Phần 11 - Chương 46: Thái Thượng Cảm Ứng Thiên và những câu chuyện


Số từ: 356
Thái Thượng Cảm Ứng Thiên Hội Biên
Việt dịch: Cư Sĩ Vô Tri
CAN CẦU BẤT TOẠI TIỆN SINH CHÚ HẬN. KIẾN THA THẤT TIỆN TIỆN THUYẾT THA QUÁ.
Mong cầu địa vị bổng lộc mà không toại nguyện thì sinh lòng oán hận chửi rủa. Thấy người thất lợi thì rêu rao lỗi lầm của họ.
1. Chí nhân vô dục, nên không vọng cầu, không vọng cầu nên không oán, vô oán nên thường lạc, vui thú tự nhiên. Tiểu nhân đa dục nên đa cầu, đa cầu nên đa oán. Việc đời trên thế gian mười phần có đến tám phần không được như ý, không vừa ý thì sinh lòng oán hận.
Cầu người là đi nhờ người nhưng giúp hay không là quyền của người. Mượn tiền người không được toại thì trách người bủn xỉn, keo kiệt. Cầu người không được người giúp thì trách người vô tình, như thế chẳng phải tự mình tìm lấy sự phiền não hay sao.
2. Đời Tống có người họ Lư đem của hối lộ cho Vương Đán để cầu xin một chức quan nhỏ ở Giang Hoài.
Vương Đán nói:
Ông không có tài làm sao tôi có thể tiến cử cho ông được, chẳng lẽ ta vì nhận tiền của ông mà làm trái luật nước hay sao?
Lư căm giận Vương Đán, về nhà thắp nhang ngước mặt lên Trời nguyền rủa cho Vương Đán gặp nạn và chết sớm.
Tối hôm đó Lư mơ thấy Thần đến quở trách:
Vương Đán là người trung hiếu lưỡng toàn, làm quan thanh liêm, ngươi nguyền rủa người trung lương, Ngọc Đế lấy lời nguyền ác độc đó trị tội ngươi. Vài ngày sau, Lư vô cớ bạo bệnh mà chết.
3. Trên đời có mấy ai được hoàn mỹ và toàn thiện, người thường chúng ta khi có chỗ sai thường hay tự bào chữa lấy mình, người có chỗ không đúng ta lại đem lòng chê bai nói xấu, như thế chẳng bất công lắm sao. Nếu đem lòng trách người để trách mình, đem lòng bào chữa cho mình mà bào chữa cho người thì thiên hạ sẽ không còn oán thù.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Thái Thượng Cảm Ứng Thiên.