Chương 893
-
Quan Sách
- Tịch mịch độc nam hoa
- 2443 chữ
- 2020-05-09 12:52:01
Số từ: 2437
Nguồn: Mê Truyện
Hoàn Thành rất nổi tiếng ở Lĩnh Nam, nổi danh toàn quốc.
Hoàn Thành được mệnh danh là thành chế tạo, ở nước ngoài, ngành chế tạo của nước cộng hòa rất nổi tiếng.
Mà ngành chế tạo nước cộng hòa đa số đều từ Hoàn Thành ra, nước cộng hòa là quê hương của người làm công, là thủ đô của ngành chế tạo, đây chính là định vị của mọi người với Hoàn Thành.
Trần Kinh lại hoàn toàn không quen thuộc Hoàn Thành.
Trần Kinh cho rằng, Hoàn Thành là mô hình phát triển kinh tế độc đáo của Lĩnh Nam, đó chính là sản xuất sản nghiệp hóa công nghiệp tập trung sức lao động.
Sau khi Trần Kinh đến Lĩnh Nam, hắn thích tự tìm ra một con đường phát triển kinh tế đặc sắc.
Chiến thuật biển người để phát triển kinh tế đã không còn thích hợp với Lĩnh Nam thời đại mới, kinh tế Lĩnh Nam cần có điểm đặc biệt, cần có sức cạnh tranh trung tâm, đây là thứ mà Trần Kinh thường xuyên nghĩ đến.
Trần Kinh đến Hoàn Thành trước tiên đi thăm hỏi Chu Quốc Hoa.
Chu Quốc Hoa rất nhiệt tình, mời Trần Kinh đi ăn hải sản ở khách sạn Hoàn Thành.
Mô hình quản lý của Hoàn Thành có sự khác biệt với các thành phố khác, Hoàn Thành có truyền thống chế độ Thường vụ phụ trách.
Cái gọi là chế độ Thường vụ phụ trách, chính là các Ủy viên Thường vụ phân công quản lý các công việc, Ủy ban chỉ đạo làm việc theo tinh thần của Trung ương và Tỉnh ủy.
Chế độ phụ trách này có nghĩa là phân lượng của Ủy viên Thường vụ rất nặng, cũng đảm bảo rằng sự phát triển của Hoàn Thành những năm này có thể thống nhất với quy hoạch của Trung ương và Tỉnh ủy.
Chu Quốc Vỹ làm Trưởng ban tổ chức, ông ta quản lý ngành dệt may.
Lần này dự án doanh nghiệp nổi tiếng Trung Hoa, Hoàn Thành rất có hứng thú.
Phó chủ tịch thành phố Hoàn Thành Đặng Kiếm là cán bộ cao cấp đầu tiên đi đến chỗ hợp tác của Ban hợp tác kinh tế tỉnh, còn Bí thư Thành ủy Nhạc Vân Tùng cũng đã từng gọi điện cho Trần Kinh, bày tỏ rõ ràng Hoàn Thành nhất định cố gắng hết sức ủng hộ doanh nghiệp báo danh dự án doanh nghiệp nổi tiếng.
Chu Quốc Hoa hôm nay gặp Trần Kinh cũng đi thẳng vào vấn đề, nói:
-Trần Kinh, cậu hôm nay đến Hoàn Thành, lần này cho dù thế nào, đi cửa sau cũng được, hay là thế nào cũng được. Hệ thống dệt may của Hoàn Thành chúng tôi trong số các doanh nghiệp nổi tiếng phải có suất.
Các cậu xét duyệt cần điều kiện gì, chúng tôi đều phối hợp, hoàn toàn dụng tâm phối hợp, nhưng suất nhất định phải để cho chúng tôi!
Ông ta cười ha ha nói:
-Ai bảo chúng ta có quan hệ này? Cậu phải nhận mối quan hệ này của chúng ta!
Trần Kinh mặt biến sắc nói:
-Trưởng ban Chu, anh hơi quá rồi, ai cũng như anh thì dự án của chúng tôi sao có thể công bằng công chính? Thế này đi, tôi có thể hứa với anh một chuyện, đó chính là ở tỉnh Lĩnh Nam, lần này chúng tôi có thể chọn một vài doanh nghiệp dệt may vào vòng vây.
Doanh nghiệp của Hoàn Thành có thể trổ hết tài năng hay không, đó phải dựa vào thực lực của các anh.
Phong cách của anh tôi biết, tôi hoàn toàn tin tưởng anh, tin rằng doanh nghiệp của Hoàn Thành chúng ta dưới sự lãnh đạo của anh chắc chắn sẽ tự tin mười phần, phồn vinh mạnh mẽ!
Chu Quốc Hoa cười cười, nói:
-Bản lĩnh của cậu chắc là tâng bốc người khác? Vậy cũng được, cậu đã nói vậy rồi, tôi cũng không thể sợ. Tôi nói một câu hơi ngạo mạn, cả Lĩnh Nam, những doanh nghiệp dệt may xếp ở vị trí 1,2,3,4, nhất định ở Hoàn Thành.
Dự án doanh nghiệp nổi tiếng của cậu nếu dành hai suất cho doanh nghiệp dệt may, thì chúng tôi sẽ có hai doanh nghiệp, nếu dành ba suất chúng tôi sẽ có ba doanh nghiệp.
Trần Kinh nói:
-Vậy thì tốt, không lâu nữa tổ sơ thẩm chúng tôi sẽ tiến hành sơ thẩm, anh bảo bọn họ chuẩn bị thật tốt vào! Tôi mong đợi tin tức tốt!
-Đinh, đinh!
Trần Kinh lấy điện thoại ra nhăn mặt nhíu mày, muốn tắt đi.
Chu Quốc Hoa khoát tay nói:
-Nghe điện trước đi, tôi biết hiện nay cậu rất bận. Cũng không dám làm lỡ chuyện của cậu!
Trần Kinh ngại ngùng cười cười, đứng dậy đi ra ngoài.
Điện thoại là Đông Kỳ Vi gọi đến.
Điện thoại được kết nối, Đông Kỳ Vi giọng nói có chút trầm, nói:
-Chủ nhiệm Trần phải không? Bây giờ nói chuyện có tiện không?
-Nhận điện thoại của anh thì tiện, nói đi, Chủ tịch Đông có gì dặn dò?
Đông Kỳ Vi cười, nói:
-Không dám nói là dặn dò, chỉ là muốn hẹn anh đi chơi, lâu rồi không đến khu vực săn bắn Bắc Việt, hai ngày nay đột nhiên muốn đi đến đó chơi, tôi nghĩ đến anh, liền gọi điện thoại cho anh!
Trần Kinh trong lòng khẽ động.
Hắn vừa nghĩ đến khu săn bắn Bắc Việt, trong đầu người đầu tiên nghĩ đến là một thanh niên lạnh lùng.
Dùng sức mạnh và sát khí của nỏ để bắt con lợn rừng to lớn, lúc đó mắt anh ta phát ra ánh mắt kinh người, hoàn cảnh lúc đó đầy máu tanh, lúc đó Trần Kinh rất chấn động.
Nhưng hiện tại...
Sự kiện đường Thánh Nữ bây giờ không ngừng bị truyền thông phanh phui, tin tức nhiều phía cũng đã được chứng thực.
Thẩm Bắc Vọng bị người ta giết rồi.
Mặc dù cảnh sát chưa tìm thấy thi thể, nhưng chuyện này cơ bản có thể quyết định phương án cuối cùng.
Không biết tại sao, Trần Kinh vừa nghĩ đến chuyện Thẩm Bắc Vọng chết, trong lòng hắn liền có cảm giác trầm xuống khó tả.
Trần Kinh và Thẩm Bắc Vọng không kết giao nhiều, nhưng mấy lần giao tiếp hữu hạn, cảm giác rất tốt!
Thẩm Bắc Vọng không nói nhiều, trầm mặc ít lời, nhưng làm việc nói một là một, không có hai, rất ngay thẳng!
Thẩm Bắc Vọng đối với anh em rất nghĩa khí, không phải là loại nghĩa khí chỉ nói suông trên giang hồ. Điệu bộ và lời nói của anh ta, đều khiến người ta cảm thấy chân thành, không phải là giả.
Hai ngày trước còn là một thanh niên vui vẻ, cứ như vậy đột nhiên biến mất khỏi thế gian này.
Hơn nữa còn kèm theo thanh danh
Hồng
, đi một cách rất thảm, khiến người ta buồn bã.
Trầm ngâm thật lâu, Trần Kinh nói:
-Chủ tịch Đông, chuyện của cậu Thẩm anh nghe nói chưa?
Đông Kỳ Vi im lặng rất lâu, nói:
-Nghe nói rồi mới muốn đi săn, cho dù bên ngoài nói thế nào, tôi từ đầu đến cuối đều tin rằng Bắc Hải không thể nào là đầu mục bang xã hội đen, cậu ta là thương nhân chân chính, ít nhất là ở đại lục, điểm này không có dị nghị!
Ông ta dừng một chút nói:
-Tôi nghĩ tới cậu ta, trong lòng không thoải mái, muốn đến Bắc Việt giải tỏa!
Trần Kinh đột nhiên nói:
-Vậy thì đi! Hôm nay tôi ở Hoàn Thành, ngày kia trở về Việt Châu, hai ngày tiếp theo là cuối tuần, chúng ta lúc đó đi!
Cúp điện thoại của Đông Kỳ Vi, Trần Kinh lại quay trở lại căn phòng.
Tâm trạng của hắn có chút rối loạn.
Hắn muốn hỏi Châu Quốc Hoa về tình hình của bang xã hội đen Hoàn Thành, nhưng vấn đề này không dễ mở miệng.
Những năm gần đây, Hoàn Thành là nơi có kết cấu xã hội phức tạp nhất toàn Lĩnh Nam.
Bởi vì tập trung người lao động với mật độ cao.
Hoàn Thành hội tụ rất nhiều lao động xã hội cấp thấp, những nhân viên xã hội nhàn tản này lúc đầu là trộm gà bắt chó, đánh đấm làm chuyện xấu.
Dần dần phát triển thành tiểu đội, chuyên trộm cướp, cướp giật, lừa đảo...
Mấy năm gần đây, Hoàn Thành dần dần bắt đầu phát sinh thế lực đen.
Thế lực đen lũng đoạn ngành sản xuất cung ứng xích, thu phí bảo hộ kinh doanh, làm chuyện phi pháp.
Ngang ngược đến mức còn lập sòng bạc, buôn lậu thuốc phiện..., đây đã trở thành một vấn đề xã hội nghiêm trọng ở Hoàn Thành.
Hai kỳ đại hội liên tiếp của Tỉnh, đều có đại biểu của Đại hội nhắc đến vấn đề này.
Mấy lãnh đạo Ban tổ chức của Hoàn Thành đều bày tỏ thái độ.
Trần Kinh hai ngày nay sai người đi tìm tài liệu liên quan để nghiên cứu, phát hiện hành động chỉnh đốn chuyên nghiệp do Sở công an Tỉnh tổ chức là hơn năm lần.
Hành động diệt đen trừ ác do Hoàn Thành tự tổ chức là vô số lần.
Nhưng những hành động này lại không có một cái nào tiến triển mang tính thực chất.
Một số quan chức của Hoàn Thành quy kết vấn đề xã hội của Hoàn Thành là vấn đề phiền não.
Sinh thái xã hội Hoàn Thành chính là như vậy, một số lượng lớn người từ nơi khác đến, nhân lực cấu thành cực kì phức tạp. Người thất nghiệp và người nhàn rỗi cực nhiều.
Môi trường như vậy chính là môi trường thích hợp để nảy sinh tội phạm.
Cho nên Hoàn Thành một mặt phải nghiêm khắc tiến công tội phạm, đây là giải quyết phần ngọn.
Nhưng quan trọng hơn là phải cố gắng phát triển, phải thay đổi hình thái hiện tại của xã hội, đây mới là trị tận gốc.
Sự thịnh hành của luận điệu này, khiến Hoàn Thành hai năm trở lại đây giảm mạnh về lĩnh vực chính trị xã hội và trị an, thế lực đen hung hăng ngang ngược đã ở mức độ khá lớn.
Trần Kinh lần trước nói chuyện điện thoại với em gái Trần Xán.
Trần Kinh nói với Trần Xán mình đã điều đến Việt Châu làm việc.
Lúc đó Trần Xán nói:
-Đến Việt Châu thì tốt, Việt Châu là cửa Nam của quốc gia, là thành phố lớn. Dù sao Lĩnh Nam đều tốt, chỉ cần không đi Hoàn Thành là được!
Trần Kinh hỏi cô là vì sao không thể đi Hoàn Thành.
Trần Xán bèn nói:
-Bên đó rất loạn, anh không biết, hiện tại rất nhiều người sợ đi Hoàn Thành. Ở đó nghe nói con gái đeo khuyên tai, người khác chạy như bay đến cướp đi, có người còn bị lôi đứt tai. Nếu đeo túi, những người đó đến một nhát dao chặt đứt, sau đó cướp túi đi mất.
Trên TV ngày nào cũng chiếu mấy thứ đó! Thật đáng sợ, chỗ đó nhất định không thể đến!
Lúc đó Trần Kinh và Trần Xán nói những thứ này, hắn không có cảm giác gì đặc biệt.
Hiện tại hắn hồi tưởng lại từng tí một, mới đột nhiên cảm thấy hình tượng của Hoàn Thành đối với người ngoài đã đến mức này rồi.
Phía cảnh sát Nam Cảng thông báo sự kiện ẩu đả.
Nhắc đến ẩu đả giữa
Hồng
và bang xã hội đen Hoàn Thành.
Bang xã hội đen nào ở Hoàn Thành? Đã điều tra được chưa?
Những việc này vẫn chưa có tí tiến triển nào, hơn nữa điểm đáng ngờ phát sinh bất thình lình, trong lòng Trần Kinh tự nhiên sẽ đầy vẻ lo lắng.
Khi hắn đến Nam Cảng đã nói với Từ Liên Quân là không có ổn định thì sẽ không có phát triển.
Hiện tại đến Hoàn Thành, câu nói này của hắn có thể nói hay không? Nên nói với ai?
Trần Kinh đột nhiên cảm thấy sức lực của mình quá đơn bạc.
Có lẽ là thế giới này quá rộng, hắn có quá nhiều việc luôn cảm thấy không hiểu.
Ban hợp tác kinh tế là đơn vị gì? Là đơn vị phụ trách hợp tác kinh tế.
Trần Kinh cố tình nghĩ đến thế lực đen của địa phương, tưởng tượng này với công việc hiện tại mà hắn phụ trách chênh lệch quá xa.
Nhưng nghĩ kĩ lại.
Bất kể chênh lệch nhiều như thế nào, những công việc này đều liên quan đến công tác quốc kế dân sinh.
Đối với dân thường mà nói, việc cần giải quyết đầu tiên của bọn họ là ổn định và an ninh.
Không có an ninh, nói gì đến đời sống?
Trần Kinh luôn muốn phát triển, phát triển có thể đem đến phúc lợi cho dân chúng.
Nhưng đối với dân chúng mà nói, môi trường sống của bọn họ thế lực đen hoành hành, những việc hàng ngày xảy ra xung quanh đều là cướp bóc, trộp cắp, lừa đảo, không có một chút an ninh nào, đây là cuộc sống mà Đảng và Nhà nước đem đến cho bọn họ sao?
Trong đầu Trần Kinh rất trừu tượng, tâm trạng đột nhiên trở nên nặng nề.
Một loại cảm giác trách nhiệm chưa từng có đã nảy sinh ở trong lòng.
Hắn thấy mình nên cố gắng hơn, chỉ có cố gắng mới có tiến bộ, chỉ có tiến bộ mới có thể có sân chơi tốt hơn cho mình.
Trong đầu nghĩ những chuyện đó, mới có thể có một ngày nào đó có hi vọng thực hiện được.
Hiện tại đối với hắn mà nói, công việc ở Ban hợp tác kinh tế đã mở ra một cánh cửa.
Công việc sau này hoàn toàn có thể quyết đoán rồi!
Cố gắng thúc đẩy hợp tác kinh tế toàn tỉnh vươn lên phía trước không được chậm trễ, nhất định phải lập tức có hành động.