Chương 86:
Trung tâm quảng trường, địa phương lớn nhất trong nội viện, bình thường luôn đóng kín, chỉ khi nào nội viện tổ chức thi tài thì mới được mở, mà "Huyền Vũ Bảng" đại tái là cuộc thi hấp dẫn nhất trong nội viện, địa điểm tổ chức tất nhiên phải tổ chức ở đây.
Cho dù không gian của quảng trường rất rộng lớn, nhưng trong ngày hôm nay vẫn chật kín người, đảo mắt nhìn quanh, âm thanh từ đám người đông đúc đó vọng ra cuối cùng cũng tụ tập lại làm một, hướng thẳng trời xanh.
Khi đám người Dược Phong vừa đến, nhìn đám người đông đúc đó cũng có chút kinh ngạc, lần trước hắn đấu với Đan Vũ cũng không đông thế này a , chẳng qua cũng may những tuyển thủ tham dự có một lối đi riêng, mà mượn hơi Dược Phong, Thanh Lân cũng loại bỏ đi một ít phiền toái, trực tiếp đi từ lối vào dành riêng cho đạo sư, tiến lên một góc nhìn khá tốt trên khán đài.
Đứng ở trên đài cao, ánh mắt quét khắp quảng trường, chỉ thấy được ở trong khoảng sân rộng lớn kia, đã bị phân chia thành năm lôi đài giống hệt, hiển nhiên,đây sẽ là nơi diễn ra các trận đấu.
Dược Phong dựa vào lan can, đứng từ trên cao quan sát cả quảng trường thật đã a. Nghe được những tiếng ồn ào vang lên từ những khán đài phía dưới, trong đôi mắt thâm sâu kia thoáng có một tia háo hức mong chờ, mấy trận đấu này, hoàn toàn là giao phong giữa những thiên tài trong nội viện. Hơn nữa, đây đều là những thiên tài hội tụ khắp nơi trên đại lục, mấy người này, không có kẻ nào tâm cao khí ngạo mà coi thường đối thủ, muốn từ trong cuộc thi này trổ hết tài năng, đệ tử mà không có thực lực, sợ rằng chỉ có thể trở thành đá lót đường cho kẻ khác.
-A a, Dược Phong ca ca, tràng cuộc thi này, so với lúc chọn lựa vô nội viện còn lớn hơn rất nhiều nha.
Bên cạnh là Huân Nhi, tay chống vào lan can, thân thể mềm mại dưới làn áo xanh, tràn ngập những đường cong mỹ lệ , nàng hơi ngẩn đầu lên, hướng về Dược Phong cười dài nói.
Dược Phong gật đầu, miễn cưỡng xoay người lại, tùy ý nói:
-Nội viện này vốn chính là nơi thiên tài tụ hội, có thể tại nơi thiên tài vô số này lọt vào 100 vị trí đầu tiên, tự nhiên sẽ không hề tầm thường, cuộc thi lần này, cho dù là ta, cũng sẽ phải cũng phải giở 1 ít bài tẩy mới có thể thoải mái vào top 10.
-Dược Phong ca ca nhất định thành công. Ta cũng sẽ vào top 10. Đến lúc đó ca ca nhớ nương tay a
Nụ cười nhợt nhạt trên khuôn mặt thanh nhã nhỏ nhắn kia,có niềm tin mãnh liệt hơn cả Dược Phong.
Tất nhiên Dược Phong biết lần này tam nữ chắc chắn vào được top 10. Vì hiển nhiên rồi. Cả 3 người đều đã đột phá ngũ tinh đấu vương mà vị trí thứ 10 mới bát tinh đấu vương thôi. Các nàng không vào được mới là có quỷ sự.
Tất nhiên đây chỉ là tràng thi đấu phụ thôi. Cái chính là Học viện chiến a. Nghe nói cũng có 1 vài thiên tài thế lực lớn a.
- Dược Phong, lần này ta nhất định sẽ đánh bại ngươi.
Một câu nói bất thình lình phát. Hóa ra là Ngô Hạo a.
-Nghe nói ngươi hai ngày trước cũng đã tiến vào "Huyền Vũ Bảng"?
Dược Phong liếc nhẹ Ngô Hạo một cái, thực lực của người này tuy mới dừng bước tại bát tinh đấu linh, nhưng nếu như hoàn toàn hiển lộ, Dược Phong rõ ràng, cho dù là tầm thường cửu tinh đấu linh , cũng không thể đem hắn dễ dàng đánh bại. Hắn là người duy nhất tân sinh bằng tự thân lực lượng tiến nhập Huyền Vũ bảng. Tất nhiên ngoại trừ Dược Phong ra.
-Hắc hắc, đứng thứ 89 mốt, so với ngươi thấp hơn, nhưng do ta tự lấy được, hy vọng chúng ta đừng có gặp nhau ngay lúc ban đầu.
Ngô Hạo hắc hắc cười nói, trên khuôn mặt hơi chút đắc ý, tiến vào nội viện mới có nửa năm, liền trực tiếp tiến thẳng vào "Huyền Vũ Bảng", mặc dù thứ bậc cũng không quá cao, nhưng thành tựu cỡ này, đã có thể tính là cực kỳ tốt, đương nhiên, so sánh với Dược Phong vẫn có chênh lệch, nhưng Ngô Hạo cũng cực kỳ thỏa mãn, dù sao vì cái thứ hạng này, hắn đã đổ không ít mồ hôi. Tất nhiên 1 phần trong đó là hắn khinh thường Dược Phong bằng âm mưu lấy vị trí
Hơi hơi gật đầu, Dược Phong trong lòng cũng không có quá nhiều giao động. Loại mặt hàng này hắn cũng chẳng thèm quan tâm.
Ánh mắt của Dược Phong quét khắp khán đài,chỉ chốc lát sau,liền dừng lại ở một vị lãnh diễm nử tử mang mái tóc bạc,chính là Băng Ngưng, và một cô gái vũ mị với thân hình bốc lửa Hỏa Vũ- nhị hoàng của nội viện.
Tất nhiên 2 người xinh đẹp như thế thì sắc lang như Dược Phong sao lại không ngắm. Và đã phải trả giá bằng 3 vết thâm tím nơi eo.
Ngoài ra hắn cũng thấy được mấy vị lão đạo của các thế lực lớn hơi hướng về hắn khẽ gật đầu
Dược Phong cười cười, vừa định gật đầu đáp lại, đột nhiên cảm thấy thanh âm trên khán đài yên tĩnh đi rất nhiều, Lúc này dường như có cảm ứng gì đó quay đầu lại, ánh mắt hướng về đám người đang tiến vào, con mắt nhất thời có chút trống rỗng.
Một đám người trực tiếp đi lên khán đài, tất cả những người xung quanh đều lập tức tránh ra. Dẫn đầu đoàn người là một nam tử ăn mặc rất đơn giản. Nam tử này vóc người cường tráng, đôi lông mày đen sẫm vừa mới nhíu lên, trên khuôn mặt cương nghị không giận mà có uy kia bộc lộ ra một cỗ khí phách sắc bén.
Cỗ khí thế này, cơ hồ trong nội viện không ai sánh được. Theo như hắn biết thì nội viện chỉ có Phách Thương Liễu Kình a.
Không hiểu sao hắn lại nhìn Dược Phong đầy oán độc. Chính Dược Phong cũng không biết mình đã đắc tội vị trí thứ 3 trên Huyền Vũ bảng ở chỗ nào. Nhưng khi nhìn ánh mắt tên to còn nhìn Phương Tuyết Mai đầy rực cháy thì heo cũng biết vì sao.
Và khi hắn đi qua thì có tiếng vang vọng trong tai Dược Phong:
- Tiểu tử, khôn hồn thì tránh xa Tuyết Mai công chúa ra nếu không….
Tất nhiên cái này chỉ mình Dược Phong nghe được. Hắn chỉ cười cho qua vì thân mang 3 đại mĩ nữ mà không có người ghen thì sao trang bức.
Nhưng khi nghe Phương Tuyết Mai nói thì tất cả lại khác:
- Chán ghét.
- Hắn làm gì muốn muội chán ghét đến vậy?
- Hắn đến từ Liễu gia cũng là 1 gia tộc lớn trên đại lục. Mấy lần đến cầu hôn với cha ta nhưng bị từ chối. Thế là hắn trong nội viện cứ bám lấy ta không rời. Thật là ghét mà.
- Ồ thế à?
Dược Phong bình thản nói nhưng trong đó mang theo 1 sự lạnh lẽo. Tôn chỉ của thần bám. Kẻ nào có ý đồ với vợ mình thì phải đánh nó thành đầu heo.
…….
-Đông!
Trong sân đang cực kì náo nhiệt, bất chợt một lần nữa vang lên tiếng chuông cổ xưa, tiếng chuông ở bên trong quảng trường vang vọng, dưới tiếng chuông, thanh âm huyên náo, cũng chậm rãi lắng xuống đến cuối cùng hoàn toàn tiêu tán.
-Xuy!
Tiếng chuông lặng lẽ chấm dứt, trên bầu trời đột nhiên vang lên những âm thanh xé gió, mọi người ngẩng đầu, chỉ có thể nhìn thấy mơ hồ những thân ảnh chợt lóe rồi biến mất, nhìn lại, đã thấy hơn mười bóng người già nua chẳng biết lúc nào đã xuất hiện ở hàng ghế VIP trên cao..
Dược Phong ánh mắt quét qua mấy người này, phần lớn đều là những trưởng lão quen thuộc trong viện, mà ở giữa là một vị lão giả bận hắc bào, tóc trắng râu bạc, đương nhiên chính là đại trưởng lão nội viện- Tô Thiên.
-Không nghĩ tới ngay cả đại trưởng lão cũng đến xem, xem ra nội viện đối với " Huyền Vũ Bảng " đại tái cực kỳ coi trọng a.
Dược Phong nhẹ giọng thầm nói.
Tô Thiên chậm rãi đi lên, một tay giơ lên, nhất thời, cả quảng trường chợt im phăng phắc, chỉ còn tiếng hít thở. Ánh mắt chậm rãi quét qua toàn trường, cuối cùng dừng tại trên người hắc bào thanh niên đang dựa vào lan can kia , trong mắt tràn ra nhàn nhạt nụ cười, già nua mà thanh âm trầm thấp, ở trong tai mỗi người vang lên.
-Huyền Vũ Bảng xếp hạng thí sinh, vào sân!
Theo Tô Thiên thanh âm rơi xuống, trong nháy mắt, chỉ thấy được trên đài cao bóng người chớp động, tất cả thân ảnh ở giữa không trung vẽ lên đường cung, cuối cùng chính xác chằng chịt rơi vào trong sân rộng, ngẩng đầu lên, nhìn chung quanh vô số đầu người, một cổ chiến hoả lặng lẽ bành trướng.
Cuộc so tài chính thức , sắp bắt đầu!