Chương 27: Thi trượt


Nguyễn Thế Bình dùng tay ôm ngực, liếc mắt nhìn quanh căn cứ tàn tạ, rách bươm, cười thảm.

Hắn đã trông mong rất nhiều, nhưng khi đối mặt với sức mạnh vượt bậc, hắn cũng không tránh khỏi vận mệnh bị nó nghiền nát.

Dẫu hắn chỉ là ruồi muỗi, chỉ đứng nhìn ba phương chiến đấu. Dẫu hắn vẫn luôn né tránh, vẫn không ngừng tìm đường thoát đi. Nhưng hắn vẫn bị cuốn vào vòng xoáy, rồi tan xương nát thịt.

Kết quả đã chú định từ ban đầu, ruồi muỗi chỉ có thể bị nghiền chết.

Nguyễn Thế Bình khuỵu một chân xuống đất, ý thức dần trở nên mơ hồ.

-----


Đề thi: Thi đại học.

Loại đề: Mô phỏng thực tế.

Thí sinh: Nguyễn Thế Bình.

Tuổi: 16.

Trường: Trung cấp Soyama.

Nội dung đề: Trong một đêm, Địa Cầu đột nhiên trở thành tận thế. Người thi cần lựa chọn một loại năng lực phát triển, đi tìm căn nguyên và giải quyết tận thế, khôi phục hòa bình.

Điểm thi: 32/100.

Đánh giá: Không đạt.


Nguyễn Thế Bình nhìn điểm thi và đánh giá, chán nản ra mặt. Hắn cởi chiếc mũ điện tử đang mang trên đầu ra, đặt nhẹ ở một bên.

Cạch.

Sau một tiếng vang nhỏ, dòng điện trong chiếc mũ có tạo hình giống chiếc mũ bảo hiểm tắt liệm đi.

Khẽ nhìn hai vị giám khảo có khuôn mặt nghiêm túc ở trong phòng, hắn chắp tay chào. Thấy hai vị giám khảo gật đầu, hắn bước ra khỏi phòng thi.

Nguyễn Thế Bình hít một hơi thật sâu, để lòng bình tĩnh trở lại.

Bài thi không đủ điểm, hắn đã trượt. Có lẽ là do tư chất của hắn quá yếu kém.

Đây chỉ là thực tế ảo, tuy được mô phỏng rất gần với chân thật, nhưng nó vẫn không phải là chân thật. Điển hình chính là thời gian trôi qua quá nhanh, nội dung khảo thí liên tiếp hiện lên. Thậm chí vì che giấu những thiếu sót, trí tuệ nhân tạo làm bài thi còn đẩy tính cách của hắn về phía cực đoan, cẩn thận như tên chết nhát. Đồng thời, nó còn đưa tâm tư, tình cảm của người khác xen lẫn vào đầu hắn, làm dòng suy nghĩ của hắn rối loạn.

Ảo cũng chỉ là ảo, không thể mô tả mọi sự vật thật chi tiết, nó chỉ nhét vài sự vật chi tiết cần nhét vào đầu hắn. Nếu hắn phát hiện từ sớm, không bị mê hoặc, không bị xỏ mũi dắt đi, bài thi của hắn sẽ cao điểm hơn nhiều.

Đáng tiếc, tính hắn cẩn thận, khi bị đẩy lên cực đoan, hắn hoàn toàn bó tay bó chân.

Quay đầu nhìn lại ngôi trường này, cảm nhận sự đắng chát, Nguyễn Thế Bình thở dài, lắc đầu, rời đi.

-----

Trong tất cả sinh vật tồn tại trong vũ trụ, nhân loại có lẽ là chiếm cứ tỉ lệ lớn nhất. Mà sinh vật trí tuệ trên địa cầu cũng thuộc về một phần trong nhân loại.

Từ khi người địa cầu nắm giữ được kỹ thuật bước nhảy không gian, họ đã bắt đầu tiếp xúc đến những sinh mệnh bên ngoài vũ trụ mênh mông.

Dựa theo trình độ khoa học kỹ thuật cùng với thực lực chỉnh thể của toàn xã hội mà xem, người địa cầu không thể nghi ngờ là nhóm người có giai cấp thấp nhất của tòa kim tự tháp văn minh nhân loại vũ trụ.

Vì cố gắng đề cao địa vị của người địa cầu trong vũ trụ, lần đầu tiên mọi người cùng đi ra từ viên tinh cầu xanh thẳm từ bỏ sự giới hạn giữa các quốc gia, hợp thành Liên bang Trái Đất.

Có lẽ chỉ dưới tình huống cùng có cường địch bên ngoài đến, người địa cầu mới có thể chân chính đoàn kết cùng nhau đứng lên.

Vô số đại tài phiệt bắt đầu có ý thức xác nhập, vì đem tài nguyên ít ỏi tập trung lại, dùng làm mục tiêu phát triển mau chóng.

Đi trên đường cái yên tĩnh, trong lòng Nguyễn Thế Bình cũng không hề yên tĩnh.

Thi trượt, tương lai hắn đã rẽ vào lối khác. Hắn cần suy nghĩ con đường sau này, cần quyết định nghề nghiệp sau này. Hắn bắt buộc phải suy nghĩ thật kĩ, bởi vì công việc ngày một khó kiếm, ngày càng cạnh tranh khốc liệt.

Trên sao Mộc, sau khi được cải tạo, hoàn cảnh rất tốt, các loại đèn chiếu sáng cũng phi thường đầy đủ.

Tuy rằng mặt trời đã xuống núi, nhưng đèn đường phát ra ánh sáng chẳng những có được tác dụng chiếu sáng, nhưng còn hợp thành một cảnh sắc lấp lánh xinh đẹp.

Cảnh đêm tuy rằng không nhiều màu mỹ lệ, nhưng lại có được một phen hương vị tươi đẹp.

Hít sâu một hơi, Nguyễn Thế Bình rốt cục hạ quyết tâm, sẽ đăng kí học sửa chữa cơ giáp.

Nhân loại vẫn đang không ngừng chinh phục hành tinh mới, không dừng khai thác tài nguyên, cho nên Liên bang vẫn luôn luôn yêu cầu bổ sung và sửa chữa cơ giáp. Vì thế, nếu như học tốt, nghề này chắc hẳn sẽ mang lại cho hắn một tương lai dễ thở đôi chút.

Công nhân sửa chữa cơ giáp, tên nghe không trâu bò, công việc nặng nhọc, đồng lương tương đối.

Lắc đầu, Nguyễn Thế Bình vứt bỏ toàn bộ những suy nghĩ phiền lòng trong người này.

Nếu đã quyết định chủ ý, Nguyễn Thế Bình xoay người, đi về phía nhà.

Nhưng chuyện trên thế giới cũng không phải nhất định dựa theo suy nghĩ của hắn mà phát triển.

Cũng giống như hắn đã cố gắng và nỗ lực rất nhiều, nhưng lại thi trượt đại học.

Đột nhiên từ không trung truyền đến một trận tiếng gầm rú dồn dập, âm thanh xa xa khuếch tán ra xung quanh, làm cho đầu người choáng váng, ù tai.

Trong nháy mắt, bóng đèn treo cao ven đường đồng thời nổ tung, vô số mảnh nhỏ bay đầy trời như mưa, như là một hồi mưa rào đủ màu sắc, rơi đầy mặt đất.

Cũng may bóng đèn hiện giờ là dùng tài liệu đặc thù chế tạo, tuy rằng nổ vỡ, cũng không hề làm người bị thương. Nếu là bóng đèn thủy tinh trước kia, không phải người tiến hóa, khẳng định sẽ bị thương trong hoàn cảnh này.

Giống như thế, nếu là Nguyễn Thế Bình trước kia, bị gợn sóng âm mạnh mẽ như vậy đánh sâu vào, cũng chỉ còn con đường trợn trắng mắt rồi ngất xỉu. Nhưng trải qua học tập, tinh thần hắn đã tốt hơn rất nhiều, đối mặt với công kích như vậy, hắn vẫn có sức chống cự nhất định.

Theo bản năng, Nguyễn Thế Bình bưng kín đầu. Sau khi làm ra xong phản ứng tự nhiên này, hắn mới ngẩng đầu lên, nhìn xem trên bầu trời rốt cục là có chuyện gì xảy ra.

Thế là hắn liền nhìn thấy một quái vật lớn lấy tốc độ cao đập mạnh xuống mặt đất.

Ầm!

Sau một tiếng nổ mạnh, quái vật nằm yên trong hố sâu.

Kinh ngạc há to miệng, Nguyễn Thế Bình nhận ra đây là một cơ giáp hình thú. Tất nhiên hắn cũng không biết cơ giáp có tạo hình con thú có tác dụng gì, nhưng hắn biết đó chắc chắn là một cái cơ giáp.

Đang lúc hắn nhìn chằm chằm cơ giáp mãnh thú, trên đầu cơ giáp có ngoại hình con hổ xuất hiện một vòng tròn to to.

Từ trong viên đồng to nọ, một tia sáng chói mắt phóng ra như tia chớp, nháy mắt liền chiếu sáng đêm tối âm u.

Hai mắt Nguyễn Thế Bình ngây ra.

Là cơ giáp chiến đấu, dĩ nhiên lại là một cơ giáp chiến đấu chân chính.

Từ sau khi tiến vào thời đại vũ trụ, phạm vi ứng dụng cơ giáp đã mở rộng vào bên trong các ngành nghề, vô luận là gieo trồng, thu gặt trong nông nghiệp, hay là khai thác mỏ cùng với khuân vác, thậm chí là ngay cả nghề nghiệp phục vụ cũng cần chế tạo ra cơ giáp đặc thù siêu nhỏ để phụ trợ.

Những cơ giáp hắn thường thấy đều thuộc loại phạm vi dân dụng, tựa như thời đại địa cầu xưa có ô tô cùng với máy kéo, trên cơ giáp không hề có sản phẩm công nghiệp quân sự như pháo năng lượng hay đạn dược.

Cột sáng thật lớn từ pháo năng lượng xông lên giữa không trung. Trong chớp mắt, trên không trung tối đen kia xuất hiện từng tia lửa, tia quang điện nổ lên liên tiếp.

Nguyễn Thế Bình kinh ngạc nhìn không trung. Ở nơi đó, có một cơ giáp hình người đang nhẹ nhàng mà đứng, trong tay cầm một tấm chắn to cỡ một mặt bàn, cường ngạnh chặn một pháo năng lượng kia.

Thấy được cảnh tượng khó gặp này, hắn lập tức hiểu ra. Lúc nãy, cơ giáp hình con hổ hẳn là bị cơ giáp hình người đánh rớt xuống.

Tiếng ma xát chói tai của máy móc truyền đến, cách đó không xa cơ giáp hình con hổ bắt đầu nhanh chóng di chuyển.

Dường như vừa rồi trong lúc giao thủ, bị chặt đứt các đốt ngón chân, cho nên cơ giáp con hổ bước đi có vẻ dị thường buồn cười, Song người thao túng bên trong nhất định là một tay lõi đời, thân kinh bách chiến, dưới tình huống như vậy, tốc độ di động của cơ giáp vẫn không hề chậm hơn lúc trước bao nhiêu.

Đáng tiếc là vô luận là tốc độ hay là năng lượng, cơ giáp con hổ đều không thể so sánh với cơ giáp hình người trên không trung.

Có lẽ trình độ điều khiển cơ giáp của hai người không hơn kém bao nhiêu, nhưng chất lượng của cơ giáp lại là yếu tố quyết định sự thắng bại.

Liên tiếp mấy tia pháo năng lượng ở trên bầu trời, giống như mưa sao sa, đập xuống dưới. Tấn công phân tán như vậy, nếu là đánh vào một vòng giáp phòng hộ tân tiến, khẳng định sẽ không thể tạo thành thương tổn gì.

Nhưng tầng phòng hộ giáp của cơ giáp con hổ chỉ là sản phẩm cũ kỹ kém cỏi, ngay cả công kích như vậy cũng không cách ngăn cản.

Tuy rằng người điều khiển cơ giáp đã toàn lực tiến hành động tác lẩn tránh, nhưng vẫn không cách nào né tránh toàn bộ năng lượng oanh kích.

Ba tia năng lượng hung hăng đánh lên cơ giáp con hổ, tầng giáp phòng hộ mỏng manh biến thành ba cái lỗ lớn.

Cơ giáp con hổ phát ra một tiếng gãy vỡ khó nghe cực kỳ, theo sau vẫn không hề nhúc nhích.

Cơ giáp hình người trên không trung như là cơn cuồng phong bay xuống, đột nhiên dừng lại ở trên không cách cơ giáp con hổ không xa.

Thanh âm tiếng còi hú từ phương xa truyền đến, rất nhanh, vài chiếc xe bay đã đi tới hiện trường, làm người nhớ lại một câu châm chọc trong thời cổ:
Cảnh sát nhất định sẽ xuất hiện ngay sau khi chiến đấu kết thúc.


Những chiếc xe bay kia là dẫn chứng xác nhận độ tin cậy của lời châm chọc nọ.

Thật ra việc phòng chống bạo lực ở sao Mộc rất nổi danh, tốc độ của cảnh sát tới cũng không chậm.

Chỉ là vì hai chiến cơ giáp kết thúc chiến đấu trong thời gian ngắn ngủi, cho nên những chiếc xe bay không kịp đến ngăn cản.
 
Thích ngọt sủng, thích tiêu tiền không hết hãy đọc Xuyên Nhanh: Nam Thần, Có Chút Cháy!

Sự Kiện Dzựt Cô Hồn
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Terran - Tranh Bá Vũ Trụ.