghiệp, y ngồi chéo đối diện với Trần Kinh, nước bọt của y có thể bắn trực tiếp lên mặt Trần Kinh.
Vương Tiềm kết thúc bài phát biểu của mình, cả hội trường lặng như tờ, tất cả mọi người đều lường trước được cuộc họp ngày hôm nay rất gian nan, nhưng lại không có ai đoán trước được cuộc họp vừa bắt đầu Vương Tiềm lại nã pháo, nã pháo như vậy rõ ràng đã khiến Trần Kinh của Phòng Lâm nghiệp rất bối rối.
- Tôi cũng muốn nói vài câu!
Từ Bân Nhã của Phòng Nông nghiệp cầm micro nói:
- Vừa rồi Chủ nhiệm Vương đã trình bày tình hình hiện nay của việc cải cách lâm trường Hồng Thổ Pha, thực sự mà nói, việc cải cách của chúng ta hiện nay gặp khó khăn như vậy, cũng chẳng ai muốn thấy cả, tại sao lại là kết quả này?
- Thứ nhất, chúng ta đã làm không đến nơi đến chốn, Phòng Nông nghiệp chúng tôi đã cho phép giúp đỡ xưởng chế biến trà của lâm trường Hồng Thổ Pha đi vào hoạt động, nhưng bây giờ lại xảy ra những chuyện không vui như thế này, chúng tôi rất bị động.
- Cuộc họp báo cáo ngày hôm nay, không phải là cuộc họp phê bình, những lời không hay tôi không nói nữa!
- Tôi chỉ muốn nói rằng, việc cải cách lâm trường Hồng Thổ Pha, các Phòng chúng ta cần phải hợp tác làm việc, chúng tôi tuyệt đối không làm khó dễ, tại đây, tôi có thể đại diện cho Phòng Nông nghiệp bày tỏ ý muốn này.
Hội trường lại một lần nữa chìm vào yên tĩnh, Từ Bân Nhã thuyết trình xong cũng chẳng có ai vỗ tay, mục tiêu của mọi người đều hướng về Lâm Trung Tắc và Trần Kinh của Phòng Lâm nghiệp, mà những vị lãnh đạo tham dự cuộc họp hôm nay, đều có chút lúng túng, Đôi mắt Vương Phủ Cường-Phó Chủ tịch huyện kiêm Phân công quản lý Lâm nghiệp không ngừng nhìn Thư Trị Quốc và Mã Bộ Bình.
Thư Trị Quốc đoan đoan chính chính, hai tay đặt lên tay ghế, ánh mắt không biết nhìn về hướng nào, không nói một lời.
Còn Mã Bộ Bình thì tay cầm bút, viết vào sổ tay, chẳng ai biết được y đang viết cái gì!
- Trưởng phòng Lâm, việc cải cách lâm trường Hồng Thổ Pha lần này, là do các anh chủ trì, anh lên nói qua tình hình đi chứ!
Cuối cùng thì Vương Phủ Cường cũng không chịu được, ấn micro xuống bắt đầu điểm tướng.
Sắc mặt Lâm Trung Tắc có chút khó coi, y hắng giọng, con mắt liếc ngang liếc dọc, thật lâu sau, y nói:
- Thật đáng tiếc na...
Y đang mở miệng, Chủ tịch huyện Mã Bộ Bình đột nhiên ngẩng đầu, cắm cây bút máy trong tay xuống nói:
- Trưởng phòng Lâm, anh đợi một chút, lần trước tôi có đi thị sát Phòng các anh, lúc đó anh báo cáo với tôi rằng sự tình của việc cải cách lâm trường Hồng Thổ Pha là do Phó phòng Trần chọn Đại Lương.
- Hôm nay mọi người đối với việc hiện trạng và tiến trình của cải cách lâm trường Hồng Thổ Pha xem ra cũng không vui vẻ cho lắm, tôi nghĩ hay là để Phó phòng Trần Kinh nói một chút về nguyên nhân của nó đi, vừa rồi không phải Vương Tiềm đã nói quyền lực và trách nhiệm phải rõ ràng hay sao? Hôm nay chúng ta thử một lần rõ ràng quyền lực và trách nhiệm xem thế nào.
- Soạt...soạt
Hướng nhìn của tất cả mọi người đồng loạt bắn về phía Trần Kinh, Chủ tịch Huyện đích thân gọi tên, Trần Kinh muốn tránh cũng không được, hắn nhất định phải khai báo rõ...