Chương 584: Hôn anh một cái
-
Tên Anh Là Thời Gian
- Ân Tầm
- 1626 chữ
- 2022-02-09 04:03:32
Giang Chấp không thích nói chuyện khi đang làm việc, còn ghét người khác líu ríu bên tai anh. Thịnh Đường hiểu rõ thói quen làm việc của anh n8ên chỉ yên tĩnh ngồi bên cạnh quan sát.
Ban đầu, cô chỉ nhìn anh sẽ trộn thế nào, nhìn một hồi thì bị ngón tay anh hấp dẫn.
Thịnh Đường không biết chữ ‘ngượng’ viết thế nào, vẫn giữ tư thế ngắm trai mà nói:
Anh đẹp trai là sự thật mà, em không thể chỉ vì anh là đàn ông cặn bã thì phủ nhận vẻ đẹp trai của anh được. Em thích ngắm mấy anh chàng đẹp trai mà.
Giang Chấp cạn lời mà nhìn cô:
Đường Tiểu Thất, em đã gặp đàn ông cặn bã thật chưa?
Hang số 0 được khai quật sớm, loại nhựa cơ bản được làm từ nhựa cây truyền thống. Hai năm trước, bọn họ đã từng pha trộn nhựa cao su và nghiên cứu tính kết dính của nó, nó có khác biệt rất lớn so với nhựa cao su của các hang khác ở Đôn Hoàng, gần như không có gì giống nhau cả.
Từ thành phần của thuốc màu mà nói, hang số 0 có rất nhiều điểm khác biệt với các hang động khác ở Đôn Hoàng, nhất là khu vực do Tiêu Dã phụ trách. Thành phần của thuốc màu sẽ ảnh hưởng đến tỷ lệ pha trộn độ kết dính.
Giang Chấp đưa số liệu pha trộn cho cô.
Nhưng khi đó chúng ta không đi sai hướng, phần lớn hang số 0 là nhựa cây động vật, keo trong dính dính khiến chúng ta rất khó tiếp cận với nhựa cây truyền thống của hang số 0. Chúng ta phải trộn thêm một bước keo trong.
N3gón tay của anh thật sự rất đẹp, xương ngón tay thon dài cho cô có cảm giác anh sử dụng mấy công cụ trước mặt lại giống như nghệ thuật gia. 9
Thịnh Đường thừa nhận mình thuộc trường phái tay khống(), ban đầu khi mới quen biết anh đã bị đôi tay này hấp dẫn, cô nghĩ sao một n6gười đàn ông lại có đôi tay hấp dẫn thế kia? Sau đó được đôi tay này nắm lấy, ôm lấy, khiến cô cảm nhận được niềm hạnh phúc và sự thỏa mãn ch5ưa từng có.
Cô đã từng thân mật với người đàn ông gợi cảm đang tập trung vào công việc trước mặt này, thậm chí đã từng chung chăn chung gối với anh. Đôi tay kiêu ngạo trong mắt người đời lại vuốt ve từng tấc da thịt của cô, khẽ chạm vào khóe mắt và hàng mày của cô, nói với cô rằng, Tiểu Thất ơi, anh thích em, rất thích em….
Giang Chấp cẩn thận quan sát khối bích họa thí nghiệm, kết cấu trên bề mặt xuất hiện một vết nứt cực nhỏ nên anh lại bắt đầu phân tích tỷ lệ pha trộn của dung môi. Tuy không ngẩng mắt nhưng anh lại lên tiếng:
Em nhìn anh đến ngẩn ngơ hay là nhớ lại quá khứ đấy?
Thịnh Đường không biết trong lòng anh nghĩ gì, bĩu môi rồi hứ một tiếng:
Cho nên em không quấy rầy anh nữa.
Một giây sau, Giang Chấp đã duỗi tay ra ôm eo cô lại, ngăn cản dự định muốn bỏ đi của cô.
Ví dụ?
Ví dụ.
Anh mỉm cười, đầu mày thể hiện sự ngang ngược lẫn chút hư hỏng:
Cưỡng ép làm em.
Anh vốn thích yên tĩnh, thói quen làm việc mấy năm nay cũng không thay đổi. Trước khi về nước, anh đã quen làm việc một mình, dù có trợ lý bên cạnh thì người ta cũng không dám lên tiếng quấy rầy. Mãi đến khi anh gặp được Thịnh Đường…
Khi ấy anh nghĩ, không phải trước đây cô làm mô phỏng sao? Chẳng phải nên im lặng mà làm à?
Thịnh Đường ngồi thẳng dậy, nhìn anh chằm chằm:
Giang Chấp, anh lưu manh thật đấy.
Giang Chấp cong khóe miệng:
Vốn anh cũng chẳng phải mẫu người đạo mạo gì, đâu phải em không biết.
Anh lại tiếp tục công việc trong tay nhưng vẫn nói tiếp:
Cho nên Tiểu Thất à, đừng thử thách sức chịu đựng của anh nhé. Nói không chừng ngày nào anh không nhịn được sẽ đè em ra đấy. Cánh tay và bắp chân gầy guộc của em không giãy được khỏi anh đâu.
Tới đây trộn nhựa cao su.
Thịnh Đường nghe vậy thì không muốn đi nữa, chẳng những ngồi xuống ghế mà còn chủ động dịch lại gần anh. Giang Chấp trông thấy thì cong khóe miệng, cô nhóc này đúng là dễ thỏa mãn thật.
Chẳng phải keo trong mà chúng ta trộn hai nước trước không dùng được sao?
Dùng được, nhưng một khi chứng minh được vật chất dị thường tồn tại trong thuốc màu thì tất cả kế hoạch phục chế trước đây đều đổ sông đổ biển, bao gồm cả việc sử dụng keo trong. Chúng ta phải đảm bảo tính kết dính của keo trong đủ lâu, nhiệm vụ chủ yếu là phải tìm được vật chất ảnh hưởng thuốc màu thay đổi.
Giang Chấp suy nghĩ rồi bổ sung:
Cũng chính là vật ký sinh mà chúng ta đã đoán.
Thịnh Đường co chân ngồi trên ghế:
Chúng ta đâu thể khiến… mặt trời và mặt trăng cùng xuất hiện?
Em có từng nghĩ chắc chắn là do hang số 0 có thay đổi nên chúng mới hiện hình không. Không nói đến mặt trời và mặt trăng cùng xuất hiện nhưng điều kiện cũng tương đương với hiện tượng này.
() Tay khống: Người có niềm yêu thích đặc biệt đối với những đôi tay đẹp.
Thịnh Đường lại đưa mắt nhìn mặt anh.
Nhắc đến vật ký sinh, Thịnh Đường dừng tay:
Hiện giờ, tất cả đều là suy đoán mà thôi. Cho dù camera quay được cái bóng thì nó chưa từng xuất hiện lần nữa. Chẳng lẽ chúng ta chỉ có thể chờ đợi thôi sao?
Phải tạo điều kiện cho nó hiện hình.
Giang Chấp nói:
Ngoại trừ giữ nhiệt độ, không khí và hơi nước trong hang như cũ, anh nghĩ chúng ta đã bỏ quên một điều quan trọng rồi.
Sau này phục chế ‘Thần tộc’, mỗi khi mệt đến mức đầu óc quay cuồng, anh đều nhớ đến cô. Thậm chí có vài lần anh bật thốt lên: Tiểu Thất ơi, hôm nay có chuyện gì vui kể anh nghe với.
Nhưng đáp lại anh chỉ có bầu không khí yên lặng đến độ có thể nghe thấy tiếng kim rơi, hoặc là ánh mắt khác thường của Trình Gia Hủy.
Trình Gia Hủy đã từng hỏi anh:
Không phải anh ghét bị người khác quấy rầy trong lúc làm việc sao?
Anh trả lời:
Ừ, anh ghét bị người khác quấy rầy.
Nhưng Đường Tiểu Thất là cô gái của anh, không phải người khác.
Như hiện tại, cô ngồi bên cạnh anh, trong lòng còn ôm ly nước. Cô vẫn thích ly cối to tướng, sở thích này không hề thay đổi suốt hai năm qua.
Ánh sáng hắt xuống gương mặt anh, làm nổi bật từng đường nét tinh tế mê hoặc lòng người. Sống mũi thẳng cùng đôi môi mỏng gợi cảm khiến cô cảm thấy sắc đẹp nhân gian chỉ ở ngay trước mắt mà thôi.
Gương mặt này, khi để râu ria xồm xoàm thì thô ráp ngông cuồng, đến lúc cạo râu đi rồi mới để lộ cái cằm sạch sẽ, hay nói đúng hơn là để lộ một mỹ nam có thể quyến rũ người khác ngứa ngáy trong lòng. Cô cảm thấy rất ngứa, như thể đã chui thẳng vào lòng cô.
Thịnh Đường chậm rãi đáp:
Gặp rồi, đang ở trước mặt nè.
Cô đội cái nồi này cho Giang Chấp khiến anh bị cô chọc đến bật cười:
Vậy em nói xem, nếu anh không làm gì em thì có phải có lỗi với danh xưng đàn ông cặn bã này không?
Giang Chấp từ từ phân tích:
Ngoại trừ có tính thưởng thức thì hiện tượng mặt trời cùng xuất hiện với mặt trăng ở ngôi mộ nhà Hán còn có mục đích lớn nhất là kích hoạt thành phần gây ảo giác trong lớp thuốc màu, cũng chính là ký sinh vật mà chúng ta đã đoán, để bảo vệ ngôi mộ. Hôm Tiêu Dã trông thấy hồ ly cũng là lúc hiện tượng mặt trời cùng xuất hiện với mặt trăng xảy ra. Vậy nếu vật ký sinh tồn tại trong hang động của bà mù họ Vương thì điều kiện gì thúc đẩy chúng hiện hình?
Thịnh Đường suy nghĩ, đúng vậy, bà mù họ Vương mới là mấu chốt.
Thịnh Đường mím môi lườm anh, đổi đề tài thôi:
Anh làm việc mà còn lắm mồm thế à?
Em có ít nói khi ngồi bên cạnh anh làm việc à?
Giang Chấp thản nhiên lên tiếng:
Khi trước, em là người ồn ào nhất trong hang, người khác đã im lặng nhưng còn em vẫn chưa nói xong. Tốc độ nói gần nhanh bằng tấu nói rồi đấy.
Anh đã hỏi bà ấy nhưng lớn tuổi rồi nên có một vài chi tiết phải từ từ suy nghĩ.
Giang Chấp cười,
Không chừng là sẽ nhanh chóng có đáp án thôi.
Thịnh Đường quay đầu nhìn anh, đúng là hành động quá nhanh, quá nguy hiểm.
Em đang nhìn anh bằng ánh mắt sùng bái đấy hử?
Giang Chấp đưa gương mặt tuấn tú lại gần cô, môi mỏng khẽ mỉm cười:
Hôn anh cái đi, anh kể chuyện hay ho này cho em nghe.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.