Chương 78: Một Mình Vùng Vẫy
-
Sư Sĩ Truyền Thuyết
- Phương Tưởng
- 2539 chữ
- 2020-05-09 04:52:40
Số từ: 2534
Tàng Thư Viện
Tòa nhà chính 800 tầng giống một tổ ong hình tròn khổng lồ, vô số quang giáp trước mặt mọi người giống như từng con ong vò vẽ một, chui vào trong tổ, sau đó liền mất tăm.
Tuy rằng quang giáp đã trở thành công cụ giao thông chủ yếu, nhưng người thích đi bộ vĩnh viễn sẽ không biến mất. Học viện Lam Hải là trung tâm học thuật tổng hợp duy nhất trên hành tinh Lam Hải. Để thống nhất tư liệu giáo dục, chính phủ hành tinh Lam Hải toàn lực xây dựng học viện này, vô luận là ở phương diện nào đều ra sức hỗ trợ!
Học viện Lam Hải cũng không phụ sự mong mỏi, cuối cùng, năm ngoái cũng tiến 100 học viện tổng hợp đứng đầu của năm thiên hà lớn, danh tiếng vang dội! Đây cũng là kiêu ngạo của mọi người dân hành tinh Lam Hải.
Khuôn viên học viện Lam Hải cực lớn, vốn không thua gì một khu, nên biết rằng, trên hành tinh Lam Hải tổng cộng mới có 4 khu, từ đây có thể thấy sự hỗ trợ không tiếc công, tiếc của của chính phủ nơi đây đối với học viện Lam Hải lên tới bực nào.
Cây cối vô cùng hiếm gặp trên đường lại có mặt thàng từng mảng, từng mảng ở nơi đây, hơn nữa được chăm sóc cực tốt! Trên thị trường hàng xa xỉ, giá cả vật liệu gỗ hiện nay rất đắt đỏ, đến mức làm người ta phải hoảng sợ, đừng nói một cây sống, chỉ một khúc gỗ đường kính 20 cm đã là một con số trên trời rồi. Nơi đây lại có cả rừng cây! Chỉ ước tính một khoản này đã làm người ta kinh ngạc, xuýt xoa mãi không thôi! Hơn nữa, theo sự tăng dần của tuổi cây, số tiền này vẫn tăng trưởng ổn định như cũ.
Học sinh của học viện Lam Hải tổng cộng có khoảng 500 ngàn, thậm chí có không ít người đến học từ các hành tinh xa xôi.
Học sinh trên đường cực nhiều, mọi người đều đang sôi nổi thảo luận cuộc thi sẽ được tiến hành ngày hôm nay. Mà số lượng quang giáp đang bay trên không lại nhiều không đếm xuể, tưởng tượng một chút, hàng ngàn hàng vạn quang giáp đang bay trên không, cảnh tượng sẽ hùng tráng đến bực nào!
Hội thi sư sĩ hôm nay rõ ràng hấp dẫn được hứng thú của gần như tất cả mọi người. Sư sĩ trong thời đại này là tượng trưng cho sức mạnh, là một đám người du hành tự do nhất trong vũ trụ, bọn họ luôn có rất nhiều kinh nghiệm động lòng người, giống như du hiệp thời cổ, mang đầy màu sắc chủ nghĩa lãng mạn. Thêm vào sự tuyên truyền cao độ của chính phủ, loại nghề nghiệp chứa đầy chủ nghĩa anh hùng cá nhân này càng được đám thanh niên cuồng nhiệt theo đuổi. Mà kỹ xảo cao siêu của bọn họ, lại luon làm người ta sửng sốt, vẻ mặt kinh ngạc, rồi luôn miệng khen hay. Đối với những câu đố về quang giáp đó, hội thi thế này chính là để họ mở rộng tầm mắt, thưởng thức các loại quang giáp cổ quái, còn có trí tuệ làm người ta khen ngợi của những thợ cải tiến quang giáp đó nữa.
Diệp Trùng tuy rằng mặt vẫn như không, nhưng trong lòng cực kỳ kích động, tình cảnh thế này rõ ràng hắn vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy.
Đột nhiên, hắn có chút ngưỡng mộ những học sinh này, nếu như từ nhỏ đã được sinh sống, học tập ở đây, nhất định là một việc rất tuyệt vời. Nhưng, ý nghĩ này cũng chỉ thoáng qua trong đầu hắn rồi biến mất, suy nghĩ vẩn vơ không phải là tính cách của Diệp Trùng, mỗi người đều có cuộc sống của mình, điểm này hắn rất hiểu.
Mặc dù trong hoàn cảnh như thế này, Diệp Trùng vẫn giữ sự cảnh giác kinh người như cũ, cũng cố sức giữ một khoảng cách nhất định với người khác, điều này làm cho hành vi của hắn xem ra khác biệt với người xung quanh. Nhưng người thật sự quá nhiều, nỗ lực của Diệp Trùng xem ra dường như là uổng phí, đối với loại tình huống này, Diệp Trùng cũng không phải là lần đầu gặp, nhưng cũng chỉ có thể bó tay. Theo hắn, hoàn cảnh thế này thật là quá nguy hiểm, bởi vì đây thật sự là một nơi cực tốt để ám sát, Diệp Trùng tin rằng, nếu là mình, trong hoàn cảnh này giết người, xác suất bị phát hiện tuyệt đối nhỏ bé kinh người.
Diệp Trùng đột nhiên nghĩ tới 1 vấn đề, liền hỏi Dương An:
Các người tại sao không mời thợ cải tạo quang giáp chuyên nghiệp?
Dương An giải thích:
Trường học đối với việc mời người ngoài trường tham gia không hề có ý kiến gì, nhưng chỉ có 1 điều kiện, đó chính là tuổi không thể quá 25, thợ cải tạo quang giáp chính thức không quá 25 tuổi? Loại thiên tài này, ước chừng cả thiên hà Farr cũng không quá 10 người.
Tuy rằng có chút không cho lời Dương An là đúng, nhưng Diệp Trùng cũng hiểu nguyên nhân trong đó.
Diệp Trùng so sánh mình với thợ cải tạo quang giáp chính thức, đương nhiên cảm thấy thợ cải tạo quang giáp chính thức 25 tuổi không là cái gì, hắn mới 20 tuổi. Nhưng nếu khi hắn hiểu được rằng học sinh tốt nghiệp khoa cơ giới quang giáp thường đã quá 28 tuổi, không biết sẽ có suy nghĩ gì. Kiểm tra đối với thợ cải tạo quang giáp vô cùng nghiêm ngặt, học sinh sau khi tốt nghiệp khoa cơ giới quang giáp, trước tiên phải học chuyên sâu 3 năm, sau khi qua được kiểm tra, tiếp theo là thời kỳ 2 năm kiến tập, xác suất sai lầm trong thời gian kiến tập không thể vượt qua 5%, lại trải qua kiểm tra, nếu như qua được, mới được trao tặng chức danh thợ cải tạo quang giáp chính thức. Cho nên tuổi tác của thợ cải tạo quang giáp thông thường đều trên 33 tuổi.
Nhưng cũng không phải không có thợ cải tạo quang giáp chính thức trước 25 tuổi, nếu như ngươi có một lý thuyết mới, hoặc là có chỗ sáng tạo, được chứng nhận của cơ quan chính quyền 5 thiên hà lớn và thông qua xét duyệt của hiệp hội cải tạo quang giáp, vậy ngươi có thể trực tiếp tiến vào thời kỳ kiến tập, trong thời gian 2 năm kiến tập, nếu như xác suất sai lầm không quá 3%, vậy thì có thể nhận phong làm thợ cải tạo quang giáp chính thức.
Cử động này của học viện Lam Hải có thể nói là ảnh hưởng sâu rộng, cao thủ của trường tự nhiên không cần nói, học viên lớp cấp cao đối với cuộc thi này coi trọng không thua kém gì cuộc thi cuối năm, còn học viên ưu tú của lớp cấp thấp cũng nhấp nhỏm muốn thi. Mà người của các tổ khác vì môn thi này không chỉ đi tìm cao thủ của học viện khác, hơn nữa còn ra sức tìm một số cao thủ trẻ tuổi trong dân gian. Mà cao thủ trong các học viện khác và những thiên tài trẻ tuổi trong dân gian này mới là mục tiêu cuối cùng của học viện, đối với học viên ưu tú của các học viện khác, học viện Lam Hải sẽ đưa ra điều kiện phong phú, hấp dẫn bọn họ gia nhập. Ngoài ra, giao lưu cùng với các trung tâm học thuật khác cũng lợi đối với sự phát triển của học viện. Còn đối với mấy thiên tài trẻ tuổi tự học thành tài đó, càng là đối tượng học viện không tiếc công sức lung lạc. Không bỏ qua một nhân tài nào, là tôn chỉ học và làm của học viện Lam Hải.
Một đám người hướng về phía trong sân mà đi tới, cách tổ của bọn Dương An vẫn còn một ít thời gian.
Bay thi tốc độ, sự kích thích cảm giác mang lại cho người ta tuyệt đối không thua kém gì sự kịch liệt của sư sĩ quyết đấu, tốc độ cao nhất gào rít vụt qua, âm thanh phát ra do sự ma sát kịch liệt giữa quang giáp và không khí mang lại, như cuồng phong quét ngang cả sân đấu, mọi người như điên như cuồng lớn tiếng hò hét. Tình cảnh thế này làm Diệp Trùng cũng không khỏi mà nhiệt huyết sôi trào.
Nhưng Diệp Trùng vẫn chưa nhìn được nhiều thì bị Dương An dẫn tới cửa một lối vào có ghi số 5.
Cửa lối vào là một quang não hình nổi cảm ứng, Dương An nói với Diệp Trùng:
Thẻ thân phận!
Diệp Trùng lấy ra thẻ thân phận của mình, Dương An khe cắm bên cạnh:
Nhét vào đi!
Diệp Trùng theo lời nhét thẻ thân phận vào, màn hình nổi lập tức xảy ra thay đổi, soạt, hiện ra các loại tin tức của Diệp Trùng, mà mục tuổi tác lại nổi bật chỉ ra là 20 tuổi. Dương An tuy rằng biết sẽ không có vấn đề gì, nhưng vẫn thở phào một hơi.
Dương An nhắc nhở:
Ở mục người dự thi, chọn ngoại viện (hỗ trợ bên ngoài)!
Diệp Trùng nghe lời chọn theo, tiếng điện tử vang lên:
Diệp Trùng, 20 tuổi, phù hợp tư cách ngoại viện, xin chọn loại ngoại viện.
Cái này không cần Dương An nhắc nhở, Diệp Trùng tự mình chọn thợ cải tạo quang giáp.
- Mời nhập số thứ tự tổ tham gia!
Diệp Trùng nhìn Dương An, Dương An vội nói:
Số thứ tự là HL659874!
Sau khi Diệp Trùng nhập xong, xác nhận vài lần mới xong, tiếng điện tử của quang não:
Đăng ký thành công!
Học viện Lam Hải đối với loại đăng ký này vô cùng thuận lợi và thoải mái, đây cũng là vì hấp dẫn càng nhiều học viên không phải của trường tham gia.
Dương An nói với Diệp Trùng:
Lối đi này chính là nơi ngươi phải đi vào khi tới giờ, ngươi trước tiên bình tĩnh lại, chỉnh lý lại mạch suy nghĩ một lúc cho tốt, lần này không có tiểu Ninh, chỉ có thể dựa hết vào ngươi!
Diệp Trùng lạnh nhạt trả lời:
Ừm!
Diệp Trùng điều tiết nhịp thở của mình một cách có ý thức, nỗ lực làm toàn thân chuyển sang một trạng thái khá bình tĩnh nhưng hơi hưng phấn. Diệp Trùng hoàn toàn coi lần này như một trận chiến! Bất cứ chiến đấu nào, Diệp Trùng đều không có tí sơ suất nào, toàn lực ứng phó mới có thể bảo đảm xác suất sinh tồn cao nhất của mình. Đây là lòng tin chiến đấu của Diệp Trùng!
Hai người chờ đợi cả nửa giờ, Diệp Trùng không hề có chút mất bình tĩnh nào, không hề tỏ ra sự nôn nóng nào, Dương An đối với sự tu dưỡng tâm tính của Diệp Trùng cũng không khỏi vô cùng khâm phục.
Tích, tiếng điện tử vang lên:
Thợ cải tạo quang giáp Diệp Trùng của tổ số HL659874 mời chuẩn bị, còn 5 phút, thi đấu của ngài sẽ bắt đầu! Xin ngài hãy chuẩn bị thật tốt!
Dương An có chút lo lắng nói:
Tiểu Ninh không ở đây, bên trong rốt cuộc thế nào, ta cũng không rõ, khi đi vào ngươi tùy cơ mà làm là được rồi!
Diệp Trùng gật gật đầu.
Năm phút rất mau rồi trôi qua, tích, tiếng điện tử lại vang lên:
Thi đấu lập tức bắt đầu, mời thợ cải tạo quang giáp Diệp Trùng của tổ số HL659874 vào phòng cải tạo.
Diệp Trùng sắc mặt bình tĩnh đi tới trước lối đi.
- Quét hình đã hoàn thành, thân phận đã kiểm tra, tư liệu phù hợp! Mời vào trong!
Cửa lối vào yên lặng kéo mở sang 2 bên, Diệp Trùng đi vào trong, không ngờ tới bên trong vẫn còn một cánh cửa, đợi cánh cửa sau lưng Diệp Trùng đóng xong, cánh cửa trước mặt Diệp Trùng mới mở ra.
Diệp Trùng không chút dao động bước vào phòng.
Lượt thi đấu trước vừa mới kết thúc, màn biểu diễn đặc sắc làm cho mọi người vỗ tay vang dội một trận. Mọi người đối với lượt thi đấu tiếp theo đều vô cùng mong đợi. Màn hình độ rõ nét cao đều được bố trí ở mọi góc trong khuôn viên trường, có màn chiếu nổi to lớn cao tới 100 mét, cũng có màn chiếu cỡ nhỏ 10 cm, nhưng không hề có ngoại lệ, xung quanh đều vây kín người. Học viện Lam Hải đối với hoạt động này cũng mở miễn phí ra bên ngoài, nhưng không truyền trực tiếp ra ngoài, cũng chính là nói, ngươi muốn xem thì ngươi phải tới học viện Lam Hải. Do sức ảnh hưởng to lớn của học viện Lam Hải, mỗi năm vẫn có một lượng cư dân hành tinh Lam Hải cực kỳ khả quan tới xem.
Màn hình nổi hiện ra toàn bộ góc nhìn từ góc độ khác nhau của các tuyển thủ khác nhau, không thể không ca ngợi kỹ xảo điêu luyện của người chủ trì mấy chương trình này, có thể kịp thời nắm bắt được mặt lóe sáng nhất của mỗi tuyển thủ, kéo theo tiếng xuýt xoa không ngớt của mọi người.
A Tú khẩn trương lôi tay áo của Tôn Tuyết Lâm, một đôi mắt trong không ngừng tìm kiếm bóng dáng của Diệp Trùng trong vô số màn hình, Kha Hàn đã đi chuẩn bị, Dương An đang đứng bên cạnh của phòng cải tạo của Diệp Trùng, chỉ bỏ lại Tôn Tuyết Lâm và A Tú 2 người đứng xem.
Thi đấu chính thức bắt đầu. Người dự thi trên màn hình lập tức hành động, bên trong phòng cải tạo, một không khí náo nhiệt cao ngất trời.
Hình ảnh trên màn hình không ngừng xoay chuyển, làm người ta có cảm giác mắt không theo kịp.
Đột nhiên, toàn trường đồng loạt phát ra một tiếng la kinh ngạc, tiếng la của mấy trăm ngàn người liền giống như làm cho trong học viện Lam Hải nổi lên một trường gió lốc, sau đó dường như mọi người đều nhận ra sự thất thố của mình, liền cố gắng kìm nén lại! Mắt không liếc ngang liếc dọc, nhìn chằm chằm dáng người duy nhất trên màn hình!
Toàn trường yên lặng như tờ!