Chương 44: Khách hàng đầu tiên.
Tiếng oán than khắp trời vang khắp nội viện. nhưng như một ăn ý, không ai đến làm phiền hắc điếm. Tất nhiên rồi, có 3 vị công chúa tọa trấn thì ai dám trêu vào.
Tình hình đó kéo dài suốt 3 ngày nhưng hôm nay nó đã bị phá vỡ. Giờ cơm trưa ba ngày sau.
2 vị mỹ nữ đồng thời tiến đến quán ăn. Một vị yêu diễm nhiệt tình như lửa. Cả người một bộ váy đỏ sẻ to ngực, lại thêm 2 vạt vaý sẻ dài lộ ra đôi chân trắng nõn. Phối hợp với khuân mặt vũ mị, mái tóc đỏ, bộ ngực phải E cup.. không F cup đủ để bất cứ thanh niên nào phải thú huyết sôi trào. Đúng là vũ mị tận sương
.
Còn vị kia thì ngược lại, lạnh lùng như băng. Nếu ví Lạc Thần như núi băng thì đây chính là nữ hoàng băng giá. Lạnh rất lạnh, kêt hợp cùng mái tóc lam bạc, da trắng hơn tuyết lại thêm một thân lam y đủ để khiến mọi nam nhân tránh xa.
Đây chính là nhị hoàng của nội viện: Băng hoàng Băng Ngưng và Hỏa hoàng Hỏa Vũ.
Hôm nay 2 nàng vừa vặn trở về nội viện lại nghe ngóng được tân sinh có một tên tiểu bạch kiểm rất thú vị có thể khiến tam vị công chúa đều theo bên người. Lại mở một tòa hắc điếm ở trong nội viện.
Phải biêt nội viện là do các nhóm cầm đầu chiếm cứ. Nên nếu nhô ra một nơi có thể là bắt nguồn từ 1 thế lực mới mà lại có tam đại công chúa nội viện làm chống lưng thì không thể coi thường được. Bây giờ chưa có ai động đến đơn giản chỉ vì không ai muốn tiên phong thôi.
Băng Ngưng và Hỏa Vũ cũng tự nhận rằng tuy 2 nàng nằm trong top 10 Huyền Vũ bảng, tu vi cũng là đấu vương đỉnh nhưng các nàng cũng không chắc nếu tung hết bài tẩy mình có thể thắng được tam nữ.
Thế là hôm nay các nàng là đi tiên phong vì thứ nhất cùng là thứ 2 và quan hệ giữa các nàng cũng không tệ lắm. Thêm nữa 2 nàng đều rất hứng thú với tiểu bạch kiểm kia.
Bước vào quán. Cảm nhận đầu tiên là đơn xơ. Thứ 2 là tò mò vì không biết sao nó lại đơn xơ thế.
Bỗng tiếng nói vang lên đánh thức các nàng:
-
- Các vị quý khách, menu đằng sau lưng, vui long chọn món.
Tiểu Thanh bước ra thì thấy 2 vị xinh đẹp tỷ tỷ, thậm chí không thua kém tam vị tỷ tỷ nhà mình. Nàng rất khẩn trương a, nhưng không muốn bị Dược Phong phạt nên đành tỏ tra chuyên nghiệp. Nàng không muốn bị cấm cơm a. Sau khi ăn mỹ thực của Dược Phong thì ngày mà không ăn thì thấy bồn chồn lắm. Do đó phạt cơm là hình phạt nặng nhât với các nàng nha./
Còn về nhị hoàng thì vô thức nhìn về bảng giá. Thầm hít một hơi lạnh vì độ hắc của tiệm này. Ăn cơm cần tích phân a. Nhưng muốn thăm dò cần ăn a. Thế là 2 nàng đồng tời gọi:
-
- Cho ta một cơm chiên trứng.
- Xin chờ một chút, món ăn sẽ được bưng ra ngay.
- Hai cơm chiên trứng
Thanh Lân gọi vói vào cho Dược Phong.
-
- Được.
-
- Xin mời nhị vị ngồi bàn a.
2 nàng ngồi xuống ngầm quan sát cái quán và thầm chờ món cơm 10 tích phân.
Năm phút đồng hồ thời gian, trong phòng bếp lần thứ hai bay ra mùi thơm nồng nặc, mùi vị đó khiến nhị hoàng mê say không ngớt, thuần hương trứng kèm theo mùi gạo nhàn nhạt, chỉ là ngửi được mùi vị, 2 nàng liền không nhịn được mồm miệng sinh tân .
- Thơm thì thơm thật nhưng không biết có đáng 10 tích phân không.
Đó đồng thời là ý nghĩ trong lòng 2 nàng
Rốt cục, Thanh Lân thân ảnh từ trong phòng bếp đi ra, trên tay nâng một cái khay, mùi thơm đậm đà từ trong đĩa khuếch tán ra, hương khí bao phủ cả tòa nhà hàng.
- Cơm chiên trứng của hai vị, thỉnh từ từ dùng .
Thanh Lân đem cơm Chiên trứng đặt trước mặt cua, mặt của 2 nàng .
Màu trắng hơi khói từ đĩa kia bay ra lơ lửng trong không khí, ở nhị hoàng trước mặt không tiêu tán, giống như là một quả lựu đạn hương khiến 2 nàng say mê .
Không để ý đến Tiểu Thanh, nhị nữ ánh mắt trực tiếp đặt ở món cơm chiêm trứng, đây là món đáng giá 10 tích phân a.
Khẽ mở vung của cái đĩa đựng. Hiện ra trước mắt các nàng là những hại cơm tròn, trắng như ngọc tai lại được bao đêu lấy màu vàng của lòng đỏ trứng, lòng đỏ trứng nhưng chưa chín hoàn toàn mà ở dạng sền sệt bao phủ lấy hai cơm. Thế nhưng độ sệt cũng hết sức vừa vặn, không quá lỏng cũng không quá đặc, khiến cho hạt cơm như bao bọc bởi kim sa lóe ra hào quang vàng óng .
Khiến cho món ăn sáng bừng lên
-Chuyện này... Đây thật là phát sáng ẩm thực a!
Nhị Nữ ngơ ngác nhìn cái này co lại hắn chưa từng thấy qua cơm xào trứng .
Thậm chí hai nàng đều không có nghĩ qua, nguyên lai cơm chiên trứng có thể làm thành cái dạng này, quả thực tuyệt đẹp giống tác phẩm nghệ thuật .
Thân phận của hai nàng cao quý, chính là từ hai cổ lão gia tộc Hỏa Linh và Băng Linh tộc . . . Món ăn các nàng cũng từng ăn nhưng phát sáng ẩm thực thì chưa hề thấy bao giờ
Trên thực tế cái này cơm chiên trứng chỉ có trứng cùng cơm, không có còn lại dư thừa phối liệu, thế nhưng, Nhị nữ lại có thể thấy món này ngon hơn tất cả các món mà hai nàng từng ăn.
Cầm cái thìa lên, nhị hoàng liếm môi một phát, thận trọng múc một cái muôi cơm chiên trứng, , nhất thời nồng nặc hương thơm đánh thẳng vào hai nàng vị giác vị giác .
Không để ý đến hình tượng, hai nàng đồng thời ăn.
Cơm chiên trứng vừa mới cho vào trong miệng, nhất thời mãnh liệt hương vị đánh thẳng vào hai nàng đầu lưỡi, vốn có có chút sền sệch lòng đỏ trứng khi tiến vào trong miệng phía sau trong nháy mắt trở nên ngưng thật, mềm non, cơm như những hạt ngọc trai kết hợp cùng trứng tạo nên một mỹ vị khó hình dung bằng lời
- Trời ơi! Thế gian tại sao có thể có món cơm chiên trứng ngon như vậy? ! Ta lại có cảm giác muốn rơi lệ xung động!
Nhị nữ hoàn toàn say sưa ở cơm xào trứng bên trong, cả người như là ngao du ở đại dương lòng đỏ trứng. mặc cho chúng vuốt ve mơn trớn cơ thể. Nàng như những hạt cơm lạc lối chìm trong sự bao bọc của trứng.
Lúc trước ý nghĩ đếm tìm hiểu thực hư đã quấn lên tận mây xanh bây giờ trong đầu các nàng chỉ có trứng và cơm.
Ăn, tiếp tục ăn, đừng có ngừng!
10 tích phân đổi lấy một phần mỹ vị như vậy, các nàng cảm thấy mình đang kiếm lời a.
Ngon, qua ngon. Nó đã đánh thức vị giác của các nàng.
Khi tu luyện, với mỗi khi thực lực tăng lên thì cũng là lúc ngũ quan cũng có tăng trưởng. Nhưng duy nhất chỉ có vị giác là bị ẩn dấu đi vì khi đó chẳng ai ăn mấy nữa. Hôm nay, vị giác của nhị hoàng đã được đánh thức. chỉ sợ bây giờ ăn đan dược thì các nàng không chịu được mất. Đạt đến Đấu Vương đỉnh như các nàng thì vị giác không thua gì
lưỡi thần
ở phàm tục thậm chí nếu rèn luyện nó còn tốt hơn a.
-
- Thêm chén nữa.
Nhoáng một phát, nhị nữ đã ăn xong nhưng xem ra vẫn chưa thỏa mãn các nàng a.
-
- Rất xin lỗi bổn điếm chỉ ăn mỗi món được 1 lần một ngày thôi. Nếu các vị muốn có thể gọi món khác ạ. Tiểu điếm khuyến nghị quý khách nên gọi món dúng tu vi của mình, sẽ có 1 bất ngờ cho quý khách đấy ạ.
-
Nhị nữ xấu hổ a. Đường Đường là 2 vị trong top 10 nội viện nhưng cả thân chỉ có 10 tích phân. Vốn dĩ các nàng có rất nhiều a nhưng ra ngoài làm nhiệm vụ nên cũng chả cần thiết. THà để nhà cho các tỷ muội trong bang chi tiêu còn hơn. Vốn dĩ các nàng chỉ để có 10 tích phân trong thẻ vì nếu thiếu cũng chẳng ai trong nội viện sợ quỵt a
Nhưng bây giờ xin người ta thì hơi ngại a. Nhưng cuối cùng tính ăn hàng trỗi dậy trong câc nàng đã đánh thắng tất cả:
- Liệu chúng ta có thể ký sổ không.
-
- - Rất xin lỗi, bổn điếm không cho nợ.
-
- - Nhưng ta là.
-
- Đây là quy định của quán, ai cũng phải tuân theo.
Thanh Lân kiên quyết nói.
Khẽ thở dài một hơi, 2 nàng cũng không muốn gây sự nên đành giả tiền cho 2 bát cơm chiên trứng.
Nhưng nội quy là phải để trong thẻ ít nhất 2 điểm a.
Thế là chỉ có thể trả cho một người còn người kia thì gọi người đến đón a.
Đã thế người đón lại mang có 10 tích phân a.
May sao trả đủ nhưng lại không thể gọi thêm món.
Nhanh chóng về nhà lấy thêm tiền ( tích phân) đến quán nhưng quán ăn lại hết thời gian kinh doanh a.
Không ngờ các nàng ăn lại hết 1 buổi chiều a.
Thầm tiếc nối, nhị nữ ra về mà thầm hứa mai phải ăn 1 bữa cho đã a.
……………..
Mình thích thì mình không muốn cho ăn thôi.