Chương 67: Tranh đoạt


Chuột biến dị có tốc độ không quá nhanh. Tốc độ của chuột biến dị bình thường chỉ nhanh hơn người thường một chút.

Khi đàn chuột biến dị đi xuyên qua đám chó sư tử biến dị ở vòng trong, đi đến trước mặt viên trái cây màu trắng, dây đằng màu máu vốn đang quấn quanh kho lúa lại giống như sống lại.

Phần lớn dây đằng phân tán ra, chụp về phía chuột biến dị, quấn quanh.

Hơn một trăm con chuột biến dị gần như không có năng lực phản kháng, trước sau cách nhau chỉ khoảng một giây đồng hồ mà toàn bộ đã bị dây đằng màu đỏ quấn quanh.

Từ bên ngoài, dây đằng chọc vào trong thân thể chuột biến dị. Sau đó mắt thường có thể thấy được thân thể chuột biến dị từ từ trở nên khô quắt.

Dây đằng màu đỏ hút máu thịt chuột biến dị không mất bao nhiêu thời gian, đại khái chỉ mất có vài giây.

Sau khi hấp thu sinh mệnh của trăm con chuột biến dị, viên trái cây màu trắng kia càng tỏa ra mùi thơm mãnh liệt hơn trước.

- Rống!

Ở dưới sự hấp dẫn của mùi hương, không ngừng có thú biến dị không chịu được dụ hoặc, muốn xông lên cướp đoạt trái cây màu trắng.

Thế nhưng những con thú biến dị không chịu được dụ hoặc chỉ có một kết cục, đó là trở thành chất dinh dưỡng cho dây đằng, hóa thành từng đống thây khô.

Mùi thơm mỗi lúc một đậm đặc, tám phần thú biến dị và zombies trong kho lúa đều nhào tới.

Lần này, những thú biến dị và zombies xông lên cũng không phải là yếu ớt như chuột biến dị, mà đại đa số đều là tinh anh. Dây đằng màu đỏ tuy rằng lợi hại, nhưng đối phó với cả ba trăm con thú biến dị và zombies thì có chút lực bất tòng tâm.

Dưới sự công kích của thú biến dị và zombies, phần lớn dây đằng bị phá hư.

Song, dây đằng màu đỏ cũng hấp thụ một lượng lớn sinh mệnh của thú biến dị và zombies, cho nên lượng năng lượng nó tích trữ đã trở nên cực kỳ biến thái. Dù nhiều nhánh dây đằng liên tục bị phá hư, ở sau một cái nháy mắt, sẽ có những nhánh dây đằng khác mọc ra.

- Thật là lợi hại!

Thủ đoạn của dây đằng làm Nguyễn Thế Bình không khỏi tán thán.

- À?

Nguyễn Thế Bình vừa cảm thán sức chiến đấu của dây đằng xong, hắn rất nhanh phát hiện một chút dị thường.

Các nhánh dây đằng giống như mạch máu, mỗi khi hấp thụ một con thú biến dị hay zombies, sẽ có một phần được chuyển vào thân thể dây đằng ở bên trong kho lúa.

Nhãn lực của Nguyễn Thế Bình tương đối tốt, hắn loáng thoáng có thể nhìn thấy ban đầu trong kho lúa vốn rất trống trải, nhưng giờ này đã xuất hiện một lượng dây đằng rậm rạp.

Mỗi lần, cứ khi có năng lượng đưa vào trong kho lúa, dây đằng bên trong liền mọc ra một nhánh. Từ thời điểm ban đầu tới giờ, kho lúa trống trải đã biến thành một rừng dây đằng.

- Rống!

Ngay lúc Nguyễn Thế Bình phát hiện vấn đề, chó sư tử biến dị, rắn cổ gà biến dị, zombies bụng to đã nhịn không được, gầm rú liên tục, vọt về phía trái cây màu trắng.

- Lui, chạy mau!

Sắc mặt Nguyễn Thế Bình khác hẳn với sự tham lam của thú biến dị và zombies, chỉ một màu sợ hãi.

Nguyên nhân là hắn đột nhiên nghĩ tới kho lúa là to lớn cỡ nào. Một cái kho lúa, ít nhất cũng có thể lưu giữ mấy trăm tấn. Mà trong cái kho lúa này, tất cả đều là dây đằng màu đỏ.

Nói cách khác, lúc nãy dù nhìn thấy dây đằng cùng thú biến dị và zombies có thực lực ngang nhau, nhưng thực tế lại là dây đằng đang tích súc thực lực. Nếu cả đám dây đằng trong kho lúa đột nhiên bạo phát, sợ rằng đám thú biến dị và zombies đều không thể ngăn cản được.

Thiên tài địa bảo dù tốt, song cũng cần có mạng mới dùng được. Khi cảm thấy quá nguy hiểm, Nguyễn Thế Bình quyết đoán rời đi.

Nguyễn Thế Bình suy đi tính lại, trăm triệu lần cũng không nghĩ tới ở một ngày nọ, có một gốc thực vật hiểu được tích súc lực lượng.

Hưu!

Hưu!

Hưu!

Thời điểm Nguyễn Thế Bình phát hiện nguy hiểm, dây đằng màu đỏ đã chuẩn bị phát động tiến công.

Nguyễn Thế Bình không phải là thần, thời gian hắn phân tích quá trình tuy rằng không dài, nhưng cũng hao phí không ít. Cho nên khi hắn cảm thấy không thích hợp, dây đằng màu đỏ đã phát động thế tiến công.

Lúc bốn người Nguyễn Thế Bình lui ra xa hơn, vô số dây đằng ở trong kho lúa nháy mắt bạo phát, trông chẳng khác gì một cơn nổ mạnh. Trong chớp mắt, toàn bộ kho lúa đã bị dây đằng bao trùm.

- Rống!

- Ngao ô!

- Hô hô hô...

Dây đằng vừa bùng nổ, tất cả thú biến dị và zombies đều trở nên nôn nóng, rống giận liên tiếp.

Dây đằng màu đỏ quá nhiều, hơn nữa độ dẻo dai cũng không tồi. Thú biến dị và zombies chỉ có thể dùng móng vút và hàm răng để bẻ gãy hoặc cắn đứt. Nhưng khi số lượng dây đằng trở nên dày đặc, chỉ dùng móng vuốt và hàm răng thì khó có thể phòng bị. Một lần không cẩn thận, chúng liền bị quấn thành cái bánh chưng. Sau đó, dây đằng đâm vào cơ thể chúng, bắt đầu điên cuồng hấp thu sinh mệnh.

Phanh!

Ở bên phía còn lại, trái cây màu trắng chỉ có một, cho nên ba con mạnh nhất tự nhiên va chạm với nhau.

Hai kẻ tao ngộ đầu tiên là zombies bụng to và chó sư tử biến dị.

Zombies bụng to được bốn con zombies kỳ quái bao quanh, mà chó sư tử biến dị lại cực kỳ bá đạo. Bởi vậy chỉ vừa chạm mặt, chó sư tử biến dị liền dùng móng vuốt chụp bay một con zombies kỳ quái tới gần nó.

Con zombies bị chụp bay là con zombies màu đen cao hai mét rưỡi.

Con zombies này có sức phòng ngự không tồi, tuy rằng bị chó sư tử biến dị chụp bay, nhưng rõ ràng không có chịu một thương thế nghiêm trọng nào.

Thế nhưng nơi này là địa bàn của dây đằng màu đỏ. Con zombies khổng lồ này đang lơ lửng trên không, còn chưa rơi xuống thì đã bị trói chặt. Năm giây sau, thân thể nó khô quắt đi, trở thành một cái thây khô.

- Hô hô hô!

Zombies bụng to nhìn thấy thủ hạ của mình bị xử lý, tự nhiên rất khó chịu. Nó dùng một đôi mắt nhân loại tràn đầy lạnh lẽo và sát ý nhìn về phía con chó sư tử biến dị. Chó sư tử biến dị không hề sợ hãi, quơ quơ đầu, hai trảo xé nát dây đằng quấn tới người nó, rồi lại tiến tới gần trái cây màu trắng.

Mục tiêu của zombies bụng to cũng là trái cây màu trắng, thân thể lại ở trong khu vực nguy hiểm, vì vậy nó cũng không có khai chiến với chó sư tử biến dị.

Trong kho lúa, tình cảnh tốt nhất vẫn là con rắn cổ gà biến dị. Nó không có móng vuốt, hàm răng cũng không đủ sắc bén, không có cách phá hư dây đằng. Song bản thân nó như sợi dây khổng lồ trơn trượt, dây đằng mới quấn quanh, nó chỉ cần lắc lắc thân hình thì đã dễ dàng thoát khỏi.

Bấy giờ, rắn cổ gà biến dị là kẻ gần trái cây màu trắng nhất. Đây cũng là nguyên nhân chủ yếu mà zombies bụng to cùng chó sư tử biến dị không có trực tiếp gây chiến.

Sau khi mất đi một con zombies thủ hạ, zombies bụng to đối phó với dây đằng như trứng chọi đá.

- Hô hô!

Ngay thời điểm này, con zombies toàn thân màu đỏ bắt đầu phát uy.

Oanh!

Zombies màu đỏ rống lên hai tiếng. Sau đó một màn làm Nguyễn Thế Bình ngạc nhiên xuất hiện, chỉ thấy zombies màu đỏ mở to miệng, trực tiếp phun ra một quả cầu lửa.

Dây đằng phía trước zombies bụng to vừa va chạm với quả cầu lửa thì nổ mạnh liền xảy ra, ngọn lửa văng khắp nơi.

Dây đằng màu đỏ là thực vật, trời sinh bị ngọn lửa khắc chế. Bởi vậy khi zombies màu đỏ phun ra từng quả cầu lửa, trong thời gian ngắn, dây đằng không có tấn công đội của zombies bụng to.

Nhờ cơ hội này, zombies bụng to vội vàng dẫn theo ba con zombies kỳ quái xông lại gần trái cây màu trắng hơn.

Dẫu dây đằng còn cố ngăn cản, nhưng chó sư tử biến dị cùng đám zombies bụng to đã đi tới ngay dưới trái cây màu trắng.

Đương nhiên, ỷ vào thân thể trơn trượt, tiến tới trước hết là rắn cổ gà biến dị.

Rắn cổ gà biến dị khi tới cách trái cây màu trắng mấy mét thì liền bắn tới, mở to miệng máu, muốn nuốt viên trái cây màu trắng.

- Hô hô!

Mắt thấy rắn cổ gà biến dị sắp nuốt trái cây màu trắng, zombies bụng to tất nhiên không chấp nhận.

Zombies bụng to không phát ra bất kỳ âm thanh gì, nhưng mà trong mắt của nó, một tia ánh sáng hiện lên. Thế là ba con zombies kỳ quái ở bên cạnh nó lại đồng thời phát động công kích với rắn cổ gà biến dị.

Trong đó, con zombies màu đỏ vừa phát ra những quả cầu lửa trực tiếp mở miệng, chuẩn bị phun quả cầu lửa. Song, sau khi phun một hồi, thời gian chuẩn bị phun quả cầu lửa tiếp theo vẫn quá chậm. Phỏng chừng khi nó phun quả cầu lửa tiếp theo này, con rắn cổ gà biến dị đã nuốt trái cây màu trắng vào bụng.

May thay, ở bên cạnh con zombies bụng to còn có hai con zombies khác. Dưới sự khống chế của zombies bụng to, lúc con rắn cổ gà biến dị còn cách trái cây màu trắng gần trong gang tấc, hai con zombies này điên cuồng va chạm với rắn cổ gà biến dị.

Phanh!

Rắn cổ gà biến dị tức khắc bị đâm lệch về một bên, miệng máu của nó cắn ở trên vách tường cách trái cây màu trắng chục centimet.

Rắn cổ gà biến dị bị va chạm mạnh, lúc này nó bị lực đẩy tới, trực tiếp đâm thủng vách tường kho lúa, rơi xuống gần con chó sư tử biến dị.

- Rống!

Một kích không thành, rắn cổ gà biến dị lại mở ra miệng máu, lần nữa muốn nhào tới nuốt trái cây màu trắng kia. Dựa vào tốc độ của nó, vài giây sau là đã thành công.

Tuy nhiên, khi rắn cổ gà biến dị còn chưa có động tác, con chó sư tử biến dị ở phía sau nổi giận gầm lên một tiếng, cắn vào cái đuôi con rắn cổ gà biến dị, sau đó điên cuồng kéo lê.

Bên này, rắn cổ gà biến dị mắt thấy sắp ăn được trái cây màu trắng, cái đuôi bỗng nhiên bị cắn, một lực lượng thật lớn kéo nó về phía sau. Nó tất nhiên cũng muốn tránh khỏi, cho nên thân hình nó không ngừng uốn lượn, muốn phát lực.
 
Thích ngọt sủng, thích tiêu tiền không hết hãy đọc Xuyên Nhanh: Nam Thần, Có Chút Cháy!

Sự Kiện Dzựt Cô Hồn
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Terran - Tranh Bá Vũ Trụ.