Chương 586: Còn úp úp mở mở
-
Tên Anh Là Thời Gian
- Ân Tầm
- 1659 chữ
- 2022-02-10 04:26:07
Lúc Giang Chấp vào phòng thì thấy Tiêu Dã đứng dựa lưng vào cửa sổ, giọng điệu vô cùng kiêu ngạo:
Nếu mày dám đăng mấy thứ đ8ó lên mạng thì tao sẽ thuê người đánh gãy chân mày. Mày nói đúng, tao đây cũng có vài đồng tiền bẩn, cho nên mấy chuyện xóa 3hot search chẳng khó khăn gì.
Giang Chấp vẫn chưa ăn sáng, anh ngồi xuống bàn ăn hóng chuyện.
Suốt buổi thảo luận của mấy người kia, Giang Chấp vẫn không tham gia vào.
Ký túc xá dần dần hoàn thiện, chỉ còn phòng làm việc. Diện tích lớn nhất trong ký túc xá, được phân thành vài khu vực nhỏ dùng để họp bàn, đưa ra kế hoạch và thí nghiệm.
Trình Tần gật đầu.
Tiêu Dã nh6íu mày, toan mở điện thoại lên xem thì bị Trình Tần giật lại. Lúc này anh mới nhận ra hành động vừa nãy của mình không thích5 hợp cho lắm, nhưng vì muốn giữ thể diện bèn tìm cớ, hắng giọng nói.
Anh chỉ muốn xem thằng đó bỉ ổi cỡ nào để tiện tìm cách giúp em thôi.
Tiêu Dã không nói được câu nào.
Giang Chấp bị hai người kia kích thích đến độ ăn không vô, thấy sắp tới giờ vào hang động bèn nói với Tiêu Dã:
Đi thôi, đúng lúc có chuyện cần bàn với cậu.
Sân vườn càng tuyệt hơn. Trình Tần đã mua rất nhiều sen đá trên mạng, còn một số hạt giống hoa khác. Tuy cô không rành trồng cây nhưng cô biết cách lăn qua lăn lại. Sau cùng đều giao hết cho Thịnh Đường, cô ngồi xổm tìm mảnh đất tốt rồi nhổ cỏ trồng hoa.
Về kế hoạch công việc tiếp theo, Trình Tần không có tâm trạng làm nó. Cô nói với Thịnh Đường đợi tới khi giải quyết chuyện của Khúc Phong xong, bằng không đi đâu cũng gây ra nguy hiểm.
Thịnh Đường nghe thấy thế thì rất hào hứng, gặng hỏi tình hình trong hang.
Ai ngờ Kỳ Dư lại đáp.
Mà cô chẳng thể suy nghĩ thêm, cuộc họp vừa bắt đầu thì bận rộn việc công bố sản phẩm mới, chớp mắt trời đã xế chiều.
Lúc Giang Chấp tới đón cô thì trời sẩm tối, trên xe còn có La Chiếm và Kỳ Dư. Thịnh Đường vừa lên xe thì Kỳ Dư vội vàng kể lại Giáo sư Giang giỏi cỡ nào cho cô nghe, anh đã phát hiện ra bí mật trong hang rồi.
Đội Sáu Viên Thịt Băm quyết định ban ngày vào hang, tối muộn về ký túc xá sẽ họp nhóm, chủ yếu bàn bạc về tiến độ kế hoạch phục chế tượng màu, bích họa trong hang động và những việc liên quan tới hang ẩn.
Tuy bà Vương chỉ nhắn tin lải nhải, nhưng nghe kỹ thì sẽ tìm được kha khá manh mối có ích.
Cỏ trừ tà chỉ thích âm khí không thích dương khí, đến tháng bảy âm mới hái được cỏ trừ tà, không được sử dụng ánh sáng mạnh bằng không sẽ gây ra tai họa...
Giang Chấp phân tích:
Nghe có vẻ kỳ lạ đấy, nhưng nếu phân tích cẩn thận thì những gì bà Vương nói đều là đặc tính của sinh vật này.
Tiêu Dã cúp m9áy rồi quay sang hỏi Trình Tần.
Thằng đó lại gửi hình chụp cho em à?
Giang Chấp ngồi trên bàn ăn, cầm ly sữa đậu nành nghe thấy thế thì nhịn cười.
Trình Tần chẳng rỗi hơi so đo với Tiêu Dã, cô quay trở lại bàn ăn rồi ngồi xuống. Mà cô cũng không còn tâm trạng ăn sáng, tức giận xong thì phải nghĩ xem nên giải quyết chuyện này như thế nào.
Sau khi cúp máy, cảm xúc Thịnh Đường bỗng trào dâng, có phát hiện mới rồi!
Ngay cả Đậu Chương cũng nhận ra cô đang phân tâm bèn hỏi cô sao thế. Cô đành lập lờ cho qua, điều quan trọng nhất là chính cô cũng không rõ tình hình cụ thể.
Yên tâm đi, bọn anh chỉ sợ hắn lịch sự nhã nhặn thôi, chứ còn bỉ ổi thì tới luôn đi.
Giang Chấp nói.
Trình Tần cúi gằm mặt, một lúc lâu sau mới lên tiếng.
Cảm ơn mọi người...
Chẳng phải anh đã bảo với em rồi à, sợ gì chứ, chúng ta đông người thế này.
Tiêu Dã vỗ vai cô rồi ngồi xuống.
Em cứ bình thường đi, cho dù chó điên có chạy tới đây cũng đừng lo, nếu không nhốt vào cũi được thì cứ đánh chết nó.
Mặc dù lời của Tiêu Dã giúp Trình Tần an tâm phần nào, nhưng cô vẫn nên nhắc nhở họ.
Mọi người nhất định phải cẩn thận đấy nhé, thủ đoạn của hắn rất bỉ ổi.
Thịnh Đường thật sự không muốn nói về vấn đề này, cô nghe máy.
Giang Chấp ở đầu dây bên kia hỏi cô khi nào hết bận, Thịnh Đường liếc đồng hồ một cái. Mặc dù bình thường Giang Chấp không thích Tư Thiệu, nhưng anh luôn thấu hiểu cho công việc sáng tạo văn hóa cô đang làm, chứ đừng nói tới chuyện gặng hỏi cô về công việc.
Cho nên cô cảm giác chắc anh có chuyện gì đó. Quả nhiên, Giang Chấp nói với cô.
Trong hang có phát hiện mới, mọi người muốn ăn mừng một phen nên tối nay tính ra ngoài ăn, chờ em xong xuôi thì anh qua đón em.
Thật ra cô chỉ vô thức nói ra câu này, nghĩ gì nói đó thôi.
Giang Chấp lại hỏi cô với vẻ hào hứng.
Em mới nói gì thế? Lặp lại xem nào.
Thịnh Đường lấy làm khó hiểu bèn lặp lại lần nữa.
Sau khi Giang Chấp nghe xong thì xoay người tìm báo cáo khai quật, bảo vệ mộ nhà Hán năm đó, im lặng hồi lâu.
Thời gian cứ hờ hững trôi qua, trông như không để lại bất kỳ dấu vết gì nhưng mỗi người đều đang vượt qua khó khăn.
Giữa trưa hôm nay, lúc Thịnh Đường vừa ăn cơm vừa họp với người bên đội PF thì Giang Chấp gọi điện tới. Tư Thiệu tình cờ nhìn thấy màn hình điện thoại, nói với vẻ châm biếm.
Quản cũng chặt ghê, xem ra Giáo sư Giang không tự tin lắm nhỉ.
Ai trong đội cũng bận hết rồi, vì thế việc sắp xếp vật phẩm và dọn dẹp phòng ốc giao lại cho Trình Tần.
Mỗi ngày đều thay đổi, cuối cùng cả ký túc xá cũng ngăn nắp, gọn gàng, sinh hoạt làm việc một công đôi chuyện. Tất nhiên còn có phòng chơi game, tuy không lớn lắm nhưng cũng đủ cho đám người Tiêu Dã, Giang Chấp và Thịnh Đường thi thoảng chơi game.
Tiêu Dã tỏ vẻ kinh ngạc:
Ý em là anh có bổn phận phải giúp em hả?
Chứ gì nữa?
Trình Tần ra vẻ khó hiểu,
Công tử Tiêu à, lúc anh yêu đương thường lấy em làm lá chắn còn gì, hôm nào không muốn hẹn hò lại nói dối với người ta là phải làm việc hộ em. Danh tiếng em bị anh bôi xấu cũng nhiều đấy nhỉ?
Thịnh Đường thắc mắc,
Nếu mặt trời và mặt trăng cùng xuất hiện là điều kiện để nó xuất hiện, vậy tháng bảy âm ở Đông Bắc cũng sẽ có mặt trăng cùng xuất hiện với mặt trời ư?
Về chuyện đó, Thẩm Dao có thể đưa ra câu trả lời chính xác.
Không thể, hiện tại cả nước chỉ có vài nơi xảy ra hiện tượng đó thôi, hơn nữa còn trong tháng cố định. Hiện tượng này liên quan tới điều kiện thời tiết và vị trí địa lý, ở Đông Bắc chưa từng xảy ra chuyện này.
Thịnh Đường khó khăn lắm mới bình tĩnh lại, trong lòng thấy nghi ngờ.
Trong hang có phát hiện mới thì nên vào hang mà nhỉ, sao bọn họ lại đổi tính muốn ăn mừng thế?
Giang Chấp hỏi cô:
Gã đòi gì thế?
Hai ba trăm nghìn tệ.
Trình Tần không giấu diếm, nhíu mày nói tiếp,
Tiền chỉ là chuyện nhỏ, em chỉ sợ bây giờ Khúc Phong điên lên, chạy tới Đôn Hoàng cắn người thôi. Đến lúc đó...
Tiêu Dã bật cười, duỗi tay xoa đầu cô:
Không ngờ A Trình cũng biết nói cảm ơn đấy.
Tóc rối hết rồi.
Trình Tần gạt tay anh không chút khách khí,
Bộ anh tưởng em cảm ơn anh à? Bớt ảo tưởng đi, em cũng không ngại làm phiền anh.
Cho nên, muốn thứ đó xuất hiện chỉ cần thỏa mãn điều kiện nhất định là được. Nói cách khác, tháng bảy âm ở Can Phạn Bồn Đông Bắc vừa hay đủ điều kiện về địa lý và khí hậu, việc chúng ta cần làm chính là khôi phục chính xác.
Giang Chấp nói.
Thịnh Đường lại nhớ tới tình huống trong mộ nhà Hán, lẩm bẩm:
Thích nơi ẩm thấp à, phải ha, mộ thời Hán đóng kín nhiều năm như thế, chúng vẫn phát triển được mà...
Hai ba ngày sau đó, sóng yên biển lặng.
Tuy Trình Tần không còn nhận được mấy tin nhắn hay cuộc gọi đe dọa của Khúc Phong, nhưng cô lại thấy có lẽ là sự bình yên trước cơn bão, hạng người như Khúc Phong chắc chắn sẽ không từ bỏ ý định.
Ở hiện trường chỉ có mỗi Giáo sư Giang với Đại sư huynh thôi, anh, La Chiếm với Thẩm Dao cũng chưa tận mắt trông thấy nữa.
Thịnh Đường mờ mịt.
Sau khi được Kỳ Dư giải thích, cô mới biết thì ra chiều nay Thẩm Dao bị bên Viện gọi đi, Kỳ Dư phải về ký túc xá vì vấn đề dụng cụ phục chế, đúng lúc La Chiếm cũng phải đi một chuyến. Lúc hai người họ rời đi thì trong hang chỉ còn mỗi Giang Chấp và Tiêu Dã.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.