Chương 203:
Thác Bạt Lâm Túc nao nao, lộ ra mỉm cười, đem Đảo Sơn kiếm một lần nữa thu vào, nói:
-Dược Phong, đa tạ ngươi tặng kiếm. Ngươi yên tâm, ta Thác Bạt Lâm Túc, nhất định sẽ trả ngươi một thanh kiếm.
Thác Bạt Lâm Túc đi xuống Chiến Võ Đài, Kim Phượng Uyển lầu hai lại có rất nhiều quý tộc thiên kim, đem từng mảnh từng mảnh Kim Ngọc Diệp ném xuống Chiến Võ Đài .
Nếu đếm kỹ thì thấy lại có hơn mười phiến Kim Ngọc Diệp.
-Phủ Hữu Tướng, Trác Yên Vũ.
-Phủ Đại tướng quân, Tư Không Yên.
-Phủ thái sư, Triệu Tuyền.
...
Nhìn xem Kim Ngọc Diệp bay xuống như mưa, những tuổi trẻ thiên tài kia toàn bộ đều ghen tỵ phát cuồng.
Sớm biết lúc trước Dược Phong lúc sắp đi, nên thả hắn rời đi, hiện tại ngược lại tốt, hắn liên tiếp đánh bại ba đại cao thủ, liền ngay cả Thác Bạt Lâm Túc đều thua ở trong tay của hắn, đạt được vô số thiên kim quý tộc ưu ái.
Hắn chỉ cần tùy tiện từ dưới đất nhặt lên một trương Kim Ngọc Diệp, sau này liền có thể đạt được một thế lực khổng lồ duy trì. Loại cơ hội này cũng không phải người người đều có!
-Đáng giận, gia hỏa này lại còn rất lợi hại.
Ngũ Công chúa cảm giác có chút tính sai, vạn nhất hắn đoạt được đại hội luận kiếm thứ nhất nên làm cái gì?
Đứng ở bên cạnh Công Tôn Văn, nhìn ra Ngũ Công chúa đối Dược Phong bất mãn, cười nói:
-Quận chúa điện hạ, tại hạ nguyện ý xuất thủ, đánh bại hắn. Liền là không biết quận chúa điện hạ, còn có hay không yêu cầu khác? Tỉ như, đoạn hắn một cái chân, hoặc là phế đi tu vi của hắn.
Công Tôn Văn chính là Hữu tướng môn sinh, đã được đến Hữu tướng mệnh lệnh, nhất định phải thắng được đại hội luận kiếm thứ nhất, tiến nhập vòng cuối, cưới Ngũ Công chúa.Trong 3 vòng, vòng cuối đấu võ đích xác là quan trọng nhất nhưng mà vòng 2 này cũng không thể coi thường, đây là vòng để ngươi bày tỏ thiên phú. Chỉ cần ngươi thiên phú đủ cao, thực lực cũng không quá yếu thì vẫn có cơ hội rất cao đạt được công chúa.
Vòng cuối thì hắn biết mình không thể thắng được LONG NGẠO THIÊN do đó chỉ có tỏa sáng ở vòng này thì hắn mới có cơ hội ôm mĩ nữ về nhà.
Và đây là cơ hội để hắn tỏa sáng cùng lấy lòng mĩ nữ, ngu gì không làm.
Ngũ Công chúa nhìn Công Tôn Văn một chút, lộ ra nét mừng, nói:
-Cũng là không cần đoạn chân của hắn, phế tu vi của hắn, chỉ cần ngươi có thể hung hăng nhục nhã một cái tên hỗn đản kia, bản quận chúa nhất định trọng thưởng.
-Tại hạ nhất định sẽ không để cho quận chúa thất vọng.
Công Tôn Văn ánh mắt hướng về Chiến Võ Đài bên trên Dược Phong nhìn lại, tròng mắt hơi híp, lộ ra một tia lãnh sắc.
Công Tôn Văn thi triển ra một loại thân pháp võ kỹ, đấu khí trong cơ thể vận chuyển, thân thể giống như một phát đạn pháo vọt lên cao hơn 50 mét.
-Oanh!
Công Tôn Văn rơi xuống Chiến Võ Đài phát ra một tiếng vang thật lớn, đem Chiến Võ Đài chấn động một cái.
Một cỗ đấu khí sóng, từ dưới chân hướng bốn phương tám hướng dũng mãnh lao tới.
Công Tôn Văn có chút chắp tay, cười nói:
-Tại hạ Công Tôn Văn, gặp qua thiên hạ đệ nhất kiếm pháp cao thủ. Không biết thiên hạ đệ nhất kiếm pháp cao thủ, có thể hay không cũng cùng tại hạ so một lần kiếm?
Dược Phong tự nhiên nghe ra Công Tôn Văn lời nói bên trong châm chọc, nói:
-Thật xin lỗi! Ta không phải thiên hạ đệ nhất cao thủ, ngươi tìm nhầm người!
Nói xong lời này, Dược Phong bay xuống Chiến Võ Đài, mũi chân điểm 1 cái, giống như chuồn chuồn lướt nước, nhẹ nhàng bay xuống bên bờ.
Dược Phong căn bản cũng không có dự định muốn tại đại hội luận kiếm thắng được thứ nhất, mục đích của hắn chỉ là giành chiến thắng vòng cuối và vòng thi phụ mà thôi. Do đó không cần quá nổi bật làm gì. Tất nhiên nếu Cầm biết vòng thi này cũng quyết định rất lớn đến việc tuyển chọn thì anh chàng cũng không hờ hững như thế đâu.Đó cũng là lý do mà Phương Tuyết Mai khổ công khiến anh chàng
nổi tiếng
( có mà trả thù ý -.-)
Công Tôn Văn nhìn thấy Dược Phong thế mà xoay người rời đi, căn bản không có cùng hắn giao thủ ý tứ, trong lòng liền là giận dữ, ánh mắt lạnh nhạt trầm xuống, nói:
-Dược Phong, ngươi đánh bại Thác Bạt Lâm Túc chỉ là may mắn thôi, ngươi biết mình không có khả năng một mực thắng , sợ hãi chiến bại. Cho nên, chuẩn bị đào tẩu, đúng không?
-Thắng bại là là chuyện thường, ta vì sao muốn sợ? Ta chỉ là không thèm để ý một chút không thể nói lý người.
Dược Phong nói.
Công Tôn Văn trong lòng càng thêm tức giận, nói:
-Ngươi nói ai không thể nói lý? Ngươi tự xưng kiếm pháp thiên hạ đệ nhất, ta chỉ là khiêm tốn hướng ngươi lĩnh giáo mấy chiêu, cái này cũng gọi không thể nói lý?Đến cùng là ai không nhưng thuyết phục?
Lần này đại hội luận kiếm thật để Dược Phong tương đương thất vọng, không muốn đợi tiếp nữa.
Bỗng có 1 âm thanh truyền vào tai của Dược Phong. Rõ ràng là của Phương Tuyết Mai.
Nghe xong thông tin.Dược Phong suýt nữa muốn chửi 1 câu.Muốn ta giành giải nhất có cần dùng cách này không.Nói thẳng là được mà.Còn nói sợ ta dùng âm chiêu nữa chứ. Thật là .Giữa người với người tin nhau 1 chút có được hay không.
Lúc này Công Tôn Văn lai mở lời nhục mà Dược Phong.