Chương 452: Hài Tử
Số từ: 1923
Nguồn : tangthuvien.com , 4vn.eu
Linh hồn chi lực của Đạm Đài Tuyền bị khốn, trong lòng vô cùng phẫn nộ xen lẫn kinh hãi, không biết sẽ bị đối xử thế nào, nàng và Thần Nam đã có quá nhiều chuyện, giờ bị bắt sống đến không gian lạ lẫm, không biết kết quả sẽ ra sao.
Thần thức Thần Nam nhập vào bản thể liền ổn định ngay, hiện tại có thể ứng phó với bất kì bất ngờ nào, một phần thần thức gửi vào hài cốt Đại Ma thiên vương nên tiến vào hắc ám đại lục, nhiều thần thông không thể thi triển. Ma cốt tuy cực kỳ cứng rắn nhưng chủ yếu thiên về phòng ngự, luận về công kích không thể so với bản thể, những thần thông như vô tình đao chỉ có bản thể mới thi triển được.
Thấy linh hồn hắn từ hài cốt Đại Ma thiên vương bay lên nhập vào bản thể, Đạm Đài Tuyền cả kinh.
Hắc hắc…
Thần Nam vận động thân thể, đứng lên đến cạnh Đạm Đài Tuyền:
Không cần giải quyết việc của chúng ta, đã lâu không gặp, cứ từ từ nói chuyện đã.
Đoạn hắn lấy từ nội thiên địa ra hai cái chén, rót đầy nước Sinh Mệnh nguyên tuyền:
Dùng linh tuyền thay rượu, chúng ta uống mấy chén.
Tránh ra, ai uống rượu với ngươi.
Đạm Đài Tuyền lạnh giọng.
Thần Nam bật cười:
Đây là Sinh Mệnh nguyên tuyền, hoàn toàn được hấp thu bởi linh hồn, muốn phá trừ cấm chế của ta, đây là cơ hội tốt cho cô.
Hừ, ngươi mà hảo tâm thế? Nếu muốn thả ta, cần gì giở trò thế này.
Thần Nam uống mấy chén, đại chiến mười ngày hao phí nhiều nguyên khí, giờ dần khôi phục.
Thật sự cô không uống?
Hắn vừa nói vừa xé toang không gian, thần thức xuyên qua không gian, tìm được nơi Tử Kim thần long ở, mấy năm nay khổ tu khiến thần thức chi lực của hắn mạnh dần.
Trên tiểu hành tinh bị tàn phá, Tử Kim thần long đang nằm trong quả viên tươi đẹp, vừa nhâm nhi các loại quả vừa uống mỹ tửu, hết sức ung dung, sung sướng.
Con lươn.
Con rồng du côn mở đôi mắt say lèm nhèm, cảm ứng được thần thức chi lực của Thần Nam:
Tiểu tử đến rồi hả, mấy năm nay ngươi đi đâu?
Không nói chuyện đó, có cơ hội sẽ giải thích cặn kẽ với ngươi. Hiện tại ta mời ngươi uống rượu, tìm một cái vò không đến để đón mỹ tửu, phải nói trước, tửu thủy phi thường trân quý, lại truyền tống vượt không gian, phải cẩn thận nhận lấy, không thì không có mà uống.
Mỹ tửu?
Hai mắt Tử Kim thần long sáng hẳn lên,
hắc hắc, lão long rất thích.
Thần Nam từ khe nứt không gian, đẩy Sinh Mệnh nguyên tuyền tới. Sức mạnh đáng sợ của không gian không đánh tan được hài cốt Đại Ma thiên vương nhưng những vật khác không chịu nổi, Sinh Mệnh nguyên tuyền bị nghiến nát thành từng giọt, rải trên đầu Tử Kim thần long.
Con rồng du côn hóa thành nhân hình, vẫy tay dấy lên cuồng phong, cuốn tất cả vào một chỗ rồi tụ vào vò rượu.
Nó uống một ngụm thống khoái, lập tức kêu váng lên:
Đây là rượu gì, nhạt toẹt. Đợi chút đã.
Nó nhận ra
mùi vị
không phải rượu nhưng đầy sinh mệnh chi năng, là thứ nó thích nhất.
Hảo tửu, thêm vò nữa đi. Tiểu tử đợi chút, ta đổi vò.
Vù một tiếng, Tử Kim thần long biến mất, thoáng sau liền quay lại.
Thần Nam hoàn toàn tắt tiếng, đây là vò rượu sao? Thùng thì có. Cũng sai, phải là ang mới đúng, nhét cả hắn vào cũng được.
Nhưng hắn không tính toán, Sinh Mệnh nguyên tuyền cũng không phải thứ gì hi hữu lắm với hắn, môt dòng linh tuyền từ khe nứt xạ ra khắp trời.
Tử Kim thần long uống sướng miệng, thân thể lóe lên trận trận bảo quang, đương nhiên thu được nhiều lợi ích, tuy không thể lập tức tăng cao tu vi nhưng sinh mệnh nguyên khí lại đượm hẳn.
Hảo tửu!
Nó sung sướng trong say sưa:
Tiểu tử ngươi được lắm, nhưng ta đành cho ngươi biết một tin không hay.
Tin tức gì?
Thần Nam cả kinh, lẽ nào người quen cũ đã chết?
Ài, ngươi phải nghĩ thoáng ra mới được.
Mau nói xem nào.
Một cô ả ngươi thích đã sắp làm mẹ.
Thần Nam ngẩn người:
Ngươi nói cái gì, lẽ nào ai đó lấy chồng?
Tên ngốc, bị cắm sừng mà không biết, ta đang nói Đạm Đài Tuyền.
Cái gì cơ, là sao?
Đạm Đài Tuyền có mang, hiểu chưa.
Tử Kim thần long cười hăng hắc:
Đừng có nghĩ quẩn, ngươi là thiên giai cao thủ, có đâm đầu xuống giếng hay treo cổ cũng không chết được.
Vớ vẩn, đừng nói nhăng nữa.
Lão long ta tuyệt đối nói thật.
Đạm Đài Tuyền thông qua khe nứt không gian, nghe rõ cả hai đàm đạo, tức thì xấu hổ, phẫn hận cực điểm:
Hai tên khốn, chết hết đi.
Tử Kim thần long lại moi móc Thần Nam:
Kì quái thật, Đạm Đài tiểu nữu cũng khá lắm, không hiểu moi đâu ra hai con mắt ẩn chứa sức mạnh vô tận, áp chế hai hài tử trưởng thành.
Thần Nam đứng phắt dậy, gầm lên:
Con lươn, với sức mạnh của ngươi có đẩy hai con mắt đó đi được không?
Tiểu tử định làm gì? Có phải hài tử của ngươi đâu mà vội.
Con rồng du côn đang cố ý giở trò, Thần Nam thật muốn cho nó một trận, với thân phận lão du côn như nó chắc đã đoán ra gì đó.
Lưu manh chết tiệt, hai tên khốn.
Đạm Đài Tuyền tức giận khiến linh hồn run lên.
Con lươn, dùng Sinh Mệnh nguyên tuyền tưới cho nhục thân Đạm Đài Tuyền.
Đoạn Thần Nam dẫn một đạo linh tuyền theo khe hở không gian tới.
Oa, ha ha, khẩn trương quá nhỉ, đúng là ngươi, không nhận ra đó tiểu tử, hai kẻ lắm trò các ngươi, cả hài tử cũng có luôn.
Nghe mấy câu này, Thần Nam vô cùng ngượng ngập, Đạm Đài Tuyền càng xấu hổ, nếu có thể chắc nàng muốn chui xuống lỗ nẻ.
Các…các ngươi…
Nàng phẫn hận cực điểm, sau cùng để mình ngất đi, chủ động trốn tránh.
Oa, ha ha…
Tử Kim thần long bật cười, vang khắp tiểu tinh.
Lúc Tử Kim thần long đẩy Thương Thiên chi nhãn khỏi thể nội Đạm Đài Tuyền, Thần Nam cảm giác Huyền Vũ giáp trên mình nóng lên rồi nổ tung, Khốn Thiên tác từ nội thiên địa cũng bay ra, sáng chói lòa, hóa thành điểm điểm tinh quang, tự xé không gian bay đi.
Đồng thời trên hắc ám đại lục, từ mấy nơi cũng sáng lên, là những phần tàn dư của Khốn Thiên tác hóa thành linh quang bay về tiểu hành tinh ngoài hỗn độn.
Đạm Đài Tuyền nhanh chóng tỉnh lại, nhìn qua khe nứt không gian liền hiểu ngay mọi chuyện, cảm giác như phát cuồng, chết tiệt, lưu manh, cả tên khốn Thần Nam đang làm gì? Từ lời đàm thoại cho thấy đại sự không ổn.
Các ngươi… Thần Nam, ta phải giết ngươi.
A, tỉnh rồi à. Đừng kích động. Nữ nhân nổi giận mau già.
Chết đi.
Đạm Đài Tuyền giận dữ, đến lúc quan trọng này mà tặc tử kia lại cợt nhả với nàng, nhưng ở không gian khác đang xảy ra một việc đáng sợ.
Tử Kim thần long tìm mấy tiếp sinh bà có kinh nghiệm từ nơi nhân loại cư trú trên tiểu tinh, đưa đến chiếc ao nhỏ do Sinh Mệnh nguyên tuyền tụ thành.
Không, không thể.
Đạm Đài Tuyền cảm giác kinh hoàng, nữ tử phong hoa tuyệt đại như nàng sao có thể sinh con cho cừu nhân. Nếu thật sự xảy ra, quả là không thể tưởng tượng.
Grào... ha ha…
Từ khe nứt không gian vang lên tiếng con rồng du côn:
Bà đỡ nói, không có gì khác thì ba ngày tới, hài tử sẽ giáng sinh.
Tốt quá.
Thần Nam cao hứng vô tay.
Đạm Đài Tuyền suýt nữa ngất đi, rít lên lanh lảnh:
Thần Nam, ngươi mà dám… ta sẽ quyết tử với ngươi.
Không cần kích động, giận sẽ ảnh hưởng đến bản thân, cầm phải bình tĩnh.
Bình tĩnh cái đầu ngươi.
Đạm Đài Tuyền nổi giận phát điên lên nhưng nàng không có thói quen chửi rủa người khác nên không biết những lời chua ngoa, nghĩ mãi mới ra mấy từ này.
Thần Nam, mau tha ta ra. Bằng không cả đời này ta sẽ quyết sống chết với ngươi.
Ở không gian khác, Tử Kim thần long cười vang:
Hắc chắc, đúng là sinh tử, các ngươi là lão phu lão thê, khẳng định phải bên nhau cả đời.
Lưu manh long câm mồm cho ta. Thần Nam, thả ta ra.
Đạm Đài Tuyền, xem ra đành vậy, hiện tại không thể thả cô ra được.
Mau thả ta ra, ta đồng ý hóa giải hết mọi ân oán giữa chúng ta. Thật đấy, ta thề.
Đến giờ, nàng thật sự sợ, vô cùng sợ hãi, nếu có hài tử, sau này sẽ thế nào với hắn? Quan hệ mà phức tạp đến mức đó, chỉ nghĩ cũng đủ khiến nàng kinh hãi.
Xem ra mẫu thân không thích chúng ta.
Cùng lúc một giọng nói non nớt, cơ hồ không nghe rõ từ khe nứt không gian truyền tới.
Trên tiểu tinh, Tử Kim thần long kinh hãi nhảy dựng lên, trong cổ thiên lộ, Thần Nam cũng kinh ngực trợn tròn mắt, linh hồn Đạm Đài Tuyền rung rẩy, chuyện này…
Đúng vậy, mẫu thân không thích chúng ta, ta quyết định không xuất thế.
Lại một giọng nói ngọng nghịu vang lên, nhưng tiểu tử có vẻ tinh nghịch, tuyệt không phải thật lòng.
Các tiểu bảo bối, bá bá rất yêu quý các cháu, mau xuất thế đi.
Vớ vẩn, lưu manh.
Hừ, du côn.
…
Tử Kim thần long tắt tiếng.
Thần Nam nhức óc, sao hài tử của hắn càng ngày càng lợi hại, càng ranh mãnh, chưa sinh ra đã cùng người khác đối thoại được, không biết có lắm trò hơn Không Không và Y Y không nữa.
Bảo bối nhi tử, bảo bối nữ nhi, phụ thân rất yêu quý các con, mau xuất thế đi.
Phụ thân xấu xa, bắt nạt mẫu thân xinh đẹp.
Mẫu thân xinh đẹp thiện lương nhất.
Thần Nam tắt tiếng, hai hài tử này… cũng may hắn tỉnh ngộ ngay, hài tử thông minh thật.
Quả nhiên, giọng nói ngây thơ của hai hài tử lại cất lên:
Mẫu thân xinh đẹp có thích chúng con không?
Mẫu thân thiện lương có hi vọng chúng con xuất thế không?
Hai câu này khiến Đạm Đài Tuyền không biết trả lời sao, đồng thời lòng dậy sóng, mâu thuẫn cực điểm.
Thần Nam không nói gì, biểu hiện của hai tiểu quỷ quá tuyệt.