Chương 1: Rank F
-
Sát Thủ Hạng F
- joker97
- 1529 chữ
- 2019-08-31 08:03:49
"BOSS đời thứ 978, mật danh E.K xin được nghỉ hưu!"
Một thanh niên ba mươi tuổi lịch lãm vô cùng, gương mặt men lì, ánh mắt lạnh lùng, người này đang tháo huân chương hạng BOSS ra đặt lên trên bàn họp. Mỗi một sát thủ đều có một cái huân chương, huân chương này có khắc thứ hạng của người đeo nó.
Mặt tối của thế giới, hệ thống sát thủ của toàn thế giới được phân thành các hạng: F, E, D, C, B, A, S, SS, SSS, SSSS, BOSS. Thế giới hiện nay trên cấp S chỉ có năm mươi người, trong đó có hai năm cấp SS, mười cấp SSS, năm cấp SSSS, ba người cấp BOSS. Vương Đông chính là một trong ba người cấp BOSS.
Vương Đông sau khi trả lại huân chương hạng liền quay về làm một người bình thường, nhưng bất quá đâu có dễ như vậy. Vương Đông mỗi ngày đều có kẻ đến giết hắn nhưng cho dù là cấp SSSS năm người hợp lực cũng bị hắn giết chết hết sức dễ dàng. Hắn chính là người trẻ tuổi nhất đảm nhiệm vị trí hạng BOSS, nhưng cũng là người trẻ tuổi nhất xin được nghỉ hưu.
Vương Đông cả đời hối hận nhất một chuyện, đó là chuyện xảy ra cách đây ba năm về trước. Khi đó giới sát thủ đại chiến nội bộ, Vương Đông tuy rằng giúp phe của mình giành chiến thắng nhưng người quan trọng nhất đối với hắn, hắn lại không thể bảo vệ. Nhớ lại những ký ức đau buồn ấy, Vương Đông bên ngoài lan can hướng lên ánh mặt trời
"Giá như ta có thể quay lại quá khứ thay đổi tương lai thì thật tốt!"
"Bang!!", một viên đạn bắn xuyên qua đầu Vương Đông khiến hắn ngã chết không nhắm mắt. Vương Đông ban đầu cũng nghĩ là mình thực sự đã chết nhưng khi hắn mở mắt ra hắn lại thấy mình đang nằm trong một bãi bùn, ngay sau đó là tiếng la hét
"Số 909, ngươi đang làm cái gì vậy hả? Đứng lên ngồi xuống một trăm cái cho ta!"
Thiếu nữ chỉ khoảng mười sáu tuổi, tóc vàng ngắn ngang vai, đuôi tóc uốn cụp vào trong. Thiếu nữ đeo một cái kính rayban, thân mặc áo thun trắng, quần dằn di, chân đi một đôi ủng. Cái cảnh tượng này đối với Vương Đông vô cùng quen thuộc, đối với người thiếu nữ kia lại càng quen thuộc.
Thiếu nữ tóc vàng kia tên là Đường Tiểu Linh, mật danh Q, rank SS, cô vừa là sư phụ vừa là vợ của Vương Đông sau này. Vương Đông vừa chịu phạt vừa suy nghĩ "Mình đây là đang trở lại quá khứ năm mới mười sáu tuổi sao? Nếu như vậy mình nhất định phải thay đổi tương lai, phải để Tiểu Linh sau này được hạnh phúc. Theo như trí nhớ của mình thì cô bé đó năm sau sẽ gia nhập trường."
Người mà Vương Đông vừa mới nghĩ đến chính là thủ lĩnh tối cao của phe sát thủ đối đầu của phe Vương Đông, nguyên do cũng chính là bởi vì một chữ "Tình". Trước khi tốt nghiệp, cô gái đó đã tỏ tình với Vương Đông nhưng bất quá Vương Đông vừa mới hôm trước đã cầu hôn Tiểu Linh, cô gái đó bị từ chối liền ôm hận trong lòng. Cô ta chính là người đã chế tạo ra người máy chiến đấu tự động.
Vương Đông khẽ thở dài một tiếng khi nhớ lại sáu năm ở hạng F. Vương Đông sáu năm ở hạng F không phải là bởi vì hắn không có thực lực mà chính là do hắn cùng Tiểu Linh hẹn ước đợi sau khi hắn tốt nghiệp sẽ làm đám cưới, bất quá mẹ của Tiểu Linh bấy giờ lại là rank BOSS, người đi thăng cấp cho các sát thủ. Mẹ của Tiểu Linh lại không thích Vương Đông, điều kiện để được tốt nghiệp là phải trên rank F nên mẹ của Tiểu Linh cho Vương Đông sáu năm liền ở rank F. Cuộc chiến mẹ vợ con rể kết thúc khi cái bụng của Tiểu Linh bắt đầu ngày càng to, lúc đó dựa theo thực lực Vương Đông liền được thăng lên hạng SSSS
"Cách tốt nhất để ngăn chặn thảm kịch trong tương lai chính là ta phải chấp nhận lời tỏ tình của cô ấy, xin lỗi em Tiểu Linh, xin lỗi con Nguyệt Nga. Để tất cả cùng hạnh phúc, chỉ có một cách duy nhất là như vậy thôi!" - Vương Đông lẩm bẩm
"Này lính mới! Cậu đang lẩm bẩm cái gì thế? Chẳng lẽ vì ta phạt cậu nên cậu chửi thầm ta?" - Tiểu Linh giận dữ, bộ dạng như đang muốn ăn tươi nuốt sống Vương Đông
"Không không!! Tôi chỉ đang lẩm bẩm là không biết huấn luyện trưởng xinh đẹp hôm nay mặc đồ lót màu gì thôi!" - Vương Đông cười, mồ hôi lạnh vã ra
"Hửm, nếu cậu đã tò mò như vậy thì ta sẽ nói cho cậu biết. Hôm nay áo lót ta mặc màu trắng, còn quần là màu hồng. Giờ cậu đã mãn nguyện rồi chứ?"
Vừa mới dứt lời Tiểu Linh liền đêm Vương Đông đánh cho một trận nhừ tử. Sau khi đánh cho Vương Đông thừa chết thiếu sống, cô liền đứng dậy phủi bụi trên quần áo
"Thay vì quan tâm những thứ biến thái như thế ta khuyên ngươi nên tập trung vào tập luyện thì hơn. Ngươi là hạng F Vương Đông đúng không? Ta thấy cơ thể ngươi chịu đòn khá tốt đấy, nếu chăm chỉ luyện tập một chút liền có thể thăng lên hạng C không chừng."
Vương Đông lúc này cảm xúc không sao kiềm chế được, hắn từ phía sau vòng tay ôm lấy Tiểu Linh, giọng nói dịu dàng
"Em vẫn cứ luôn đáng yêu như vậy, tình yêu của anh!"
Vương Đông lúc này trong lòng đã có quyết định, nếu như hắn không thể ngừng yêu Tiểu Linh được, vậy thì chỉ còn một cách đó là giết chết Từ Vy Vy, người đã giết chết Tiểu Linh trong tương lai. Vương Đông bỗng phát hiện có gì đó khác thường, hắn ôm Tiểu Linh lâu như vậy mà cô không có phản ứng gì. Nếu là kiếp trước, chắc chắn Tiểu Linh đã quật hắn ra rồi nện cho một trận nhừ tử như ban nãy vậy mà cô bây giờ một chút cử động cũng không có.
Vương Đông ngạc nhiên xoay người cô lại thì thấy khuôn mặt đáng yêu của cô lúc này đã đỏ ửng hết cả lên, bộ dạng e thẹn vô cùng, đến nhìn cũng không dám nhìn về phía Vương Đông. Vương Đông miệng cười gian tà
"Vậy ra em đã yêu anh ngay từ khi anh mới nhập học rồi sao? Thân là huấn luyện trưởng lại đi thích một tân học viên, em thật là hư hỏng đó!"
"Im đi! Ai mà thèm thích một tên hạng F như ngươi chứ? Muốn ta để mắt tới ít nhất cũng phải đồng hạng với ta"
Tiểu Linh hai tay đẩy Vương Đông ra rồi bỏ chạy, "Mình sao vậy chứ? Sao khi nghe những lời đó tim mình lại đập mạnh như vậy? Hắn chỉ là một tên hạng F thôi mà, không đáng để mình để ý tới!". Vương Đông một mạch đi thẳng đến phòng đồng nhân, một lúc khởi động năm mươi con đồng nhân để tập luyện.
Vị trí của Vương Đông hiện tại là tại một hòn đảo nhỏ thuộc phạm vi gần đảo Trường Sa của Việt Nam, đây cũng là chỗ mỗi năm một lần các học viên của trường Black đến đây tập luyện. Trường Black, cái tên Black nói lên tất cả, nơi đây chính là nơi tiếp nhận những nhiệm vụ mặt tối của thế giới.
Đồng nhân là những rô bốt chiến đấu tự động được lập trình các loại môn võ khác nhau, nhưng những rô bốt này so với những rô bốt chiến đấu của Vy Vy còn kém xa. Rô bốt chiến đấu của Vy Vy có bộ não giống như con người vậy, chúng rất thông minh, khả năng chiến đấu có thể sánh ngang hạng S.
Vương Đông trở về quá khứ nhưng thực lực và trí nhớ vẫn còn nguyên vẹn, thực lực của hắn bây giờ chính là hạng BOSS. Năm mươi rô bốt đồng nhân chiến đấu bị Vương Đông đánh cho nát vụn, điều này chưa từng có ai làm được. "Vậy thì đầu tiên mình cứ lấy một chút quyền lực, sau này tùy tiện có thể dùng đến. Xem nào, cấp SSSS nào khi nội chiến xảy ra đã theo phe địch thế nhỉ? À, phải rồi Nhân Nghĩa, ta đến đây ~~~", Vương Đông trên mặt nụ cười gian tà, hai tay bẻ khục tay.
Hiếm hoi còn tồn tại , tu tiên nhẹ nhàng hài hước đáng để đọc Hack Kề Bên Người Cỏ Dại