Chương 395: Đỗ Biến nơi trái đất hiện đại! Kết cục Bắc Minh
-
Thái Giám Võ Đế
- Cao Điểm Trầm Mặc
- 5028 chữ
- 2019-03-13 04:09:33
Trái đất hiện đại, trong một khu vực của thành phố HZ.
Đỗ Hiểu gắng sức ôm người cha trên giường khóc lớn, khóc đã đời một lúc lâu, mãi cho đến khóc mệt, liền ngủ vùi.
Tầm hai giờ sau đó, cửa phòng mở ra.
Có một cô gái đi tới, mặc váy ngắn tới đầu gối, vóc người yểu điệu dụ người tới cực điểm.
"Cục cưng Hiểu Hiểu, thật xin lỗi, mẹ tối hôm nay lại tan tầm trễ." Giọng của cô gái này đặc biệt dịu dàng, thế nhưng cũng đặc biệt mệt mỏi rã rời.
Nàng đầu tiên kéo xuống hai cái bông tai, giống như hai thứ đồ này cũng làm cho nàng thêm một chút gánh nặng.
Tiếp đó, cúi người cởi bỏ giày cao gót.
Đường cong eo mông thế này, quả thực để cho người ta say mê. Liền trong chớp nhoáng này chỉ cần có một cú bấm máy, có thể làm cho vô số người dán dính vào máy vi tính lẫn màn hình điện thoại di động, tiếp đó yy cả đời.
Sau khi cởi giày cao gót, nàng xoa xoa.
Thậm chí không buồn mang giày bệt, cứ mặc tất chân đi trên sàn nhà rót cho mình một ly nước lọc, ngồi ở trên ghế sa lon từ từ uống.
Dù cho buồn ngủ tới cực điểm, động tác nàng uống nước cũng ưu nhã mê người.
Gương mặt của nàng tinh xảo tuyệt mỹ, không chỉ diễm lệ bức người, càng là tràn đầy sự quyến rũ trí tuệ.
Vẻ đẹp của nàng là trời sanh, không có một tấc nào là nhân tạo, cùng dây chuyền sản xuất người đẹp nhân tạo bên ngoài là hoàn toàn khác nhau, càng không phải là sản phẩm qua chỉnh sửa.
Vẻ đẹp của nàng tràn đầy trí tuệ cùng nghệ thuật lắng đọng.
Gợi cảm, quyến rũ, ưu nhã, dịu dàng, quật cường.
"Hiểu Hiểu, hẵn con đang giận mẹ lắm?" Nữ tử dịu dàng nói: "Thật xin lỗi, mẹ vì kiếm tiền không chỉ phải đi dạy ở trường, còn phải dạy thêm, cho nên không có thể đi con về nhà."
Vẫn không có nghe được con gái trả lời.
Cô gái đứng dậy, từ dưới đất nhặt lên cái cặp đáng yêu, tiến vào bên trong căn phòng bên trái.
Nhìn thấy con gái nhỏ co rúc thân thể bé bỏng ở trong ngực của nam nhân đang ngủ, trên mặt còn hoen nước mắt.
Tức khắc, trong mắt người mẹ cũng đã ươn ướt, ngồi ở trên giường nhìn khuôn mặt người đàn ông đó.
Người đàn ông này chính là Đỗ Biến, từ biến thành người sống thực vật hắn đã đặc biệt gầy, cơ bắp trên người cũng bắt đầu héo rút.
Người đàn ông này là mối tình đầu của nàng, nụ hôn đầu tiên, đêm đầu tiên cũng trao cho hắn.
Sự cô đơn, bí ẩn, kiến thức sâu sắc, tinh tế và gu thẩm mỹ đầy nghệ thuật của hắn đã khiến nàng lúc mười mấy tuổi đã bị thu hút bởi người đàn ông này.
Tiếp đó hai người yêu đương lẫn nhau trở thành mối tình đầu của đối phương.
Nguyên bản hai người có thể hạnh phúc cả đời, nam nhân vừa ở đại học dạy học, vừa ra sức học hành lên tiến sĩ.
Tất cả mọi người hâm mộ cặp đôi này, Kim Đồng Ngọc Nữ, giống như một đôi bích nhân. Tuy rằng kiếm không được quá nhiều tiền, thế nhưng cũng áo cơm không lo.
Nhưng mà người đàn ông này trong lòng tràn ngập tò mò cùng ý định mạo hiểm.
Ban đầu, sự dịu dàng và quyến rũ của nàng còn có thể ràng buộc ở hắn. Thế nhưng ở dưới tác dụng của rượu, hắn vẫn ngoại tình.
Ngay lúc đó Nhâm Dạ Tiểu cảm thấy toàn bộ đất trời sụp đổ, toàn bộ thế giới đều hủy diệt, mất đi tất cả sắc thái.
Cha mẹ nàng cũng là phần tử trí thức, từ nhỏ được bảo hộ được quá tốt, sau khi yêu liền quá nhập tâm cả người, đem tình yêu trở thành tất cả.
Sau khi chia tay vị hôn phu, nàng trước tiên lựa chọn tự sát.
Sau khi được cứu sống, nàng bị bác sĩ báo cho biết mang thai, đã được hai tháng.
Có con, đương nhiên thì không thể chết, còn phá thai nàng càng thêm chưa từng nghỉ.
Thế là nàng giữ lại đứa bé này, trở thành mồ côi cha mẹ. Mà khi lúc ấy kẻ từng là người yêu của mình, sinh hoạt ăn chơi đàng điếm, gái đẹp như mây.
Sau khi rời bỏ công việc ở trường đại học, hắn liền trở thành giám đốc quan hệ công chúng một tập đoàn nước ngoài khổng lồ.
Hắn học thức quá uyên bác, cũng quá giỏi thích nghi, một phút đồng hồ trước còn là một giáo sư, một phút sau là có thể biến thành lưu manh. Cho nên hắn xuất thủ thông thường không làm mà không lợi.
Hơn nữa, hắn còn có cả một bộ sưu tập. Những gương mặt trang bìa, những cô gái thành đạt xuất hiện trên truyền hình, hắn đều phải ngủ một lần.
Gã cũng biến thành đặc biệt giàu có, ở Ma Đô () mua một căn nhà vượt qua hai trăm mét vuông, lái xe Porsche 911 lẫn Mercedes-Benz G5.
(Lúc vào đầu truyện có nhắc đến từ Ma Đô, bản thân ta cũng nghi ngờ 50% nó là Thượng Hải nhưng không chắc chắn lắm. Giờ thì chắc chắn sau khi tra cứu rồi. Cái tên này xuất phát sớm nhất từ nhà văn Nhật Bản Shōfu Muramatsu. Do Thượng Hải là một đặc khu có cả hai đặc điểm của tô giới (vùng cho người nước ngoài định cư) và thị trấn, chính vì tạo ra 2 chế độ khác biệt trong cùng một khu vực nên cũng tạo ra "2 không gian bất đồng", khiến cho Thượng Hải có "ma tính" mà các thành phố khác không có, các văn sĩ Nhật lại khá nhạy cảm với các hiện tượng kỳ bí nên dùng từ "ma đô" để gán cho Thượng Hải (bên cạnh 2 biệt danh "Hỗ" và "Thân" cũng để chỉ khu vực này), thậm chí sau này đến cả anime kinh điển "Tiểu đầu bếp cung đình" (nói về đầu bếp TQ) cũng có một tập tên là "Ma Đô Thượng Hải! Hắc ám liêu lý giới")
Hắn ngủ bao nhiêu nữ nhân? Chẳng ai biết? Thậm chí ngay cả hai đứa bạn gái thân thiết với Nhâm Dạ Tiểu cũng đã từng ngủ qua.
Mà lúc này, Nhâm Dạ Tiểu ở dưới sự trợ giúp của gia đình, nỗ lực khổ cực mà làm mẹ đơn thân, không có cùng Đỗ Biến có bất kỳ liên hệ.
Cha mẹ nàng là phần tử trí thức, gần như mỗi một ngày đều ở nguyền rủa tên phụ bạc Đỗ Biến này, hàng ngày lấy nước mắt rửa mặt.
Đứa bé càng ngày càng lớn, ngoại hình xinh đẹp lạ lùng, là cái loại đáng yêu đến mức chỉ cần ôm ra ngoài sẽ cướp đi toàn bộ ánh mắt để mọi người tràn đầy yêu thương.
Khi con gái bi bô tập nói, kêu ba, lòng dạ Nhâm Dạ Tiểu muốn tan vỡ òa khóc.
Có lẽ là báo ứng!
Một ngày cách đây bốn năm, cả Ma Đô có một lời đồn kinh dị.
Một nữ tổng giám đốc xinh đẹp của tập đoàn truyền thông cùng một người đàn ông qua đêm ở quán bar Shangri-La, người đàn ông này bởi vì miệt mài quá độ biến thành người sống thực vật.
Người đàn ông này chính là Đỗ Biến, hắn bị đưa đến bệnh viện, tổng giám đốc xinh đẹp nộp ba chục ngàn nhân dân tệ sau đó lập tức biến mất, không hề quay lại.
Bệnh viện làm từng bước trị liệu, ba chục ngàn nhân dân tệ rất nhanh đã dùng hết rồi.
Hơn nữa không ai từng đến thăm nom Đỗ Biến, bởi vì hắn là trẻ mồ côi, không có người nhà.
Bác sĩ đành lấy điện thoại Đỗ Biến sạc điện và tìm thấy sổ địa chỉ bên trong, phát hiện bên trong có một số, ghi là "vợ".
Thế là, bệnh viện gọi đến cái số này, báo cho Nhâm Dạ Tiểu.
Tiếp đó, Nhâm Dạ Tiểu móc sạch tiền dành dụm chữa trị cho Đỗ Biến, nhưng hắn vẫn không có tỉnh lại.
Bệnh viện nói cho tới bây giờ đều chưa từng thấy qua bệnh như vậy, Đỗ Biến không có chảy máu não, cũng không có bệnh tim, không biết vì sao bỗng nhiên mất đi ý thức trở thành người thực vật.
Trưởng khoa báo cho biết Nhâm Dạ Tiểu, trên cơ bản không cần báo bất kỳ hy vọng gì, hắn vĩnh viễn sẽ không tỉnh lại.
Cứ như vậy, Nhâm Dạ Tiểu đem Đỗ Biến mang trong về nhà chiếu cố.
Tất cả mọi người xung quanh nàng phản đối, đều nói nàng đã điên rồi!
Đỗ Biến không bằng cầm thú, không chỉ chia tay, hàng ngày ăn chơi đàng điếm, say mê trong danh vọng tiền bạc. Mà Nhâm Dạ Tiểu một mình sinh con, mỗi ngày lấy nước mắt rửa mặt, tên súc sinh kia lại chẳng quan tâm.
Bây giờ trời cao có mắt, để tên súc sinh này trở thành người thực vật.
Nhâm Dạ Tiểu đã cùng tên súc sinh này chia tay, không còn quan hệ nào, lại vẫn muốn đem hắn lĩnh về nhà chăm sóc.
Ngoại hình ngươi xinh đẹp như vậy, cho dù có một đứa con gái cũng không thể không lập gia đình lần nữa, ở bên trong đại học có bao nhiêu giáo viên trẻ tuổi chưa kết hôn xếp hàng theo đuổi nàng. Thậm chí phía ngoài thanh niên tuấn kiệt, kể cả trưởng khoa đang điều trị Đỗ Biế, vị bác sĩ mới từ đại học Y Harvard tốt nghiệp về cũng biểu đạt sự ái mộ với Nhâm Dạ Tiểu.
Kết quả là nhiều người đeo đuổi gây phản ứng ngược, gắng gượng đem tên nam nhân cầm thú này mang về nhà biến thành trói buộc cả đời.
Ngươi sau đó còn thế nào xuất giá? Hoàn toàn hủy diệt cả đời của mình rồi.
Cha mẹ Nhâm Dạ Tiểu tận tình khuyên bảo nàng, cuối cùng dừng lại, cảm thấy con gái mình hoàn toàn là bị ma quỷ ám ảnh. Hơn nữa trực tiếp bắn tiếng, hoặc là vứt bỏ người thực vật Đỗ Biến, hoặc là liền cắt đứt quan hệ gia đình.
Nhâm Dạ Tiểu không nói lời nào.
Nàng vô cùng dịu dàng nghe lời, thế nhưng cũng vô cùng quật cường.
Chuyện này đưa đến sóng to gió lớn ở trường đại học của nàng, mọi người đều biết, thế cho nên Nhâm Dạ Tiểu buộc phải rời khỏi Ma Đô, mang theo vị hôn phu người thực vật Đỗ Biến, còn có con mình đi tới thành phố HZ (), tại đây thuê một căn nhà.
(Chú thích củ Mèo Thầy Mo: Chương trước Bánh dâm ghi thành phố Z, báo hại ta tưởng là Châu Hải Zhūhǎi hoặc Chu Sơn Zhōushān, thế là nhờ bạn hỏi Bánh giùm, kết quả là giờ lão ghi thành phố HZ =)) vậy thì dễ đoán thôi, nó là Hàng Châu Hángzhōu)
Đỗ Biến mặc dù nằm ở trên giường bất tỉnh nhân sự, là hoàn toàn người thực vật, nhưng mỗi tháng vẫn hao tốn một khoản tiền không nhỏ vật lý trị liệu cộng thêm chi phí nuôi ăn một nhà ba người.
Nhâm Dạ Tiểu ban ngày đi làm tại trường học, sau khi tan việc còn phải đi dạy ngoại khóa, như thế kiếm được tiền mới miễn cưỡng duy trì sinh hoạt.
Mà cô bé Đỗ Hiểu lúc hai tuổi liền vào nhà trẻ, đến năm bốn tuổi, chính là tự mình từ trường mẫu giáo về nhà.
Nhưng bởi vì hoàn cảnh sinh hoạt không phải tốt, cho nên cô bé so với bạn cùng lứa tuổi đều có vẻ nhỏ hơn, thân thể cũng không được khỏe lắm, mỗi một lần cảm sốt, đều phải kéo dài một hai tháng mới khỏi.
Cuộc sống như thế đã kiên trì hơn ba năm, Nhâm Dạ Tiểu thật là mệt mỏi rã ròi.
Nàng cũng co ro bò lên giường, một tay ôm cái cổ vị hôn phu người thực vật nọ, tay kia ôm con gái.
Lúc đầu chỉ là muốn yên lặng nằm một hồi, nhưng thật không ngờ lại cứ như vậy chìm vào giấc ngủ say.
Tiếp đó, một nhà ba người cứ như vậy ngủ mất.
Cơm tối cũng không ăn!
. . .
Bắc Minh kiếm phái!
Thánh Hỏa tổng giáo Phó giáo chủ, phó tông hội Chữ Thập Máu suất lĩnh hơn một nghìn tên đại tông sư cường giả, như là những ngôi sao, hướng Bắc Minh kiếm phái lướt đi.
Trong nháy mắt. . .
Trời đất biến sắc!
Loại cấp bậc chiến đấu này, đã không giống như là võ đạo đối chiến.
Mà càng giống như là những ngôi sao va chạm trên bầu trời.
Gần như không có chiêu thức.
Giống như hai ngôi sao, đụng vào nhau thật mạnh.
"Rầm rầm rầm rầm. . ."
Thậm chí, cũng không có xuất hiện hình ảnh kinh thiên động lực, núi lở đất mòn.
Từ phía trên trời cao nhìn xuống.
Toàn bộ ngoài khơi, giống như một tấm gương khổng lồ.
Cường giả cấp đại tông sư hai bên, thật giống như vô số tia sáng lao tới.
Hai luồng sáng, chợt đụng vào nhau.
Khi một tia sáng ảm đạm thì người đó có thể bỏ mình, liền đại biểu cho thắng thua, cũng đại biểu cho sống chết.
Trong khi đó võ đạo chiến tranh cấp thấp, ngược lại càng thêm kích thích kinh dị. Sẽ có núi vang sóng dậy, sẽ có vụ nổ động trời, sẽ có long trời lở đất.
Mà loại đỉnh cấp võ đạo chiến tranh này, bất kỳ một võ giả nào đều không bỏ được một chút năng lượng tiết ra ngoài, bảo đảm bất luận một chút công kích năng lượng gì đó, hoàn toàn cũng bị địch nhân chống đỡ.
Loại chiến tranh này, yên lặng, duy mỹ, tàn nhẫn.
Từng tia sáng rơi xuống, thực sự thật giống như từng ngôi sao đổ xuống.
Ngắn ngủi nửa khắc đồng hồ!
Bắc Minh kiếm phái rơi vào hạ phong, trong nháy mắt mấy chục tên cường giả cấp đại tông sư bỏ mình.
Ninh Đạo Huyền dẫn đầu đại tông sư còn dư lại, rất nhanh lui về phía sau.
Thánh Hỏa tổng giáo Phó giáo chủ, phó tông hội Chữ Thập Máu suất lĩnh gần nghìn tên cường giả cấp đại tông sư, điên cuồng mà truy sát.
Chiến đấu ngày càng căng thẳng, ngày càng căng thẳng.
Đôi bên đại tông sư, đều đang không ngừng ngã xuống.
Mà vào lúc này.
Thiểu quân Phương Trần, bước chậm ở Khe nứt Địa Ngục, đi ở bên trong đường hầm chết vô cùng rối rắm, tìm kiếm một đám lửa địa ngục.
Chẳng bao lâu, gã tìm được.
Một đám lửa địa ngục cao một mén, đang liên tục không ngừng thiêu đốt, nguồn gốc năng lượng của nó là khối năng lượng thiên thạch Bắc Minh kiếm phái. Đúng là đám lửa địa ngục không ngừng bốc cháy, phá hủy khối năng lượng thiên thạch năng lượng phát ra cân đối, tiến tới phá hủy toàn bộ đại trận năng lượng Ngũ Tinh Bắc Minh kiếm phái.
Thiểu quân Phương Trần tiến lên, xòe bàn tay ra, đem lửa địa ngục này thôn phệ.
Ngắn ngủi ba giây đồng hồ.
Đám lửa địa ngục này càng ngày càng nhỏ, càng ngày càng nhỏ, cuối cùng hoàn toàn biến mất.
Chỗ lửa địa ngục biến mất, vách động Vết Nứt Thế Giới năng lượng xuất hiện một lổ hổng không lồ.
"Vù. . ." Thiểu quân Phương Trần chợt từ nơi này khe hở chui ra ngoài, về tới thế giới mặt đất, xuất hiện ở đáy biển.
Mà trước mặt của hắn, chính là một quả năng lượng thiên thạch lớn vô cùng, cũng chánh thức là một trong mười một quả năng lượng thiên thạch trận năng lượng Ngũ Tinh của Bắc Minh kiếm phái.
Chỉ dừng lại chốc lát.
Ngay sau đó, khối năng lượng thiên thạch thứ mười một khôi phục năng lượng phát ra bình thường.
Một giây đồng hồ sau!
Bắc Minh kiếm phái đại trận năng lượng phòng ngự Ngũ Tinh, trong nháy mắt khôi phục bình thường!
Tiếp đó, một màn càng thêm kinh diễm xuất hiện!
. . .
Ninh Đạo Huyền vốn là suất lĩnh hơn năm trăm tên cường giả cấp đại tông sư không ngừng rút lui.
Bỗng nhiên, bọn họ ngừng lại, chợt xoay người.
Ninh Đạo Huyền nở nụ cười trên mặt, trở nên rạng rỡ hơn.
Bầu trời, vang lên tiếng sấm nổ.
Tiếp đó, một cái lồng vô hình năng lượng đang mau chóng hình thành.
"Không tốt, trúng kế, trúng kế!"
Thánh Hỏa tổng giáo Phó giáo chủ kinh hãi nói: "Mau bỏ đi ra khỏi, mau bỏ đi ra khỏi. . ."
Phó tông Hội Chữ Thập Máu đang nhìn bầu trời, tự lẩm bẩm: "Đã đi sâu vào quá nhiều, không kịp rút lui."
"Âm mưu, tham lam! Phương tây thế giới muốn sụp đổ, Thánh Hỏa Giáo thế giới cũng muốn sụp đổ, thế giới phương đông muốn quật khởi!"
Cao thủ đại tông sư Thánh Hỏa Giáo cùng hội Chữ Thập Máu điên cuồng mà rút lui, mỗi người như là nhanh tựa sao băng, ra sức thoát đi, muốn ở năm sao phòng ngự đại trận mở ra lúc trước thoát đi.
Nhưng, quả thực không còn kịp rồi.
"Mấy trăm năm đều nhìn không thấy một lần tình cảnh hủy diệt, nhìn một chút, cũng không sai!" Phó tông Hội Chữ Thập Máu thở dài nói, tiếp đó nhắm mắt lại, hai tay mở, nhìn phía chân trời.
"Vù vù vù vù vù. . ."
Một lát sau!
Từ bầu trời, một đường lại ánh sáng màu lam, bắn nhanh xuống!
Thánh Hỏa tổng giáo đại tông sư, hội Chữ Thập Máu đại tông sư, bất kể là đứng tại chỗ vẫn không nhúc nhích, còn là ra sức bỏ chạy, bị năng lượng ánh sáng nghịch thiên đây bắn trúng từng người.
Tiếp đó, trong nháy mắt tan thành mây khói.
Ở trước mặt trận năng lượng thế giới khác, những người này mặc kệ võ công ở cao cường, đều không còn sức đánh trả chút nào.
Lệ Loan Loan cũng không có chạy, mà là đứng tại chỗ vẫn không nhúc nhích, nhìn trên trời bầu trời.
Nàng vang lên tiếng Đỗ Biến nói.
Đỗ Biến không muốn để cho nàng tới, có phải hay không từ trình độ nào đó, hắn đã dự liệu được một màn này xảy ra?
Thế nhưng Lệ Loan Loan cứng rắn muốn tới, Đỗ Biến không ngăn cản được nàng.
Đương nhiên, nếu như Đỗ Biến cứng rắn muốn ngăn cản nàng, là có thể ngăn cản.
"Phu quân, ngươi đúng là vẫn còn có một chút điểm thích ta, nhưng cũng chỉ có một chút." Lệ Loan Loan dịu dàng nói.
"Vù!"
Một đường năng lượng ánh sáng tận trời rực rỡ cực kỳ giáng xuống, trực tiếp sẽ phải đáp xuống trên đầu của nàng.
"Đến đây đi, đến đây đi!" Lệ Loan Loan nói: "Ta cũng là xuất sư không tiệp thân đã chết trước à? Ta còn chưa có thăm dò đến chân tướng thế giới, ta còn không nhìn thấy kết cục phu quân, liền chết như vậy? Nhưng mà cũng không sao!"
"Xoẹt!" Đạo năng lượng này, hung hăng đánh ở phía trên thân thể mềm mại của Lệ Loan Loan.
Thế nhưng, nàng không có tan thành mây khói, mà chẳng qua là hoàn toàn bất tỉnh đi.
Cùng lúc đó, ở đây mấy trăm tên Thánh Hỏa tổng giáo cường giả cấp đại tông sư, cường giả cấp đại tông sư hội Chữ Thập Máu, cũng toàn bộ bất tỉnh đến cùng.
Trận chiến tranh thế giới võ đạo này kết thúc!
Bắc Minh kiếm phái cùng thiểu quân Phương Trần thắng thật lớn!
Thánh Hỏa tổng giáo cùng hội Chữ Thập Máu, lâm vào trong bẫy rập kinh thiên của Ninh Đạo Huyền cùng Phương Trần, một nghìn tên đại tông sư, toàn quân huỷ diệt.
Đến tận đây, hội Chữ Thập Máu cùng Thánh Hỏa giáo, hao tổn bảy thành đỉnh cấp võ đạo lực lượng.
Bắc Minh kiếm phái hoàn toàn quật khởi làm lực lượng đệ nhất võ đạo thiên hạ!
. . .
Hệ thống Mộng Cảnh nói: "Kí chủ, còn có một trăm ba mươi bốn ngày."
Thời gian đếm ngược thế giới hủy diệt à?
Đỗ Biến nói: "Ta muốn tại trong một trăm ba mươi bốn ngày này đánh bại thiểu quân Phương Trần, tiêu diệt liên hiệp các vương quốc phương Đông của hắn."
Hệ thống Mộng Cảnh nói: "Đúng!"
Đỗ Biến nói: "Như kết quả không có gì bất ngờ xảy ra, ta còn muốn tiêu diệt Bắc Minh kiếm phái, cũng ở trong một trăm ba mươi bốn ngày!"
"Đúng!" Hệ thống Mộng Cảnh nói.
Đỗ Biến nói: "Lúc này đây đại chiến, ta đánh bại mươi sáu vạn đại quân thiểu quân Phương Trần sáu. Nhưng mà giống như ta đã bị hắn hoàn toàn nhìn thấu tất cả con bài chưa lật, mà hắn đối với ta mà nói, giống như chẳng qua là lộ ra một cái vảy móng của một con rồng."
Hệ thống Mộng Cảnh nói: "Không hề nghi ngờ là như vậy."
Đỗ Biến nói: "Ta chỉ có một chiếc tàu chiến Giao Long, muốn vượt biển tiêu diệt liên hiệp các vương quốc phương Đông, nhất định phải tiêu diệt hết hắn thanh khiếp sợ thế giới hạm đội."
"Đúng." Hệ thống Mộng Cảnh nói: "Vượt biển viễn chinh, sẽ phải bị tiêu diệt hạm đội chúa tể thế giới của Phương Trần."
Đỗ Biến nói: "Hắn có bao nhiêu chiếc chiến hạm?"
"Đại hình chiến hạm, vượt qua hơn một trăm chiếc." Hệ thống Mộng Cảnh nói: "Ta căn cứ trí nhớ của ngươi đánh giá một chút, hạm đội của hắn quy mô vượt qua đế quốc Anh thế kỷ mười chín."
Đỗ Biến nói: "Ta chỉ có một chiếc tàu chiến đấu, hơn nữa thời gian cấp bách, chế tạo chiến hạm mới là không thể nào."
Hệ thống Mộng Cảnh nói: "Đúng, ngươi chỉ có một chiếc tàu chiến đấu, chặn đánh bại siêu cấp hạm đội hắn ùn ùn kéo đến, sau đó sẽ thực hiện vượt biển viễn chinh."
Đỗ Biến nói: "Đ!"
Nhưng mà vào lúc này, một hình dáng thấp bé xông vào.
Người lùn tiên tri, bậc thầy thiên tài luyện kim Tư Không Diệp lại một lần nữa tìm được Đỗ Biến, vô cùng hưng phấn nói: "Chủ quân, ngươi xem, ngươi xem!"
Lão đưa tới chính là một khẩu súng.
Lần này đối với liên hiệp các vương quốc phương Đông thắng thật lớn, Đỗ Biến thu được mười mấy vạn cây súng kíp.
Tư Không Diệp dâng lên chính là một nhánh súng kíp được cải tiến.
"Chúng ta đã thành công đem tinh thể màu lam thiết bị làm nhỏ xuống, cho nên chủ quân ngài thấy là một Ma Pháo Tinh Thạch cực kỳ nhỏ." Tư Không Diệp nói: "Cho nên, nó có thể xưng là tinh thạch ma súng, hơn nữa cũng có thiết bị cực quang ngắm bắn."
Đỗ Biến đưa qua chi này tinh thạch ma súng, mở ra tinh thạch thiết bị ngắm laser, nhắm ngay mục tiêu hai nghìn mét.
Chợt bóp cò!
"Vù!"
Lam quang lóe lên.
Không có bất kỳ sức giật, đạn trong hộp trữ như là chớp bay ra, tốc độ ra khỏi nòng pháo trong nháy mắt vượt qua gấp ba vận tốc âm thanh.
"Rầm!"
Chỉ hai giây sau đó!
Hai viên đạn này liền đánh trúng mục tiêu bên ngoài hai nghìn mét, đem khối nham thạch đánh cho nát bấy.
Tiếp đó, Đỗ Biến lâm vào sự chấn động cùng câm lặng.
Điều này có thể lượng văn minh cùng năng lượng vũ khí siêu nhảy vọt, cũng thật là đáng sợ, chí ít ở mặt súng ống cùng pháo, lập tức liền vượt qua súng ống pháo trái đất hiện đái.
Uy lực của tinh thạch ma súng trong tay Đỗ Biến đã vượt qua súng bắn tỉa trên địa cầu.
Một khi quân của Đỗ Biến đại quy mô trang bị loại này tinh thạch ma súng, vậy lục chiến vô địch.
"Có thể đại quy mô chế tạo hay không?" Đỗ Biến nói.
Tư Không Diệp lắc đầu nói: "Không được, chủ quân!"
Đỗ Biến nói: "Bởi vì ma tinh thể chưa đủ?"
Tư Không Diệp gật đầu nói: "Chúng ta đã đem ma tinh thể tước mỏng đến trình độ cao nhất, dùng ở một vạn nhánh Điện Hồ Chiến Đao phía trên, còn có mấy trăm khẩu Ma Pháo Tinh Thạch phía trên. Còn dư lại huyết tinh thể Mị Ma, tối đa còn có thể chế tạo ra mấy trăm nhánh tinh thạch ma súng."
Huyết tinh thể Mị Ma phải không có thể tái sinh, Đỗ Biến muốn tìm được quả tiếp theo, gần như là không thể nào.
Đỗ Biến phất phất tay, Tư Không Diệp rời đi.
. . .
Thời gian đếm ngược một trăm ba mươi bốn ngày!
Khoảng cách sứ mệnh cuối cùng một trăm ba mươi bốn ngày.
Cho nên, thời gian lưu cho Đỗ Biến diệt thiểu quân Phương Trần, diệt liên hiệp các vương quốc phương Đông, diệt Bắc Minh kiếm phái, cũng chỉ có một trăm ngày!
Muốn vượt biển viễn chinh, một chiếc tàu chiến tiêu diệt siêu cấp vô địch hạm đội của thiểu quân Phương Trần?
Đỗ Biến dưới trướng có năm nghìn Ma Huyết Võ Sĩ, hai mươi vạn đại quân, lại muốn tiêu diệt hơn một trăm vạn đại quân, hai mươi mấy vạn Côn Luân nô võ sĩ của liên hiệp các vương quốc phương Đông.
Còn có mấy trăm tên đại tông sư của Bắc Minh kiếm phái?
Nhiệm vụ này, cấp Địa Ngục a!
"Ư. . ." Con gái của Nghê Thường, bé Đỗ Hiểu mở to đôi mắt đen lúng liếng nhìn ba, trong cái miệng nhỏ phát sinh thanh âm không có ý nghĩa.
Trên người của bé, tràn đầy mùi sữa thơm dễ ngửi.
Cô bé này so với những đứa trẻ khác lớn nhanh như thổi, bây giờ còn chưa có đầy tháng, cũng đã tương đương với bộ dáng những đứa trẻ khác khi nửa tuổi.
Đứa bé này còn khác hoàn toàn.
Không chỉ biết lật, hơn nữa còn học bò, còn có thể cười.
Đỗ Biến trợn to hai mắt, cùng đứa bé đối diện.
Đứa bé cũng trợn to hai mắt, cùng Đỗ Biến đối diện.
Đỗ Biến đôi môi ở nàng nho nhã trên chóp mũi nhẹ nhàng hôn một cái.
"Hi hi hi hi. . ." Đứa bé phát ra một tiếng cười giòn, giống như để tâm linh của người ta đều phải tinh lọc.
Cái miệng nhỏ nhắn chưa mọc răng, là khả ái như vậy.
"Hiểu Hiểu. . ." Đỗ Biến hô.
"Oa!" Đứa bé đáp.
"Cục cưng." Đỗ Biến hô.
"Ư. . ." Đứa bé đáp.
Nghê Thường hạnh phúc mà nhìn đôi cha con này.
Đỗ Biến đối với những người đàn bà của hắn cũng không phải đặc biệt nuông chiều, thời gian ở chung cũng không phải rất dài. Thế nhưng đối với đứa con gái này, thực sự nuông chiều đến cực điểm.
Mỗi ngày hễ có thời gian, liền đem bé ôm vào trong ngực, chơi một chút trò chơi ấu trĩ cực kỳ làm không biết mệt, một chơi chính là nửa canh giờ.
Mà đứa bé này, cũng trong thời gian thật ngắn đem ba liệt vào người thân nhất, vượt qua mấy người mẹ. Chỉ có lúc muốn bú sữa mẹ, bé con mới yêu mẹ vượt qua ba.
Hệ thống Mộng Cảnh nói: "Kí chủ, thời gian đếm ngược một trăm ba mươi ba ngày! Thời gian ngươi tiêu diệt thiểu quân Phương Trần, tiêu diệt liên hiệp các vương quốc phương Đông, tiêu diệt Bắc Minh kiếm phái, chỉ có chừng chín mươi chín ngày."
Đỗ Biến nói: "Ta hiểu!"
Hệ thống Mộng Cảnh nói: "Đây là biện pháp duy nhất, ngươi quyết định xong chưa?"
Đỗ Biến nói: "Ta hiểu, lẽ nào ta còn có lựa chọn khác à? Ta chỉ có chín mươi chín ngày diệt Phương Trần cùng Bắc Minh kiếm phái, không có lựa chọn nào khác."
Hệ thống Mộng Cảnh nói: "Không có!"
Đỗ Biến ở trên trán bé Đỗ Hiểu hôn một cái, nhìn cái miệng nhỏ nhắn tinh xảo của bé, hắn rất muốn hôn. Thế nhưng, không thể hôn môi của con, đây là một việc người làm cha làm mẹ trưởng thành nên biết.
Đem đứa bé đưa cho Nghê Thường tiên tử.
"Tạm biệt ba." Nghê Thường tiên tử quơ cánh tay đứa bé.
Đứa bé mắt to nhìn chằm chằm Đỗ Biến, nói: "Ộ ọa a. . ."
. . .
Đỗ Biến rời khỏi nhà, đi tới bờ sông.
Hệ thống Mộng Cảnh nói: "Chuẩn bị xong chưa?"
Đỗ Biến nói: "Fck, loại chuyện này vĩnh viễn chuẩn bị không tốt."
Ở bên cạnh bờ sống, hắn thấy được một thân ảnh, Bắc Minh tông chủ Ninh Đạo Huyền.
"Cám ơn ngươi không có ở nhà ta động thủ." Đỗ Biến nói.
Ninh Đạo Huyền nói: "Cuối cùng vẫn có trẻ con."
Đỗ Biến nói: "Liên quân đỉnh cấp Thánh Hỏa Giáo cùng hội Chữ Thập Máu, toàn quân huỷ diệt?"
Ninh Đạo Huyền nói: "Đúng!"
Đỗ Biến thở dài một hơi.
Ninh Đạo Huyền nói: "Bởi vì ta lựa chọn Phương Trần, cho nên đối với ngươi liền xin lỗi."
Đỗ Biến nói: "Phu nhân ngươi Bách Hoa tiên tử, nàng có khỏe không?"
Ninh Đạo Huyền nói: "Không tồi, cũng chính là mấy ngày nay cũng sắp sinh, hy vọng ta về kịp. Sau khi giết ngươi, ta liền lập tức chạy trở về."
"A." Đỗ Biến nói.
Ninh Đạo Huyền đem lợi kiếm để ngang Đỗ Biến trên cổ, nói: "Bởi vì ta lựa chọn Phương Trần, cho nên xin lỗi."
Tiếp đó, kiếm của ông hướng cái cổ Đỗ Biến xoẹt một cái.
. . .
Chú thích của Bánh: Up chương thứ nhất, lạy xin hỗ trợ, lạy xin vé tháng, cúng bái khấu tạ!
Chú thích của Mèo Thầy Mo: Hự, ko đâm cũng chém T_T Chương sau rất bất ngờ, khoan shock bà con nhá