Chương 1: Lần đầu vào Tận thế
Tại công nghệ thực tế ảo đã được áp dụng nhiều năm thì hôm nay đánh dấu sự kiện bước ngoặt khi
Tận thế
được chính thức công bố.
Tận thế
là trò chơi do công ty dẫn đầu trong lĩnh vực thực tế ảo Turion sản xuất, áp dụng công nghệ tiên tiến nhất hứa hẹn đem đến cho người chơi một thế giới hoàn toàn mới, phảng phất hiện thực với vô vàn thử thách đang chời đợi.
Diệp Lam mọi sự đã sẵn sàng, chỉ chờ đồng hồ đếm ngược về ‘0’ là có thể đăng nhập vào
Tận thế
.
Không qua bao lâu, trong mắt hắn ánh sáng xuất hiện, từng vì sao hiện ra điểm xuyết thành khung cảnh vũ trụ rộng lớn vô ngần.
Đang tải dữ liệu từ máy chủ, đang xác nhận thân phận người chơi, xin chờ trong giây lát
, một âm thanh văng vẳng bên tai.
Tên: Diệp Lam.
Giới tính: Nam
Ngày sinh: 28/9/2045
Chứng minh nhân dân: 854554-A7.
Một bảng điện tử hiện ra tóm tắt lý lịch của Diệp Lam, bên dưới là nút xác nhận đúng hay sai. Nhìn qua một lần, không có vấn đề nên Diệp Lam lựa chọn đồng ý.
Tận thế
áp dụng hình thực đăng ký thông qua chứng minh nhân dân, mỗi chứng minh nhân dân chỉ có thể đăng ký một tài khoản, điều này giúp công ty quản lý dễ dàng hơn cũng như hạn chế việc người chơi tạo quá nhiều tài khoản.
Xác nhận chính xác, bắt đầu tiến vào trò chơi, chúc ngài chơi vui vẻ!
, Diệp Lam có chút mơ màng, còn chưa tạo nhân vật mà đã bắt đầu tiến vào sao?
Không đợi Diệp Lam phản ứng thì ánh sáng xung quanh chợt tắt, vũ trụ bị nuốt trọn bởi đêm tối vô ngần, từng hàng văn tự kéo thành vệt sáng chui vào trong đầu Diệp Lam.
Diệp Lam bừng tỉnh, trở mình xuống giường, lắc lắc đầu, hắn nhìn một vòng xung quanh.
Trong mắt là một căn phòng rộng tầm 50 mét vuông, đồ đạc đơn giản, có tivi, tủ lạnh, bếp nấu ăn,.. đầy đủ dụng cụ cho cuộc sống hàng ngày.
Thừ người một lúc, Diệp Lam mới nhớ ra mình đã tiến vào
Tận thế
. Trong đầu vừa nghĩ, bảng menu đã hiện ra, xác định có thể rời khỏi trò chơi mới thở phào.
Không thể không hồi hộp, trò chơi quá chân thật tạo cho người chơi cảm giác đây mới là thực tại mà mình đang ở.
Lúc này Diệp Lam mới để ý, ngoài nút thoát thì trong menu chỉ còn nút chọn nhân vật. Vừa nghĩ, một bảng thuộc tính đã hiện ra trước mặt Diệp Lam.
Tên: Diệp Lam
Sức mạnh: 3 (khả năng phát lực)
Linh hoạt: 3 (độ linh hoạt)
Thể chất: 3 (thể trạng cơ thể)
Thiên phú: Chưa kích hoạt
Kỹ năng: Chưa kích hoạt
Trò chơi này lạ thật, đến thanh máu cũng không có, thuộc tính chỉ có ba cái không biết ảnh hưởng như thế nào.
Thầm cười nhạo, Diệp Lam đứng dậy tìm kiếm xung quanh nhà. Hắn phải chiến đấu với thây ma nha, không có món vũ khí phòng thân chỉ có nước khóc.
May cho Diệp Lam, một cây dao bầu, một cây gậy bóng chày, đủ để hắn phòng thân.
[Dao bầu]
Loại: Vũ khí
Phẩm chất: bình thường
Độ bền: 80%
[Gậy bóng chày]
Loại: Vũ khí
Phẩm chất: bình thường
Độ bền: 90%
Chỉ số chỉ có hai cái, làm Diệp Lam có chút dở khóc dở cười, lần đầu chơi game mà vũ khí không có sát thương.
Diệp Lam quyết định sử dụng gậy bóng chày vì gậy bóng chày dài hơn dao bầu nên độ an toàn cũng cao hơn, với lại hắn cầm cũng tương đối thuận tay. Ngoài ra Diệp Lam còn có niềm vui bất ngờ, hắn tìm thấy một bịch bánh trong tủ lạnh.
[Bánh mì]
Loại: Thực phẩm
Thời hạn: 5 ngày
Quả là trò chơi chân thật nhất hiện nay, đến tiêu hao phẩm cũng có đến hai dòng chỉ số, Diệp Lam có chút bó tay rồi. Cơ mà không có chỉ số đói bụng thì cho bánh làm gì nhỉ, không lẽ ăn vào để hồi máu?
Bỏ qua một bên, Diệp Lam tiếp tục mò khắp nhà nhưng không tìm được gì nữa, hắn quyết định đi ra ngoài ngắm cảnh.
Bên ngoài là một thành thị hoang tàn, đường phố không một bóng người, xe cộ nằm rải rác trên con đường đã đóng một lớp bụi dầy chứng tỏ thành phố này bị bỏ hoang đã khá lâu.
Diệp Lam không có bản đồ, hệ thống cũng không cung cấp bản đồ nên hắn đành chọn đại một hướng mà đi, đi khoảng 200 mét Diệp Lam đã thấy quái, hay nói đúng hơn là thây ma.
Hai con thây ma trông rất sống động, một con thì mắt rơi ra khỏi hốc, hàm thì còn mỗi phần trên. Con còn lại thì có nguyên cái lỗ to như trái banh giữa bụng.
Vãi, nhìn kinh thế, Diệp Lam nuốt nước bọt. Không thể không nói, chân thật quá cũng có cái dở, nhìn hai con thây ma tởm đến lợm giọng kia khiến tay Diệp Lam có chút run run. Đến cả cái mùi thịt thối kia cũng được mô phỏng chân thật, cách 200 mét vẫn có thể ngửi thấy cơ mà.
Hít sâu một hơi, cố áp chế sự khó chịu từ hai con thây ma, Diệp Lam tay cầm gậy bóng chày rón rén đi lại gần.
Diệp Lam là người cẩn thận, hắn muốn quan sát thật kỹ hai con thây ma rồi mới quyết định phương thức tấn công. Vừa đi hắn vừa quan sát xung quanh xem còn thây ma xung quanh không, kinh nhất là đang đánh mà bị úp sọt.
Khoảng cách còn 100 mét có vẻ hai con thây ma vẫn chưa phát hiện ra mình, Diệp Lam nhặt một hòn đá ven đường ném về hướng con thây ma gần nhất.
Cục đá rơi xuống, hai con thây ma vẫn đứng yên.
Không nhận ra? Không có thính giác? Không lẽ dùng khứu giác hoặc thị giác? Cũng có thể khoảng cách chưa đủ!
, Diệp Lam thầm nghĩ.
Diệp Lam quyết định tiến gần hơn. 70 mét không có phản ứng, 50 mét vẫn không có phản ứng, đến khoảng 30 mét, 20 mét, 10 mét, 5 mét thì bỗng dưng hai con thây ma bắt đầu có phản ứng mà còn là phản ứng lớn nữa.
Gào!!
, cả hai cùng gầm lên rồi đồng loạt chạy về hướng Diệp Lam.
Diệp Lam:0_0
Đậu phộng, thế méo nào??
Diệp Lam không biết hai con thây ma làm sao biết được hắn và hắn cũng không có thời gian suy nghĩ xem chúng cảm ứng bằng thế nào bởi vì bây giờ hắn cần quyết định nên
chơi
với hai con thây ma thế nào đây.
Cơ thể hai con thây ma mặc dù tàn tạ nhưng tốc độ di chuyển lại không bị ảnh hưởng là bao, có chút phi logic nha!
Trong thoáng chốc, chúng đã tiếp cận đến khoảng cách 5 mét, chạy trước là con thây ma còn mỗi hàm trên, Diệp Lam tay siết chặt gậy bóng chày hướng về con thây ma mà đập.
Có lẽ là quái cho người mới cũng có thể do cơ thể chúng đã bị hoại tử nặng nề nên không có quá nhiều khó khăn, con thây ma bị gậy bóng chày đập trúng ngay đầu liền vỡ toang ra, não tương hòa với máu văng khắp nơi, rơi trên đường, trên những bức tường phủ đầy rêu xanh và cả trên người Diệp Lam.
Diệp Lam rất kinh ngạc, thế quái nào mới đập một cái đã nát sọ, hắn cũng không phải là One-punch man. Càng kinh ngạc tại sao mùi máu tanh tưởi cùng với vị mặn mặn trên đầu lưỡi lại chân thật đến vậy.
Thế nhưng con thây ma thứ hai không có ý định sẽ cho Diệp Lam phục hồi tinh thần, dù đồng bạn phía trước đã ngã xuống một cách nhanh chóng thế nhưng nó không có chút ngập ngừng mà lao thẳng về hướng Diệp Lam, miệng nó há rộng ra chỉ chực ngoạm lấy cơ thể Diệp Lam.
Diệp Lam theo bản năng lách qua một bên, tay hắn cầm gậy bóng chày quơ ngang đập ngay mặt con thây ma, lần này hướng vào phía hàm của con thây ma khiến răng nó văng khắp nơi.
Con thây ma bị đập văng nhưng do Diệp Lam đánh theo bản năng nên lực có vẻ không đủ, rất nhanh liền bật dậy, một lần nữa phóng về hướng Diệp Lam.
Diệp Lam biết điểm yếu của thây ma là ngay đầu hay đúng hơn là não bộ, chỉ khi phá hủy trung khu thần kinh thì thây ma mới chết, thế nên lần nay hắn hít một hơi thật sâu, tập trung vào con thây ma đang lao về phía mình.
Đến rồi
, cơ hội chỉ hiện lên trong chớp mắt, như sét giữa đêm hè, nếu không nắm bắt được cơ hội sẽ vụt qua.
Gậy bóng chày từ phải mà qua, hướng về thái dương con thây ma. Không có gì bất ngờ, con thây ma này cũng giống như đồng bạn của mình có lẽ đều là quái cho người chơi tập đánh nên gậy bóng chày vừa chạm vào đã phá vỡ lớp sọ bao bên ngoài mà đập thẳng vào não của nó.
Diệp Lam lần này nhìn rõ từng mảnh xương vỡ văng ra tứ tung, xong lại đến não tương bị gậy đập vào vỡ toang lại một lần nữa văng ra khắp nơi. Hắn lần này đã có kinh nghiệm mà lấy tay che mặt lùi lại một đoạn, không cho não tương dính vào mình.
Dù gì thì hắn cũng chỉ là một sinh viên bình thường, đến con gà còn chưa bao giờ giết, bây giờ đập nát đầu hai con thây ma cũng chỉ là chơi trò chơi, nếu còn ăn não uống máu chắc hắn cần phải đi bệnh viện kiểm tra mất.
Ping! Người chơi đã lên cấp
, một giọng nói mang tính máy móc vang lên trong đầu Diệp Lam.