Chương 640: Thanh Dương đề nghị, thi hành án công khai!
-
Quang Minh Thánh Thổ
- thanhsontv2009
- 3068 chữ
- 2019-06-16 12:58:26
Trí Tuệ Siêu Phàm, Thánh Vật sở hữu quyền năng tối thượng của tri thức, là kết tinh của trí tuệ, cho phép người dung hợp Trí Tuệ Siêu Phàm nhìn thấu bản chất của mọi vật.
Đôi lời giới thiệu về Trí Tuệ Siêu Phàm rất mơ hồ, Thanh Vũ không hiểu Thánh Vật này có thể giúp ích gì nhưng nó tuyệt đối là một vật thần kỳ.
Không do dự một chút nào, Thanh Vũ liền đưa cho Mira toàn bộ số phần thưởng đó:
Đây là phần quà chúc mừng cô trở thành Viện Trưởng của Khoa Học Viện.
Mira nhìn vào ba viên Thiên Phú Chi Tinh, dị năng của cô cố gắng tra xét thông tin của chúng nhưng không thành công, đó chỉ là một đám sương mù đen tối, không thể nhìn thấu bản chất thật sự.
Mira lại nhìn sang một quả cầu ánh sáng đang đang phát ra rất nhiều màu sắc khác nhau, quả cầu lơ lửng trên tay của Thanh Vũ, giống như lần trước, Mira không thể phân tích dữ liệu của quả cầu.
Hai vật nằm ngoài khả năng của Mira xuất hiện từ Thanh Vũ.
Đây là Thiên Phú Chi Tinh, còn đây là Thánh Vật, Trí Tuệ Siêu Phàm, hãy luyện hóa hai vật này rồi cô sẽ biết tác dụng của chúng là gì.
Thanh Vũ mỉm cười nói một cách thần bí, dù cho hắn không biết Trí Tuệ Siêu Phàm là cái quái gì cả.
Những Thánh Vật khác còn thể hiện ra một quyền năng vượt bậc, thế nhưng Trí Tuệ Siêu Phàm quá khác biệt, cực kỳ thần bí và khó giải thích.
Cảm ơn.
Mira nhẹ nhàng nói trong khi gật đầu, cô nhận lấy hai vật phẩm từ trên tay Thanh Vũ.
Còn nữa, đây là một bản sao chép ghi lại cuộc cải cách của Giáo Đình, hãy xem xét và đưa ra ý kiến của cô dựa trên thân phận Viện Trưởng của Khoa Học Viện.
Thanh Vũ tiếp tục đưa cho Mira một xấp giấy với chữ viết chi chít.
Được rồi, ta đã không còn gì để nói nữa, ta tin tưởng, dưới sự sáng suốt và năng lực của cô thì Khoa Học Viện sẽ tạo ra một tiếng vang rất lớn.
Thanh Vũ bình tĩnh nói tiếp.
Giáo Hoàng.
Mira nhẹ giọng kêu lên.
Cảm ơn anh đã tin tưởng tôi.
Không có gì, ta sẽ không bao giờ quên lãng những người tài giỏi.
Thanh Vũ điềm tĩnh nói.
Mira nghe vậy, cô liền nở một nụ cười tươi tắn, khuôn mặt trắng noãn với mái tóc dài màu nâu vàng, vẻ đẹp khuynh thành tựa như một khối ngọc tinh khiết của thiên nhiên tạo hóa hòa lẫn vào một thần thái trí thức với bộ áo blouse trắng, vẻ đẹp vừa hiện đại gợi cảm, vừa sắc sảo không tì vết.
Ngay cả Thanh Vũ, Nguyễn Thanh cũng phải ngây người ra trong ít giây.
Giáo Hoàng đại nhân!!
Một người chợt bước tới gần, giọng nói cung kính.
Đó là Phong Thanh Dương, biểu tình sầu não, buồn bã đã bị gạt bỏ hết sau khi Nhan Ngọc Khuê khỏi bệnh, ông ta đang nở một nụ cười hạnh phúc trong lúc bước đi.
Phong Thanh Dương, ông có chuyện gì sao?
Thanh Vũ quay đầu hỏi.
Tôi muốn nói với ngài một chuyện.
Phong Thanh Dương thành thật trả lời.
Ông cứ nói.
Thanh Vũ đưa tay ra hiệu.
Thật ra tôi là một Hội Trưởng của một phân bộ Công Hội Luyện Khí Sư tại Kỷ Hằng Vương Triều.
Phong Thanh Dương bình tĩnh nói ra.
Ồ, chuyện này không nằm ngoài dự đoán của ta.
Thanh Vũ từ tốn nói.
Một Luyện Đan Sư hai sao ở tuổi đời chưa đến năm mươi như ông tất nhiên có chỗ khác người.
Không thể nào là một tán tu được.
Giáo Hoàng quả là một người anh minh.
Phong Thanh Dương cười khổ một tiếng.
Người của Công Hội Luyện Khí Sư à? Nói mới nhớ, Giáo Đình đã làm cho một phân bộ Công Hội Luyện Đan Sư ở Kinh Hồng Vương Triều dẹp tiệm, chắc chắn bọn họ sẽ không để yên chuyện này.
Nguyễn Thanh vừa nói vừa trầm tư.
Tôi không còn là người của Công Hội Luyện Khí Sư nữa rồi.
Phong Thanh Dương thở dài nói với nét mặt buồn bã.
Việc này ta cũng biết, một Hội Trưởng sẽ không thể nào bị truy sát bởi Đà La Môn.
Thanh Vũ mỉm cười lên tiếng.
Ngài nói rất đúng.
Phong Thanh Dương nhẹ nhàng gật đầu.
Mà chuyện này không còn quan trọng nữa, tôi đến đây là để nói với ngài về Vũ Hy Đường Chủ.
Ngài hãy cho cậu ta gia nhập Công Hội Luyện Khí Sư, với tài năng lẫn niềm đam mê thuần khiết với luyện khí, cậu ta sẽ là một người rất thành công ở tương lai.
Lắng nghe lời nói của Phong Thanh Dương, Thanh Vũ, Nguyễn Thanh hay Mira đều lẳng lặng suy nghĩ đôi chút.
Giây lát sau, Thanh Vũ mới cất tiếng nói:
Đó là một đề nghị hay, Vũ Hy chưa từng rời khỏi Giáo Đình kể từ khi cậu ta trở thành Đường Chủ.
Có lẽ, việc gia nhập Luyện Khí Sư sẽ giúp cho cậu ta trưởng thành hơn.
Nguyễn Thanh nhẹ nhàng nói.
Vũ Hy Đường Chủ giống như một người chưa trải qua khói bụi của cuộc đời, việc đi ra ngoài tiếp xúc với những người khác là một cách rất hay, giúp cho cậu ấy chín chắn hơn.
Mira khẽ nói.
Tôi có thể đi theo Vũ Hy Đường Chủ để giúp đỡ cậu ấy.
Phong Thanh Dương chăm chú nói.
Ông từng là người của Công Hội Luyện Khí Sư cho nên rất quen thuộc với những quy tắc lẫn cách vận chuyển nơi đó, rất thích hợp làm người dẫn đường cho Vũ Hy đi học hỏi.
Quyết định vậy đi, sau khi vợ của ông khỏi bệnh thì hãy lên đường cùng Vũ Hy tới Công Hội Luyện Khí Sư.
Thanh Vũ thản nhiên nói ra.
Vâng!
Phong Thanh Dương vui vẻ đáp.
Trong suốt những ngày tháng lo lắng cho Nhan Ngọc Khuê, ông được Vũ Hy kéo đi luyện khí cùng nhau, trong lúc chế tạo ra từng món vũ khí, pháp bảo, áo giáp, tâm trạng của Phong Thanh Dương khá hơn rất nhiều, vì vậy, ông nợ Vũ Hy một lời cảm ơn.
Ông muốn đưa Vũ Hy đến sàn đấu hào nhoáng của thế giới bên ngoài, để tài năng của cậu ấy bộc lộ và phát huy một cách nhuần nhuyễn hơn nữa, để cho toàn bộ thế giới tu sĩ đều ngưỡng mộ và kính trọng Vũ Hy.
Đó là lời cảm ơn chân thành nhất dành cho Vũ Hy.
Thanh Vũ thì suy nghĩ khác, Giáo Đình sẽ không thể nào bảo bọc Vũ Hy cả đời, cậu ta cần tự thân trải qua cuộc sống của giới tu sĩ để có những suy nghĩ trưởng thành và cũng cho thế giới tu sĩ thấy rõ thành viên của Giáo Đình sẽ không bao giờ bị lu mờ, cho dù thế giới đó có rộng lớn cách mấy.
Hơn nữa, việc Vũ Hy gia nhập Công Hội Luyện Khí Sư sẽ giúp ích cho Giáo Đình ở tương lai.
Luyện Khí Sư là một quần thể lớn mạnh trong Tu Chân Giới, ngay cả những người lão thành cũng không biết tổng bộ Công Hội Luyện Khí Sư được đặt ở đâu.
…
Cùng ngày, Quang Minh Giáo Đình tuyên bố thành lập Khoa Học Viện do Mira làm Viện Trưởng, mở rộng cánh cửa chào đón những nhà khoa học đến làm việc.
Bởi vì uy vọng của Viện Trưởng Mira rất cao cho nên ai nấy đều cảm thấy vui vẻ, các nhà nghiên cứu, nghiên cứu sinh đều vội vàng chạy đến đăng ký gia nhập Khoa Học Viện, cống hiến tri thức giúp cho người dân đẩy lùi quái vật.
Sau đó, Quang Minh Giáo Đình còn thành lập thêm một phân bộ Công Hội Mạo Hiểm giả ở Thập Linh Hỏa thành, chiêu mộ các thành viên với các cấp bậc và phúc lợi cụ thể từ Đồng, Bạc, Vàng, Bạch Kim, Kim Cương, Truyền Kỳ, Sử Thi, Huyền Thoại.
Thiết lập cổng dịch chuyển tiến vào đấu trường Chiến Thần Vinh Quang, mở ra cho toàn thể các thành viên của công hội đến thử sức, tranh giành thứ hạng ở bậc Tự Do, rất ít người đủ điều kiện tham dự bậc Chiến Tâm.
Các phần thưởng do Hệ Thống phân phát cho nên Thanh Vũ không cần phải lo lắng về vấn đề đó.
Liên thắng càng nhiều, số điểm cống hiến càng tăng.
Tất nhiên, chẳng có ai qua mặt được Hệ Thống bằng mấy chiêu trò bẩn thỉu nhằm chiếm lấy nhiều điểm cống hiến.
Ngoài ra, khi đứng vững thứ hạng một ngàn trở lên thì cuối tháng sẽ nhận được thêm phần thưởng quý giá khác bao gồm các vật phẩm từng xuất hiện trong mục phần thưởng của Hệ Thống ở trong các nhiệm vụ giao cho Thanh Vũ.
Đá Thần Thông, Đá Ý Cảnh, các Thánh Quả, hàng chục triệu điểm cống hiến, mảnh vỡ của Thiên Phú Chi Tinh hay những quyển sách pháp thuật đủ cấp bậc có trong Cửa Hàng của Hệ Thống, thậm chí là ban thưởng các hung thú vừa mới sinh ra đời.
Chiến Thần Vinh Quang đang nằm ở trong tay Nguyễn Vu, ông ấy sẽ tìm một nơi thích hợp để đặt đấu trường, với lại Chiến Thần Vinh Quang có thể tạo ra các cổng dịch chuyển một chiều, người từ cổng dịch chuyển này không thể đi ra bằng cổng dịch chuyển khác, giới hạn số cổng hiện tại là năm.
Nguyễn Vu đặt một cái ở trung tâm Thập Linh Hỏa thành, một cái ở Quang Minh Thánh Điện, một cái ở Kinh Hồng Vương Thành, và một cái ở Không Vũ Vương Thành, với những tu sĩ khác thì cổng dịch chuyển giống như lối vào của bí cảnh.
Với lại, thông thường một thế lực hai sao đủ tư cách quản lý Trúc Cơ Cốc hay các bí cảnh nhỏ.
…
Một ngày sau, Thanh Vũ đang ngồi ở trong căn phòng làm việc tại Tòa Tháp Cao.
Behira với dáng vẻ tận tâm, chăm chỉ, một người hết lòng vì công việc, cô nhẹ nhàng rót một chiếc trà thơm rồi đặt ở trên bàn làm việc của Thanh Vũ.
Đã lâu rồi ta không uống tách trà do cô pha, lòng cũng cảm thấy nhớ nhớ.
Thanh Vũ cười khẽ trong khi đưa tách trà ngon lên gần miệng, hắn ngửi một hơi, chiêm nghiệm mùi thơm đặc biệt của một loại trà cấp bốn ẩn chứa rất nhiều linh khí và huyền hiệu khó tả xiết, sau cùng, Thanh Vũ mới uống cạn tách trà.
Tay nghề pha trà của cô đã tăng lên rất nhiều.
Thanh Vũ nhẹ nhàng khen một tiếng.
Dù nghe lời khen từ Giáo Hoàng, Behira vẫn không thể hiện quá nhiều cảm xúc, cô chỉ hơi gật đầu rồi cung kính nói:
Cảm ơn Giáo Hoàng đã khen ngợi.
Dạo này, em gái của cô thế nào rồi?
Thanh Vũ thản nhiên hỏi. Hắn vừa xử lý xong đống sách giấy, thường thì công việc chồng chất hơn một tháng rất nhiều, tuy nhiên, Mặc Hàn giúp đỡ Thanh Vũ gần như chín mươi lăm phần trăm và chỉ gửi các bản báo cáo hay một ít dự án để Thanh Vũ xem xét qua một lần.
Behira nghe Thanh Vũ hỏi đến người em gái, cô liền trả lời với vẻ mặt thân thiện hơn nhiều:
Em ấy đang làm một Học Đồ ở Luyện Đan Đường, có vẻ như em ấy luyện đan rất tốt nên giành được nhiều phần thưởng cao ở trong các cuộc so tài.
Behira là một cô gái mạnh mẽ, trước thời đại tiến hóa, cô từng mang theo một đứa em, rời khỏi quê hương, lên chốn đô thành đông đúc, chen lấn để làm việc trả nợ cho hai người cha mẹ đã khuất.
Một mình vừa làm việc, nuôi nấng đứa em, chắc hẳn Behira rất cực khổ, thế nhưng, tấm lòng thương yêu đứa em đã giúp cô vượt qua khó khăn, gian khổ.
Sau đó, cả Hành Tinh Gaia rơi vào thời đại của tiến hóa, Behira mang theo đứa em lưu lạc khắp nơi để sinh tồn rồi cho đến một ngày, Behira và người em ngẩng đầu nhìn bầu trời, hai người vừa ôm nhau, vừa nhìn thấy bầu trời đêm rực sáng.
Một người với đôi cánh hoàng kim lộng lẫy, bỗng dưng hiện ra giữa thiên không, với nền trời sáng rực, các sợi lông vũ vàng óng mượt mà, bầy bọ ngựa hoảng sợ, mọi thứ tạo nên một bức tranh in đậm vào tâm trí của Behira.
Tất cả, đã thay đổi từ lúc đó.
Luyện Đan Đường à? Đó là một nghề nghiệp rất tươi sáng đấy, hãy gửi lời động viên của ta dành cho em của cô nhé.
Thanh Vũ mỉm cười nói.
Cảm ơn Giáo Hoàng, tôi sẽ nhắn lại với Malie.
Behira hơi khom người rồi nói.
Không phải ta đã từng nói rồi sao? Đừng sử dụng quá nhiều lễ nghi như vậy.
Thanh Vũ cười khổ một tiếng.
Ngài là Giáo Hoàng, người đứng đầu Quang Minh Giáo Đình, không thể bị hạ thấp phẩm cách bởi một người hầu như tôi.
Behira nhẹ nhàng nói.
Lời nói của cô chỉ đúng một phần, cô đã quên rồi sao? Thành viên của Giáo Đình không bao giờ là một con người thấp kém, đừng bao giờ tự ti, Behira!
Thanh Vũ nhàn nhạt lên tiếng.
Vâng!
Behira hơi gật đầu rồi im lặng, không biết cô ấy đang suy nghĩ gì.
Anh Thanh Vũ.
Cánh cửa phòng làm việc mở toan ra từ bên ngoài, theo đó, một cô gái trẻ tổi với mái tóc màu lam đặc trưng nhanh nhẹn bước vào bên trong, giọng nói trẻ trung, thanh thoát.
Diêu Nguyệt.
Thanh Vũ mỉm cười gật đầu.
Sau một thời gian không gặp thì em đã lớn hơn trước nhiều rồi.
Có lần nào anh không nói như vậy đâu?
Diêu Nguyệt bĩu môi.
Được rồi, em đã xử lý xong đám người do Ngọc Trang bắt về chưa?
Thanh Vũ chuyển sang một chủ đề khác, vẻ mặt khá nghiêm túc.
Hội Đồng Thẩm Phán đã đưa ra phán quyết cuối cùng, Lý Thừa Ngân, Lương Phi Nguyên cùng ba mươi người khác sẽ bị tử hình, số còn lại nhận hình phạt từ nặng là bị nhốt vào Thất Dạ Ngục cho đến nhẹ nhất là bị giam lỏng, bắt đi làm lao động nặng nhọc cho người dân trong vòng một năm cho đến năm năm.
Diêu Nguyệt khẽ nói.
Số người bị tử hình chủ yếu là đệ tử của Hợp Ma Tông, và số người nhận hình phạt vào Thất Dạ Ngục cũng vậy.
Diêu Nguyệt bổ sung một câu.
Đệ tử bình thường nghe lệnh Lý Thừa Ngân tấn công Ngọc Trang thì tội danh khá nhẹ, lao động nặng nhọc giúp người dân để đền bù tội lỗi, sau đó thì được thả đi, dù sao bọn họ cũng còn người thân đang ở quê nhà chờ đợi.
Giáo Đình có thể trừng phạt kẻ xấu nhưng cũng phải nghĩ đến mặt tình cảm lẫn hoàn cảnh của tội phạm để đưa ra một phán quyết tốt nhất, vừa hợp lòng người, vừa làm tốt công việc phạt ác.
Diêu Nguyệt và những người trong Hội Đồng Thẩm Phán đưa ra quyết định rất chính xác.
Em và mọi người làm rất tốt đấy.
Thanh Vũ khẽ nói, nét mặt hài lòng.
Loại người như Lý Thừa Ngân, Lương Phi Nguyên hay đa số đệ tử Hợp Ma Tông đều từng dùng tay nhiễm đầy máu tươi vô tội, hình phạt tất nhiên là cao nhất.
Đây là bản chi tiết, mời Giáo Hoàng xem qua.
Diêu Nguyệt cười vui vẻ, còn tinh nghịch nói trong khi đưa cho Thanh Vũ bản báo cáo.
Hãy công khai tổ chức buổi xử tử Lý Thừa Ngân, Lương Phi Nguyên để cho toàn thể những người dân đã chết vì họ thấy rõ, kẻ ác đã bị trừng trị thích đáng.
Thanh Vũ trầm giọng nói.
Ảnh Bộ sẽ phụ trách việc lan truyền tin tức về buổi xử tử.
Tất cả sự an toàn sẽ được Nguyễn Vu cùng những Thánh Sứ khác bảo đảm.
Hội Đồng Thẩm Phán cứ yên tâm thi hành án, mọi thứ đã có Giáo Đình lo lắng!
Vâng!
Diêu Nguyệt biết việc này rất nghiêm túc, cho nên cô đáp lại với vẻ mặt cứng cỏi.
Diêu Nguyệt nhận mệnh lệnh trực tiếp từ Thanh Vũ, cô quay đầu bước đi về phía cánh cửa, trở về Quang Minh Thánh Điện để lo liệu một ít chuyện trong Hội Đồng Thẩm Phán.
Bỗng nhiên, giọng nói ôn hòa vang lên ở phía sau Diêu Nguyệt:
Diêu Hạo gần trở về rồi, đến lúc đó, anh sẽ đãi mọi người một bữa tiệc nướng do chính anh làm đầu bếp.
Diêu Nguyệt nghe xong, cô liền đứng lại, không quay đầu, giọng nói nhỏ nhẹ:
Em nghĩ tài nghệ nấu nướng của anh sẽ rất tệ, nhưng vì tấm lòng đó, em sẽ chấp nhận làm người đánh giá chất lượng bữa tiệc nướng cho anh vậy.
Một cô nhóc như em làm sao đánh giá ra được tài nghệ thực thụ của anh chứ?
Haha, em sẽ dẫn theo chị Briona hay ông Aylimer và bà Durra, hẳn là họ rất hứng thú với tài nghệ của vị Giáo Hoàng lừng danh này lắm đây.
Diêu Nguyệt trả lời xong, cô cũng đã đi mất khỏi tầm mắt Thanh Vũ.
Cô cũng nhận được một vé mời tới bữa tiệc thịt nướng đó đấy Behira, à, có một vé dành cho cả Malie nữa.
Thanh Vũ vui vẻ nói với Behira.
Tôi sợ là tôi không thể tham dự bởi vì công việc…
Behira vốn định từ chối Thanh Vũ.
Nào ngờ, Thanh Vũ lên tiếng cắt ngang lời nói của Behira:
Vào ngày hôm đó, toàn bộ Giáo Đình nghỉ lễ!
Cứ gọi ngày đó là Ngày Của Thịt Nướng đi.
Tận Thế buông xuống, nhân loại cầu sinh, không bợ đỡ quân đội, không thánh mẫu. Tận Thế Vi Vương
đã convert ful
Event Vinh Danh Minh Chủ