Chương 147:
Khuôn mặt vừa có chút huyết sắc hồng nhuận, lần thứ hai lại trở nên trắng bệch, đã từng trải nghiệm qua cảm giác sinh hoạt khi không có đấu khí, hắn phi thường rõ ràng, nếu mất đi đấu khí, đối với hắn mà nói, sẽ là một loại đả kích đáng sợ.
Ngay khi hắn vì đấu khí quỷ dị tiêu thất mà tinh thần có chút hoảng hốt, trong cơ thể lại là đột nhiên truyền đến một hồi ầm ầm âm hưởng, chợt, hắn cực kỳ kinh ngạc thấy, một cỗ hùng hồn đấu khí giống như hồng thủy, đột ngột từ bộ vị khắp thân thể dâng ra, cuối cùng chảy xuôi trong kinh mạch trong suốt, mà trong đấu khí dâng tràn, kinh mạch trong suốt kia, giống như đã sớm tu kiến tốt bờ sông, bị lũ lụt cuộn trào mãnh liệt quán đầy, kinh mạch co rút nhất thời trương ra, phát ra một loại thanh âm vui tai.
-…Những đấu khí này….
Kinh ngạc chăm chú nhìn đấu khí dâng trào như hồng thủy, hắn rõ ràng nhìn thấy, … những đấu khí này tựa hồ là trực tiếp từ trong khắp bộ vị trên cơ thể dũng mãnh tiến ra, mà cũng không phải là hướng trước đây đã được khí xoáy tụ vận chuyển, phương mới đã xuất hiện…
Con mắt nhấp nháy, thanh niên vừa hồi phục thanh tỉnh tựa hồ minh bạch một chút, tâm thần từ trong cơ thể rời đi, hai tay, bỗng nhiên nắm chặt!
Theo bàn tay nắm lại, không gian trước mặt đột nhiên ba động môt hồi, một đoàn hỏa hồng năng lượng quỷ dị hiện lên, huyền phù trên lòng bàn tay.
Con ngươi đen kịt lóe ra quang mang kì lạ, thanh niên sau đó phân tán năng lượng trên bàn tay, vai nhẹ nhàng run lên, chợt, đấu khí trong cơ thể dũng mạnh bạo ra, cuối cùng dọc theo một lộ tuyến kinh mạch kì dị, cuối cùng từ sau lưng bạo dũng ra.
-Bồng!
Hai cánh thanh sắc hỏa diễm, mạnh mẽ tự mình từ phía sau bắn ra, bề rộng dài chừng hơn một trượng, cong lại, giống như cánh Phượng Hoàng, hoa lệ mà kinh diễm.
Hơi nghiêng đầu, con ngươi mở rộng xem hai cánh thanh sắc hỏa diễm phía sau, hắn hiện tại không hề sử dụng phi hành đấu kỹ, cũng không có thi triển bí pháp, càng không mượn lực lượng người khác, hắn, toàn bộ là hoàn toàn dựa vào chính mình thi triển ra đấu khí hóa cánh!
- Không ngờ trong tuyệt cảnh ta lại đột phá đến đấu vương. Thật là cầu phú quý trong nguy hiểm a
Ánh mắt lướt qua ngón tay, bán tay Dược Phong đột nhiên cứng đờ, chợt nghi hoặc lẩm bẩm nói:
-Giới chỉ….không thấy?
Khẽ nhíu mày, Dược Phong nhướng mắt lên, ánh mắt nhanh chóng quét một vòng, chợt vùng xung quanh lông mày nhăn lại, bàn tay vi toàn, một cỗ hấp lực bạo phát ra, chợt một đống đồ vật bạo bắn đến, cuối cùng huyền phù trước mặt.
Con mắt lướt qua huyền trọng xích cùng ới mấy quyển trục vật phẩm huyền phù trước mặt, Dược Phong phát hiện, tựa hồ nạp giới hắn dùng để chứa dược liệu cùng đan dược đều là tiêu thất không thấy.
-Ta có thể sống lại, xem như đây là cái giá phải trả đi…
Dược Phong có chút suy nghĩ, bởi vì hắn phát hiện, nguyên bản tòa thanh liên dùng để tu luyện cũng là đồng dạng mất tung tích, xem ra mấy thứ này thất tung cùng việc hắn sống lại là có quan hệ. Bỗng Dược Phong chợt nhớ ra điều gì đó vôi ngồi xuống cảm nhận thân thể rồi ngẩng đầu lên mừng rỡ:
- Hóa ra nó không biến mất mà hòa vào cơ thể ta. Không ngờ cơ thể đã bão hòa và đạt đến sánh ngang với linh dược cấp năm. Không chỉ thế nó còn hấp thu được cả 1 phần linh dược cấp 6 nữa. Lần này vớ bở rồi a.
Đúng vậy. Trong lúc Dược Phong hôn mê thì không ngừng bị di hỏa thiêu đốt và không ngừng được dược lực chữa trị. Vòng tuần hoàn như vậy khiến dược lực càng dễ dàng xâm nhập vào cơ thể của Dược Phong khiến hắn không chỉ bão hòa cấp 5 linh dược mà còn hấp thu được cả cấp 6 linh dược. điều này đối với việc tu luyện độc dược thể của anh chàng là cực kỳ thuận lợi a.
Cũng may là trong khoảng thời gian này hắn cũng tích cự tìm kiếm cả độc dược mới không khiến cơ thể thừa dược thiếu độc mà chết. Nếu không có lẽ đây sẽ là cái chết uất ức nhất a.
Nhưng cũng chính vì tính cẩn thận đó mà bây giờ thân thể Dược Phong đã có thể chặn được đòn của cường giả cấp bậc đấu tôn đỉnh a. Và có thể sống sót dưới 1 đòn của cường giả bán thánh. Không chỉ thế thân thể hắn cũng mang kịch độc đủ độc chết đấu tôn nếu hắn không may dính phải a.
Bây giờ Dược Phong có thể tự tin nói mình là bất bại dưới đấu tôn.
Nhưng Dược Phong cũng không để vui mừng làm lóa mắt. Việc quan trọng nhất bây giờ là thoát khỏi đây a. Dược Phong hướng ánh mắt về phía nơi khác, nơi đó, có một mỹ nhân yêu mị, hai mắt đóng chặt, mà ở đỉnh đầu, nguyên bản là một xà thân hai linh hồn chiếm giữ, lúc này hầu như đã dung hợp hơn phân nửa, xem ra… cho nàng một ít thời gian nữa, là nàng có thể triệt để dung hợp linh hồn, đồng thời chiếm luôn thân thể này.
-Xem ra dung hợp linh hồn này, chính là Medusa nữ vương chiếm thượng phong a, bất quá các nàng vốn là một thể, Thôn thiên mãng nhờ nàng mà sinh ra, nàng nhờ Thôn thiên mãng mà sống.
Nhìn Medusa nữ vương dung hợp có chút thuận lợi, Dược Phong vừa mừng vừa lo. Không biết cô nàng này dung hợp thành công có ăn tươi nuốt sống mình không. Nhưng nghĩ lại thân thể mình đã được rèn luyện đến đủ chịu bán thánh 1 kích thì còn sợ cái rắm. Cùng lắm là bị đuổi chạy chối chết thôi. Có gì mà phải xoắn.
Trong lúc Dược Phong đang suy nghĩ, đoàn Vẫn Lạc Tâm Viêm kia, lại là đột nhiên rung động một hồi, chợt một đôi lục mang sâu kín chậm rãi hiện lên.
Trong đôi lục mang nhìn Dược Phong hiện lên tia vui vẻ, âm thanh the thé phẫn nộ kêu lên, nhất thời âm thanh vang vọng, u quang thịnh xuất, một đoàn tâm hỏa cực kỳ mãnh liệt, lần thứ hai quỷ dị xuất hiện trong lòng Dược Phong, sau đó điên cuồng tùy ý phá hoại.
Tâm hỏa lần thứ hai xuất hiện trong cơ thể, Dược Phong sắc mặt cũng hơi đổi, lần trước thiếu chút nữa bị Vẫn lạc tâm viêm hành chết, hắn hiện tại đối với tâm hỏa này cực kỳ kiêng kị, bất quá, thời điểm hắn vội vàng điều động đấu khí trong cơ thể chuẩn bị áp chế tâm hỏa, lại là kinh ngạc phát hiện, đoàn tâm hỏa ia tuy rằng dùng hết toàn lực phóng ra nhiệt độ cao kinh khủng, nhưng với hắn mà nói, cũng không tạo thành lực phá hoại cùng đau nhức như trong tưởng tượng, trái lại…còn khiến hắn cả người đầy rẫy cảm giác ấm áp dào dạt.
Ngạc nhiên cảm giác nhiệt độ tăng cao, Dược Phong vẻ mặt ngỡ ngàng:
-Lẽ nào đã có đề kháng với loại nhiệt độ này?
Mắt Dược Phong chợt lóe lên. Nếu phát hiện Vẫn Lạc Tâm Viêm tâm hỏa đã không còn hiệu quả quá lớn như vậy….Đây là thời điểm để đòi nợ a.
Chậm rãi ngẫng đầu lên, Dược Phong nhìn chăm chú vào hai điểm lục mang sâu kín, dáng tươi cười lành lạnh, khóe miệng cấp tốc mở rộng…