Phần 11 - Chương 57: Thái Thượng Cảm Ứng Thiên và những câu chuyện


Số từ: 308
Thái Thượng Cảm Ứng Thiên Hội Biên
Việt dịch: Cư Sĩ Vô Tri
HỦY NHÂN XƯNG TRỰC. MẠ THẦN XƯNG CHÍNH. KHÍ THUẬN HIỆU NGHỊCH. BỐI THÂN HƯỚNG SƠ.
Hại người, tự cho mình ngay thẳng. Chửi rủa Thần Thánh, tự xưng mình ngay thẳng. Bỏ thuận theo nghịch. Phản bội thân thuộc, đi theo người ngoài.
1. Trực là ngay thẳng. Chính là không thiên lệch. Chính trực một nghĩa, là công bình ngay thẳng. Một người hành động quang minh lỗi lạc tức là chính trực, kẻ đi hủy người tất không phải là hiền.
Chỉ có cải tà quy chánh mới trở thành người hiền, lẽ nào đem lòng hủy báng người mà lại có thể trở thành người chính trực hay sao?
2. Người chính trực mới thành Thần, chẳng lẽ Thần không rõ phải trái mà nghe theo lời dạy bảo và chỉ trích của người hay sao. Đắc tội với Trời thì khó mà van xin.
3. Khí là từ bỏ, thuận là lẽ phải, hiệu là noi theo, nghịch là điều trái. Thuận nghịch là phải xét theo lý. Cha mẹ từ, con cái hiếu, vợ hòa chồng thuận, bạn bè giữ tín, đó là đạo làm người mà mọi người đều phải thuận theo. Hợp lý mà không hành, trái đạo mà lại làm theo, là nghịch với lẽ Trời vậy.
4. Bội là phản, hướng là theo. Người thân nhất trên đời không ai thân hơn cha mẹ, vợ chồng, anh chị em, kế đến là thân thích. Thân có đẳng cấp, chia trên dưới, phân biệt xa gần, sơ thì không thân.
Hướng thân bội sơ là thiên tính của người. Bội thân là ngỗ, hướng sơ thì nghịch. Ngỗ nghịch trái đạo luân thường. Tỉ như cha mẹ đang trong cơn hoạn nạn mà không lo, lại đi giúp người ngoài ăn sung mặc sướng, như thế là trái đạo.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Thái Thượng Cảm Ứng Thiên.