Chương 153: Dĩ thế thủ thắng
-
Tà Đạo Tu Tiên Lục
- Thần Khê Băng Phong
- 1700 chữ
- 2019-03-08 04:40:51
Gặp thời thế thế thời phải thế
Trí Linh Cơ bạo phá lũ hung tàn
Linh Cơ trong bóng đêm, vận dụng pháp nhãn, nhìn Trần Nhược Tư đang nằm trên mặt đất còn đang hôn mê, nàng rất nhanh hướng về một hướng khác cấp tốc chạy đi.
Vài đạo thiểm điện xẹt qua bầu trời, chớp mắt, quay ngược trở lại, đuổi theo hướng Linh Cơ chạy.
Linh Cơ thoát xa vài trượng, nhẹ thở phào hơi cười, tùy tiện định thần chờ mấy người kia đuổi đến.
"xẹt, xẹt, xẹt" mấy tiếng tiếng xé gió, năm đạo thiểm điện, dừng trước mặt Linh Cơ mấy chục thước xử, thoáng hiện một chút, lập tức năm đạo quang ảnh biến mất, xuất hiện năm thân người
giờ phút này mặc dù là đêm tối, có thể trong rất mờ, nhưng đối với Linh Cơ cùng năm người Minh tốc vừa tới mà nói, thấy rõ như ban ngày, chẳng có gì khác lắm
Linh Cơ thấy năm đối thủ, chỉ bất quá thị mấy U linh, nhất thời, nàng vô cùng thắc mắc, trong lòng thầm nghĩ: "bọn họ bây giờ còn là hình thể U linh, mà đã có năng lực còn hơn cả yêu linh, chuyện gì gì vậy, chẳng lẻ là mắt ta hoa rồi. Không, tuyệt đối không phải là con mắt có vấn đề, chẳng lẻ là trong tộc xảy ra biến hóa gì chăng, làm cho năng lực của tộc nhân cũng tăng thêm một cấp......" Linh Cơ đánh giá cẩn thận năm U linh nọ, trong đầu không ngừng suy tư, tìm kiếm lý do thích hợp.
Một U linh giật mình hơn run một chút, mở miệng nói: "Linh cơ công chúa, Minh Vương phái chúng tôi tới Trung thổ tìm hiểu về tình hình Trung thổ, tiện hỏi xem nhiệm vụ của công chúa đã hoàn thành chưa . Theo lời của Minh Vương thì người hình như vô cùng quan tâm đến việc này, người có đặc ý dặn dò chúng tôi nếu công chúa không đánh lòng xuống ta thì để cho năm huynh đệ chúng tôi xử trí, không biết công chúa đã hoàn thành nhiệm vụ chưa? "
Linh Cơ rất nhanh liếc năm U linh, lấy thân phận công chúa, lạnh giọng trách mắng: "chuyện của ta, tự ta bẩm báo, không nhọc các ngươi tốn tâm sức. các ngươi hãy trở về nói cho ta biết cha, ta sẽ nhanh chóng trở về tộc, cho người một câu trả lời thuyết phục ."
"A a, Vậy sao? Người muốn để chúng tôi trở về như vậy" một U linh cười lạnh một tiếng, nói: "Công chúa, người và tên tiểu tử nọ có quan hệ, chúng tôi cũng biết được một chút nên cũng chẳng muốn che giấu, không bằng còn chưa phạm phải sai lầm lớn, kìm cương bên bờ vực, có lẽ Minh Vương sẽ cho người một cơ hội. Được rồi, Minh Vương ra lệnh, đó chính là nếu cản trở chúng tôi giết tên tiểu tử này, thì bắt kể là ai cũng giết không cần luận tội, đương nhiên bao gồm cả Công chúa"
"làm càn, còn dám ở trước mặt ta lớn lối, ta xem ngươi hơn phân nửa là không muốn sống." Linh Cơ nạt to một tiếng, thân hình như tia chớp, nhắm tới U linh nọ, vặt lấy mấy cái lỗ tai của hắn rồi tức tốc trở về chỗ, nhìn chằm chằm bọn chúng nói: "Cút, còn không mau cút đi cho ta, nếu để ta gặp lại các ngươi, tuyệt đối không hạ thủ lưu tình."
Mấy tên bị Linh Cơ vặt mất lỗ tai dụng tay phải che lấy bộ dạng kỳ là nói "Minh Vương và công chúa là bề trên nên vừa không tránh né, cho người tùy tiện xuất thủ, tuy nhiên ta phải nhắc nhở người, đừng trách chúng ta trở mặt không nhận người, mà chính là chúng ta chỉ nhận lệnh trực tiếp từ Minh Vương,...." Nói đến đây hắn dừng lại một chút, nói tiếp: "Năm người chúng tôi nếu đơn đấu với người thì không phải là đối thủ, nhưng cả năm người hợp lực, người chưa chắc đã toàn thắng trở ra" Hãy nói ra xem vừa rồi tiểu tử bị người mang đi giấu ở chỗ nào, chúng tôi sẽ mang đầu hắn về, như vậy, đối với người với chúng tôi còn có chỗ tốt. Người chẳng phải lo lắng nữa"
Linh Cơ nhìn năm U linh nọ, trong lòng thầm nghĩ: "bọn chúng năm người hợp lực, ta ứng phó thực có chút bất lợi, nhưng ta còn có thể hướng bọn này cùng thỏa hiệp? Mặc, cứ tiên hạ thủ vi cường, đánh trúng một tên, giảm thiểu được một phần uy hiếp. ." Nghĩ tới đây, Linh Cơ quát một tiếng: "Hỗn đản, ngươi cho ta sợ các ngươi chăng?" Tiếng phát ra, tay giơ lên, song chưởng đồng thời đẩy đi, nàng tung ra chính tuyệt kỹ thành danh "Huyền nguyệt băng", Năm đạo bạch quang, giống như tia chớp, cấp tốc nhằm năm U linh kia lao đi.
Lũ U linh đã sớm nghe thấy "Huyền nguyệt băng" của Linh Cơ vô cùng lợi hại, chỉ là chưa có có lãnh giáo qua, hơn nữa lúc đó, ngay cả chiêu thức bình thường của Linh Cơ, vị tất bọn chúng đã dám tiếp. Bọn chúng mắt thấy Linh Cơ vừa ra tay xuất tuyệt kỷ, cũng biết Linh Cơ trong lòng có ý tính toán trước. Lúc này, bọn chúng còn đang bị năm đạo bạch quang nọ phi tới, bất giác sợ tới toàn thân toát mồ hôi lạnh, ba U linh tránh lệch sang bên, nhanh như chớp. Mặt khác hai tên U linh, mặc dù biết "Huyền nguyệt băng" lợi hại, nhưng bọn chúng cho rằng năng lực của mình, có lẽ có thể chống lại năng lực của đạo bạch quang vốn đã bị phân thành năm đạo, cho nên bọn họ hai người, lựa chọn cách huy chưởng nghênh kích.
Ba tên tránh né được tuy kinh sợ nhưng không bị sao, tránh được quang ba của "Huyền nguyệt băng" nhưng vẫn bị dư lực của quang ba quét qua người. Có thể nói là sát sạt người
Hai tên nọ muốn vung thủ chưởng để chặn hiểm nguy, khi sắp chạm vào quang ba của "Huyền nguyệt
tháng băng", bọn chúng cảm thấy một cổ lực âm hàn mạnh hơn sức mạnh của mình rất nhiều, trực tiếp công thẳng vào mặt. Bọn chúng lúc này đã biết ý định lúc trước của mình ngu ngốc đến mức nào, giờ cũng đã biết được sức mạnh của mình phát ra của lực công kích khác nào châu chấu đá xe, trong lòng kinh hãi, trong nháy mắt toàn thân mồ hôi đầm đìa. Trong nháy mắt đó, chúng mơ hồ cảm thấy mồ hôi thoát ra dường như bị lực âm hàn nọ đóng băng lại thành băng châu, ngưng kết bám trên da.
"Ầm, Ầm" hai tiếng nổ lớn, lập tức, hai luồng quang ba phân biệt điểm trung tâm, nổ tung tứ phát, các điểm tinh quang đều tung bay tán lạc, lúc này, còn vô số nhưng mãnh băng nhỏ anh lên bạch sắc quang mang, bắn ra tứ phía, tạo thành các vệt sáng tuyệt đẹp, rơi xuống
lúc này rừng cây đen kịt, được chiếu sáng lung linh, các mảnh băng tiết trong suốt bay xuống, trong nháy mắt rải đầy trong phạm vi một trượng trước mặt Linh Cơ, giống như một trận bạo tuyết, nhưng có khác biết chính là những miếng băng nhỏ trên mặt đất lẫn vào đó là một ít mấu đỏ. Các khối băng rơi xuống mặt đặt tạo ra tiếng động liên tục không thôi
Hai tên gia hỏa bất phàm kìa giờ chẳng thấy bóng dáng, toàn thân chúng đã bị tan thành các băng khối nhỏ, tán lạc trên mặt đất
Ba U linh may mắn tránh được công kích, thấy tình hình này không khỏi hít mạnh một hơn, rùng mình, mồ hôi tuôn ra như suối
quang mang tan hết, rừng cây lại trở nên tối sầm, ánh trăng và sao trên không trung, không biết có phải bị người dọa hay không mà cũng lặng lẽ nấp vào tầng mây đen, giấu mặt.
qua một hồi lâu, Linh Cơ nhãn nhìn chằm chằm ba tên U linh tránh được công kích, lớn giọng quát: " ba tên các ngươi, còn không mau cút đi!" kỳ thật, lúc này nàng, đã gần hao hết sức lực của chính mình, nếu ba U linh trước mắt mà ra tay công kích, nàng cũng cũng chỉ có chờ đòn mà thôi
ba U linh nhìn thoáng qua, đồng thời liếc mắt nhìn nhưng mảnh nhỏ của đồng bọn, chậm rái thối lui về phía sau vài bước, đứng lại lẳng lặng nhìn chằm chằm phản ứng Linh Cơ. Ba người chúng, giờ phút này dường như bị Linh cơ đánh mạnh về tinh thần, bọn chúng không dám mạo hiểm tiến lên công kích mà chỉ có thể lẳng lặng chờ đợi.
Linh Cơ thấy vậy, trong lòng không khỏi kinh hoảng, thân thể hơi run, thiếu chút nữa ngã bởi vì hư thoát vô lực. Nàng thở nhẹ, hơi chút điều tức, tiếp theo nhanh chóng vung tay mạnh lên, làm ra bộ
Ba U linh nọ thấy thế, đều lay người một chút, hóa thành bao đạo quang ảnh cấp tốc lộn vài vòng ra sau, lao xuống dưới.
Linh Cơ khi không còn thấy khí tức của chúng mới dám buông lỏng, cả thân thể xụi lơ vô lực, ngồi bệt trên mặt đất, thở hổn hể, tay phải không ngừng vỗ ngực trong lòng thầm kêu may mắn
May mắn và hưng phấn trong lòng Linh Cơ còn chưa tan đi, bông nhiên, trong trời đêm vang lên tiếng cười to " ha ha ha " truyền lại.
Huyền Huyễn Võng Du Bạo Cường Lão Ba
truyện hài hước trang bức nhập hố không thì miễn vào
[ Sự Kiện Tháng 3 ] Nữ Thần Tuyệt Sắc Mùa 2