Chương 870
-
Quan Sách
- Tịch mịch độc nam hoa
- 2491 chữ
- 2020-05-09 12:51:56
Số từ: 2485
Nguồn: Mê Truyện
Trung ương tổ chức hội nghị, đại biểu tỉnh Lĩnh Nam nô nức về thủ đô.
Hội nghị lần này chủ yếu là xác định điều chỉnh một số nhân sự quan trọng từ Trung ương đến địa phương, ngoài ra, năm nay lại là năm bắt đầu một kì kế hoạch 5 năm mới của quốc gia.
Đất nước trong 5 năm tới, phải cố gắng duy trì tăng trưởng kinh tế bình quân năm ở mức hơn 80%, ngoài ra, giá trị tổng sản phẩm kinh tế quốc gia phải tăng gấp đôi, ngành kĩ thuật cao và ngành sản suất cao cấp, ngành năng lượng mới phải có sự tiến bộ lớn.
Không thể không nói, 5 năm này là 5 năm mà kinh tế nước nhà cần được thu hoạch, trải qua bao nhiêu năm phát triển, sự phát triển kinh tế cả nước đã nghênh đón thời cơ từ biến đổi lượng đến biến đổi chất.
Đương nhiên có thời cơ thì sẽ có thách thức.
Kinh tế quốc gia làm thế nào để thoát khỏi hiện trạng ngành sản xuất cấp thấp chiếm vị trí chủ đạo, mô hình phát triển kết cấu kinh tế đơn nhất, làm thế nào để từ cấp thấp đến cấp cao, đây chính là thách thức lớn nhất.
Lĩnh Nam là một tỉnh kinh tế phát triển nhất cả nước, biểu hiện của nó trong 5 năm tới lại càng được quan tâm.
Sau hội nghị năm nay, tỉnh Lĩnh Nam sẽ tiếp nhận sự điều chỉnh lãnh đạo quan trọng.
Lãnh đạo mới sẽ dẫn dắt Lĩnh Nam đi đến đâu, đây cũng là vấn để mà giới báo chí quan tâm.
Mà một vấn đề nóng khác là vấn đề cạnh tranh giữa hai tỉnh Lĩnh Nam và Tô Bắc.
Hiện tại bên ngoài thường cho rằng mô hình phát triển của Tô Bắc phải vượt trội hơn mô hình của Lĩnh Nam, sự phát triển của Tô Bắc tiếp thu ưu điểm của Lĩnh Nam, đồng thời cũng hấp thụ kinh nghiệm của Lĩnh Nam trong quá trình phát triển, mô hình của Tô Bắc hiện tại đã trở thành tấm gương học tập noi theo của các tỉnh thành khác.
Hiện tại lại đem Tô Bắc và Lĩnh Nam ra so sánh, Tô Bắc trong 5 năm tới sẽ thực hiện đuổi kịp và vượt qua Lĩnh Nam không?
Bí thư Tỉnh ủy Tô Bắc Sa Minh Đức đã trở thành lãnh đạo quốc gia.
Hơn nữa ông ta khi trả lời phỏng vấn của báo chí, bày tỏ rõ ràng, ông sẽ tiếp tục ở lại Tô Bắc, góp chút công sức vào sự phát triển của Tô Bắc.
Nếu thật sự là như vậy, có nghĩa là ngoài thàn h phố trực thuộc Trung ương và Lĩnh Nam, lại có thêm một tỉnh nữa mà Bí thư tỉnh là Ủy viên bộ chính trị, đây có phải có nghĩa là Tô Bắc trong mắt Trung ương đã trở nên quan trọng ngang với Lĩnh Nam hay không?
Năng lực bới móc của giới truyền thông thật đáng kinh ngạc.
Trong thời gian diễn ra hội nghị, những mánh lới như vậy xuất hiện dày đặc trên báo chí và các phương tiện truyền thông khác.
Mà đoàn đại biểu Lĩnh Nam vào thủ đô, cũng phải đối mặt với chất vấn về lĩnh vực này, đại biểu nói về phát triển, hai bên đều rất tự tin, cũng đầy mùi thuốc súng.
Hội nghị họp ngày thứ 6, xác định bộ máy mới trong Quốc vụ viện.
Ủy viên thường vụ Bộ chính trị Trung ương đồng chí Lý Thanh Trúc được chọn làm Thủ tướng mới của Quốc vụ viện.
Mà Thủ tướng Lý đề danh những người được chọn vào Quốc vụ viện, Thường Vụ Bộ chính trị Trung ương, đồng chí Hoàng Lâm Kiệt được chọn làm Phó thủ tướng, Bí thư tỉnh ủy tỉnh Lĩnh Nam Miêu Cường cũng được chọn là Phó thủ tướng, Bí thư tỉnh ủy tỉnh Liêu Đông Phương Lộ Bình được chọn làm phó thủ tướng. Nhân vật quan trọng của hai địa phương vào Thủ đô nhậm chức dĩ nhiên là kết cục đã định.
Trong bộ máy mới của Quốc vụ viện, cơ bản lấy trẻ trung và chuyên nghiệp làm chủ.
Hoàng Lâm Kiệt là Bí thư tiền nhiệm thành phố Hoàng Hải, trong đại hội Đảng năm ngoái được chọn làm Ủy viên thường vụ Bộ chính trị, ông ta cũng là lãnh đạo đi lên từ địa phương.
Còn Miêu Cường và Phương Lộ Bình, hai người cũng đều có kinh nghiệm công tác cơ sở phong phú.
Trong đó Miêu Cường chủ yếu là học về kinh tế học, Phương Lộ Bình là tiến sĩ Tài chính học, đối với phát triển kinh tế vĩ mô, hai người đều là những chuyên gia.
Trước đó, việc điều chỉnh nhân sự đơn vị trực thuộc Trung ương cũng đã sớm hoàn thành rồi.
Nguyên Trưởng Ban tổ chức Trung ương Văn Trác Nam nghỉ hưu, Hàn Kim Lăng được bổ nhiệm là Trưởng ban tổ chức mới kiêm Bí thư Ban Bí thư Trung ương.
Hệ Tây Bắc lần này Văn Trác Nam lui xuống, còn Phương Lộ Bình đi lên.
Giữa tiến và lui, cũng dự báo Hệ Tây Bắc cũng đã thuận lợi hoàn thành việc thay đổi cũ mới.
Phương Lộ Bình trở thành nhân vật đứng đầu mới của hệ Tây Bắc.
Trong lúc các truyền thông lớn tranh cãi về nhân sự Quốc vụ viện, Trung ương có sự bổ nhiệm mới cho Bí thư tỉnh ủy tỉnh Lĩnh Nam.
Ủy viên Bộ chính trị Trung ương, nguyên Bí thư thành ủy thành phố Song Khánh ông Mạc Chính được bổ nhiệm làm Bí thư tỉnh ủy tỉnh Lĩnh Nam, đồng thời, sự điểu chỉnh khác trong bộ máy Lĩnh Nam cũng được phơi bày.
Trong bộ máy Thường ủy tỉnh Lĩnh Nam, hiện tại đã có vài chỗ trống.
Phó chủ tịch tỉnh Kiều Chính Thanh được xác định tiến vào Thường vụ Tỉnh ủy, trở thành người thứ ba của Lĩnh Nam tiến vào Thường vụ, mà làm người ta kinh ng ngạc chính là nguyên Bí thư thành ủy thành phố Hải Sơn Hoàng Hoành Viễn được bổ nhiệm là Trưởng ban thư kí Ủy ban nhân dân tỉnh Lĩnh Nam, mà Trưởng ban thư kí đương nhiệm Tương Minh Nhân lại được vào Thường vụ, đảm nhiệm Trưởng ban thư kí Tỉnh ủy.
Sự điểu chỉnh này đã dẫn đến chấn động không nhỏ trên chính đàn Lĩnh Nam.
Thành tích của Hoàng Hoành Viễn ở Hải Sơn rất bình thường, ông ta rời chức Bí thư thành ủy, bị bên ngoài cho rằng đây là do ông ta cạnh tranh thất bại với Lý Thanh Hương, nên bị xử lý lạnh.
Nhưng không ai ngờ tới, mấy tháng sau khi ông ta ngủ đông ở đó, nghiễm nhiên trở thành đại quản gia của Ủy ban nhân dân tỉnh, chuyển biến này khiến nhiều người mở rộng tầm mắt.
Đầu tiên Trần Kinh hết sức kinh ngạc.
Sau khi hắn được điều lên tỉnh thành, đến thăm hỏi Hoàng Hoành Viễn mấy lần.
Trước kia lúc Hoàng Hoành Viễn ở Hải Sơn, nhiều lần chèn ép hắn, gây nhiều phiền toái cho công việc của hắn.
Nhưng những ngày tháng đó đã qua rồi.
Hoàng Hoành Viễn từ vị trí Bí thư thành ủy Hải Sơn hạ xuống, vẫn luôn không có sự sắp xếp nào khác, cơ bản ở trạng thái để dó không động đến.
Điều này làm cho Trần Kinh có chút buồn bã, với tư cách cùng là quan viên từ Hải Sơn đi ra, Hoàng Hoành Viễn lại là lãnh đạo cũ của hắn, Trần Kinh sau khi đến Việt Châu không dám quên sự tồn tại của ông ta, vẫn luôn lễ phép với ông ta.
Không ngờ Hoàng Hoành Viễn lại đem đến cho hắn bất ngờ như vậy, nghiễm nhiên tiến vào Ủy ban tỉnh đảm nhiệm chức vụ quan trọng, hắn nghe được tin tức này, dường như không tin vào tai mình.
Bởi vì chuyện này, Trần Kinh không thể không cảm than, chính trị biến hóa vô cùng, thật khiến người ta mơ hồ.
Hoàng Hoành Viễn có nhân mạch của ông ta, cũng có sự thông minh của ông ta.
Từ vị trí Bí thư Hải Sơn xuống, nhà ông ta trong ngoài vắng vẻ, nhưng lại không ảnh hưởng chút nào đến tâm trạng ông ta.
Nhưng lúc đó vẫn nghĩ tâm thái ông ta tốt, có thể lên xuống.
Bây giờ nghĩ lại, thì ra trong lòng ông ta sớm đã có dự tính rồi, biết rằng mình vẫn có thể được lãnh đạo dùng đến.
Trần Kinh ngay lập tức gọi điện chúc mừng Hoàng Hoành Viễn, Hoàng Hoành Viễn tâm trạng rất tốt, ông ta vui cười hớn hở nói với Trần Kinh:
-Tiểu Trần, chúng ta quen nhau lâu rồi, có câu nói lâu ngày biết lòng người, tôi quan sát cậu khá là lâu, cậu là một người trẻ tuổi đáng để bồi dưỡng, đáng để giao trọng trách. Tôi tin tưởng vững chắc, cậu sẽ có một tương lai rất tốt!
Trần Kinh vội vàng khách khí nói:
-Cảm ơn Bí thư động viên, sau này làm việc không tránh được gây thêm phiền phức cho ngài, hôm nay tôi xin đánh động trước!
Hoàng Hoành Viễn cười nói:
-Không sao, cậu là tinh anh từ Hải Sơn đi ra, tôi không chiếu cố cậu, thì chiếu cố ai? Cậu cứ làm tốt công việc, phải đem sức mạnh của Lân Giác ra, tiềm năng của Ban hợp tác kinh tế tôi tin ở trong tay cậu có thể đạt được sự kích thích phát triển lớn nhất, tôi rất mong chờ!
Trần Kinh có thể cảm nhận được sự mãn nguyện của Hoàng Hoành Viễn.
Trong quan trường, vị trí đối với sự phát triển tiềm năng của một người nằm ngoài sức tưởng tượng.
Hoàng Hoành Viễn đã năm mươi mấy tuổi rồi, nếu như lấy tiêu chuẩn của người dân bình thường mà nói, người trên năm mười tuổi cơ bản được coi là tiến vào tuổi già rồi.
Con người bước vào tuổi già, giống như mặt trời xuống núi, dần dần trở nên uể oải.
Hoàng Hoành Viễn trước đây đã đi con đường này.
Nhưng hiện tại, trong mấy tháng ngắn ngủi, ông ta lại vươn lên từ đầu, hơn nữa còn có sức sống như người trẻ tuổi, hoàn toàn là càng già càng dẻo dai, hào khí kinh người.
Đây tất cả cũng chỉ vì một cái vị trí.
Đối với nhân vật chín trị mà nói, vị trí là sinh mạng thứ hai, có vị trí thì có tất cả.
Mà mất đi vị trí, tất cả đều mất hết, bao gồm cả linh hồn.
Trần Kinh bỗng nhiên nghĩ, mình cũng sẽ có ngày đó?
Hắn lắc lắc đầu, cưỡng ép những ý nghĩ như vậy đi ra khỏi đầu.
Hội nghị chấm dứt, đoàn đại biểu quay về tỉnh thành được nhiệt liệt nghênh đón.
Ngày hôm sau khi đoàn đại biểu về, Tỉnh ủy Lĩnh Nam mở đại hội cán bộ.
Đại hội yêu cầu cán bộ cấp Giám đốc Sở trở lên trong toàn tỉnh tham gia hội nghị, mà lần này Trần Kinh mặc dù chỉ là Phó giám đốc Sở cũng được yêu cầu tham gia hội nghị.
Trong đại hội cán bộ, Phó trưởng Ban tổ chức Trung ương Mễ Tiềm tuyên bố bổ nhiệm của Trung ương, bổ nhiệm đồng chí Mạc Chính làm Ủy viên tỉnh ủy, Thường vụ, Bí thư tỉnh Lĩnh Nam,
Trong tiếng vỗ tay như sấm, Mạc Chính bước lên bục phát biểu.
Ông ta thân hình cao lớn, cân xứng, dáng đi rất có tinh thần, trên mặt tươi cười, rất thân thiện.
Mà khiến người ta chú ý nhất là mắt của ông ta.
Trong ánh mắt ông ta có một cái gì đó uy nghiêm không nói nên lời, rõ ràng mặt tươi cười, nhưng lại khiến người ta cảm thấy ông ta là một người rất nghiêm khắc.
Bước lên bục phát biểu, ông ta nhẹ nhàng giơ tay.
Tiếng vỗ tay lập tức dừng lại.
Ông ta trầm mặc khoảng 10 giây không nói lời nào, mà dùng mắt nhìn từ trái qua phải, nhìn quét đám người dày đặc.
-Kính thư các đồng chí lãnh đạo! Tôi là Mạc Chính, Trung ương bổ nhiệm tôi đến làm Bí thư tỉnh ủy tỉnh Lĩnh Nam, tôi đến đây với một sự tự tin rất lớn.
Mạc Chính mở miệng nói, vừa mở miệng đã rất thẳng thắn.
Không như những lãnh đạo thông thường nói cái gì mà trách nhiệm trọng đại, mà trực tiếp nói ra sự tự tin của mình.
Trần Kinh thầm nghĩ, Bí thư Mạc tính cách hoàn toàn khác với Bí thư Miêu.
Bí thư Mạc dường như càng chú ý về hiệu quả thực tế, càng nắm bắt thực tại, Trần Kinh trước đây xem qua lí lịch của Mạc Chính, cũng tìm hiểu qua về bình luận liên quan đến ông ta.
Mạc Chính vẫn luôn là cán bộ có tinh thần chân thực rất mạnh.
Trong kế hoạch 5 năm lầm trước, thành phố Song Khánh là một thành phố nội địa, sự phát triển kinh tế vẫn luôn dẫn dắt khu Tây Bắc, Mạc Chính bỏ ra công sức rất lớn.
Mục tiêu của Song Khánh là tạo nên trung tâm Tây Bắc.
Mấy năm nay biên độ cải cách rất lớn,biên độ thu hút đầu tư càng lớn hơn.
Mạc Chính tự tìm đầu tư, rất nhiều lần bôn ba trong ngoài nước tìm dự án, đây cũng là đặc điểm công việc của Bí thư.
Trần Kinh rất hiếu kỳ, Bí thư Mạc sau khi đến Lĩnh Nam, phong cách làm việc của ông ta vẫn như ở Song Khánh sao?
Lĩnh Nam không giống Song Khánh, chính trị của Lĩnh Nam phức tạp hơn bên đó rất nhiều.
Mà Lĩnh Nam trải qua nhiều năm phát triển và cải cách như vậy, phương thức vận hành chính trị khác biệt rất lớn so với nội địa.
Tinh thần thực dụng của Mạc Chính ở Lĩnh Nam có thể có chỗ đứng, Lĩnh Nam rất hoan nghênh. Nhưng phương pháp làm việc của ông ta, có thích hợp hay không? Sẽ tạo nên trở ngại và nghi ngờ hay không?
Điều này e rằng vẫn còn là một ẩn số, tất cả đều phải trông đợi.