Phần phụ lục cảm nghĩ: Lính già không tan biến


() Nguyên văn của Bánh là "Lão binh bất điêu linh" (lính già không suy yếu), thế nhưng Bánh lại dùng câu nói của Tướng Douglas MacArthur khi biện hộ cho cách ông lãnh đạo trong cuộc chiến Triều Tiên vào ngày 19/4/1951: "Những người lính già không bao giờ chết, họ chỉ dần dần tan biến" (Old soldiers never die; they just fade away)

(Tính đến phần thứ hai ngày hôm nay thì đã viết tám ngàn chữ, hoan nghênh mọi người đã xem)

Trước khi MacArthur từ giã chính trường ở quốc hội đã đọc một bài diễn văn chia tay có một câu nói khiến mọi người cảm động, cảm xúc lẫn lộn.

"Những người lính già không bao giờ chết, họ chỉ dần dần tan biến."

Cũng có thể hiểu thành lính già không chết, chẳng qua là bị quên lãng.

Ta tiến vào chuyến đi này, đã sơ sơ mười ba năm, tuyệt đối là một tên lính già.

Ta không muốn bị lãng quên, ai lại muốn bị lãng quên?

Cho nên, ta lần này đến lần khác cải biến bản thân, đem bản thân trước kia đập tan nát sau đó trọng tố tạo ra một cái tôi mới.

Năm 2004, ta tiến vào cái nghiệp văn chương này.

Lúc còn trẻ ta từng rất lông bông, cho nên mới có mấy tác phẩm tuỳ tiện, ít người xem, phù phiếm《 Ác Ma Kế Hoa 恶魔计划 》(Kế Hoạch Ác Ma)《 Minh Nhật Đế Quốc 明日帝国》《 Yêu Quái Chớ Ăn Ta 妖怪别吃我》()

( Mèo Thầy Mo: Vì trước kia đăng links bị ban nick nên ta tốt bụng đăng tên tiếng Trung cho mấy thím tự tìm hiểu nha, ta không chịu trách nhiệm. Kỳ thực bộ cũ của Bánh đọc không hay, hèn chi ổng chôn vùi)

Năm 2007 năm ta kết hôn, cùng vợ thuê nhà, vẫn như cũ bảo trì ta tùy hứng sáng tác.

Từ 2004 năm mãi cho đến 2011, ta tùy tâm sáng tác, kiếm được tiền đủ sống là tốt rồi, cùng vợ sinh hoạt tại nhà thuê cũng rất tốt.

Bảy năm nay, ở mặt kinh tế ta cũng chỉ có một thành quả, đó chính là 7 năm cho cha mẹ ta xây nhà mới.

Đến năm 2012 ta bỗng nhiên phát hiện, bản thân 30 tuổi, vẫn như cũ cùng vợ mướn nhà, hơn nữa dự định sinh con.

Chẳng lẽ muốn để cho con ta mãi lớn lên ở trong nhà thuê hay sao?

Chẳng lẽ còn phải tiếp tục tùy hứng tiếp nữa, vẫn còn viết ra mấy tác phẩm ít ai ưa chuộng.

Cho nên, một lần kia ta đập nát bản thân, theo gu thị trường, viết ra 《 Cơ Chiến Hoàng 》.

Tháng 9 năm 2012, con gái cưng của ta giáng sinh đến thế giới này, quỹ tích sinh hoạt của ta hoàn toàn thay đổi, từ một chàng trai biến thành một người cha, một người đàn ông phải gánh chịu trách nhiệm.

Năm 2013, ta viết 《 Cửu Dương Kiếm Thánh 》, đồng thời căn nhà đầu tiên thuộc về chính mình.

Năm 2016, ta viết 《 Diệt Thế Ma Đế 》, thành tích vậy, để cho ta cảm nhận được nguy cơ to lớn.

Ta phát hiện, vào năm 2012, lúc bắt đầu thay đổi bản thân có chút muộn màng, lẽ nào ta cũng như một người lính già sắp bị lãng quên, lẽ nào ta sắp không có cơm ăn?

Thế là, ta lại muốn đem bản thân đánh nát lần nữa, một lần nữa lại đắp nặn một cái tôi mới.

Cho nên, vào cuối năm 2017 ta viết 《 Thái Giám Võ Đế 》.

Lúc này đây ta phải tập viết loại văn trào phúng, từ đầu đến đuôi mang tính chất hài hước.

Hy vọng, kết quả sẽ không để cho ta khổ sở.

Hy vọng chén cơm này (khụ) luôn luôn ăn, hy vọng người lính già này sẽ không suy yếu.

Nếu như tiếp theo cần ta lại một lần nữa tất cả đem bản thân đánh nát lại tái sinh, ta cũng nguyện ý.

Bởi vì, ta trừ viết thì làm cái gì cũng không, ta đây lính già không muốn bị lãng quên, đoán viết đúng đến khi bất động mới thôi.

. . .

Sang năm 2018 ta sắp 36 tuổi, tiến vào trung niên.

Con gái cưng của ta cũng từ đứa bé bi bô tập nói, biến thành cô bé nhí nha nhí nhảnh.

Ta lại sắp tiến vào trung niên, rõ ràng một chút suy nghĩ cũng không có chuẩn bị, tuổi thanh xuân kết thúc vậy sao?

Gần đây, bạn bè hay chia sẻ link một bài báo: Người đã trung niên, không bằng con cờ hó.

Người đàn ông tới tuổi trung niên, phóng tầm mắt nhìn lại, đều là người khác dựa vào ngươi, không ai có thể che chở cho ngươi.

Rõ ràng như vậy!

Ta qua tuổi băm sáu thì cha mẹ dựa vào ta, vợ của ta dựa vào ta, con gái năm tuổi dựa vào ta.

Một nhà năm miệng ăn dựa vào ta nuôi sống.

Ta đây trở thành người đàn ông trung niên, thì không người dựa vào à?

Cũng không phải.

Có thể, một nhà năm miệng ăn ở mặt kinh tế phải dựa vào một mình ta.

Nhưng ở mặt tâm hồn, ta vẫn như cũ dựa vào cha mẹ của ta. Ở mặt sinh lực bình an, ta dựa vào vợ của ta.

Sau đó, ta hình như còn có. . . Các ngươi.

Không sai, cha mẹ áo cơm chính là tới từ thế này!

Ta nỗ lực gõ chữ, mang đến phút giải trí cho các ngươi, mà các ngươi cho ta tiền nhuận bút, để cho ta phụng dưỡng người nhà.

Cho nên, rõ ràng bất luận cái gì nói đều khó khăn lấy hình dung ta đối với cái nghề này cảm ơn, đối với các ngươi cảm ơn.

. . .

Ta khắc sâu khẩn cầu tất cả người anh em chị em, xin đọc bản chính.

Cửu Dương Kiếm Thánh, trăm độ Phong Vân bảng thường trú hơn năm mươi.

Mỗi ngày số người theo dõi hơn mười vạn, mà khi lúc ấy khởi đầu mỗi ngày bản chính độc giả theo dõi là bao nhiêu thế? Một nghìn, cũng chỉ có một nghìn.

Cho nên, 《 Cửu Dương Kiếm Thánh 》 tỷ số bản chính khoảng chừng chỉ có 0. 5%.

Đến 《 Diệt Thế Ma Đế 》 khá hơn một chút, tỷ số bản chính đạt tới 1. 5%.

Cái tỷ lệ này, tuyệt đối cũng coi là cực kỳ bi thảm.

Đương nhiên chỉ cần người xem sách ta, mặc kệ ở nơi nào nhìn, ta đều đặc biệt cảm ơn.

Bỏ qua một bên tiền ở ngoài, có người nguyện ý thưởng thức tác phẩm của ngươi, đó là hạnh phúc lớn lao, cũng là giá trị sáng tác lớn nhất.

Đương nhiên đau khổ nhất là, đã từng có người đọc sách lậu sau đó cảm thấy khó chịu, chạy tới khởi đầu lấy vote 0 khiến cho điểm 20/20 sụt xuống, lúc đó điểm khởi đầu cho phiếu bầu là tiền.

Khi đó, ta thật tình là muốn hộc máu.

. . .

Như vậy quyển này 《 Thái Giám Võ Đế 》 chúng ta thương lượng một chút, ta viết được sảng văn thế này, tất cả mọi người hỗ trợ bản chính ra sao?

Mỗi một chương là một mao tiền (chắc là 1 nhân dân tệ có in hình bác Mao -_- ) không có quảng cáo, không bị cắt xén, đọc cũng tâm trí hạnh phúc.

Bỏ một đồng đọc một chương , thì đủ cho ta phụng dưỡng cha mẹ, chiếu cố vợ con.

Ta không cầu đại phú đại quý, chỉ cần có thể đủ để cho người nhà của ta đủ sống, cũng đã thỏa mãn.

Chỉ cần để cho con gái ta đi vào con đường mỹ thuật mà không đau lòng, cũng đã thỏa mãn.

Có thể cho các ngươi mang đến phút giây vui vẻ trong chốc lát, cũng đã thỏa mãn.

. . .

Mấy canh giờ sau đó, không giờ ngày 1 tháng 1 năm 2018, quyển sách sẽ phải lên kệ.

Như vậy chúng ta thương lượng xong a, ta nỗ lực dụng tâm sáng tác.

Các ngươi bất kể là ở nơi nào đọc quyển sách này, chỉ cần có năng lực, mời tới hỗ trợ đọc bản chính.

Nền tảng bắt đầu của ta tất nhiên là, nhà sách qq, trình duyệt qq và các kênh khác cũng là đọc bản chính, chỉ là ăn chia sẽ ít hơn một số.

Ngày mai lên kệ, giữ gốc năm canh trở lên.

Thỉnh cầu mọi người hỗ trợ, bánh điểm tâm cúi người chào thật sâu, khấu tạ, lạy đó!

. . .

Phần cảm nghĩ của độc giả Trung bên dưới (đọc có vẻ thú vị nên Mèo dịch luôn):

Mộng U Hồn Khách:《 Đại Hoang Chư Thần Kỷ》 tới chơi đề cử, chúc tác giả một cái hồng hồng hỏa hỏa thật to, chúc nhiều học hữu nguyên đán hạnh phúc, mọi việc như ý, hài lòng thuận lợi! ...

Ngưu Nhân Hà: Tác giả cũng không dễ dàng, trên cơ bản mỗi chương của tác giả ta đều toàn bộ mua, nhẹ dạ, không biết lúc nào bản thân sẽ không tốt

Hoàng Thần Âu Ni Tương: Nhạc phụ, ta muốn xin lỗi ngươi, ta đã từng đọc bản lậu Cửu Dương Kiếm Thánh, năm ngoái ta xem vô số tác giả khóc kể cho nên mới bắt đầu đọc tới bản chính.

Đông Phương Phòng: Lần đầu tiên xem kỹ cảm nghĩ tác giả lên kệ, từ sơ trung bắt đầu xem tiểu thuyết, đến bây giờ ta sắp tốt nghiệp đại học, kinh tế cũng bắt đầu từ từ có chút chút, lúc trước cũng là đọc sách lậu, sau đó ta thì đọc bản chính, biết tác giả không dễ dàng, thế nhưng ghét nhất chính là đọc bản chính, thế nhưng tác giả luôn luôn khó khăn, hy vọng quyển sách không bị xuống nước.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Thái Giám Võ Đế.