Phần 11 - Chương 9: Thái Thượng Cảm Ứng Thiên và những câu chuyện


Số từ: 317
Thái Thượng Cảm Ứng Thiên Hội Biên
Việt dịch: Cư Sĩ Vô Tri
THỊ ĐẠO TẮC TIẾN, PHI ĐẠO TẮC THOÁI. BẤT LÝ TÀ KÍNH, BẤT PHI ÁM THẤT.
Phàm sự việc nếu hợp với lẽ phải thì nên tiến mà đốc hành, trái lại nếu nghịch với đạo lý thì hãy lui tránh. Đường đường chính chính, không tự dối mình, không dối người, hành động quang minh lỗi lạc.
1. Thị là đúng, phải. Đạo là thiên lý, là lẽ phải. Phi là trái. Thị phi là hai con đường dẫn người đi đến thiện và ác. Đường chánh đưa đến thiện, đường tà đưa vào chỗ ác.
Đường có chánh tà, nhưng do con người tự chọn, cho nên phải xét thị phi, phân biệt chánh tà mới biết được tiến thối. Thị thì tiến, phi thì thối. Tỉ như hợp với đạo ngũ thường là nhân, lễ, nghĩa, trí, tín thì nên theo. Sát, đạo, dâm, vọng, tửu thuộc tà nên phải tránh.
2. Ám thất nghĩa đen là phòng tối, nghĩa bóng chỉ chỗ kín, nơi mà mắt người không thấy được.
3. Dương Chấn là một vị quan thanh liêm đời Hán. Năm ông lên đường đi nhậm chức Thái Thú quận Đông Lai, khi đi ngang qua đất Xương Ấp, quan huyện ở đây là Vương Mật, người đã từng được ông tiến cử đề bạt, đem vàng bạc đến làm lễ yết kiến ông.
Nhưng ông không nhận và nói với Vương Mật rằng:
Đó là lễ đáp ơn của tiểu quan, hơn nữa nơi đây cũng không ai hay biết, mong ngài chớ nên khước từ.
Dương Chấn đáp:
Trên có Trời biết, dưới có đất biết, giữa có ông và tôi biết, sao lại bảo là không ai biết?
Vương Mật nghe xong, hổ thẹn muôn phần, bèn lủi thủi đi ra. Hành động của Vương Chấn quang minh lỗi lạc, quả thật là một vị quan thanh liêm vậy.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Thái Thượng Cảm Ứng Thiên.