Chương 115: Nguy cấp.


Nhìn dung nham nóng bỏng phun ra từ động sâu, sắc mặt mọi người đều tái nhợt. Cho dù đã có vòng năng lượng cách ly nhưng vẫn mơ hồ cảm nhận được cỗ nhiệt độ nóng cháy của dòng dung nham đỏ rực đang va chạm nảy lửa với đỉnh của Luyện khí tháp. Tuy nhiên cỗ khí thế hung mãnh quyết ý tiến lên đó vẫn chưa phá hủy được đỉnh tháp.
Trong khoảnh khắc va chạm, đỉnh tháp đen thẩm lập tức hiện lên một tầng năng lượng tráo hắc ám. Tầng năng lượng bảo hộ này có độ dày không bằng đầu ngón tay, trông có vẻ yếu ớt nhưng lại có thể trấn áp dòng dung nham nóng chảy vô cùng hung hãn kia.

Trùng kích thất bại, vô số đá vụn phun ra từ bên trong dòng dung nham, sau đó bắn vào xung quanh vòng năng lượng. Nhưng vừa mới tiếp xúc đã bị năng lượng cuồng bạo trên vòng năng lượng chấn thành phấn mạt.

Sau khi thất bại, dung nham đỏ rực vẫn chưa rút đi, chỉ vỏn vẹn hạ thấp vài chục thước. Mà phía trên dung nham đỏ rực, triều lãng nóng cháy không ngừng bốc lên. Chỉ chốc lát sau, triều lãng đột nhiên đại trướng. Lúc này, đám người Dược Phong đang há hốc mồm nhìn một đầu mãng xà lửa trong suốt khổng lồ chậm rãi trườn đi trong ngọn sóng lửa, chỉ lộ ra một cái đầu dữ tợn, to khủng bố.

-Đây là cái thứ gì?

Nhìn vô hình hỏa mãng đang lộ ra cái đầu và một đoạn thân hình khổng lồ của mình, cho dù là đám người có định lực như Diệp tu cũng không khỏi kinh hãi thất thanh hô lên. Hai mắt chết trân nhìn chằm chằm vô hình hỏa mãng trong dòng nham thạch nóng chảy kia. Yết hầu Dược Phong cũng nuốt ực một cái. Đây là lần đầu tiên hắn nhìn đầu hỏa mãng khổng lồ ở khoảng cách gần như vậy. Hơn nữa hắn cũng cảm nhận được ngọn lửa vô hình trong dung nham kia chính là bản thể của Vẫn Lạc Tâm Viêm thần bí tiềm ẩn dưới đáy thâm động mà hắn gặp ở ngày đầu tiên vào Luyện khí tháp.Trong lòng hắn nao nao lên không biết do hưng phấn kích động hay ngạc nhiên sợ hãi nữa


-Không nghĩ tới Vẫn Lạc Tâm Viêm đã tiến hóa thành bộ dạng này. Thứ này so với ma thú bình thường cũng không khác biệt gì nhiều.

Dược Phong khẽ cảm khái Từ một ngọn lửa vô hình, trải qua vô tận tuế nguyệt tích lũy và ngưng tụ, đã tiến hóa thành hình dáng hiện tại. Sự thần kỳ của thiên địa đại tự nhiên đích xác làm người ta chỉ nhìn thôi đã phải kinh hãi.

Đồng thời trong lòng hắn cũng khẽ nghiêm nghị lên.Với thực lực của Vẫn lạc Tâm viên bây giờ thì hắn chưa thể bắt được a. Chỉ có thể tiếp tục theo dõi kỳ biến.

Lúc này,Cái đầu khổng lồ vươn ra từ dung nham như cảm nhận được mấy chục tên tí hon như một đàn kiến cách đó không xa. Đồng tử tam giác chỉ độc một màu trắng cũng hướng về phía đám người tí hon đó. Dưới cái nhìn chăm chú của đôi mắt ấy, đến cả Tử Y cũng hơi né tránh, lùi về sau một bước chứ đừng nói đến một số kẻ khác sớm đã mặt cắt không giọt máu.

Vô hình hỏa mãng xem đám người Dược Phong như mấy con kiến, căn bản không để ý
đến. Sau khi nhìn thoáng qua, nó thu hồi ánh mắt, gắt gao nhìn về đỉnh tháp tối đen như mực. Nơi đó, một vòng năng lượng phòng hộ như vải mành màu đen đang chậm rãi xoay tròn, nhìn có vẻ yếu nhược nhưng lại là lớp phòng ngự cực kỳ khủng bố.

-Chi!

Đột nhiên, vô hình hỏa mãng phát ra một tiếng rít cực kỳ bén nhọn, một trận sóng âm vô hình đột ngột khuếch tán ra, va chạm mạnh mẽ với bức tường năng lượng. Lúc này, bức tường năng lượng chợt nổi lên từng đợt rung động toàn diện.


Tiếng rít từ từ hạ xuống, lúc này, cái miệng khổng lồ của vô hình hỏa mãng mở lớn, một cổ vô hình hỏa diễm cực đại theo đó bạo dũng ra!

Cho dù có bức tường năng lượng ngăn cách, nhưng khi vô hình hỏa diễm xuất hiện, bọn Dược Phong cũng cảm giác được nhiệt độ nơi này đột nhiên tăng mạnh, mọi người bị buộc phải thi triển đấu khí bao quanh thân thể thì mới dễ chịu được một ít.

Vô hình hỏa diễm mạnh mẽ xông thẳng hướng bức tường năng lượng màu đen kia. Không gian cùng lúc văn vẹo với nhiều mức độ khác nhau thoạt trông như nếp nhăn trên quần áo.

Đến cả không gian còn bị nhiệt độ đốt cháy vặn vẹo, nếu dính vào cơ thể, e rằng chỉ trong chốc lát sẽ bị thiêu đến tro tàn cũng không còn.

Tốc độ phun của vô hình hỏa diễm không nhanh, ước chừng sau khoảng 30 giây mới có thể mang theo nhiệt độ khủng bố tiếp xúc với màn năng lượng màu đen.

Hai thứ chạm vào nhau, nhưng không hề có tiếng nổ như đã nghĩ mà ngược lại giống như băng nổi trên nước, không ngừng bốc khói.

Vòng năng lượng hắc ám tuy mỏng manh, nhưng lực phòng ngự lại cường thịnh kinh hoàng, có thể kháng lại vô hình hỏa diễm thiêu đốt. Mà vô hình hỏa mãng vốn đang điềm nhiên thấy thế lại tái phát động một tiến rít bén nhọn. Từng đoàn hỏa diễm giống như không cần động lực thúc đẩy, không ngừng phụt lên.

Màng năng lượng màu đen tuy rằng rất mạnh, nhưng dưới sự thiêu đốt liên miên bất tuyệt cũng không thể chống đỡ lâu được. Do đó, dưới cái nhìn chăm chú của đám người Dược Phong, màng năng lượng hắc ám đó càng ngày càng nhạt đi, càng ngày càng hư ảo. Vô hình hỏa mãng nhìn thấy màng năng lượng hắc ám ngày càng yếu ớt lại phát ra một tiếng rít. Chẳng qua lần này, đám người Dược Phong còn nghe ra sự vui sướng trong tiếng rít này, mà tiếng rít lại ra sức khiến cho vô hình hỏa diễm cấp tốc phụt lên, thiêu đốt không ngừng, khiến cho màng năng lượng hắc ám càng thêm mỏng manh. Khoảng 5 phút sau, màng năng lượng kia đã nhạt đến mức lúc ẩn lúc hiện, hiển nhiên, nó sắp sửa tan tành.

-Vẫn Lạc Tâm Viêm này quả nhiên khủng bố, đến cả phong ấn của Luyện khí tháp cũng không vây được nó. Xem ra, việc đột phá phong ấn chỉ là chuyện sớm muộn.

Nhìn màng năng lượng sắp sửa tiêu tan, Dược Phong không khỏi tự lẩm bẩm.

-Bọn tiểu tử các ngươi, sao vẫn còn ở đây?

Ngay khi đám Dược Phong đang trợn mắt há mồm nhìn, hơn mười đạo thân ảnh từ trong hành lang phóng lướt ra. Mà người dẫn đầu cả đám đó rõ ràng là Tô Thiên. Khi hắn dừng lại giữa đám người Dược Phong, lớn tiếng quát.

Nghe được tiếng quát, đám người Dược Phong mới hồi phục tinh thần…mắt đỏ…nhìn về hướng mười mấy đạo thân ảnh phóng ra, đó rõ ràng đều là nội viện trưởng lão. Đoàn người cẩn thận gật đầu, tính đến việc rút lui, nhưng lại phát hiện sau tiếng hét lớn, Tô Thiên đã nhanh chóng chuyển ánh mắt từ trên người bọn họ sang vô hình hỏa mãng và hỏa diễm đang thiêu đốt vòng năng lượng hư bạc kia.

-Nguy rồi, sát ấn của Luyện khí tháp sắp vỡ rồi, thứ này không biết lần này đã dùng cách gì mà khiến năng lượng tăng vọt thế.

Cho dù định lực như Tô Thiên, giờ phút này cũng hoảng sợ, thanh âm trở nên bén nhọn

-Đại trưởng lão, bây giờ làm sao đây?

Một gã trưởng lão vội vàng dò hỏi. Bọn họ đều rõ ràng một khi Vẫn Lạc Tâm Viêm đột phá phong ấn, hậu quả sẽ nghiêm trọng ra sao.

Sắc mặt Tô Thiên âm tình bất định, một lát sau, đột nhiên vung tay lên, lạnh lùng nói:

-Tất cả trưởng lão lập tức theo ta, trong lúc phong ấn của Luyện khí tháp còn chống đỡ được trong chốc lát, chúng ta chỉ có thể sử dụng trận pháp mà lúc trước viện trưởng đại nhân lưu lại xem có thể phong ấn nó lại hay không!

Nói xong, Tô Thiên không một chút đình trệ, thân hình lóe lên, phóng nhanh đến đỉnh Luyện khí tháp. Khi lướt qua đám người Dược Phong, còn quát lên:

-Các ngươi còn không đi? Đi khỏi tháp, càng xa càng tốt, và không cho bất cứ ai vào đây!

Nghe được tiếng quát chói tai của Tô Thiên, cả đám Dược Phong đếu co rụt cổ lại. Vừa muốn nhúc nhích thì thấy từng đợt thân ảnh nhanh chóng từ bên cạnh lao ra, lưu lại từng đạo tàn ảnh, trực chỉ Luyện khí tháp.

Bị tốc độ của đám trưởng lão này hù cho kinh hãi, đám người Dược Phong không dám chần chừ, vội vội vàng vàng xông ra khỏi tháp.

Khi sắp ra khỏi tháp, Dược Phong lại lần nữa quay đầu, nhất thời như hít một ngụm khí lạnh, chỉ thấy vòng năng lượng màu đen kia đã bị vô hình hỏa diễm thiêu đốt trở nên vô cùng ảm đạm.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Thần Bám.