Chương 49. Nhỏ bé.


- Đại Lục Sa Hoàng hình như Nga Hoàng còn gọi là Sa Hoàng thì phải, chắc có thể là nước Nga.
Minh Tú nghe hệ thống liệt kê cách dùng điểm Đại Lục Chi Chủ khiến hắn trong mà thèm đỏ cả mắt. Minh Tú có hơi tiếc nuối, bây giờ hắn hoàn thành phó bản này, chắc chắn sẽ không nhận được điểm Đại Lục Chi Chủ. Bất quá hắn cũng không thèm để ý cố gắng sống xót đối với hắn mới là ưu tiên hàng đầu.
- Điểm về sau có thể chậm rãi tìm, trước mắt là phải hoàn thành nhiệm vụ phó bản này trước đã. Cái mác Chúng Thần - Ngục Giam không có từ nào là dễ ăn.
Minh Tú nhìn qua bên trái có một cái hành lang duy nhất, hắn chỉ thấy ánh sáng lập lòe không thấy điểm cuối, chỉ có bóng tối vô tận. Ở chỗ sâu cuối hành lan ẩn ẩn truyền đến từng tiếng gầm rú khí tràn lành lạnh tạo nên một cảm giác khủng bố. Minh Tú cố gắng hít thở thật sau, lấy lại tinh thần, trên tay cầm thanh katana từ từ tiến vào hành lang.
Ánh sáng đèn dầu trên vách tường hành lang lúc sáng lúc tối, tiếng bước chân, tiếng hít thở hồi hộp của Minh Tú vang vọng hành lang, tinh thần của Minh Tú kéo căng như dây đàn.
Minh Tú từng bước từng bước tiến tới, cố gắng chú ý xung quanh nhưng hành lang khá tối mờ mờ ánh sáng nhìn không rõ ràng cuối hành lang đang đợi hắn là gì, hắn chỉ thấy bóng tối vô tận. Không biết đi được bao lâu, rốt cuộc Minh Tú cũng thấy có ánh sáng, hắn nhanh chóng tiến về phía trước, nhưng cũng không dám buông lỏng cảnh giác.
Bước vào căn phòng, Minh Tú giật mình nhìn thấy hai bên là từng phòng giam cực lớn, bên trên cánh cửa sắt từng lớp dầy mạng nhện, lớp bụi đống thành từng mãng dầy.
- Đã rất lâu rồi, ta không thấy con người xuất hiện. Khà khà.
Một âm thanh ồn ồn mang vẽ thích thú phát ra từ một căn phòng giam gần đó, Minh Tú giật mình liền dừng bước, hắn nhéo mắt nhìn vào căn phòng âm u nơi phát ra âm thanh.
Minh Tú nhìn thấy một thân hình to lớn cao hơn hai mét, thân mặc chiến giáp đã bị phá toái không trọn vẹn, từng lớp bụi bẩn đóng từng mãng dày trên thân, nhưng không vì đó mà làm phai mờ đi sự uy nghiêm, huyết tinh của nó. Mặc khác trên thân người này bị vô vàn xiềng xích trói buộc, cố định tại trung tâm của căn phòng giam.
Một khuôn mặt trung niên đầy uy nghiêm, đôi mắt sắc lạnh, khiến Minh Tú cảm giác áp bách, hít thở không thông. Đứng trước người trung niên này, hắn có cảm giác bản thân mình như sâu kiến, chỉ cần một hơi thở của người đó, hắn cũng có thể bị tan biến khỏi thế gian này.
- Đây là một siêu cấp cường giả.
Hiện giờ, trong đầu Minh Tú chỉ có vang vọng lên duy nhất một câu này, hắn hoàn toàn không một sức phản kháng nào, từ tâm linh cho đến sức mạnh.
- Nhóc con đừng sợ, ta bị trói như thế này, lại bị giam trong căn phòng không thể làm hại ngươi nha.
Thấy sắc mặt sợ hãi của Minh Tú, người trong phòng giam lại cười cười thích thú nhìn hắn nói.
Minh Tú không sợ hãi mới lạ, một người khủng bố như vậy, lại là tội phạm bị giam giữ. Dân gian thường có câu
Đừng trông mặt mà bắt hình dong
, khuôn mặt cười nói hòa ái của người trung niên, không làm hắn bớt cảnh giác bao nhiêu.
Minh Tú cố gắng lấy lại bình tĩnh, hắn ngước nhìn về phía trên cánh cửa, trên đó có một bảng sắt cũ kĩ, trên đó có một ký hiệu kỳ lạ hắn nhìn vào không hiểu, nhưng lập tức trong đầu hắn xuất hiện ba chữ số 999.
- 999 có thể là số thứ tự căn phòng vậy có thể nơi này có 999 căn phòng giam. Minh Tú thầm nói.
Một căn phòng giam này đã làm cho hắn hít thở không thông, cảm thấy mình vô cùng nhỏ bé, vậy còn những căn phòng khác thì sao, hắn thật sự quá khổ tâm, hi vọng sống của hắn không có một tia nào, muốn hoàn thành phó bản này, là điều không thể nào.
- Nhóc con, trả lời cho ta một vài câu hỏi nếu ta vui vẽ ta có thể tha cho ngươi một mạng. Người trung niên không quan tâm đến cảm xúc của Minh Tú, hắn cười nói.
- Ngài cứ hỏi, ta sẽ tận lực trả lời. Minh Tú buông xui, cung kính trả lời.
- Một nhân loại nhỏ bé như ngươi vì sao có thể vào đây được? Người trong nhà giam thấy Minh Tú đáp lời, hắn nụ cười chợt thu lại, khuôn mặt uy nghiêm hỏi.
Minh Tú cố gắng lấy lại bình tĩnh, suy nghĩ thật kỹ, hít một hơi thật sâu, hắn tiến lên một bước, cung kinh chấp hai tay lên nói.
- Thưa ngài, tôi đi vào vòng xoáy không gian thì đến nơi này.
- Vòng xoay? Nhóc con, kể rõ ràng chi tiết, hiện bên ngoài ngục giam là như thế nào.
Nhận được câu trả lời của Minh Tú, dường như không hài lòng, người trong phòng giam nhíu mày, sau đó nói tiếp.
Minh Tú suy nghĩ một hồi, sắp xếp lại từ ngữ, sau đó kể lại tất cả mọi chuyện từ lúc bắt đầu Thánh Chiến cho đến khi hắn bước vào Phó bản Chúng Thần Ngục Giam không dám giấu giếm.
- Thánh Chiến Phục Sinh, xác sống, phó bản, trang bị…. liên tiếp các từ khóa thoát ra từ miệng người đàn ông trung niên.
- Ta đã không biết bị giam ở đây qua bao lâu rồi, thế giới bên ngoài xuất hiện những chuyện kỳ lạ như thế.
Sau một lúc suy nghĩ người trung niên thở dài nói. Sau đó, người trung niên lại hỏi liên tiếp về một số trí thức cơ bản như lịch sử, vị trí địa lý tất tần tận mọi thông tin, sau khi hỏi xong người trung niên lại im lặng suy nghĩ.
- Thưa Ngài cho tôi hỏi, Ngài có biết cách thoát khỏi phó bản này như thế nào không?
Được một lúc lâu trao đổi, Minh Tú thấy người trung niên này dễ nói chuyện, hắn liền mạnh dạn ngước mặt nhìn lên, cung kính hỏi. Minh Tú không quá hi vọng hoàn thành phó bản này, thoát ra khỏi nơi này, hắn đã tạ ơn trời đất.
- Ta không biết, quy tắc thế giới đã bị thay đổi, nơi này cũng đã bị tác động đến, thật không ngờ…
Người trung niên đang nói chợt dùng lại, sau đó thở dài lắc đầu.
- Ta khuyên ngươi, không nên đi sâu vào, nếu không ngươi chỉ có con đường chết. Nói xong người trung niên nhắm mắt lại, không quan tâm đến Minh Tú.
Minh Tú còn vô số câu hỏi, nhưng thấy người trung niên nhắm mắt, tỏ vẻ cần yên tĩnh. Hắn chán nãn lắc đầu không dám mở miệng hỏi, hiện giờ, nhiệm hoàn thành phó bản không biết, làm sao thoát khỏi phó bản.
Không tiến lên, ngồi ở đây không bị giết chết thì cũng sẽ bị đói chết, còn nếu tiếp tục đi sâu vào theo lời trung niên phòng 999 nói thì cũng chết.
Giả sử, nếu giết người bị giam này có thể thoát khỏi phó bản thì làm sao được, người ta thở một cái hắn cũng chết, làm cái gì cũng chết, hắn chịu thua rồi.
- Không lẽ là thả họ ra là hoàn thành nhiệm vụ phó bản, nhưng người trung niên này không kêu mình tìm cách thả hắn ra. Nào có lý như vậy, thả tù nhân là hoàn thành nhiệm vụ. Không phải ai cũng dễ nói chuyện, thả họ ra, có khi hắn bị nghiền thành cám cho heo ăn rồi cũng nên.
Chúng Thần Ngục Giam, bị phạm tội mới bị giam, chứ khơi khơi hiền lành ai mà giam đây, hắn không tin các vị thần đều là người tốt, à nhầm thân tốt.
Theo thông tin mà vị thần này cung cấp, thì những người này có thể là hàng thật giá thật là thần, hoặc có thể chỉ là thần được hệ thống tạo ra và cấy vào trí nhớ vào như vậy để làm phó bản. Nhưng Minh Tú vẫn vững tin là chọn cái thứ nhất, họ là Thần và có một cái hệ thống có thể thay đổi quy tắc thế giới.
Một đáp án khiến cho Minh Tú toát mồ hôi hột, hắn thật sự rất sợ hãi, hắn cảm thấy mình như một nhân vật trong một trò chơi, như một cái thí nghiệm bản. Minh Tú cảm thấy bất lực, hắn quá nhỏ bé, ngay cả thần linh, ngay cả thế giới đều bị thay đổi, thì hắn là nghĩa lý gì.
Minh Tú đang suy nghĩ bâng quơ, đúng lúc này, có một người mặc màu đen áo choàng, sắc mặt trắng bệch, người có vẻ yếu ớt đang từ từ đi tới về phía Minh Tú.
.......................................
Cần đề cử, kẹo, quà tặng làm động lực, tác cảm ơn trước!!!

Nhà tôi ba đời viết truyện... Chỉ sợ những người không đọc truyện của tôi thôi.... Nếu đọc....Tôi cam đoan kén đến đâu cũng khỏi
Yêu Thần Lục
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Tại Mạt Thế Ta Chỉ Muốn Chăn Cừu Mà Sống.