Chương 220: QUẢN LÝ CON OẮT RÙA CỦA CẬU ĐI!
-
Tên Anh Là Thời Gian
- Ân Tầm
- 851 chữ
- 2022-02-06 09:27:19
Khúc Phong đi theo phía sau, cười phá lên hỏi:
Đổi khóa rồi à, thật sự mua đứt căn chung cư này luôn à?
Trình Tần không lên tiếng, ngh8ĩ bụng: Quả nhiên làm nghề gì chuyên nghề ấy, thông tin cô mua nhà mới đó đã bị anh ta nghe ngóng rõ ràng. Cô mở cửa đi vào nhà, Khúc Phong cũn3g định vào theo nhưng ngay lập tức đã bị Trình Tần chặn lại ở bên ngoài, cô nói với thái độ lạnh nhạt:
Anh đi nhầm nhà rồi thì phải.
Nghe thấy vậy, Khúc Phong lập tức quỳ ngay xuống đất, hai tay níu lấy tay cô, khổ sở van nài:
Anh thật sự không thể không có em được. Hãy cho anh một cơ hội đi. Chẳng phải em yêu anh sao? Anh thật sự chỉ bị ma đưa lối, quỷ dẫn đường, chứ trong lòng anh chỉ có mình em!
Trình Tần để mặc cho anh ta quỳ ở đó, nhìn anh ta chằm chằm, nói rành mạch từng câu từng chữ:
Anh quay trở lại tìm tôi là vì phát hiện ra trong lòng vẫn còn tôi hay là vì chợt nhận ra tôi là một cổ phiếu xanh? Chắc dạo gần đây anh cũng sống không dễ dàng gì nhỉ? Dù sao thì rùa vàng mà anh muốn bám víu đã chạy rồi. Còn người bị anh bỏ rơi, anh chợt quay đầu nhìn lại mới phát hiện đó là mỏ vàng lớn nhất, tôi nói đúng chứ?
Khúc Phong chặn cửa lại, thái độ thành khẩn:
Anh sai thật rồi. Anh biết lần trước khi đi anh đã nói những lời rất khó nghe. Em xem, gần đây em chẳng chịu đoái hoài tới anh, oán trách cũng đã oán trách rồi. Khoảng thời gian này anh rất nhớ em, thật đấy, khi em không ở bên cạnh anh, anh mới nhận ra em quan trọng với anh dường nào. Em yêu, em hãy cho anh thêm một cơ hội nữa đi, hãy tha thứ cho anh đi.
Khúc Phong.
Trình Tần lên tiếng, giọng lạnh như băng:
Chỉ riêng chuyện của một cô gái thôi sao? Ở ngoài kia, anh qua lại với bao nhiêu cô, tự bản thân anh không biết đếm à? Lẽ nào anh còn bắt tôi tốn nước bọt ngồi kiểm kê lại giúp anh? Sao hả? Đi vào bước đường cùng rồi mới nhớ đến tôi à? Anh dám vác mặt đến nhưng tôi không đủ cao cả để đứng đây dông dài với anh đâu, biến.
9Khúc Phong không bực mình vì thái độ của cô, chỉ cười trừ nói:
Vẫn còn giận anh đấy à? Đừng giận nữa, anh biết sai rồi. Thật đấy, anh đối với 6cô gái đó… Nói thế nào nhỉ? Chỉ là một màn vui chơi qua đường, anh thật sự không thích cô ta một chút nào cả. Ở trong lòng anh, em mới là người5 quan trọng nhất, không ai so sánh được với em cả.
Trình Tần nửa lời cũng không muốn tốn nước bọt với anh ta, thẳng thừng đóng cửa.
Không không không, anh không đến đây vì tài sản của em, anh thật lòng yêu em mà!
Trình Tần bật cười.
Đây là chuyện tình cảm một mình cô khăng khăng cố chấp. Cô biết quá rõ cho dù là Thịnh Đường hay Du Diệp thì lúc trước đều không chấm Khúc Phong. Tuy rằng bình thường có những lời, Du Diệp vẫn chọn cách nói khéo léo, nhưng có một lần cô ấy vẫn rất chân thành ngồi xuống hỏi cô xem rốt cuộc cô thích Khúc Phong ở điểm nào.
Có lý tưởng, có chí khí, biết tính cô, hiểu cô, diện mạo cũng điện trai nữa.
Nhưng trong lòng thì lạnh lẽo đến tê tái. Đây chính là người đàn ông cô đã rút ruột rút gan đối đãi mấy năm trời. Những tưởng mình là người có mắt nhìn, chọn được người tử tế, hóa ra là mù cả hai mắt, thậm chí là chính anh ta đưa cho cô một con dao để tự chọc mù đôi mắt của mình!
Kể từ lúc biết anh ta tằng tịu ở bên ngoài tới giờ, nói cô không đau lòng thì là nói dối, nói cô không căm hận lại càng giả tạo hơn. Cho dù là lúc này thì đau đớn vẫn lớn hơn chết tâm. Nhìn thấy anh ta, cô chỉ muốn chém chết anh ta ngay lập tức.
Đây là những điểm tốt mà cô nhận thấy ở Khúc Phong.
Lúc ấy, Diệp Du nhìn cô một lúc khá lâu rồi nói: Mình thấy cậu vẫn nên đọc ít chuyện ngôn tình lại thì hơn.
Ở trong mắt Du Diệp, những người đàn ông có cái miệng ngọt xớt chưa chắc đã đáng tin cậy. Nhưng cô lại nói với Du Diệp: Đó gọi là những lời thề non hẹn biển. Tình yêu mà thiếu đi những lời thề nguyền trăm năm như thế thì chán lắm.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.