Chương 1: Phi Thiên Thần Giới
-
Sử Thượng Tối Cường Nhân Vật Phụ
- ๖ۣۜThần๖ۣۜNgủ
- 2435 chữ
- 2019-08-31 04:57:47
Thiên Vũ đại lục rộng lớn mênh mông, dân cư đông đúc, vạn tộc tồn tại. Vân Sơn Tông tọa trên một ngọn núi lớn, mỗi ngày mây bay đỉnh núi có thể dùng tay chạm vào. Nơi đây đúng ra cùng cao không khí lại càng loãng thế nhưng được gia cố tầng tầng lớp lớp kết giới, khiến cho nơi này cùng với bên dưới chẳng có chỗ nào khác nhau.
Vân Sơn Tông được chia làm ngũ điện: Võ Điện, Dược Điện, Phù Điện, Thú Điện và Đại Điện. Trên đỉnh núi, nơi mây mù che phủ quanh năm tọa lạc một tòa điện lộng lẫy, khác biệt hẳn với những kiến trúc ở phía dưới, đó chính là điện chủ.
Điện của Vân Sơn Tông được xây bằng lam thạch ngàn năm lấy từ phía sâu trong lòng đất. Lam thạch này năm xưa được Vân Phong, người sáng lập ra tông môn không biết từ đâu đem về số lượng lớn xây dựng thành điện chủ. Lam thạch này được tôi luyện đã lâu trong lòng đất, bản thân tự sinh sản ra linh khí, là vật mà cả thiên hạ ai cũng mơ ước.
Dọc theo sườn núi là những kiến trúc lầu các màu xanh, càng lên cao, lầu các càng thể hiện vẻ tinh xảo, hoa văn họa tiết phong phú vô cùng, thiên biến vạn hóa khiến cho người xem không có cảm giác nhàm chán. Nơi đây chính là nơi các đệ tử sinh sống cùng nghỉ ngơi, năm toàn điện: Dược Điện, Võ Điện, Phù Điện, Thú Điện toàn bộ đều nằm tại đỉnh núi vị trí. Đệ tử mỗi ngày đều phải thức dậy từ sớm để leo lên đỉnh núi kịp giờ tập trung buổi sáng.
Hôm nay bầu trời trong xanh đẹp vô thường, những cơn gió đìu hiu thổi qua đám đệ tử quảng trường tụ tập. Vân Sơn Tông ngày hôm nay triệu tập toàn bộ đệ tử nội môn cùng ngoại môn, hạch tâm đệ tử tại một cái quảng trường vô cùng rộng lớn, chứng kiến một cái cảnh tượng ngàn năm có một. Bốn cái trưởng, chủ nhân tứ điện đều là hướng ánh nhìn tập trung vào Vân Kỳ, tông chủ Vân Sơn Tông.
Vân Kỳ là một trong mười cái thiên tài cấp đại sử thi của đại lục, ngày hôm nay đột phá Nguyên Thần cảnh giới, chuẩn bị tiến hành mở ra khe nứt không gian, phi thiên thần giới trở thành thần. Trong nhân loại lịch sử, số người được phi thăng lên thần giới chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay. Cho dù có là thiên tài cấp đại sử thi thì cũng mười người chỉ có một người phi thiên được lên thần giới.
Vân Kỳ thực chất linh hồn không phải là người của thế giới này, hắn là người từ Trái Đất xuyên việt mà đến. Vân Kỳ xuyên việt mang theo một cái siêu cấp hệ thống, nhờ có siêu cấp hệ thống mà đột phá được Nguyên Thần.
Tại đại lục này cảnh giới được chia ra thành: Đấu Khí, Đấu Sư, Đại Đấu Sư, Đấu Linh, Đấu Vương, Đấu Hoàng, Đấu Tông, Đấu Tôn, Đấu Thánh, Đấu Đế, Hóa Thần, Nguyên Thần. Đấu Khí được chia làm Thập Đoạn Đấu Khí, lên tới các cảnh giới cao hơn sẽ chia làm thập tinh. Chỉ cần đột phá đến thập tinh là đến một cảnh giới khác.
Tốc độ tu luyện của một người nhanh hay chậm, tất cả đều được phụ thuộc vào thiên phú của người đó. Có những người cả đời chỉ đột phá được đến Linh Sư cảnh giới, ngược lại có những người đột phá được tới Hóa Thần, thậm chí là Nguyên Thần cảnh giới.
Vân Kỳ sở dĩ là người có thiên phú tu luyện không cao, bản thân chỉ là một phàm nhân cả đời xác định chỉ đột phá đến Cửu Đoạn Đấu Khí thế nhưng hắn lại xuyên việt đem theo hệ thống, dựa vào hệ thống mà tu luyện. Nếu nói về khía cạnh tu luyện thì hắn quả thực gian lận, thế nhưng có hệ thống mà không đem ra sử dụng thì chỉ có thể là tên không có não.
Mặc dù có hệ thống trợ giúp tu luyện thế nhưng hắn cũng phải mất tới bốn mươi năm cuộc đời mới có thể đột phá được Nguyên Thần cảnh, so với những bộ tiên hiệp xuyên không đem theo hệ thống mà trước đây hắn từng đọc, hắn xem ra là kẻ muộn nhất. Sớm hay muộn giờ phút này cũng không quan trọng, quan trọng là hắn hiện giờ đã có thể mở ra vết nứt không gian, phi thăng thần giới trở thành một vị thần bất tử.
Vân Kỳ trong lòng thực muốn xem xem cảm giác trở thành một vị thần là như thế nào. Vân Kỳ bản thân cũng là một cái tác giả tiên hiệp nhưng tiên hiệp mà hắn viết lại là sắc hiệp, truyện người lớn. Bản thân cũng có tài năng hội họa hơn người, được làm một mangaka chuyên vẽ truyện người lớn của Nhật Bản, mặc dù hắn là người Việt Nam.
Vân Kỳ vốn là một người đa tài, thế nhưng cái tài năng nào của hắn cũng không trong sáng. Xuyên việt đến hành tinh này, Vân Kỳ thuở đầu chỉ là một tên vô danh tiểu tốt, trùng sinh trong một gia đình nghèo khó. Hắn không cam chịu cả đời sống trong nghèo khó, quyết tâm tu luyện thế nhưng thiên phú không cao, trong người chỉ có một cái hệ thống.
Cái hệ thống này của hắn cái gì cũng không miễn phí, toàn bộ đều là phải nạp tiền bên ngoài vào trong. Vân Kỳ trong nhà không có cái gì đáng giá bèn đem toàn bộ khả năng hội họa của bản thân vẽ ra dâm sách đem bán lấy tiền. Ban đầu cái ý định này của hắn, hắn tưởng là không thành công nhưng lại thành công không tưởng.
Nhờ bán dâm sách mà hắn kiếm được không ít tiền, bản thân bút danh của hắn lại nổi tiếng vô cùng. Người ta làm giàu bằng luyện dược, hắn làm giàu bằng dâm sách. Nói đi nói lại, nhờ có dâm sách mà hắn mới được như ngày hôm nay.
Vân Kỳ trong lúc đợi thiên cơ, trong lòng nhớ lại một quãng đường dài gian nan cuộc đời, nhớ lại mỗi ngày đều phải cố gắng viết một trăm cuốn thánh thư, vẽ một trăm quyển dâm sách. Dâm sách là sách bên trong hắn vẽ hình, thánh thư là tiểu thuyết sắc hiệp mà hắn viết.
Vân Kỳ nhớ lại những ngày đầu tiên đến thế giới này, hắn phải tự mình chế ra những công cụ đặc thù để vẽ dâm sách, mỗi ngày cố gắng tưởng tượng để viết dâm quyển. Vân Kỳ không khỏi thở dài một cái, không khí của trần gian này xem ra hôm nay là ngày cuối cùng hắn hít thở.
Vân Kỳ đời này nữ nhân qua đêm với hắn nhiều vô kể, con rơi con vãi đếm không xuể, thế nhưng cả đời lại không chịu lấy vợ. Nói đến con của hắn bên ngoài, hoàng thái tử Thiên Tấn đế quốc hiện giờ chính là con của hắn và hoàng hậu, chỉ là tên hoàng đế kia không có đầu óc, để con của hắn lên làm người kế vị.
Nhớ lại thân thể quyến rũ của Thiên Tấn Hoàng Hậu, Vân Kỳ không khỏi tiếc nuối, sau này xem ra không được chiếm tiện nghi từ thân thể hoàn hảo của nàng nữa rồi. Nhớ đến thân thể hoàn hảo, quả thực không thể không nói đến thánh nữ của Bạch Phụng Tông. Nàng song phong đầy đặn, đôi môi ngọt ngào, mông tròn eo thon, không chê được điểm nào.
Bạch Phụng Tông là tông môn chỉ toàn nữ nhân, hơn nữa còn đặc biệt là trinh nữ. Thế nhưng Vân Kỳ hắn, từ tông chủ cho đến hai mươi mấy nữ trưởng lão xinh đẹp, tính thêm cả thánh nữ, toàn bộ đều bị hắn thưởng thức qua mùi vị thân thể.
Vân Kỳ trong đầu nhớ lại hình ảnh Tuyết Cơ, thánh nữ của Bạch Phụng Tông trong bộ dạng thẹn thùng, trên người không có một mảnh vải, hắn nuốt nước miếng ực một cái nhưng rồi ngay lập tức định thần trở lại
"Nữ nhân chỉ là phù du, đại nghiệp tu luyện mới là tất cả!"
Thiên cơ rốt cuộc đã tới, đây là thời khắc trọng đại nhất trong cuộc đời hắn. Thiên cơ đã điểm, cuồng phong thổi loạn, cây cối bật gốc mà bị thổi bay. Vân Kỳ thân mặc một bộ y phục màu trắng, khoác một cái áo bào màu xám, bên trên áo bào hắc long họa tiết sống động vô cùng.
Vân Kỳ toàn thân phát động bá khí, bá khí vận chuyển bên ngoài thân thể tựa như một cái lốc xoáy. Vân Kỳ trước mặt toàn bộ đệ tử Vân Sơn Tông, oai phong bước tới phía trước đứng giữa vòng tròn âm dương.
Khí chất phiêu dật bất phàm, một cái thần thái băng lãnh, trăm vạn đệ tử người người sùng bái. Vân Kỳ giơ tay phải lên trời phóng thích một cột bá khí hủy diệt mở ra vết nứt không gian. Vết nứt không gian dần được tạo ra, Vân Kỳ thu hồi bá khí, thân thể toàn bộ bao phủ bởi hào quang ánh sáng, khẽ động một cái bay vút lên trời.
Cái này thật khiến người ta hồi hộp, Vân Kỳ rốt cuộc là có lên được thần giới hay không mọi người ai cũng tò mò. Tuy rằng Nguyên Thần cảnh giới có thể phi thăng lên thần giới, trong lịch sử chưa từng có ai là không làm được. Tuy nhiên thiên hạ ai cũng quá hiểu tính cách Vân Kỳ, cái tên đầu óc không có nổi một tia trong sáng đó, thần giới liệu có chấp nhận?
Vân Kỳ lúc này đã bay gần tới vết nứt không gian, hắn cần phải nhanh hơn nữa trước khi vết nứt khép lại. Vân Kỳ vừa mới chui qua vết nứt không gian, bản thân còn chưa kịp ăn mừng vậy mà trước mặt không biết từ đâu xuất hiện một cái thanh niên võ giả, hoàng sắc y phục, khí chất lạnh lùng chặn lại trước mặt hắn.
Thiếu niên này khí chất phiêu dật bất phàm, thần thái băng lãnh, hoàng sắc y phục trên người có hoa văn rồng bay uốn lượn. Vân Kỳ hai hàng lông mày díu lại, kẻ này không lẽ là người được phái đến để đón tiếp ta?
Vân Kỳ còn chưa kịp mở miệng ra hỏi thì đã bị nam nhân trước mặt đạp cho một cái ngã ra khỏi vết nứt không gian, trong không gian còn có thanh âm truyền lại
"Nhà ngươi tu luyện gian lận, không có tư cách lên thần giới. Ta cho ngươi một cái cơ hội khác, lần này mi còn gian lận, xem ta xử ngươi thế nào!"
Vân Kỳ lúc này toàn thân rơi tự do xuống phía dưới, không hiểu sao từ khoảnh khắc cước của thiếu niên kia cùng thân thể hắn va chạm, toàn thân hắn bá khí đều bị tiêu tan. Người vừa mới đạp cho Vân Kỳ bay xuống không phải ai khác chính là người đứng đầu thần giới, Thần Đế.
Thần Đế ở tại thần giới, mọi chuyện diễn ra tại các chiều không gian khác nhau cái nào cũng đều nắm rõ như trong lòng bàn tay, há lại không biết Vân Kỳ gian lận hệ thống nên mới được đột phá Nguyên Thần?
Vân Kỳ cảm giác bản thân teo nhỏ lại, y phục từ đó mà bay tuột lại. Kỳ lạ một chỗ sau lưng Vân Kỳ, thế giới giống như đang bị tua nhanh vậy, mọi thứ biến đổi không ngừng.
Vân Kỳ ý thức dần dần mất đi, hai mắt từ từ nhắm lại. Hắn lúc này bộ dáng một đứa trẻ sơ sinh tồn tại ở thể linh hồn trong suốt.
(3 ngày sau)
Viêm Dực Thành, Vân gia chủ phủ hôm nay lạ thường đông đúc, đám người hầu trong phủ toàn bộ tụ tập bên ngoài gian phòng của tông chủ. Bên trong lúc này một cái sản phụ bụng cao vượt mặt, khuôn mặt đỏ bừng, muốn đem đứa bé trong bụng tống ra ngoài.
Giờ lành đã điểm, thế nhưng đứa bé vẫn cứ không chịu chui ra. Cái thai này của nàng quả thực lạ kỳ, bình thường người ta chỉ việc mang thai chín tháng mười ngày, ấy vậy mà chỉ có riêng nàng khác biệt, mang thai mười tháng mười ngày vẫn chưa có sinh.
Bà đỡ cũng nản lòng, thở dài một cái
"Phu nhân à, hay là chúng ta hãy để ngày mai đi. Ta ở đây cùng với phu nhân từ sáng sớm cho đến chiều muộn, đứa trẻ cũng không có chịu ra. Ta còn gia đình, còn có phu quân và con nhỏ. Đã đến lúc ta phải trở về rồi, mong phu nhân thông cảm cho ta a!"
Bà đỡ vừa mới dứt lời, bản thân còn chưa có kịp rời đi thì tuấn tú nam nhân từ bên ngoài mở cửa đi vào. Nam nhân này tuổi còn chưa đến ba mươi thế nhưng luận về thân phận tại Viêm Dực thành này ai ai cũng phải nể sợ.
Nam nhân khí chất phiêu dật bất phàm, ôn hòa bộ dạng, khuôn mặt tuấn tú, y phục trên người biểu thị vị trí gia chủ Vân Gia. Vân Chiến vừa mới bước vào, đứa trẻ trong bụng của Ngọc Nga lập tức chui ra
"Oe....oe....!"
Bà đỡ vội vội vàng vàng dùng mảnh vải làm từ tơ của tằm băng ngàn năm bọc lấy đứa trẻ. Vân Chiến bên dưới khẽ vạch tấm vải ra xem thử giới tính của đứa trẻ rồi sau đó trên miệng biểu hiện một cái nụ cười
"Hảo tiểu tử! Ngươi đúng là có hiếu nha, đợi phụ thân ngươi xuất quan mới chịu chào đời. Mang thai ngươi quả là kỳ lạ, sinh ra ngươi cũng thật kỳ lạ, nếu đã như vậy vậy thì đặt cho ngươi cái tên Vân Kỳ"
Hiếm hoi còn tồn tại , tu tiên nhẹ nhàng hài hước đáng để đọc Hack Kề Bên Người Cỏ Dại