Chương 20: Lieses Sống Chung?


Kii chưa bao giờ thấy cái khoảng cách mấy triệu năm thứ nguyên giữa các tinh cầu lại gần đến thế này. Rõ ràng mới nói chuyện 3 tiếng trước thôi mà giờ đã tới rồi? Hai chị uống lộn thuốc gì vậy!?

"K-CHAN!!!" Lotte tóc ngắn lao tới ôm chầm lấy hắn, nước mắt nước mũi sụt sùi "Chị nhớ em lắm a! Oa oa! Cả tháng nay ko có em ôm chị ngủ ko được a!"

"Chờ chút........Lotte......đi xuống mau......người ta đang nhìn kìa!"

"Hi! Các em!" Aria thân thiện giơ tay chào đám Syaoran "Chị là Liese Aria, còn kia là Liese Lotte. Bọn chị là sư phụ dạy ma pháp và cận chiến cho K-chan, và giờ là Hộ vệ thú của em ấy!"

"HỘ VỆ THÚ!?" Cả đám kinh hãi, 2 cô gái xinh đẹp này là hộ vệ thú á? Có chỗ nào giống động vật đâu.

Như thấy được thắc mắc đó, Aria búng tay một kia, tai và đuôi mèo của cô hiện ra "Bọn chị ở dạng mèo, có thể chuyển đổi sang hình người, hay nửa người nửa thú linh hoạt ko vấn đề. Từ giờ nhờ các em giúp đỡ rồi!"

"STOP!" Kii vội cắt ngang, Lotte giờ đã hóa thàng con mèo xám nhỏ lông xù được hắn ôm vào lòng, Kii ngạc nhiên nhìn cặp song sinh "Vậy là sao? Nói như thể các chị muốn định cư dài hạn vậy!?"

"Thì là ý đó mà!" Lotte thích ý cọ cọ ngực hắn "Otou-sama đã cho phép bọn chị đến ở với em rồi. Để tiện chăm sóc hơn a!" Lieses vốn là Hộ vệ thú của ông Gil Graham, có một thông lệ là chủ nhân nếu khá lớn tuổi sẽ nhận họ làm con hay cháu nuôi trong nhà, lúc ông nhận hai chị em thì vẫn còn ở khá trẻ, nên họ gọi ông là bố (Otou-sama), những Hộ vệ thú đến độ tuổi nào đó cố định sẽ ngừng chu trình già đi, tính đến giờ thì Lieses đã hơn bốn mươi tuổ.................á hai chị tha cho em!!!

Hắn trừng mắt hoài nghi "Chăm sóc hay giám sát? Em dám chắc 2 chị đang bật camera 24/7 cho Đại tướng xem phải ko?"

Phía Midchilda.
"Ái da! Bị phát hiện rồi!" Giọng thì là vậy, nhưng bà Midget vẫn ko chút nào bất ngờ mà tay vẫn thoăn thoắt thích ý đan len, chuyện bị phát hiện cũng nằm trong dự định của bà.

"Đương nhiên thôi." Ông Gil tự hào "Nếu một chút đó mà ko phát hiện thì uổng cái danh Đại úy trẻ tuổi nhất Hải quân của ta à! Muahahahaha!"

Bà Midget và một ông lão khác lườm ông Gil bỏng mắt, người đó là vị Đại tướng thứ 3-Largo Kiel. Midget run run tay cố kìm nén ko chọi cây đan rách mặt ông bạn già, bà hừ lạnh "Nếu ko phải 2 đứa con gái cưng của ông dụ dỗ thì thằng bé chịu vào Hải quân chắc? Tại hồi đó tui với Largo có công vụ khẩn cấp thôi. Nếu ko thì ông ko có cửa ở đó mà cười đâu nhá!"

"Đừng có đắc ý!" Ông Largo cười nham hiểm "Cơ quan Hành pháp là cơ quan ngoài biên chế. Đợi khi thằng bé lên Thiếu tá sẽ tiến hành một cuộc sàng lọc lại, lúc đó nhóc K về Lục quân của ta chắc! Muahahahaha!"

"Không phải!" Bà Midget đập bàn kháng nghị "Là Không quân của ta!"

"Hải quân!"

"Lục quân!"

"Không quân!"

"Anou.............con nghe hết đấy!" Giọng của Kii kéo 3 ông bà lão giật thót tim trở về thực tại, thì ra Lotte và Aria đã bị hắn xử nằm chèm bẹp thảm hại, hắn giật tai nghe kết nối và nghe hết cuộc đối thoại của 3 người.

Kính trọng thì kính trọng, nhưng ko kính nổi khi xen vào đời sống riêng tư của người ta đâu nha các vị thân yêu của con. Kii phất tay, một mớ màn hình 3d cùng bàn phím ảo lơ lửng trước mặt, tay hắn thao tác nhanh như điện chỉ để lại tàn ảnh, số liệu, các kí tự chữ viết kì quặc nhảy ra được vài giây rồi nhanh chóng trôi hết. Đồng tử màu lam chăm chú in đầy những dòng số liệu ấy, linh hoạt đảo qua trái qua phải, lên trên xuống dưới. Hoàn toàn nhanh gọn lẹ, chỉ cần 5ph tất cả màn hình đã biến mất, carema bên Midchilda cùng nhòe đi rồi ko còn thấy hình gì nữa.

Kii để lại câu cuối cùng cho các vị Đại tướng "Làm ơn tha cho con đi! Không vui chút nào đây, Ojii-sama, Obaa-sama!"

"Rẹt!" Tai nghe cũng bị bóp nát, toàn bộ quả trình chỉ vỏn vẹn chưa đầy 6ph. Quá nhanh! Quá nguy hiểm.

Phía Midchilda, 3 ông bà lão xúm lại đánh nhau cãi nhau chí chóe
"Tại bà!"
"Tại 2 ông thì có!"
"Gì mà tại tui! Tại 2 ông bà đấy!!!

Một nhóm sĩ quan đi ngang qua vô tình nghe những giọng nói hùng hồn uy lực của các ông bà, họ mặc cảm nhìn lại bản thân, ý chí bốc lên hừng hực "Các vị Đại tướng tuổi đã cao mà vẫn hăng hái đến thế! Lớp trẻ chúng ta ko thể thua được! Anh em ơi tiến lên!!!"
"RÕ!!!"
Một hiểu lầm..............khá là khả quan........nhỉ?

"Hở? Các chị làm gì vậy?" Kii khó hiểu nhìn cặp song sinh đã hoàn toàn hóa thành hình mèo, nằm lết xuống đường, hai chân trước xòe ra đưa lên.

"Chị phục rồi! Cách xa 97 Tinh cầu thứ nguyên mà em vẫn hack được hệ thống theo dõi tối tân bảo mật của Hội đồng cấp cao!!!! Có còn là người ko hả!?"
"Để bày tỏ sự kính nể. Bọn chị cho em vuốt đệm thịt nè. Quí lắm đó nha!"

"Ai mà thèm!" Kii hừ lạnh thả nguyên tảng băng giáng xuống đầu cặp song sinh, hai con mèo nhỏ đành xách nhau ra trước hồ nước ngắm trăng ngắm sao ngồi tự kỉ về nhân sinh.

"Làm Hộ vệ thú của cậu ta..............thảm thật......." Kero thầm may mắn, hai cô mèo xinh đẹp vậy mà còn hành hạ ko thương tiếc, nếu là cái giống vừa lười vừa nhác lại tham ăn như nó chắc.................bị băm ra nấu lẩu rồi. Nhưng nó ko xét đến khả năng.............Kii vốn ko thèm Hộ vệ thú như nó a!

"Kii, lúc nãy cậu ngầu thật!" Syaoran giơ ngón cái "Cứ nghĩ cậu nói Khoa học công nghệ mới là sở trường của mình là dóc chứ. Ko ngờ pro thật!"

Gãi gãi đầu cười khổ, hắn cũng bất đắc dĩ lắm ấy chứ "Lúc đầu tớ học khoa Thông tin ở Học viện quân sự, nhưng bị 2 bà chị này kéo ngang đá vào Hải quân, nếu ko thì bây giờ tớ còn ngồi làm việc với mớ dữ liệu tính toán a."

"Vậy là ko được làm điều mình thích sao!?" Tomoyo ôm mặt đồng cảm, cũng giống như việc ko cho nhỏ quay phim với may trang phục cho Sakura-chan a. Như vậy còn ý nghĩ gì nữa a!

"Không hẳn!" Kii thản nhiên lắc đầu "Đến giờ tớ vẫn chưa biết mình thật sự muốn gì đâu!" Đây là câu nói mà hắn hay nói trước 11 tuổi, nhưng sau khi gặp họ, gặp những cô bé tài năng xuất chúng đó, lời hứa bên chậu hướng dương ngày ấy đã thành điều mà hắn luôn hy vọng chạm tới. Chỉ tiếc chưa hoàn thành mà họ đã hy sinh, lần này trở lại, hắn muốn tiếp tục ước nguyện giang dở khi xưa!

"Nếu đã vậy thì làm phiền cậu rồi Syaoran." Kii áy náy nhìn cặp mèo song sinh "Các chị ấy đã mất công đến rồi, đuổi cũng ko được a. Một khoảng thời gian thôi, tớ sẽ tống họ về."

"À ko sao. Chỉ cần họ ở dạng mèo là được." Syaoran xua tay ko chấp nhặt "Thêm 2 bát cơm cho mèo chẳng phiền lắm đâu. Cứ để họ ở đến khi thu phục thẻ bài Clow cũng chả sao!"

"Cảm ơn." Ngao ngán thở dài thườn thượt, hắn nheo mắt đầy âm mưu với Lieses, giọng lẩm bẩm "Để xem em xử hai chị sao!"

Syaoran, Sakura, Tomoyo và Kero đồng loạt 1ph mặc niệm. Lotte-san, Aria-san, đi đường bình an a!
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Ta Không Phải Người Địa Cầu!.