Chương 193: Đại Loạn
Số từ: 2448
tangthuvien.com, 4vn.eu
Tất cả đương nhiên đều do Thần Nam gây ra.
Thiên ma bị vây trong phật điện hùng vĩ, ngũ hành đại trận mặc dù không có linh khí bổ sung, nhưng tăng phật bên trong đã dùng nguyên khí của bản thân bổ sung linh khí cho ngũ hành đại trận, rốt cục làm ngũ hành đại trận vận chuyển trở lại, đây chính là cấm kỵ đại trận nổi danh thiên giới, ngoan cường chế trụ thiên ma tàn khu.
Ngoài ra, đông đảo la hán tăng phật cùng ngâm "Thiên phật thiện xướng", đây chính là hàng ma đại thần thông của phật gia, bức thiên ma tâm phiền ý loạn, khó có thể xoay sở bên trong trận.
Hơn nữa sau đó, khi mấy ngàn tăng phật đồng thanh, thanh thế kinh thiên động địa, lúc âm luật đạt đến nhất trí, phật gia uy áp phát ra cường đại không thể tưởng tượng được. So với ngũ hành đại trận còn khiến Thiên ma đâu đầu hơn, dù sao đây là tinh anh của phật giáo!
Nếu cứ như vậy, Thiên ma không bị khống chế không được. Nhưng Thần Nam không muốn nhìn thấy kết quả như thế, Thiên ma tàn khu xuất thế, đã mang lại nhiều cơ hội cho hắn, hắn tuyệt nhiên không có phép tình huống như thế phát sinh.
Hắn đem phần còn lại của Thái thượng vong tình, cắt lấy một phần rải xuống phật thổ.
Mấy vị la hán may mắn thi triển Thập thiên phục ma trận bị thiên ma đánh bại, may mắn chưa chết đang tìm kiếm hạt xá lợi của Thanh thiện cổ phật, "trong lúc vô ý" phát hiện ra mấy tờ Thái thượng vong tình lục đang bay theo gió
Cùng lúc đó, Thần Nam triển khai thần vương dực, thi triển vô thượng âm công, đưa âm thanh của mình lan tỏa trong vòng ngàn dặm: "Thái thượng vong tình lục xuất hiện tại phật thổ, thiên ma tàn khu xuất thế, đang đại náo phật thổ, tranh đoạt bộ kỳ thư này...."
Đối với thiên giới tu giả mà nói, đêm tối hay ban ngày cũng không khác nhau, bọn họ đã sớm cảm ứng được ở hướng phật thổ dường như có một tuyệt thế đại ma vương xuất thế, bây giờ lại nghe thấy truyền âm như vậy, càng thêm tò mò, đối với Thái thượng vong tình lục liền nảy sinh tham niệm. Lập tức có một nhóm người nhắm hướng phật thổ bay đến.
Mấy vị la hán vô tình nhìn thấy Thái thượng vong tình lục, đang vừa kinh ngạc, vừa vui mừng, chưa kịp định thần thì đã bị một đám thiên giới tu giả vây công.
Thiên ma tàn khu xuất thế, phát ra khủng bố ba, điên cuồng lan toả. Nhưng tại giờ phút này, y bị vây bên trong ngũ hành đại trận, mà chúng phật tử cũng đang ở trong phật điện. Tất cả thiên giới tu giả nghe tin mà đến căn bản không có cố kỵ gì, lực hấp dẫn của Thái thượng vong tình lục quá lớn, làm cho bọn họ điên cuồng tấn công mấy vị tăng nhân còn ở bên ngoài.
Thần niệm lập tức được truyền đi ngàn dặm.
Rất nhanh, tu giả trong phạm vi vạn dặm quanh phật thổ, đều biết được đại sự kiện này. Vô số người điên cuồng lao về Phật thổ. Đối với tàn sách của Thái thượng vong tình lục ở ngoài xa chín vạn dặm, bọn họ có lòng nhưng không có sức, bởi vì khoảng cách xa như vậy sẽ hao phí thời gian rất lớn, đợi khi bọn họ đến nơi, thì lúc đó thiên thư đã sớm bị người khác đoạt rồi. Nhưng lúc này, một phần của kỳ thư lại xuất hiện ở gần như vậy, điều này làm sao không khiến bọn họ điên cuồng cho được?
Trong lúc hỗn loạn, Thần Nam vọt lên trên không trên ngũ hành đại trận, trong phật điện cao lớn hùng vĩ, tường hòa khí tức cùng khủng bố ma khí cùng tồn tại, bên trong thiện xướng không dứt, ma khiếu chấn thiên.
Thái thượng vong tình lục đã bị cắt đi phần lớn. Lúc này trong tay Thần Nam chỉ còn lại một tập mỏng, tuy nhiên đều chính là tinh hoa của ma thư, kiểu như là phần tổng kết của cuốn sách.
Thần Nam dùng lôi thần kiếm cắt tiếp ba trang sách. Ba trang thiên thư như chao lượn như cánh bướm, bay vào trong ngũ hành đại trận.
"Nơi này cũng có mấy trang Thái thượng vong tình lục!" sau một tiếng hét lớn, vô số tu giả điên cuồng vọt tới. Lúc này, tất cả mọi người đã gần như phát điên. Vì đệ nhất kỳ thư tại thiên giới, những thiên giới tu giả này đã không còn màng đến tính mạng.
Ai chẳng muốn làm người đứng trên thiên hạ, được người khác sùng bái? Nếu có một ngày có một cơ hội hiện ra trước mặt, có thể trở thành người đứng trên thiên hạ, có thể là thiên giới chí tôn, ai mà lại không động tâm?
Mắt thấy mấy trang thiên thư rơi vào trong phật điện, mặc dù biết bên trong có bày bố ngũ hành đại trận; mặc dù biết thiên ma tàn khu đang giãy dụa bên trong; mặc dù biết mấy ngày tăng phật đang ngâm Thiên phật thiện xướng, nhưng vẫn có hạng người to gan lớn mật, bất chấp tất cả lao về mấy trang sách rách đang rơi xuống đó.
Thần Nam cảm khái vô hạn, đây chính là thiên giới, là nơi cường giả vi tôn, là một nơi mà địa vị hết thảy đều được luận bằng thực lực. Tất nhiên những tu giả lao đến biết là nguy hiểm trùng trùng, nhưng vì muốn thay đổi bản thân mình, vẫn liều chết lao tới
Có người đi đầu, liền có kẻ đi theo, một nhóm đông vọt tới, trong chớp tiến vào ngũ hành đại trận, sau đó liền có nhiều tu giả khác tiếp tục lao theo, ôm theo hi vọng tiến vào bên trong phật điện hùng vĩ
Lúc này, phật thổ đại loạn, có người mạo hiểm đánh sâu vào trong phật điện, càng nhiều người đang hỗn chiến, cướp đoạt tàn thư trên tay của các tăng phật. Phật thổ yên lặng tường hòa ngày trước, giờ đây biến thành chiến trường ma khí ngút trời.
"AAAAA...."
Thiên ma tàn khu gầm rống, mặc dù tu giả trùng tiến ngũ hành đại trận không nhiều, nhưng lại giúp y phá tan thế cân bằng vừa được tạo ra, y rốt cục bắt đầu ra sức phản kích.
"Ầm ầm..."
Phật điện hùng vĩ rung động kịch liệt, phật quang phát ra từ ngũ hành đại trận, cũng dần dần ảm đạm. Tăng phật la hán đang niệm Thiên phật thiện xướng, cũng cảm giác được áp lực trọng đại, trong lòng mọi người nặng trĩu như như có một tòa núi lớn áp xuống.
Bất quá, tâm chí của Phật tử đều vô cùng kiên định, mặc dù rơi vào thế hạ phong, nhưng vẫn bất động, thanh âm của Thiên phật thiện xướng ngược lại càng lúc càng lớn, cuối cùng giống như là sấm rung chớp giật, vang vọng khắp bầu trời phật thổ.
Các tu giả đang hỗn chiến bên ngoài cũng bị ảnh hưởng, khó có thể ngưng tụ tâm thần, động tác dần bị chậm lại. Thiên ma tàn khu ở sâu trong ngũ hành đại trận, ở khoảng cách gần như vậy, có thể tưởng tượng phải chịu đựng thế nào.
Thần Nam âm thầm kinh thán, phật gia đại thần thông pháp lực vô biên, đồng thời cũng lo lắng cho thiên ma, hắn dẫn dụ nhiều tu giả như vậy là vì muốn phá tan thế yếu của thiên ma, giúp y dùng cái thế ma uy phá vỡ ngũ hành đại trận, từ đó làm năm hạt xá lợi của Thanh thiện cổ phật hiện ra.
Đúng vào lúc này, từ phía xa đột nhiên truyền đến một tiếng phật hiệu cực lớn, phật quang ngập trời chiếu đến, bầu trời đêm đột ngột sáng rực. Trời đất tràn ngập khí tức tường hòa, ba động khủng bố của thiên ma nhất thời đều bị tịnh hóa.
"Phật tổ trở về rồi!"
"Đúng là phật tổ!"
............
Lúc này, trong phật thổ, các tu giả đang hỗn chiến đại kinh thất sắc, ngày thường bọn họ nào dám mạo phạm phật cảnh, hôm nay lợi dụng lúc phật tổ ra ngoài, thiên ma đột kích, bọn họ đến nơi này tranh thủ đục nước béo cò.
Bây giờ nhất phương giáo tổ trở về, làm sao không khiến cho bọn họ kinh hãi cho được.
Bất quá phật tổ cũng không để ý đến những người này. Y miệng tụng phật hiệu, phật quang bao phủ tiến vào trong ngũ hành đại trận, vô tận uy áp do thiên ma tàn khu phát ra , nhất thời bị áp chế
Thần Nam thầm nghĩ hỏng bét, thiên ma là tàn khu, bị ngũ hành đại trận cùng thiên phật thiện xướng áp chế, lại thêm phật tổ ra tay, tuyệt đối là lành ít dữ nhiều .
Lúc này từ xa truyền đến mấy tiếng hú dài. Thanh thế cường thịnh, không ngờ ẩn ước có thế có thể áp chế được tiếng niệm Phật của Phật tổ, hai đạo nhân ảnh như sao băng ngang trời, tiến vào phật thổ.
"Tuyệt tình đạo tổ cùng hỗn thiên đạo tổ!"
"Hai đại ma vương lão tổ!"
...............
Đông đảo tu giả vô cùng chấn kinh, vạn lần không ngờ hai lão ma vương lại cùng đến nơi này, bất quá bọn họ cũng thở phào một tiếng. Có hai người này ở đây, có lẽ phật tổ sẽ không ra tay đối phó với bọn họ.
Điều làm cho bọn họ giật mình còn ở phía sau, trong phút chốc từ xa lại xuất hiện hai đốm sáng quang mang rực rỡ lao tới, một thân ảnh tuyệt mỹ đến cực điểm cùng một nam tử cao lớn anh tuấn xuất hiện trên bầu trời phật thổ.
Hiển nhiên, đây là hai vị thần vương. Nếu không thì tuyệt đối không có tốc độ kinh khủng và uy áp lan toả mãnh liệt như vậy.
"Hôm nay thần vương tụ hội!"
"Đạm Đài tiên tử cùng Đông hải thần vương Lý Đạo Chân cũng đã tới!"
..........
Các Tu giả không ngừng kinh thán.
Lúc này, hỗn thiên đạo tổ cùng tuyệt tình đạo tổ đã ra tay, mấy trang Thái thượng vong tình lục mà mọi người tranh đoạt, đã ở trên tay hai ngưừo
Tuyệt đại tiên tử Đạm Đài Tuyền cùng Đông hải thần vương Lý Đạo Chân còn chưa ra tay, tựu hồ đang đánh giá tình thế trước mắt.
Thần Nam nhìn hai đạo thân ảnh tại không trung ngơ ngác sững sờ. Tại thiên giới hắn đã gặp Đạm Đài Tuyền, do đó không thất thần như lần gặp đầu tiên. Điều chân chính làm cho hắn cảm thấy vô cùng kinh ngạc chính là nam tử đang ở bên cạh Đạm Đài Tuyền.
Hắn có chút không tin, nam tử được đông đảo tu giả trong phật thổ gọi là Đông hải thần vương, không ngờ lại là biểu đệ (em họ) của hắn, điều này thật ngoài dự liệu của hắn, hắn không có ngờ lại có thể gặp lại được một thân nhân tại thiên giới này.
Thần Nam rất muốn gọi to một tiếng, nhưng hắn lập tức giữ lại trong lòng.
Một vạn năm trước, lúc hắn chết đi, biểu đệ của hắn chỉ bất quá là một tiểu tử chưa hiểu sự đời, hai nhà tuy rất thân cận, nhưng hai anh em cả năm khó gặp một lần, cũng không có tình cảm gì sâu sắc.
Bây giờ biểu đệ của hắn, Lý Đạo Chân cùng Đạm Đài Tuyền đứng cùng một chỗ, một vạn năm đã trôi qua, có lẽ có thể cải biến rất nhiều việc, hắn sợ những dự đoán xấu sẽ xảy ra trong hiện thực, nếu như nhận thân, trước mắt không phải là thời điểm tốt.
Lúc này, Thần Nam cảm khán vô hạn, tiểu tử vô tri năm đó, không ngờ cũng đã trở thành Thần vương một phương của thiên giới, điều này làm cho lòng hắn nổi sóng.
Hỗn thiên đạo tổ cùng Tuyệt tình đạo tổ đã đọc xong mấy trang Thái thượng vong tình lục vừa cướp được, cả hai đại nộ, bởi vì đây cũng là những chương không có đầu cuối.
"Đạm Đài Tuyền, không phải đây là quỷ kế của người chứ, vô tình tiên tử với ngươi dường như có chút giao tình, nói không chừng là người bày ra trò cò mồi này, khiến chúng ta ra tay
Đạm Đài Tuyền nở nụ cười như hoa xuân rực nở lay động lòng người, khắp bầu trời đêm đột ngột như sáng bừng lên.
"Nếu là ta bày trò, thì sao ta lại đối phó với phật giáo? Nếu là ta, ta nhất định đem tàn thư này vất ở tiên phủ của hỗn thiên đạo tổ ngươi mới đúng."
"Hừ" Hỗn thiên đạo tổ hừ lạnh một tiếng nói: "Đã tới đây rồi, vậy ta cũng náo loạn một trận cho thống khoái luôn, tựa hồ trong ngũ hành đại trận nọ còn có mấy tờ nữa, ha ha...."
Hỗn thiên lão ma vương cười lạnh, tuyệt tình đạo tổ khóe miệng cũng nhếch lên, bọn họ vốn có thù oán với Phật giáo, bây giờ tiện thể lấy cớ làm khó dễ.
Hai lão ma vương nói được thì làm được, cùng nhau tiến vào trong ngũ hành đại trận.
Lúc này Đông hải thần vương Lý Đạo Chân đột nhiên nói: "Ồ, ta có một cảm giác, ta dường như cảm ứng được... có người có quan hệ huyết mạch với ta đang ở đây..., nhưng ta không thế nào nhớ được có một người như vậy?"
Khuôn mặt tuyệt mỹ Đạm Đài Tuyền thoáng hiện lên một tia kỳ dị, nói: "Ta cũng sớm cảm giác được trong mơ hồ, dường như có một người không nên xuất hiện đã xuất hiện".
--------------------------------