Chương 411: Thiểu quân chết! Diệt Thế Ma Vương!


Thành phố HZ trái đất hiện đại, bên trong một khu phố nhỏ.

"Hi hi hi hi. . ."

Trong phòng truyền đến tiếng cười giòn giã của cô bé Đỗ Hiểu.

Cô bé rất hiếm khi cười như thế, phần lớn thời điểm cô bé chỉ một mình im lặng ngồi ở trong góc không nói lời nào.

Thế nhưng ngày hôm nay cô bé thật cao hứng, bởi vì ba đã trở về.

"Mẹ thật lợi hại, mẹ thật lợi hại. . ."

"Hi hi...há. . ." Hiểu Hiểu ngồi ở bên trong bồn tắm, bị mẹ cù lét nhột, cho nên cười thành bộ dáng như vậy.

Mẹ thực sự thật là lợi hại, thực sự một mình đem ba mang về.

Nhâm Dạ Tiểu quả thực rất lợi hại, nàng đứng ở trên sân thượng tòa nhà sáu mươi tầng uy hiếp bà mẹ Hứa Minh, nếu như không đem Đỗ Biến trả lại cho nàng, nàng liền nhảy xuống.

Nàng là một người đàn bà vô cùng cố chấp.

Lúc trước bởi vì Đỗ Biến chia tay, nàng đã tự sát một lần.

Hứa Minh bi phẫn muốn chết, nhưng cũng không thể tránh được, chỉ có thể nói cho chỗ ở địa điểm của Đỗ Biến.

Thế là, Nhâm Dạ Tiểu xin nghỉ mấy ngày, đem Đỗ Hiểu phó thác cho cô giáo Tưởng ở trường mẫu giáo, bản thân đi tít mấy ngàn dặm để đón Đỗ Biến!

Lúc nhận Đỗ Biến về, Nhâm Dạ Tiểu liền phải rơi nước mắt khóc òa.

Bởi vì Đỗ Biến căn bản không phải ở tại viện điều dưỡng, mà bị một người nhận thầu, sau đó gã sẽ chuyển cho một gia đình ở nông thôn nào đó. Quỹ từ thiện Đỗ Biến trích mỗi tháng là một vạn năm ngàn tệ, mà chuyển đến một gia đình nông dân liền chỉ biến thành một ngàn năm trăm tệ.

Chỉ mấy ngày, Đỗ Biến đã ra dạng tàn tật.

Ở bên trong phòng chứa củi kế bên chuồng lợn, phân dính nước tiểu xung quanh không có ai xử lý, toàn thân đều lở loét, nghiêm trọng nhất là thực quản bị tổn thương nhiễm trùng nặng, bởi vì cái gia đình phụ trách chăm sóc Đỗ Biến, mỗi ngày căn bản là không chờ được cháo nguội, trực tiếp đem cháo nóng hổi rót luôn vào trong dạ dày.

Nhìn thấy người đàn ông mình yêu chỉ mấy ngày ngắn ngủi bị giày vò thành như thế, người đàn bà vốn dịu dàng như Nhâm Dạ Tiểu giận dữ, cầm lấy dao phay đập túi bụi cái gia đình nông dân đó.

Tiếp đó, nàng dùng tiền đem Đỗ Biến lĩnh trở về, đưa đến bên trong bệnh viện ở hơn nửa tháng, chờ thân thể Đỗ Biến ổn định lại, sau đó mới rước hắn về nhà.

Hứa Minh liên hợp với viện trưởng cô nhi viện, còn có luật sư bán của cải bất động sản của Đỗ Biến lấy tiền mặt để tạo ra một khoản quỹ từ thiện.

Thế nhưng cái quỹ này chỉ có luật sư và viện trưởng cô nhi viện có quyền vận dụng, Nhâm Dạ Tiểu không có quyền lấy tiền từ bên trong.

Cho nên Đỗ Biến lần này nằm viện nửa tháng lấy ba vạn đồng tiền dự trữ của Nhâm Dạ Tiểu hao hết, đồng thời bắt đầu tiêu hao thẻ tín dụng.

Thế nhưng sau khi nhận Đỗ Biến về nhà, đứa bé Đỗ Hiểu vẫn hưng phấn cười sằng sặc.

Nhâm Dạ Tiểu cảm thấy bên trong bệnh viện nhiều vi khuẩn, cho nên phải tắm cho cô bé.

"Mẹ, có đau hay không. . ." Cô bé đưa tay sờ gương mặt của mẹ.

Hai bên khuôn mặt Nhâm Dạ Tiểu đều sưng đỏ, là bà mẹ Hứa Minh đánh.

Khi Nhâm Dạ Tiểu uy hiếp muốn nhảy lầu, thúc ép mẹ Hứa Minh giao ra Đỗ Biến, đã bị đánh mấy bạt tai.

Sau khi nhận trở về Đỗ Biến, Nhâm Dạ Tiểu phát hiện người mình yêu hấp hối, cứt đái dính toàn thân, toàn thân lở loét, vô cùng đau lòng, sau khi đem Đỗ Biến an bài nằm viện, lập tức vọt tới trước mặt bà mẹ Hứa Minh chất vấn.

Hỏi mẹ có phải muốn suy nghĩ đem Đỗ Biến trực tiếp giết chết hay không.

Đối với Hứa Minh mà nói, Đỗ Biến chết sống đương nhiên bà ta không thèm để ý. Thế nhưng bà ta quả thực chẳng qua là đem Đỗ Biến trở thành một bao tải trói buộc trực tiếp ném ra, còn người nhận được đối với Đỗ Biến thế nào thì không liên quan đến bà ta nữa.

Mà thực tế thì một khi Đỗ Biến chết địa, một bộ phận tiền quỹ từ thiện về cô nhi viện Đỗ Biến đã từng ở, một bộ phận về phía ủy thác, cũng chính là tên luật sư.

Dưới sự tức giận, Nhâm Dạ Tiểu chỉ trích bà mẹ Hứa Minh không có nhân tính.

Hứa Minh vốn cá tính mạnh bị con gái như thế chỉ trích đương nhiên nổi giận, lại hợp với nổi điên mà vả vào mặt nàng mười mấy bạt tai, đem nàng đánh cho văng cả máu mũi.

Tiếp đó, đôi bên thật sự hoàn toàn đoạn tuyệt quan hệ mẹ con.

Là loại hiệu ứng có sự can thiệp pháp luật.

Với thành tích tiến sĩ luật, Hứa Minh ở trong khoảng thời gian vô cùng ngắn phác thảo một phần hợp đồng cắt đứt quan hệ mẹ con, tiếp đó ký vào tên của mình, để Nhâm Dạ Tiểu cũng ký tên vào.

"Không đau. . ." Nhâm Dạ Tiểu thân mật cùng con gái dọ mũi, nói dịu dàng: "Chỉ cần có cục cưng, mẹ cũng sẽ không đau lòng."

"Còn có ba!" Cô bé Đỗ Hiểu nói.

Nhâm Dạ Tiểu mắt đỏ ngầu, cha mẹ đã hoàn toàn cùng nàng cắt đứt quan hệ, từ nay về sau nàng liền thực sự chỉ có Đỗ Biến cùng con gái ba người sống nương tựa lẫn nhau.

"Đúng, còn có ba." Nhâm Dạ Tiểu nói dịu dàng: "Chúng ta một nhà ba người, vĩnh viễn hạnh phúc cùng một chỗ."

Cho Đỗ Hiểu tắm xong, làm điểm tâm.

Nhâm Dạ Tiểu vẫn thường ngày thay tã cho Đỗ Biến, tiếp đó lau rửa sạch sẽ cái mông, ở vùng da nhạy cảm như đùi non sẽ bôi dầu làm mềm da để tránh đường biên của tã giấy làm trầy da.

Tiếp đó, sẽ xoa bóp tứ chi cho hắn.

Cuối cùng lại dùng thời gian mười phút, chậm rãi đem thức ăn lỏng đắt giá truyền vào trong dạ dày của hắn.

Làm xong hết chuyện này, sau đó Nhâm Dạ Tiểu vừa vặn đưa con gái đến trường mẫu giáo.

"Ba ơi, con đi học đây, ba ở nhà phải ngoan a." Cô bé Đỗ Hiểu dùng giọng điệu nghịch ngợm hiếm thấy nói như vậy.

Tiếp đó, Nhâm Dạ Tiểu ở trên chóp mũi Đỗ Biến hôn một cái.

Cô bé cũng học theo mẹ, ở trên chóp mũi ba hôn một cái.

Sau khi ra cửa, Nhâm Dạ Tiểu dắt Đỗ Biến đi vào trong thang máy. Bên trong có bốn năm người lúc đầu đang nói chuyện, sau khi Nhâm Dạ Tiểu đi vào, thang máy trong nháy mắt an tĩnh lại.

Gật đầu bắt chuyện xong xuôi, bốn năm người toàn bộ dùng ánh mắt quái dị nhìn Nhâm Dạ Tiểu.

Bởi vì đêm hôm đó Nhâm Dạ Tiểu đứng ở trên sân thượng tòa nhà phía trên Tây Hồ, kêu khóc bảo mẹ đem Đỗ Biến trả lại cho con, bằng không thì ta liền từ nơi này nhảy xuống. Một màn này đã bị người dùng điện thoại điện thoại di động quay chụp, đồng thời phát lên mạng.

Hôm trước, cái video này bỗng nhiên bị lưu truyền được đặc biệt rộng rãi, xuất hiện ở khắp các forum lớn nhỏ.

Ngay cả tên của nàng cũng bị người ta truy ra, còn có bé Đỗ Hiểu cũng bị người ta moi móc.

Gần như phân nửa người HZ đều biết, Nhâm Dạ Tiểu vì một người đàn ông muốn nhảy lầu.

Cho nên, những người này trong thang máy mới có thể dùng ánh mắt quỷ dị nhìn Nhâm Dạ Tiểu.

Sau khi rời khỏi, Nhâm Dạ Tiểu mang theo con gái đi trên đường đến trường mẫu giáo, dọc theo đường đi rất nhiều người đưa ánh mắt nhìn nàng đặc biệt kỳ quái, thậm chí ở sau lưng nàng chỉ trỏ.

Lúc đi tới trường mẫu giáo, nàng đã nghe được một người đàn bà trung niên nói: "Cô giáo Tưởng, Nhâm Dạ Tiểu có bệnh tâm thần, trong video hoàn toàn là mắc chứng cuồng loạn mà muốn nhảy lầu, hơn nữa con gái Đỗ Hiểu của cô ta cũng không bình thường, chúng ta lo lắng để con cùng một lớp với nó, tôi đề nghị các người đuổi học con bé Đỗ Hiểu đi, đến khi xảy ra vấn đề thì ai chịu trách nhiệm?"

"Đúng, đúng, lần trước cái con bé Đỗ Hiểu này, vả vào mặt con trai nhà chúng ta, tiếp theo biết đâu có thể lấy đao chém người?"

"Đúng, đúng, tinh thần hai mẹ con này đều không bình thường, trường mẫu giáo nhất định phải cho nó nghỉ học, bằng không chúng ta đều phải chuyển trường."

Mấy vị phụ huynh vây quanh cô giáo Tưởng ra sức ép.

Cô giáo Tưởng gần như muốn bị ép khóc lên, lớn tiếng nói: "Đỗ Hiểu là một đứa trẻ thông minh ngoan ngoãn vô cùng, rõ ràng là con các anh chị ăn hiếp con bé. Chúng ta tuyệt đối không đuổi trò ấy, muốn đi thì các anh chị tự đưa con mà đi!"

Sau khi cô giáo Tưởng thành hôn hai năm cũng không có con, bị hiếm muộn, trong lòng vô cùng khát vọng có một đứa con. Mà Đỗ Biến xinh đẹp, đáng yêu, nhạy bén, đáng thương như vậy, cho nên cho tới nay nàng đối với Đỗ Hiểu yêu thương không gì so được.

Mấy ngày nay Đỗ Hiểu chính là ở tại nhà nàng, cô bé khôn ngoan, khả ái như vậy, cô giáo Tưởng đều yêu đến tận trong xương cốt. Lúc này nghe đến mấy vị phụ huynh hãm hại Nhâm Dạ Tiểu cùng Đỗ Hiểu như thế, cô giáo Tưởng tức giận, nói ra không lý trí thế này, nhất định sẽ bị hiệu trưởng phê bình.

Lời này vừa ra, phụ huynh những đứa trẻ này tức khắc nổi giận, có vài người thậm chí nổi trận lôi đình, trực tiếp đến ngay phòng làm việc hiệu trưởng tìm một câu trả lời hợp lý.

Nhâm Dạ Tiểu dắt Đỗ Hiểu đi vào.

Tức khắc, những vị phụ huynh lập tức tách ra.

Đây là uy lực tin vịt cùng lời đồn bậy bạ tam sao thất bản, nguyên bản Nhâm Dạ Tiểu muốn nhảy lầu thúc ép mẹ giao ra người yêu cũng không có cái gì, hơn nữa còn là một câu chuyện tình cảm động lòng người. Thế nhưng khi một quần thể thảo luận, cảm thấy người muốn nhảy lầu có bệnh tâm thần, tiếp đó liên lạc với một số sự kiện có dấu hiệu tâm thần, cho nên tránh xa như tránh tà.

Mười phút sau đó, Nhâm Dạ Tiểu bị mời vào phòng làm việc của hiệu trưởng trường mẫu giáo.

"Đỗ Hiểu là một cô bé vô cùng nhạy bén, vô cùng khéo léo, tất cả những cô giáo trong trường đều thích bé lắm. Thế nhưng. . . dưới áp lực của vô số phụ huynh, chúng ta cũng không thể không làm ra quyết định này."

Tiếp đó, hiệu trưởng lấy ra một khoản tiền nói: "Đây là học phí học kỳ này, ngoài ra còn có một bộ phận tiền phí tổn thất tinh thần. Cô tìm một trường mẫu giáo khác cho con đi."

Nhâm Dạ Tiểu đặc biệt yên lặng, cầm 3000 đồng, nói: "Học kỳ này còn có hai tháng, học phí hai tháng này tôi nhận, còn lại cũng không cần. Đúng rồi, ngày hôm nay con gái của tôi còn có thể ở trường mẫu giáo từ sáng đến tối sao?"

Hiệu trưởng nói: "Có thể, có thể! Ba ngày nay, đều có thể ở trường mẫu giáo chúng tôi, để cô có thời gian tìm được trường mẫu giáo mới."

Lúc cô giáo Tưởng mang theo Đỗ Hiểu tiến vào lớp học, bọn trẻ cũng đang bàn tán xôn xao.

"Mẹ mình nói mẹ của Đỗ Hiểu bị tâm thần, bảo mình không nên chơi cùng Đỗ Hiểu!"

"Mẹ mình cũng nói Đỗ Hiểu khả năng cũng có bệnh tâm thần, muốn cho mình chuyển trường. . ."

Cô giáo Tưởng trong lòng tức giận không thôi, video trên mạng được giật tít là: Gái đẹp bị điên vì đàn ông nhảy lầu.

Mọi người sau khi xem video cũng không phân thị phi, trực tiếp liền coi Nhâm Dạ Tiểu thành người bệnh tâm thần.

"Tất cả im miệng ngay, nói thêm câu nữa, toàn bộ đội sách phạt đứng." Cô giáo Tưởng nghiêm nghị nói.

Tức khắc, tất cả những đứa trẻ câm như hến.

"Cục cưng, đi chỗ con ngồi xuống đi, Đỗ Hiểu là đứa bé thông minh nhất, giỏi nhất." Cô giáo Tưởng nói dịu dàng.

Cô bé Đỗ Hiểu gắng sức cắn răng, trong đôi mắt to cũng là nước mắt, chính là không chảy xuống.

Ngồi trở lại vị trí nho nhỏ của mình, Đỗ Hiểu ra sức cố nén không khóc.

Cô bé buồn vô cùng, thế nhưng không khóc.

"Mẹ mình không có bệnh tâm thần, mẹ mình không có khùng đâu!"

Cô giáo Tưởng nhìn thấy cái dạng này của cô bé thì trong lòng nát tan, cô xoay người sang chỗ khác, bản thân nhịn không được muốn khóc lên.

. . .

Bên trong phòng làm việc của hiệu trưởng trường nghệ thuật HZ. (Chắc là Học viện Nghệ thuật Hàng Châu, đây là trường Lan Lăng - nam chính của Diệt Thế Ma Đế và 2 cô gái livestream ham giàu gần cuối truyện từng học =)) )

"Cô Nhâm, trình độ nghệ thuật của cô mọi người đều biết, hơn nữa cũng có khả năng sư phạm lên lớp giỏi, cô vẫn luôn là một trong những giảng viên tốt nhất trong trường." Hiệu trưởng nói: "Thế nhưng. . . Gần đây có một video quá mức phổ biến, ảnh hưởng vô cùng lớn, đối với danh dự nhà trường cũng có tổn hại to lớn, cho nên nhà trường quyết định tạm thời đình chỉ chức vụ của cô, đương nhiên tiền lương tháng này, còn có ba tháng tiền lương bồi thường, chúng tôi có thể gởi đến tài khoản của cô."

Nhâm Dạ Tiểu gật đầu nói: "Tiền lương tháng này tôi nhận một nửa, bởi vì tôi có một nửa thời gian chưa có tới làm, ba tháng tiền lương coi như bồi thường."

Nàng, thất nghiệp!

Đi ra phòng làm việc của hiệu trưởng, Nhâm Dạ Tiểu đang nhìn bầu trời, tự lẩm bẩm: "Anh yêu, hãy cho em sức mạnh, để em có thể chống đỡ tiếp."

. . .

Nơi tận cùng của thế giới!

Đỗ Biến nhìn thây khô Ninh Đạo Huyền trên mặt đất!

Vị thiên hạ đệ nhất cao thủ này, còn không kịp nói nửa câu, cứ như vậy đột ngột chết đi. Thậm chí đến thời điểm chết, ông ta đều không rõ xảy ra chuyện gì.

Xem ra, trời cao cũng là tràn đầy sự hài hước mỉa mai.

"Tứ đại Mị Ma hiện thân đi, thôn phệ đi!"

Thiểu quân Phương Trần dang hai cánh tay, quang ảnh bóng tối phóng lên cao.

Tức khắc, tất cả huyền khí năng lượng trong cơ thể năm trăm tên cường giả cấp đại tông sư phía sau gã chợt bị co giật.

"Vù vù vù vù. . ."

"A. . . A. . . A. . ."

Ninh Đạo Huyền mang tới năm trăm tên đại tông sư này, ở trong tiếng hét thảm thiết, biến thành thây khô.

Tất cả nội lực huyền khí bên trong cơ thể của bọn họ hóa thành đường sáng, chợt rót vào trong vương miện của thiểu quân Phương Trần.

Rót vào bốn cái hình dáng ở đây!

Thứ nhất, An Kỳ Nhi tuyệt mỹ vô song.

Vô hạn lực lượng vô tận, dũng mãnh vào trong cơ thể nàng.

Thân thể của nàng bắt đầu biến ảo.

Từ khuôn mặt thiên sứ tuyệt mỹ vô song, biến thành khuôn mặt Mị Ma quỷ dị.

Thứ hai, nữ vương Mạc Hàn!

"A. . . A. . . A. . ."

"Tại sao là ta? Tại sao là ta?" Mạc Hàn ra sức thét chói tai quát: "Phương Trần, ngươi là một tên lường gạt. Ta rõ ràng là muốn làm nữ vương An Nam, ta muốn làm nữ vương Bách Sắc, tại sao lại là ta? Phương Trần tên khốn kiếp này, ta đem ngươi bằm thây vạn đoạn, bằm thây vạn đoạn!"

Vô số lực lượng của đại tông sư, không ngừng dũng mãnh vào đến trong cơ thể ả.

Gương mặt của ả không ngừng biến ảo, từ nữ vương Mạc Hàn thanh lệ vô song biến thành khuôn mặt Mị Ma.

Cả người ả bị Mị Ma chiếm cứ.

Người thứ ba, trực tiếp từ Vết Nứt Không Gian đi ra.

Cùng dáng dấp An Kỳ Nhi giống hệt nhau, Thánh Hỏa Giáo thánh nữ Ahn'Qiraj.

Năng lượng năm trăm đại tông sư, cũng điên cuồng dũng mãnh vào trong cơ thể nàng.

Mặt của nàng cũng bắt đầu biến hóa như ẩn như hiện.

"Đỗ Biến bệ hạ, ta không biết. . . Ta không biết tại sao là ta?" Ahn'Qiraj hướng Đỗ Biến nói.

Tiếp đó, gương mặt của nàng cũng bắt đầu biến ảo, hiện ra khuôn mặt Mị Ma.

Người cuối cùng là. . . Lệ Loan Loan!

Sau khi năm trăm đại tông sư bị hút thành thây khô, số lớn năng lượng tràn vào trong cơ thể Lệ Loan Loan.

"Ầm. . ." Thân thể của nàng chợt thiêu đốt thành ngọn lửa hừng hực.

"Phành phạch!" Mở ra đôi cánh lửa, nàng chợt bay lên phía chân trời.

Ra sức hò hét, ra sức kêu lớn.

Cả người của nàng, biến thành một con phượng hoàng lửa.

Có gương mặt tuyệt mỹ, có vóc người ma quỷ, lại có cánh phượng hoàng.

Cuối cùng, biến thành Thiên Hỏa Phượng Hoàng hoàn chỉnh.

Thiên Hỏa Phượng Hoàng cường đại hết sức.

"Rầm!"

Sau khi rơi xuống đất, tất cả hoa tuyết màu lam xung quanh trong vòng mấy trăm thước tan thành mây khói.

"Cút ngay, cút ngay. . ." Lệ Loan Loan hô to nói: "Cút ra khỏi cơ thể của ta, cút ra khỏi cơ thể của ta. . ."

Nàng ra sức vùng vẫy, ra sức muốn xé rách thân thể của chính mình.

Nhưng mà, thân thể của nàng vẫn dần dần biến hóa, khuôn mặt Mị Ma còn là xuất hiện ở trên mặt của nàng.

Lệ Loan Loan hướng Đỗ Biến trông lại, lớn tiếng nói: "Phu quân, thời khắc này ta là Loan Loan, có thể chúng ta là vợ chồng kiếp trước, có thể chúng ta là vợ chồng hậu thế. Ta yêu ngươi, ngươi vĩnh viễn nhớ kỹ điểm này. Phu quân, ta còn sẽ trở lại cạnh ngươi, ta sẽ chiến thắng ma quỷ trong cơ thể ta, trở lại cạnh ngươi!"

"Phu quân, ta còn trở lại bên cạnh ngươi. . . Ta sẽ trở lại bên cạnh ngươi. . ."

Lệ Loan Loan không ngừng hô to.

Tiếp đó, cuối cùng thân thể của nàng, hoàn toàn bị Mị Ma chiếm cứ!

Thiểu quân Phương Trần nói: "Ngài Đỗ Biến, có phải cùng trong tưởng tượng của ngươi không giống nhau hay không? Ở trong lòng ngươi, Mị Ma nên là biến thành một nhân vật quyền cao chức trọng trên cái thế giới này, tiếp đó thời khắc cần thiết cho thế giới này một kích trí mạng?"

"Không, không, không. . ." Thiểu quân Phương Trần nói: "Mị Ma nó cũng không phải một thân thể hoàn chỉnh, nó chỉ là một tinh thần thể, nó là Ma Vương bệ hạ phái ra một tinh thần sinh mệnh. Nó thì không cách nào một mình xuất hiện ở trên thế giới, nhất định phải ký túc ở một cái bên trong thân thể. Cho nên những thân thể bị ký sinh, ngay cả chính các nàng cũng không biết trong cơ thể có một Mị Ma. Họ chỉ vô cùng kinh ngạc, vì sao võ đạo thiên phú bản thân cao như vậy, vượt qua người khác không chỉ gấp mười lần. Hơn nữa sứ mệnh của bọn họ cũng không phải là nhiệm vụ đạt quyền cao chức trọng trên thế giới này, sứ mệnh bọn họ chỉ có hai cái, thứ nhất sống ở kí chủ bên người. Thứ hai tiến hành nghi thức kêu gọi Ma Vương!"

"Tứ đại Mị Ma, bắt đầu đi!" Thiểu quân Phương Trần nói!

Tức khắc, bốn người đã bị Mị Ma hoàn toàn đoạt xá, chợt bay trên không trung, bắt đầu niệm thần chú.

Toàn bộ trời đất, giống như đều ở đây đáp lại loại thần chú này!

Tiếp đó, toàn bộ thế giới đều đang run rẩy!

Ánh sáng lóe ra từ Vết Nứt Thế Giới, từng tất xé ra.

"Haiz. . ."

Tiếng hít thở sâu!

Tiếng hít thở vang vọng nghìn dặm!

Ở dưới kêu gọi cùng dẫn dắt của tứ đại Mị Ma, một cự vật lớn vô cùng chậm rãi từ trong Vết Nứt Thế Giới bay ra.

"Cắt ngang nghi thức bọn họ, công kích!"

Đỗ Biến ra lệnh một tiếng.

Sau lưng hơn một trăm tên đại tông sư, điên cuồng mà công kích!

Nhưng mà!

Hoàn toàn không làm nên chuyện gì!

Năng lượng mấy chục đại tông sư tiến đánh ở trên người mỗi một Mị Ma, không có phản ứng chút nào.

Mặt ngoài thân thể chúng nó, giống như có cái lồng năng lực cường đại vậy.

Đỗ Biến dẫn đầu trên trăm cường giả cấp đại tông sư, điên cuồng tiến công thiểu quân Phương Trần!

Thiểu quân Phương Trần vẫn đứng ở nơi đó không nhúc nhích.

Một trăm đại tông sư công kích, toàn bộ bùn chìm biển rộng, toàn bộ bị vương miện hắc ám đỉnh đầu gã cắn nuốt sạch sẽ.

Thiểu quân Phương Trần đưa tay phải ra, nhẹ nhàng vỗ!

"Ầm. . ."

Tức khắc, trên trăm tên cường giả cấp đại tông sư toàn bộ bay ra ngoài.

"Ma Pháo Tinh Thạch, khai hoả!"

Đỗ Biến ra lệnh một tiếng!

Hơn một nghìn khẩu Ma Pháo Tinh Thạch, hướng thiểu quân Phương Trần khai hoả!

"Vù vù vù vù vù. . ."

Hơn một nghìn cái đạn pháo như là tia chớp bắn ra.

Tiếp đó cách vương miện trên đầu thiểu quân Phương Trần còn có mấy mét, toàn bộ ngừng lại lơ lửng, tất cả đạn pháo đều như cứng lại trên không trung.

Thiểu quân Phương Trần đánh một ngón tay.

Trong nháy mắt, tất cả đạn pháo toàn bộ tan thành mây khói.

Lúc này, nghi thức kêu gọi của tứ đại Mị Ma tiến vào hồi cuối.

Một cái đầu khổng lồ từ Khe nứt Địa Ngục bên trong hoàn toàn bay ra ngoài.

Đây là đầu Ác ma!

Đỗ Biến đã từng ở phía sau cửa địa ngục Vết Nứt Thế Giới gặp qua, ngọn núi có ngai vàng xương khô trên đỉnh, chính là cái đầu Ác Ma này.

Chỉ bất quá, so với ngày đó Đỗ Biến nhìn thấy, đầu lâu ác ma này trở nên lớn rất nhiều, hơn nữa càng lúc càng lớn.

Toàn bộ đầu, ước chừng vượt qua cao một trăm thước, cộng thêm hai cái sừng vượt qua hai trăm mét!

Thiểu quân Phương Trần nói: "Giới thiệu một chút, vị này chính là Ma Vương bệ hạ, Ma Vương một nghìn sáu trăm năm trước xâm lấn trái đất."

Đỗ Biến nói: "Thế nhưng nó thất bại, bị Rồng cắn đầu xuống."

Thiểu quân Phương Trần nói: "Nói cho đúng, Ma Vương cùng Rồng đồng quy vu tận. Ma Vương bị cắn đầu xuống, Rồng cũng chết ở trên một cái đảo nhỏ, không phải sao?"

Hiện tại hết thảy đều rất rõ ràng!

Một nghìn sáu trăm năm trước, năng lượng thế giới khác xâm lấn trái đất, tràn vào tới vô số năng lượng thiên thạch. Nhưng đáng sợ nhất ở chỗ lại có Ma Vương cường đại lao vào.

Một khi nó tiến vào thế giới này, vậy ý nghĩa tận thế.

Thời khắc mấu chốt, Rồng xuất kích, cùng Ác ma đồng quy vu tận, cứu vớt thế giới này!

Quá trình này không ai thấy, cũng không có ai viết xuống thơ ca, bộ xương rồng kia liền lẳng lặng nằm ở bên trong một hòn đảo, đem toàn bộ đảo nhỏ đều biến thành sa mạc, mãi cho đến Thánh Hỏa Giáo tổ phát hiện trước nó.

"Chiến đấu trên mặt đất, Ma Vương cùng Rồng thế lực ngang nhau. Thế nhưng ở Minh Giới chính là sân nhà Ma Vương, cho nên linh hồn con rồng kia bị Ma Vương bệ hạ nhốt phong ấn." Thiểu quân Phương Trần nói: "Cho nên ngươi mở ra cửa địa ngục sau đó, phát hiện ra một Bóng Ma Rồng mất đi thần trí cùng ký ức. Thế nhưng ngươi đặc biệt tài ba, lại thực sự leo lên ngai vàng hắc ám, giải phóng linh hồn của Rồng."

"Nhưng mà hết thảy đều không làm nên chuyện gì!" Thiểu quân Phương Trần nói: "Con rồng kia vĩnh viễn cũng vào không được nơi này, hơn nữa dù cho vào được, nơi này là sân nhà Ma Vương, nó cũng chỉ có tan thành mây khói, ha ha ha ~!"

"Rầm rầm rầm rầm. . ."

Từng đợt trời long đất lở!

Toàn bộ vùng tăm tối bắt đầu lay độngmãnh liệt, giống như động đất cấp chín.

Cả vùng bắt đầu sụp đổ, xé ra vết nứt to lớn.

Thiểu quân Phương Trần nói: "Đỗ Biến, ngươi biết ở đây tại sao lại biến thành nơi tận cùng của thế giới à? Ngươi biết ở đây vì sao là sức mạnh chung cực à? Ngươi biết ta vì sao nỗ lực phải trả giá thật lớn, dù là cùng thế giới là địch cũng muốn tóm cái chỗ này à? Bởi vì đây là nơi chứa thân thể của Ma Vương bệ hạ."

Thân thể Ma Vương sao?

Lúc đó Rồng cùng Ác ma đồng quy vu tận.

Rồng cắn đứt đầu Ác Ma, thân thể Ác ma rơi xuống ở khu vực Nam Mỹ này, chế tạo ra một không gian vặn vẹo vùng tăm tối, khiến cho những bông tuyết nơi này có màu lam thẫm.

Sọ đầu của nó tiến vào Vết Nứt Thế Giới, chế tạo một Minh Giới.

Cái Minh Giới này không phải là địa ngục, mà là một Minh Giới dành riêng Ma Vương, ngay cả linh hồn của Rồng cũng bị nhốt ở bên trong.

Bởi vì, Minh Giới là sân nhà Ác ma.

Tứ đại Mị Ma ra sức hô thần chú chết chóc, ra sức thả ra năng lượng.

Cái đầu Ma Vương càng bay càng cao.

Càng bay càng cao!

Thiểu quân Phương Trần tay cầm vương trượng, đầu đội vương miện hắc ám vặn vẹo.

"Chủ nhân của ta, bệ hạ của ta, Ma Vương của ta, thỉnh ngài hiện thế đi!"

"Người hầu của ngài, con của ngài, Phương Trần, đã vì ngài hoàn thành tất cả công tác."

"Ngài có thể quân lâm thiên hạ, ngài có thể hoàn toàn nắm giữ cõi này."

"Hàng tỉ loài người, đều phải biến thành đầy tớ của ngài."

"Mà Phương Trần ta, cũng biến thành người hầu cùng con trai trung thành nhất của ngài."

Phương Trần vì sao tự xưng thiểu quân?

Hiện tại rốt cuộc đã rõ, bởi vì gã coi Ma Vương là thành cha. Ma Vương là lãnh tụ của cả thế giới cho nên gã phải là thiểu quân.

"A. . . A. . . A. . ."

Thiểu quân Phương Trần ra sức hú hét, hai cánh tay giơ lên trời.

Khí tức năng lượng hắc ám cường đại hết sức, điên cuồng mà phóng lên cao!

Bầu trời bóp méo.

Thế giới lật úp!

Từng đợt trời long đất lở!

Toàn bộ vùng tăm tối đều hoàn toàn sụp đổ xé mở.

Một cơ thể Ác Ma khổng lồ đứng lên!

Cơ thể cao đúng tám trăm mét, thực sự giống như một ngọn núi vậy.

Tứ đại Mị Ma dùng lực lượng cường đại khống chế được đầu Ma Vương, sắp đặt ở trên cổ cơ thể Ác Ma.

Mà toàn bộ quá trình, Rồng cùng Đỗ Biến không có đi phá hoại, ngược lại điên cuồng mà đi xé mở phía chân trời, để càng ngày càng nhiều ánh mặt trời chiếu vào đây!

Ma Vương hoàn chỉnh!

Cộng thêm đầu vào, Ma Vương ước chừng cao cả cây số, như là núi to đứng sừng sững.

Một nghìn sáu trăm năm trước Diệt Thế Ma Vương!

"Haiz. . ."

Nhẹ nhàng thở dài một tiếng!

Ma Vương cao cả cây số mở hai tròng mắt, tròng mắt giống như vô tận hư không.

Ông ta không nói gì, không có thả ra bất luận cái năng lượng gì!

Thế nhưng, năng lượng của ông ta rung động cả cái tinh cầu, toàn bộ thế giới!

Bất luận võ giả cường đại nào ở trước mặt ông ta, cũng là con kiến hôi.

Chân chính quân lâm thiên hạ!

Chân chính lực lượng cường đại đứng đầu thế giới.

"Nô tài Phương Trần, nghĩa tử Phương Trần, bái kiến lãnh tụ thế giới, lãnh tụ trái đất, Diệt Thế Ma Vương bệ hạ!" Thiểu quân Phương Trần quỳ xuống.

Thậm chí còn không cao đến bàn chân Diệt Thế Ma Vương.

"Con ta, ngươi khổ rồi." Diệt Thế Ma Vương nói.

Thiểu quân Phương Trần vô cùng hưng phấn nói: "Đây là vinh quang lớn nhất của con!"

Tiếp đó, thiểu quân Phương Trần đứng lên, hướng Đỗ Biến cười to nói: "Đỗ Biến, ngươi tiêu diệt vương thành Phương Đông, tiêu diệt Liên hiệp đế quốc phương Đông, ngươi chắc chắn cực kỳ vô cùng tự hào hả!"

"Nhưng mà, Liên hiệp đế quốc phương Đông chỉ là một món đồ chơi cỏn con của ta mà thôi. Ngươi chơi chỉ là một trò chơi nhàm chán nho nhỏ mà thôi. Hiện tại ngươi chỉ là một con kiến hôi, ta là nghĩa tử của Diệt Thế Ma Vương vĩ đại, ta là thiếu chủ cả thế giới. Ở trước mặt của ta, ngươi đã ngay cả tư cách làm con kiến hôi cũng không có."

"Cuộc chiến tận thế? Cuộc chiến tận thế. . ." Thiểu quân Phương Trần cười ha ha nói: "Chỉ bằng mượn nhảy nhót làm trò của ngươi, cũng xứng nói chuyện cuộc chiến tận thế gì. Ngươi ngay cả tư cách ta vươn một ngón tay út cũng không có a!"

Tiếp đó, thiểu quân Phương Trần hướng Ma Vương nói: "Diệt Thế Ma Vương, bệ hạ đứng đầu thế giới, tên Đỗ Biến nhảy nhót làm trò đã không có bất kỳ chỗ dùng nào, để ta đưa hắn bằm thây vạn đoạn đi!"

"Chuẩn!" Diệt Thế Ma Vương nói.

Thiểu quân Phương Trần chậm rãi hướng Đỗ Biến đi tới, thực sự đưa ra một ngón út.

"Giết Ninh Đạo Huyền, ta dùng một đầu ngón tay, giết Đỗ Biến ngươi, thực sự ngay cả nửa đầu ngón tay đều không cần." Thiểu quân Phương Trần nói: "Ngươi cũng biết sau khi ta đội vương miện hắc ám này, trở nên cường đại dường nào à? Ngươi cũng biết Diệt Thế Ma Vương bệ hạ sau khi phục sinh, lực lượng của ta lại cường đại gấp mười lần à?"

"Đỗ Biến đáng thương, ở thế giới này, ngươi vĩnh viễn ngay cả tư cách nhìn lên ta cũng không có!"

"Con kiến hôi Đỗ Biến, ta muốn nghiền nát ngươi. Lực lượng của ta vượt qua ngươi gấp trăm lần, ngàn lần!"

Đúng vậy, lực lượng của gã quả thực vượt qua Đỗ Biến gấp trăm ngàn lần!

Thiểu quân Phương Trần hướng Đỗ Biến đi tới, càng ngày càng gần, thân thể của gã càng lúc càng lớn.

Cuối cùng, thân thể của gã cao ước chừng trăm mét.

Thân thể Đỗ Biến, thậm chí còn chả cao bằng ngón chân của Phương Trần.

Dù cho ngón út của thiểu quân Phương Trần, cũng vượt qua chiều dài mấy thước, vượt qua thân thể Đỗ Biến gấp mấy lần.

Tiếp đó, ngón út của gã trước mắt nghiền ép Đỗ Biến!

Một giây sau!

Đỗ Biến rút ra trường kiếm!

"Xoẹt. . ."

Chợt một đường kiếm quang chặt chém!

Thân thể khổng lồ thiểu quân Phương Trần, run lên bần bật.

Gã cúi đầu vừa nhìn, chỉ thấy được ngực xuất hiện một vết nứt rất mảnh.

Một lát sau, máu tươi tung tóe!

Thân thể thiểu quân Phương Trần từ ngực trở lên trực tiếp rạn nứt, rơi xuống!

. . .

Chú thích của Bánh: Up chương thứ nhất, lạy xin hỗ trợ, lạy xin vé tháng, cảm ơn mọi người! Một chương này số lượng từ quá nhiều, cho nên đổi mới chậm hơn nửa canh giờ, xin lỗi a!

Chú thích của Mèo Thầy Mo: Vẫn là cấu trúc 2 phần như hồi Diệt Thế Ma Đế -_- Chương sau có chơi chữ rất khó dịch nên đành ủ ngày mai nhé
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Thái Giám Võ Đế.