Phần 11 - Chương 28: Thái Thượng Cảm Ứng Thiên và những câu chuyện
-
Thái Thượng Cảm Ứng Thiên
- Đức Thái Thượng Lão Quân
- 660 chữ
- 2020-05-09 04:18:07
Số từ: 645
Thái Thượng Cảm Ứng Thiên Hội Biên
Việt dịch: Cư Sĩ Vô Tri
KIẾN SÁT GIA NỘ. TRI QUÁ BẤT CẢI. TRI THIỆN BẤT VI. TỰ TỘI DẪN THA.
Thấy người khác bị tội chết mà còn oán giận. Biết lỗi mà không sửa. Biết điều thiện mà không làm. Mình có tội, làm liên lụy kẻ khác.
1. Trên đời không có gì quý hơn sinh mạng, loài côn trùng còn ham sống sợ chết, huống chi là người. Một người dù tội ác tày trời, nhưng khi sắp chết cũng tỏ lòng hối hận.
Ta phải thương tiếc cho người chịu hình phải rời khỏi cha mẹ, vợ con, và biết bao nhiêu thân nhân khác phải đau lòng trước cảnh sinh ly tử biệt này. Nhìn thấy cảnh này chẳng lẽ không động lòng thương xót hay sao. Thấy người khác bị tội chết mà còn oán giận là người không có lòng nhân, cũng là người ác vậy.
2. Lương Võ Đế một hôm đi dạo ngoài thành, thấy một người bán dưa đứng giữa chợ chào khách bán hàng. Một người ăn mặc sang trọng đi tới, trả giá rất cao, người bán dưa chẳng những không chịu bán, mà còn giận dữ chửi mắng, cho rằng khách giàu này khinh khi mình. Khách thấy người bán dưa giận dữ bèn bỏ đi.
Một lúc sau, Võ Đế thấy một người ăn mặc lam lũ đi tới muốn mua dưa, người bán dưa khi thấy người khách này đến, bèn tươi cười nói chuyện với khách như đã quen biết từ lâu và tặng luôn trái dưa cho vị khách không quen biết mà không nhận lấy một đồng tiền nào. Võ Đế cảm thấy kỳ lạ, bèn đem chuyện thấy được hỏi Chí Công Thiền Sư.
Thiền Sư đáp:
Người bán dưa kiếp trước là một tên tử phạm, khi bị đưa ra pháp trường hành hình, có một người thấy tên tử phạm là tên đại ác trong làng, chẳng những không tỏ lòng thương xót, trong lòng còn giận thêm và chửi thầm:
Tội ác như mày phải chết cho sớm để khỏi hại người, và phải chết nhiều lần mới đúng.
Có một người khác, khi thấy tên tử phạm sắp chết, tỏ lòng thương hại và nghĩ thầm:
Tuổi trẻ như vậy mà sắp phải chịu cực hình, tội nghiệp thật, nếu được quan lớn giảm hình biết đâu sau này có ngày sẽ biết ăn năn mà cải tà quy chánh. Người khách ăn mặc sang trọng chính là người đã chửi thầm tên tử phạm, còn người ăn mặc lam lũ đó là người tỏ lòng đồng tình thương xót.
3. Lý Nhược Thủy là một vị quan giữ chức ty lý vùng Hoài Nam Đời Minh. Vào thời loạn lạc, lính của Thủy bắt được năm tên cướp, Thủy đến tra vấn, năm tên cướp muốn tránh tội đều vu khai là Hòa Thượng của một Chùa nọ là đồng đảng của tên đầu sọ Lý Tự Thành, còn họ chỉ là những tên tiểu tốt mà thôi, mong Thủy dùng tội nhẹ để phát lạc.
Thủy chẳng những không giảm tội nhẹ mà còn bắt năm tên cướp ra chém, lại bắt vị Hòa Thượng đến tra tấn. Hòa Thượng kêu oan là người tu hành không vướng đến chuyện phàm. Lẽ nào lại đồng lõa với kẻ cướp. Thủy vẫn không xét phải trái, đem Hòa Thượng ra pháp trường hành hình.
Khi Hòa Thượng chết, ngục tốt là Lý Năng tự nhiên phát điên, miệng thốt ra lời:
Hòa Thượng, Hòa Thượng, giết Hòa Thượng không phải là lỗi tại tôi, tôi chỉ là người thi hành lệnh của quan ty Lý mà thôi.
Ngục tốt nói xong, bèn lăn ra chết tuốt. Qua ngày thứ hai Lý Nhược Thủy cùng quan lại trong nha môn đều chết bất đắc kỳ tử.