Chương 57. Nguy hiểm cận kề


Mười phút sau, mọi người chuẩn bị đi ra cửa chính, Minh Tú nhìn thấy Thanh Tuấn còn lo sợ, hắn đi tới vỗ vai cố gắng trấn định tinh thần cho Thanh Tuấn.

- Nếu mọi chuyện suôn sẻ thì kế hoạch không có vấn đề gì, tất cả mọi người sẽ sống xót. Chỉ là Thanh Tuấn, em sẽ là người gặp nguy hiểm nhiều nhất, nên hãy thật sự cẩn thận.

- Dạ, em sẽ cố gắng hết sức. Thanh Tuấn yểu xìu đáp.

- Xuất phát!!!

- Anh cẩn thân nha. Minh Tuyết nhìn Thanh Tuấn lo lắng nói.

- Cẩn thận.

- Cẩn thận.

Thanh Tuấn hít hơi thật sâu cố gắng lấy can đảm, sau đó liền chạy về phía cầu Phú Xuân. Mọi người nhìn bóng lưng của Thanh Tuấn xa dần, sắc mặt tràn đầy cảm kích.
Khi nghe được động tỉnh lớn phía xa, mọi người biết Thanh Tuấn đã chạy tới đám xác sống chém giết. Không để mất thời gian, nhìn thấy Minh Tú bước đi, bọn họ liền nối đuôi nhau chạy theo trong tâm trạng lo lắng và sợ hãi.

Phía xa Thanh Tuấn liên tục tránh né bọn xác sống cố gắng tiết kiệm sức lực, hắn dậm chân xuống đất, nhảy lên đá bay một xác sống biến dị đang nhảy xuống đưa cái miệng đầy máu muốn cắn vào cổ Thanh Tuấn.

Thanh Tuấn cũng đã cường hóa lên cấp 10, con xác sống biến dị này chỉ có cấp 7, không kịp tránh né, nó liền nhận một cước vào người, văng ra xa đâm vào cửa kính của một của hàng gần đó.

Tiếng kính vỡ tạo ra tiếng động lớn hấp dẫn thêm từng đám xác sống lao tới.

Chiến đấu được một lúc, Thanh Tuấn cảm thấy bọn Minh Tú cũng đã đi được một đoạn khá an toàn, liền nhanh chóng thoát khỏi vòng vây của bọn xác sống, cố gắng chạy trối chết.
Kỹ năng phát động kiếm quang sáng lên, từng đầu từng đầu xác sống rơi xuống đất, hơn chục con ngã xuống tạo một khoảng trống, Thanh Tuấn liền nhanh chóng lao ra.

Ầm! Ầm! Ầm!

Chưa kịp thoát khỏi vòng vây, bất ngờ một bóng người khổng lồ cằm gậy sắt phóng nhanh trên đường, nó nhảy lên lao về phía Thanh Tuấn, một gậy đập xuống.

Thanh Tuấn cảm thấy nguy hiểm, dựa theo phản xạ liền đưa kiếm lên đỡ, gậy kiếm va chạm, lực xung kích quá lớn, Thanh Tuấn bị đánh bay vào một ngôi nhà gần đó. Bóng người khổng lồ cằm gậy sắt không buông tha liền đuổi theo lao vào nhà.

….………………………….

- Anh vì sao chúng ta không chạy vào hẻm 1422 cùng Thanh Tuấn, mà chạy ra đường lớn theo hướng ngược lại, con đường này khá xa và chúng ta phải đi đường vòng đón Thanh Tuấn.
Cô gái mặc áo công sở vừa đi theo Minh Tú, nghi hoặc hỏi.

- Tôi đã nói lúc trước, hiện giờ không phải là lúc nói chuyện, giải đáp nghi hoặc cho cô. Tôi nhắc nhở lần cuối, nếu cô còn ảnh hưởng mọi người mất tập trung, tôi sẽ đá cô ra khỏi đoàn đội này.

Minh Tú dừng chân lại, xoay qua nhìn chằm chằm cô gái mặc áo công sỡ lạnh nhạt nói.

- Lúc nãy trong công ty sao chị không hỏi, chúng ta không phải người cường hóa, không có xe, chúng ta làm sao chạy lại bọn xác sống biến dị. Mặc khác, hẻm lại nhỏ hạn chế hành động của mọi người, trong lúc hốt hoảng lại có chen lấn rồi sao đây. Còn nữa, hẻm đó quá gần đám xác sống đang bạo loạn chúng ta càng cách xa đám đó càng an toàn hơn.
Một cô gái mặc áo công sở khác đi lên kéo kéo cô gái mặc áo công sở lại, khó chịu nói.

- Được rồi, không được nói chuyện, tập trung tinh thần.

Minh Tú bất ngờ nhìn đánh giá cô gái mặc áo công sở này, cô này có đầu óc phân tích khá tốt, không như đồng nghiệp của cô. Tuy nhiên, bất ngờ thì bất ngờ, hắn cần mọi người đề cao tinh thần cao độ, không được lơ là, hắn liền nghiêm giọng nói.

Nghe Minh Tú nghiêm giọng nói, lập tức mọi người liền yên lặng đi theo Minh Tú

….………………...

Dựa vào đạo cụ đặc thù, Thanh Tuấn tránh thoát được bóng người khổng lồ cằm gậy, hắn cố gắng cắm đầu cắm cổ mà chạy về phía hẻm 1422.

Phía sau hắn là cả một quân đoàn xác sống đuổi theo, số lượng phải lên đến gần hai trăm con, trong số đó nguy hiểm nhất là một con xác sống thân to 2 mét, tốc độ cực nhanh, cơ thể nó đang tỏa ra hắc khí. Hắc khí là tiêu chí đánh giá xác sống đã tiến hóa trên 20 cấp.

Đây là một cuộc chạy đua tốc độ với tử thần, không chỉ đòi hỏi tốc độ mà còn phải đủ sự linh hoạt và phản ứng kịp thời, vài lần Thanh Tuấn bị một số con xác sống đột ngột hiện ra cản lại làm chậm tốc độ, khiến hắn nhiều lần bị con xác sống ở thể tiến hóa truy kích nhưng nhờ vào kỹ năng Tàn ảnh (D cấp) mà hắn tránh thoát được đòn chí mạng trong lúc then chôt.

Thanh Tuấn cảm thấy ánh mắt của mình hoa lên, tinh thần của hắn đã gần như cạn kiệt, nhưng hắn vẫn chưa chạy tới hẻm 1422. Lúc trước hắn nhớ con hẻm đó, rất gần đây nhưng nãy giờ hắn đã chạy rất lâu mà vẫn chưa thấy tới.

Một ý nghĩ xẹt qua trong đầum khiến hắn sợ hãi, hắn sợ hắn đã chạy qua con hẻm đó.

Phía sau, đám xác sống vẫn không biết mệt mỏi chạy theo, sức lực, tinh thần của hắn đã gần tới giới hạn chịu đựng.

Cảm thấy áp lực phía sau, Thanh Tuấn cắn răng xoay người qua lấy kiếm chặn trước ngực, phản lực do va chạm khiến hắn phun một ngụm máu tươi.

Đang cố gắng ngồi dậy Thanh Tuấn liền thấy dưới đất có cái bảng màu xanh đã bị gỉ sét ghi bốn con số
1422
.

Không suy nghĩ quá nhiều, Thanh Tuấn cố gắng bật người dậy, không quan tâm vết máu trên miệng, liều mạng chạy thẳng vào hẻm trước mặt.

Vừa vào hẻm hắn liền đẩy các chướng ngại vật ra cản đường. Đám xác sống nhanh chóng phóng vào theo, vài con xác sống biến dị nhảy qua chướng ngại vật, phóng nhanh tới.

Lối đi quá nhỏ hẹp khiến đám xác sống di chuyển khó khăn hơn, một đám xác sống bị kẹt ngay trước hẻm. Xác sống thể tiến hóa, gầm lên giận dữ phóng lên nốc nhà, đuổi theo Thanh Tuấn. Nhưng do cơ thể quá khổng lồ, khiến nó rớt xuống sàn nhà, nó đau đớn gầm lên giận dữ.

….………………………..

Khi Minh Tú từ Khu chiết xuất Tân Thuận chạy ra, theo kế hoạch hắn sẽ đi đường Huỳnh Tấn Phát, sau đó quẹo vào đường Phạm Hữu Lầu sẽ tới căn cứ Nine South.

Nên hiện giờ đoạn đường Huỳnh Tấn Phát này đã được Minh Tú dọn dẹp một lần. Hiện tại, chỉ xuất hiện một vài con xác sống đơn lẽ, không gây ảnh hưởng quá nhiều cho đoàn đội.

Ầm!!!

Khi gần tới đường Hoàng Quốc Việt, một đám người công sở tưởng chừng đã thoát nạn. Dị biến đột nhiên xuất hiện, một tiếng nổ lớn của một của hàng gần đó, thổi tung một đám xác sống bay đi.

- Cứu mạng! Cứu mạng!

Tuy nhiên, do vụ nổ khiến một đám xác sống khác tụ tập lại. Mọi người xoay qua ngay một ngôi nhà gần đó, tiếng la thét kêu cứu vang vọng khắp nơi, lại càng thu hút bọn xác sống đi tới.

Những người khác nhìn tràng cảnh trước mắt liền sợ hãi, hai cô gái mặc áo công sở tay chân bủn rủn ngồi bệt xuống đất. Minh Tú đưa tay lên ý bảo mọi người dừng lại.

Minh Tú xoay người qua, nhìn thấy một đám khuôn mặt tái xanh không còn giọt máu, có người còn ngồi bệt xuống đất, hắn lắc đầu chán nãn.

- Mọi người bình tỉnh giúp tôi. Đây không phải là lúc sợ hãi. Khi tôi hô chạy, mọi người liền chạy không được dừng chân, thấy xác sống chặn lại cũng phải chạy, tôi sẽ chặn bọn xác sống lại.

Thời gian quá gấp hắn cũng không đợi mọi người bình tâm lại, Minh Tú liền triệu hồi Ảnh Lang và Âm Dương Song Lang.

..............................

Cầu kẹo, cầu đề cử......

Truyện giải trí nhẹ nhàng
Tiêu Dao Lục
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Tại Mạt Thế Ta Chỉ Muốn Chăn Cừu Mà Sống.