Chương 32: HÉT VÀO BÊN TRONG THÌ SAO CHỨ?


(3) Mỳ nước tương được làm từ nước tương, thêm rau cần hoặc rau cải, bỏ thêm nước tương lên men. Nó chứa nhiều chất xúc t8ác có lợi, có thể thanh nhiệt giải khát, tăng cảm giác thèm ăn, là đồ ăn tuyệt nhất của mùa hè.

(4) Mỳ vắt thịt 3lừa là một món ăn nhanh của người Trung Quốc. Quá trình làm mỳ vắt là lúc thể hiện tay nghề của người đầu bếp. Sư phụ có9 thể kéo cho sợi mỳ mảnh như tơ. Thường ở các quán mỳ vắt thịt lừa, đầu bếp hay kéo sợi mỳ ra tận cửa để thu hút thực kh6ách dừng chân ngắm nhìn.

(5) Nhân sâm Tỏa Dương hoang dã của Đôn Hoàng có mùa thu hoạch thích hợp nhất là vào ng5ày Tam Cửu, sau một trận tuyết rơi. Lúc này giữa Gobi hoang vu, bạn chỉ cần tìm nơi ít tuyết hoặc không có tuyết, đào xuống chắc chắn sẽ có Tỏa Dương.
Tam cửu
chỉ ngày chín thứ ba (chín chín tám mốt ngày) sau Đông chí, ước chừng trung hạ tuần tháng 1. Theo quan niệm dân gian Trung Quốc, Tam Cửu là ngày lạnh nhất trong năm.
Càng đi về hướng hang số 0 lại càng không nhìn thấy du khách đâu nữa, cho dù là một vài người thích thám hiểm tự nhiên, lái xe việt dã hướng về phía Lop Nur cũng không thấy dấu vết gì.
Vị trí của nó cũng chẳng thể nói là quá xa, chỉ là quá hẻo lánh và không đẹp mắt.
Sau khi đưa họ tới nơi, tài xế Bao quay xe lái về Viện nghiên cứu. Trước khi đi, ông đánh mắt nhìn về phía hang số 0 một cái, đâu đây trong ánh nhìn ấy có chút nặng nề.
La Chiếm hỏi anh ấy: Vậy có nghĩa là cậu muốn tranh giành địa vị với Fan thần?
Kỳ Dư đâu có coi Fan thần ra gì. Anh ấy bày ra vẻ mặt trang trọng, nói năng đâu ra đấy: Trong việc tu sửa bích họa Trung Quốc, anh ta chưa chắc đã giỏi bằng tôi.

Bích si
ngạo nghễ vươn vai vặn người, cuộn tay lại thành nắm đấm xoa xoa một hồi rồi hét lên thật to vào trong hang đá:
Ma quỷ thần thánh gì, tôi tin mới lạ đó. Có tin tôi lật tung mười tám đời tổ tông nhà các ông lên, móc dáy tai của tôi ra không!

Hoa quả Đôn Hoàng rất ngon, nhưng vì sản lượng ít nên rất khó để bên ngoài biết tới một cách rộng rãi. Thứ đáng nhắc tới nhất chính là nho Dương Quan, độ ngọt trong từng quả nho hoàn toàn có thể so sánh với nho Tân Cương. Dù phơi nắng làm nho khô hay ngâm làm rượu vang thì đều là tuyệt phẩm.
Nho khô Tân Cương có nguồn cung lớn, không ít thương lái đều tới Đôn Hoàng lựa chọn sử dụng loại nho Dương Quan có chất lượng sản phẩm không thua kém gì Tân Cương, lại được lợi dụng khu vực Gobi rộng lớn để phơi khô. Gặp năm thời tiết tốt, thậm chí còn ngon hơn cả nho Tân Cương.

Theo như chú thấy, Đôn Hoàng chúng ta nên quảng bá rộng rãi hơn nữa nho khô của mình, mua ở chỗ chúng ta rẻ biết bao.
Tài xế Bao cười phá lên.
(6) Người Đôn Hoàng thường hái táo tươi xuống, khử trùng bằng rượu trắng nồng độ cao sau đó phong kín trong hũ. Tới mùa thu, ăn tới đâu lấy tới đó, mùi vị độc đáo, tuy được ướp bằng rượu nhưng ăn nhiều tuyệt đối không có cảm giác say rượu.
(7) Đôn Hoàng nằm ở phía Đông La Bố Bạc (Lop Nur), là nơi sản xuất La Bố Ma, một loài thực vật có hoa, được mô tả khoa học đầu tiên vào năm 1753.
(8) Các gia đình Đôn Hoàng đều có thói quen ăn trái du. Mỗi khi tới mùa xuân, cây du nở hoa, người Đôn Hoàng lại hái những trái du còn tươi xuống, rửa sạch sẽ, xào làm thức ăn.
Trước khi vào hang, La Chiếm và mọi người có một số chuẩn bị mới. Người thay quần áo thì thay quần áo, người đeo khẩu trang thì đeo khẩu trang, người chỉnh sửa thiết bị thì chỉnh sửa thiết bị. Mỗi người đều có cho mình loại dụng cụ riêng mà bản thân dùng đã quen tay hoặc thậm chí do chính mình tạo ra, mỗi chiếc ba lô đều phồng to lên.
Kỳ Dư có lẽ đã được trải qua
lễ rửa tội
dưới ánh trăng, cả người trông tỉnh táo hẳn ra. Lúc đứng trước cửa hang đá, tâm trạng của anh ấy cuồn cuộn sục sôi, thoắt một cái đã biến thành
bích si
() như trước đây.
() Bích si: Kẻ si mê bích họa.
Cái tên này chính là do La Chiếm đặt cho anh ấy. Ban đầu Kỳ Dư vừa nghe đã giận dữ, vì
bích si
thoạt nghe không khác gì đang gọi anh ấy là
bitch
, anh ấy cảm thấy bị hạ nhục thậm tệ, vì chuyện này mà đã tuyệt giao với La Chiếm tròn mười hai tiếng đồng hồ. La Chiếm đành phải ngọt nhạt đồng thời thanh minh và lý giải cái hình tượng của biệt danh này.
Kỳ Dư tỏ ý: Để tôn trọng bích họa, tôn trọng tôi, cậu nên gọi tôi là
bích thần
!
Lên cấp thần rồi.
Tiêu Dã đang thay quần áo, nghe cũng thấy đau đầu. Không hổ danh là sư đệ của mình, mấy ưu điểm khác của sư phụ không học được nhưng những lời ông chửi người trong lúc say thì học được cả sự tinh túy.

La Chiếm đang chỉnh sửa thiết bị, quay đầu khẽ hét:
Đừng có hét vào trong!


Kỳ Dư cũng ý thức được giọng mình hơi to, bèn rụt cổ lại, lập tức phản ứng lại, sực tỉnh hỏi La Chiếm:
Hét vào trong thì làm sao?


La Chiếm sững người. Đúng nhỉ, hét vào trong thì làm sao? Sao vừa rồi anh ấy lại vô thức cảm thấy không nên làm hành động ấy chứ?

Kỳ Dư hưng phấn đầy mình, tự cổ vũ cho bản thân, cũng không đợi La Chiếm cùng mọi người nữa và tự mình lao trước vào trong hang.

Thẩm Dao nhìn thấy Kỳ Dư lao vào như máy bay phản lực, cười nói:
Một giây trước còn sợ muốn chết, lúc này đã như được tiêm thuốc kích thích vậy. La Chiếm, có Kỳ Dư ở bên, anh vui vẻ hơn rất nhiều.


La Chiếm cười có chút gượng gạo, hắng giọng nói:
Cậu ta là vậy đó.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Tên Anh Là Thời Gian.