Chương 727: Kết Cục Của Trịnh Quốc Hoa.
-
Quan Sách
- Tịch mịch độc nam hoa
- 2482 chữ
- 2020-05-09 12:51:16
Số từ: 2476
Nguồn: Mê Truyện
Hải Sơn xảy ra chuyện rồi, còn không phải chuyện nhỏ.
Truyền thông phát hiện ra Bí thư Đảng ủy Lam Hà, Hải Sơn Trịnh Quốc Hoa có rất nhiều ngôi nhà xa hoa, ngay sau đó, Trịnh Quốc Hoa trong quá trình phát triển kinh tế Lam Hà, tình nghi nhận hối lộ, bao che doanh nghiệp ô nhiễm nghiêm trọng, sự kiện can thiệp việc chấp pháp môi trường theo đó bị vạch trần.
Uỷ ban Kỷ luật thành phố Hải Sơn thành lập tổ điều tra chuyên môn điều tra vụ án này, trải qua quá trình điều tra ngắn ngủi, Hải Sơn liền truyền ra tin Trịnh Quốc Hoa bị bắt giam.
Trịnh Quốc Hoa bị bắt giam, chính đàn Hải Sơn chấn động.
Sau đó đủ loại việc xấu trong thời gian Trịnh Quốc Hoa chấp chính bị công bố, trong đó bao gồm nhiều bài phát biểu về việc Trịnh Quốc Hoa không chịu trách nhiệm giữa việc phát triển kinh tế và bảo vệ môi trường.
Mà bài phát biểu của phóng viên Lân Giác hỏi về việc ông ta thu thút đầu tư nhà máy hóa chất vào Mã Đầu Bình bị quay nhiều nhất.
Mà vì nguyên nhân này, ở chính đàn Hải Sơn bắt đầu lưu truyền tin đồn, nói Trịnh Quốc Hoa xuống đài có quan hệ trực tiếp tới Trần Kinh.
Là Trần Kinh điều tra lấy chứng cứ nhằm vào việc xấu của Trịnh Quốc Hoa, sau đó thực danh tố cáo lên Uỷ ban Kỷ luật, sau đó mượn công nghệ lăng xê của giới truyền thông, rốt cục khiến Trịnh Quốc Hoa âm mưu bại lộ, cuối cùng bị điều tra ra vấn đề.
Không thể không nói, cách nói này dường như khá có thị trường.
Chính đàn Hải Sơn đều biết Trần Kinh và Trịnh Quốc Hoa bất hòa, Trần Kinh có động cơ thực danh tố cáo Trịnh Quốc Hoa.
Hơn nữa, Trần Kinh hiện tại hùng tâm bừng bừng, mà Trịnh Quốc Hoa lại là kẻ ngáng chân hắn, dùng thủ đoạn, Lam Hà lại tiếp giáp với Lân Giác, cho tới nay Lân Giác đều phụ thuộc vào Lam Hà, hoàn cảnh của Lam Hà chuyển biến xấu, Lân Giác sẽ ảnh hưởng trực tiếp, đó chính là điểm khiến Trần Kinh nổi giận nhất.
Trần Kinh hiện tại xin nghỉ phép, nhưng đây lại đúng hay là cơ hội để hắn kéo Trịnh Quốc Hoa xuống, hắn nhân cơ hội mình không có Hải Sơn, âm thầm tấn công Trịnh Quốc Hoa một lần, đây chẳng phải thần không biết quỷ không hay đó sao?
Lúc Trần Kinh biết tin này, hắn còn đang nghỉ phép ở đảo Baly.
Chu Quốc Hoa gọi điện cho hắn.
Trong điện thoại Chu Quốc Hoa trực tiếp hỏi hắn:
- Tiểu Trần, việc của Trịnh Quốc Hoa rút cục cậu có tham dự hay không, có phải cậu tố cáo không?
Trần Kinh cả kinh, nói:
- Trưởng ban thư ký, sao anh lại nói vậy? Bí thư Trịnh có chuyện gì?
Chu Quốc Hoa ở bên đầu dây kia vui vẻ nói:
- Tiểu tử cậu, cậu là thật không biết hay giả không biết, Trịnh Quốc Hoa bị Uỷ ban Kỷ luật bắt giam, hiện tại Hải Sơn đều đồn là cậu tố cáo, có chuyện như vậy sao?
Trần Kinh sắc mặt đại biến nói:
- Trưởng ban thư ký, tuyệt đối không thể nào, tôi còn bận chuẩn bị lễ cưới, cả ngày bận tối mặt, làm gì có thời gian đi quản những việc này.
- Thật sự không phải cậu? vậy tôi hỏi cậu, phóng viên tên Đường Ngọc kia là thế nào? Cậu đừng nói với tôi cậu không quen cô ta.
Chu Quốc Hoa nói.
Ông ta dừng lại một chút nói:
- Trần Kinh à, cậu bảo tôi biết nói sao với cậu. hiện tại cơ hội phát triển của cậu rất tốt, chính cậu cũng có mục tiêu rõ ràng, chỉ cần yên ổn hai năm, Lân Giác sẽ hoàn toàn có khả năng trổ hết tài ở Hải Sơn.
Tới lúc đó, chiến tích của cậu cao, tổ chức có thể không nghĩ tới vấn đề phát triển của cậu sao?
Vào lúc này, cậu lại chọc vào cái sọt lớn như vậy, cậu vạch cái màn che này quá mạnh tay rồi.
Lòng Trần Kinh đột nhiên trùng xuống, thân mình mất tự nhiên ngửa ra phía sau, nằm ngửa trên sa lon.
Chu Quốc Hoa nói những lời này khiến Trần Kinh đại khái hiểu được sự việc có khả năng khá nghiêm trọng.
Trịnh Quốc Hoa xảy ra chuyện rất có khả năng liên quan tới Đường Ngọc.
Đường Ngọc người phụ nữ này, tính cách khá mạnh mẽ, ghét cái ác như kẻ thù.
Cô sớm đã muốn phơi bày những việc xấu liên quan tới Trịnh Quốc Hoa mà cô nắm được, Trần Kinh khi đó biết như vậy, đã nói chuyện nghiêm túc với cô một lần.
Trần Kinh nói với cô, nước trong quá ắt không có cá. Trịnh Quốc Hoa làm việc ở Lam Hà nhiều năm như vậy, kinh tế Lam Hà vẫn luôn đứng đầu Hải Sơn, điều này cho thấy năng lực của ông ta khá mạnh.
Về phần vấn đề cách thức làm việc và quan niệm phát triển, có khả năng thật sự là vấn đề nhận thức của ông ta, còn có chút khả năng là ông ta phô trương thanh thế.
Giống chuyện xây nhà máy hóa chất ở Mã Đầu Bình, Trịnh Quốc Hoa hoàn toàn là đang phô trương thanh thế.
Mã Đầu Bình mặc dù chỉ là một bãi tha ma loạn, nhưng thật sự muốn khai thác, lực cản cũng không nhỏ.
Rất nhiều thế hệ người dân Lam Hà đều chôn cất ở Mã Đầu Bình, bình thường nơi đó nhìn có vẻ không ai hỏi tới, nhưng nếu thật sự muốn động vào, phỏng chừng ý dân không thể trái, người phản đối sẽ rất nhiều.
Ngoài ra, về phương diện bảo vệ môi trường mà nói, Mã Đầu Bình ở miệng gió, nếu xây dựng nhà máy hóa chất ở đó, phạm vi ô nhiễm gần như là toàn bộ Lân Giác.
Cứ cho người Lân Giác không có tiếng nói, phân lượng không đủ, nhưng phía nam Lân Giác chính là đặc khu Nam Cảng.
Đặc khu đường đường bị một nhà máy hóa chất biến thành chướng khí mù mịt, điều này nghe thế nào cũng thấy buồn cười, hàng chục triệu dân Nam Cảng sao có thể đồng ý.
Cho nên, Trần Kinh nói với Đường Ngọc, lời của Trịnh Quốc Hoa không thể nghe toàn bộ, càng không thể hoàn toàn tin, càng không thể vì Trịnh Quốc Hoa một mình nói ẩu, liền mất bình tĩnh, mà nên bảo vệ môi trường phát triển của bản thân, ít gây sự thôi.
Đường Ngọc nghe Trần Kinh nói vậy, lúc đó liền bỏ qua, nhưng sao cô ấy lại đột nhiên ra tay?
Kết thúc nói chuyện với Chu Quốc Hoa, Trần Kinh lập tức gọi điện cho Đường Ngọc, không ai nghe máy.
Trần kinh gọi liên tiếp ba bốn lần, vẫn không ai nghe.
Hắn có chút tức giận ngồi trên sô pha.
Phương Uyển Kỳ rất mẫn cảm, cô giống một con mèo trườn tới trước người Trần Kinh nói:
- Sao thế? Công tác có vấn đề gì à?
Trần Kinh thở dài một hơi, đứng lên gọi điện cho Lý Quốc Vĩ.
Điện thoại thông máy, hắn xanh mặt nói:
- Lão Lý, sao thế? Hải Sơn đã xảy ra chuyện nghiêm trọng như vậy, sao anh cũng chưa gọi báo tôi?
Lý Quốc Vĩ bị cơn giận của Trần Kinh làm cho ngẩn ra, kinh ngạc một lúc sau mới nói:
- Bí thư, hiện tại mọi chuyện của Lân Giác rất bình thường, vấn đề duy nhất là Bán sơn hào đình, đáng để lo nhất cũng chỉ là nơi này, hiện tại đã có truyền thông phê bình chúng ta phá hoại tài nguyên sinh thái Bạch Thạch Sơn, có thể…
Lý Quốc Vĩ há miệng nói chuyện, Trần Kinh liền biết người này đã hiểu lầm.
Lý Quốc Vĩ còn tưởng việc này đều là mình gây ra. Nỗi giận trong lòng Trần Kinh lại không tiện trút lên Lý Quốc Vĩ, hắn hít một hơi sâu, tâm tình dần bình tĩnh nói:
- Tôi sẽ mau chóng trở về, anh phải nhớ kĩ, tuyệt đối phải duy trì bộ máy ổn định, không được gây chuyện, không được tùy tiện nói lung tung, phải tổ chức hội nghị truyền đạt lời của tôi, không ai được đổ thêm dầu vào lửa vào lúc này.
Lý Quốc Vĩ bên kia nghe thấy có vấn đề hỏi:
- Bí thư, hôm nay có phóng viên tới phỏng vấn, Bí thư Khương đã nhận trả lời phỏng vấn…
- Khương Vĩ nói gì?
Trần Kinh vội hỏi.
Lý Quốc Vĩ ngừng một chút nói:
- Cụ thể nói gì tôi không rõ lắm, nhưng khẳng định là nói về vấn đề Bán sơn hào đình, hôm qua ông ấy gọi cho tôi, nói hạng mục Bán sơn hào đình có vấn đề, Uỷ ban Kỷ luật đang điều tra. Ông ta cho rằng chúng ta phải chủ động, không thể đợi tới khi điều tra ra kết quả mới tỏ thái độ, như vậy rất bị động.
- Nói lung tung, sợ thiên hạ chưa đủ loạn đây mà.
Trần Kinh tức giận nói, ba một tiếng cúp điện thoại.
Bán sơn hào đình là hạng mục Ôn Hải khai thác, hạng mục này có vấn đề, đầu mâu liền chỉ thẳng vào Chủ tịch Thanh Hương.
Trịnh Quốc Hoa là dòng chính của Chủ tịch Thanh Hương, Trịnh Quốc Hoa xảy ra vấn đề, đầu mâu cũng chỉ vào bà.
Lần này hay rồi, Trần Kinh vô tình lại có thù oán thâm sâu với Chủ tịch Thanh Hương, hoàn toàn tới mức không thể điều hòa, không thể quay đầu vòng lại.
Chủ tịch Thanh Hương sao có thể bỏ qua cho người? Bà tung hoành Hải Sơn nhiều năm như vậy, đâu phải hạng người dễ đỡ?
Một Trịnh Quốc Hoa, lại cả một bất động sản hiện tại liền có thể làm bà ta bị thương?
Điều này tuyệt nhiên là chuyện không thể, hiện tại đống phân này đều đổ lên đầu Trần Kinh, khiến Trần Kinh sau này làm sao để đối diện với Chủ tịch Thanh Hương?
Làm nhân vật số một Đảng ủy cấp dưới, cứng với nhân vật số một Đảng ủy cấp trên tới mức không thể điều hòa, điều này khiến Trần Kinh về sao làm thế nào triển khai công tác?
Còn nữa, lãnh đạo cấp trên sẽ nhìn Trần Kinh như nào?
Trần Kinh khẽ hừ một tiếng, trong lòng một cỗ tà hỏa phát ra.
Mấy chuyện chó má gì vậy? Sao lại không thể tiêu được thế này? Muốn vui vẻ một tuần trăng mật cũng không xong, thật là không đỡ lo.
- Uyển Kỳ, ngày mai chúng ta về trước đi.
Trần Kinh nói, thần sắc lộ vẻ xin lỗi.
Theo nhật trình sắp xếp, ngày tiếp theo hai người sẽ tới bến Đâu Phong, hai người đặt kế hoạch cố gắng hưởng thụ một chuyến du lịch trăng mật lãng mạn, hiện tại hay rồi, chuyện vừa tới, hết thảy kế hoạch đều tan như bong bóng.
Lúc này Trần Kinh lo lắng không phải bản thân mà là Lân Giác.
Hoàn cảnh phát triển của Lân Giác rất quan trọng, hiện tại Trần Kinh nắm chắc Lân Giác, hoàn toàn là chạy đua với thời gian, nhưng ông trời lại không toại lòng người, lại có một cái sọt tung ra, thật sự khiến người ta không biết làm sao.
Phương Uyển Kỳ không nói gì, chỉ nhẹ nhàng dựa sát người vào nói:
- Đơn thương độc mã xông tới Lĩnh Nam, ông xã của em thật bản lĩnh.
Trần Kinh cười khổ lắc đầu nói:
- Em đừng chế giễu anh, nếu thật anh bản lĩnh lợi hại, anh còn phải hoảng sợ chạy về sao? ông xã của em bây giờ là chạy hết hơi đây.
Trần Kinh từ đảo Baly bay thẳng về Việt Châu.
ở sân bay Việt Châu hắn nghe nói một tin thứ hai khiến người ta rất chấn động.
Thành phố Hải Sơn có hơn hai mươi cán bộ danh nghĩa có biệt thự cao cấp, biệt thự trong Bán sơn hào đình của thành phố Hải Sơn, có gần một nửa là của cán bộ, Uỷ ban Kỷ luật đã tham gia điều tra việc này, căn cứ tình hình điều tra hiện tại, thành phố Hải Sơn đã khống chế tám vị cán bộ cấp phó phòng trở lên.
Mà trong chuyện này, bao gồm lãnh đạo các cơ quan phòng cục quan trọng như Cục xây dựng, Cục cải cách phát triển, Cục Lương thực quốc gia…Uỷ viên Thành ủy thành phố Hải Sơn, Phó chủ tịch thành phố Giải Tuấn cũng liên quan.
Hiện tại toàn bộ hệ thống bị điều tra đã kinh động tới Uỷ ban Kỷ luật tỉnh.
Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, Chủ nhiệm Uỷ ban Kỷ luật Thịnh Trung Kiệt đích thân phê chỉ thị với vụ án này, yêu cầu tổ điều tra Uỷ ban Kỷ luật tỉnh phải nghiêm khắc điều tra, nghiêm túc tới cùng.
Hiện tại Hải Sơn thần hồn nát thần tính, nhưng người có trách nhiệm liên quan tới hạng mục Bán sơn hào đình của thành phố Hải Sơn đã bị khống chế, mà chính đàn Hải Sơn thì u ám, từ trên xuống dưới, rất nhiều cán bộ hoảng sợ không chịu nổi, dường như thiên hạ sắp sụp đổ rồi.
Trần Kinh đến Việt Châu, ủy viên thường vụ Quận ủy Lân Giác, Chủ nhiệm chánh văn phòng Lưu Khúc Phong đích thân tới đón hắn.
Lưu Khúc Phong vẻ mặt nôn nóng khi khách quý tới, nhìn qua liền biết tâm trạng của anh ta rất trầm trọng.
Trần Kinh nhìn thấy bộ dạng của Lưu Khúc Phong, trong lòng đột nhiên trầm xuống, hắn biết sự tình có lẽ khá phiền toái.
Chuyện này huyên náo càng lớn, Trần Kinh lại càng không có cách nào không quan tâm đến, khả năng cục diện hung hiểm chưa từng có đã âm thầm thành hình, Trần Kinh vừa tân hôn đã gặp phải khảo nghiệm nghiêm trọng.