CHƯƠNG 54
-
Sự Trả Thù Hoàn Hảo
- Tử Kim Trần
- 2134 chữ
- 2020-05-09 04:19:29
Số từ: 2118
Người dịch: Vũ Thị Hà
Cổ Nguyệt Books phát hành
Nhà xuất bản Văn Học
Trước thái độ không hài lòng của Lưu Chí Dũng, Vương Các Đông không hề có ý định nói dối, anh đã cho gọi Lưu Chí Dũng đến Sở Công an huyện, thì không định chỉ mớm hỏi, mà là tra hỏi, có điều không có đủ chứng cứ trực tiếp, nên không tiện hỏi ở phòng hỏi cung hình sự.
Việc Lưu Chí Dũng tránh không nói chuyện anh ta từng là người yêu của Cam Giai Ninh, và đăng ký hành chính khi lên đường cao tốc cho thấy, ngày hôm sau khi xảy ra vụ án, anh ta đã đến huyện Kim, hơn nữa anh ta kinh doanh hóa chất, rất dễ có được công cụ gây án, chiều cao của anh ta phù hợp với kết quả phân tích hình ảnh trong camera giám sát, cân nặng mặc dù ít hơn so với kết quả phân tích của "tên béo", nhưng trong camera giám sát, tên béo mặc quần áo mùa đông rất dày, có thể trên thực tế không béo như họ dự tính, Lưu Chí Dũng ba mươi sáu tuổi, đã sang độ tuổi phát tướng ở giai đoạn trung niên, ít nhất cũng không phải là một người gầy.
Tất cả các dấu hiệu đều cho thấy Lưu Chí Dũng rất có khả năng là hung thủ gây án.
Cho nên Vương Các Đông mới cho người theo dõi hành tung của Lưu Chí Dũng 24/24, thông báo cho anh ta đến Sở Công an huyện, sau khi anh ta vừa rời khỏi nhà, cảnh sát liền khám xét cả nhà ở và công ty của anh ta, vốn là định lục soát thu hồi những nguyên liệu còn sót lại sau khi phạm tội, nhưng kết quả không tìm thấy gì.
Nhưng chỉ căn cứ vào điểm này, vẫn không thể loại trừ khả năng Lưu Chí Dũng phạm tội, theo cách nhìn của cảnh sát, những chất cực độc như Nicotine, Cyanide, thông thường không thể để ở trong nhà hay công ty được, cảnh sát tin rằng anh ta nhất định đã cất giấu ở chỗ khác.
Vương Các Đông nhìn Lưu Chí Dũng, không hề quanh co, nói: "Tổng giám đốc Lưu, tôi thẳng thắn cho anh biết, tình thế trước mặt anh hiện giờ vô cùng cam go, tốt nhất là anh nghĩ cho kĩ, tối ngày 19 tháng 11 anh ở đâu?"
Lưu Chí Dũng cuống lên nói: "Lâu như vậy rồi, tôi làm sao mà nhớ ra ngay được, có khả năng ở nhà, cũng có khả năng tiếp bạn ở bên ngoài, tóm lại… tóm lại là không thể ở huyện Kim."
"Thế còn tối ngày mồng 6 tháng 12?"
"Mồng 6 tháng 12? Mồng 6 tháng 12 lại có chuyện gì? Đã hơn nửa tháng rồi, để tôi nghĩ xem, để tôi nghĩ xem, tôi không nhớ chính xác là tôi ở nhà hay ở bên ngoài nữa, phải về kiểm tra lại xem, nói tóm lại tôi chắc chắn ở trong thành phố."
"Làm sao tôi tin lời anh được?"
"Chiều ngày 20 tháng 11 đúng là tôi đã đến huyện Kim thăm nhà họ Hà, nhưng ngày 19 tháng 11 các anh có thể kiểm tra xe của tôi, xe của tôi hoàn toàn không ra khỏi thành phố."
"Việc này rất dễ, anh có thể mượn xe khác."
Lưu Chí Dũng càng cuống: "Giám đốc Vương, không thể có chuyện này! Tôi có vợ, có con, làm sao có thể làm những chuyện như giết người được! Tôi thực sự không hiểu nổi, tại sao các anh lại có thể nghi ngờ tôi cơ chứ!"
"Chuyện anh từng là người yêu cũ của Cam Giai Ninh, lẽ ra anh phải nói thật cho chúng tôi biết."
Lưu Chí Dũng ra sức biện minh: "Chúng tôi hoàn toàn không phải là người yêu chính thức, đúng là tôi rất thích cô ấy, tôi đã từng theo đuổi cô ấy, cũng có một khoảng thời gian cô ấy rất thân thiết với tôi, nhưng quan hệ giữa chúng tôi mới chỉ đến đó, thậm chí còn chưa hôn nhau lần nào, từ đầu đến cuối cũng chỉ có hai tháng, cô ấy cảm thấy không hợp với tôi về nhiều mặt như tính cách, chí hướng… nên đã chủ động đề nghị chia tay. Chuyện này rất nhiều bạn học đều biết, các anh có thể đối chứng với họ. Tôi không nói là vì, thứ nhất tôi không cho rằng mối quan hệ như vậy có thể coi là quan hệ yêu đương, sợ nói ra sẽ thêm phiền phức cho các anh và cho cả tôi; mặt khác, chuyện này tôi đã chôn chặt trong lòng, bao nhiêu năm trôi qua rồi, tôi cũng không muốn nhắc lại nữa. Không ngờ… không ngờ vì nguyên nhân này mà các anh lại nghi ngờ tôi! Nếu tôi thực sự có ý giấu, thì các bạn học khác cũng đều biết chuyện này, tôi có giấu nổi không?"
Vương Các Đông cười nhạt: "Hơn mười năm rồi, anh vẫn nặng lòng không quên được cô ấy?"
Lưu Chí Dũng hơi đỏ mặt: "Trong lòng ai cũng có những ký ức, thỉnh thoảng hoài niệm một chút, dù sao tôi cũng từng theo đuổi cô ấy, hình ảnh của cô ấy trong lòng tôi luôn rất đẹp."
"Thế là sau khi cô ấy chết, anh giấu vợ con lén đến huyện Kim thăm nhà cô ấy, tình cảm rất mãnh liệt đấy."
Thấy câu nói của Vương Các Đông lại có ý kéo mình vào, Lưu Chí Dũng vội thanh minh: "Không phải, tôi có lúc cũng hay nhớ những kỷ niệm xưa, sau khi biết chuyện của cô ấy, vẫn muốn đến thăm, nhưng mãi không có thời gian, nghĩ là sắp đến bốn chín ngày sau khi cô ấy mất, nên mới đến để lên thăm mộ, hoàn thành tâm nguyện đối với người bạn xưa."
Vương Các Đông gật đầu đầy hàm ý: "Nghe ra có vẻ lý do anh giấu chuyện mình là người yêu cũ của Cam Giai Ninh và anh đến huyện chúng tôi ngày hôm sau khi xảy ra vụ án, đều hợp tình hợp lý."
Lưu Chí Dũng không còn kiềm chế hơn được nữa, lớn tiếng: "Sự thực là như vậy!"
Vương Các Đông khoát tay, ý bảo Lưu Chí Dũng bình tĩnh lại, nói: "Thôi được, chúng ta tạm thời gác chủ đề này lại, tôi muốn hỏi anh, có thể mua nicotine ở đâu?"
"Nicotine? Mua Nicotine làm gì?" Lưu Chí Dũng không hiểu.
"Nicotine thuần chất nồng độ cao."
"Đó là chất cực độc, để làm gì?"
"Tôi biết đó là chất cực độc, tôi muốn hỏi xem có thể mua được ở đâu?"
Lưu Chí Dũng đáp: "Khả năng một số nhà máy nông dược có, thuốc trừ sâu cần sử dụng."
Vương Các Đông nói: "Nhà máy nông dược không có nicotine nồng độ trên 95%."
Lưu Chí Dũng lắc đầu: "Thế thì tôi không biết."
"Nghe nói thứ này có thể tự chiết xuất được, anh có biết chiết xuất không?"
Lưu Chí Dũng ngớ ra, mặc dù anh không biết mẹ con nhà họ Giang bị chết do ngộ độc Nicotine, nhưng Vương Các Đông hỏi như vậy, anh đại khái cũng đoán ra, Nicotine chắc chắn có liên quan đến vụ án. Nếu nói là mình không biết chiết xuất, hiển nhiên Vương Các Đông sẽ càng nghi ngờ, công nghệ chiết xuất Nicotine không hề phức tạp, anh đành trả lời: "Trước đây khi còn đi học, trong môn hóa hữu cơ có giảng đến, nhưng giờ đã quên lâu lắm rồi."
"Đọc lại sách là biết đúng không?"
Lưu Chí Dũng bực mình đáp: "Loại thí nghiệm này nếu không kiểm soát được tốt, hơi bay lên lọt ra ngoài không khí sẽ gây nguy hại đến sức khỏe của mình, tôi chưa bao giờ làm những loại thí nghiệm nguy hiểm như vậy. Hơn nữa, muốn tạo ra loại có nồng độ hơn 95% như anh nói, phải tinh lọc rất nhiều lần. Nếu tôi đúng là tên hung thủ mà các anh nói, khám xét nhà tôi chắc chắn phải tìm ra được dụng cụ và nguyên liệu để chiết xuất, không phải là các anh đã đến nhà tôi rồi à, có không?!"
Vương Các Đông không muốn nói ra là có thể anh ta còn nơi ở khác nữa, dù sao bây giờ họ cũng không có bằng chứng, tất cả những suy luận này đều không có căn cứ, đành hỏi tiếp: "Hydrogen cyanide thì ở đâu có bán?"
Lưu Chí Dũng thấy vừa nhắc đến Nicotine nồng độ cao, giờ lại là chất cực độc Hydrogen cyanide, anh không biết chi tiết của vụ án, trong lòng thấy hồ nghi, đành trả lời: "Hydrogen cyanide được một vài doanh nghiệp kim loại màu sử dụng trong khi tinh luyện, họ sẽ mua của nhà máy hóa chất."
"Công ty của anh đã bao giờ mua Hydrogen cyanide chưa?"
Lưu Chí Dũng liền phủ nhận ngay lập tức: "Không thể, chưa mua bao giờ. Hydrogen cyanide là vật phẩm thuộc phạm vi quản lý, tất cả những người mua đều phải đăng ký để lưu hồ sơ. Công ty chúng tôi làm về chế phẩm hóa dầu, chưa bao giờ tiếp xúc với bất cứ loại hóa chất cực độc nào."
Vương Các Đông thở dài, nói: "Thôi được, hôm nay chỉ hỏi thế thôi, mấy hôm nay anh ở lại đây."
Lưu Chí Dũng thất kinh, không thể kìm chế được, bừng bừng nổi giận: "Các anh dựa vào đâu! Các anh có bằng chứng gì để nghi ngờ tôi?"
Vương Các Đông cười nhạt: "Anh đã tính kĩ là bây giờ chúng tôi không có bằng chứng trực tiếp?"
"Các anh làm như vậy là phạm pháp!"
"Yên tâm, mọi thủ tục điều tra đều đã chuẩn bị đầy đủ, chúng tôi cũng không định tạm giữ anh, đã bố trí khách sạn cho anh, mấy hôm nay cần anh hợp tác để điều tra. Nếu có thể loại trừ khả năng anh phạm tội, đến khi đó tôi sẽ đích thân nói lời xin lỗi với anh."
"Tôi không đồng ý, tôi có công ty, có gia đình, tôi không phải là tội phạm, các anh dựa vào cái gì mà kiểm soát quyền tự do của tôi! Công ty của tôi có luật sư!"
Vương Các Đông không hề bị thuyết phục, nói: "Việc nhà và việc công ty, anh có thể trao đổi qua điện thoại, chúng tôi không hạn chế anh gọi điện thoại. Còn việc giữ anh ở huyện Kim mấy hôm, cũng là vì cần cho việc điều tra, mọi thủ tục đều đã đầy đủ, nếu có ý kiến, anh có thể kiện chúng tôi. Ngoài ra, nếu kết quả điều tra cuối cùng loại trừ khả năng anh phạm tội, công an huyện chúng tôi sẽ cử người đến tận nhà và công ty của anh để xin lỗi, như vậy anh đã hài lòng chưa." Dứt lời, liền gọi điện thoại bảo Lâm Kiệt đưa Lưu Chí Dũng đi bố trí chỗ ở.
Trên đường, Lâm Kiệt bảo Lưu Chí Dũng nên hợp tác, giám đốc Vương đã rất tốt rồi, mọi thủ tục đã chuẩn bị trước, nếu là người khác phụ trách phá án, biện pháp điều tra sẽ không quy phạm thế đâu.
Lưu Chí Dũng mím môi, im lặng không nói gì, anh có nghe nói về chuyện phá án ở một số địa phương, khi tìm thấy một nghi can, họ trực tiếp chăm sóc bằng các loại thủ đoạn, cho dù cuối cùng bắt được thủ phạm thật, thì người bị bắt nhầm cũng chỉ được bồi thường qua loa cho xong việc. Mặc dù Vương Các Đông kiểm soát quyền tự do của anh mấy ngày, nhưng có đầy đủ các thủ tục, có căn cứ liên quan theo quy định pháp luật, anh tự biết dù có kiện cũng không ích gì, làm cảnh sát bực mình, cuối cùng họ lại xử lý mình cũng nên, đành chấp nhận coi như là số đen vậy.
Việc cần làm trước mắt là nhanh chóng kiểm tra lại lịch, nghĩ lại xem tối ngày 19 tháng 11 và mồng 6 tháng 12 rốt cuộc mình ở đâu mới là quan trọng nhất. Chỉ cần loại trừ được khả năng mình phạm tội, họ nhất định sẽ lập tức cho mình về.