Chương 3: Trinh sát và lần đụng độ đầu tiên
-
Thành Lập Đế Quốc Ở Dị Giới
- [email protected]
- 1831 chữ
- 2019-08-25 04:44:34
Sau khi kiểm tra năng lực hoàn tất thì Omuro bắt đầu triệu hồi binh lính và cho họ do thám khu vực xung quanh đây. Khi Omuro chọn một lực lượng để triệu hồi thì một luồng ánh sáng nhoà lên trong mắt cậu. Ở tích tắc tiếp theo, một nhóm binh lính mặc bộ quân phục của Hồng quần Liên Xô đã xuất hiện trước mặt cậu.
Omuro tỏ ra khá căng thẳng, một người lính đến trước mặt cậu để báo cáo
-Chúng tôi là đại đội 1 có tất cả 300 người, tất cả đang chờ mệnh lệnh của ngài. Hết
-Hiểu rồi, thế anh là ai?
Cậu hỏi người lính đang đứng truóc mặt mình.
Với tư thế trang nghiêm, người lính chào rồi mới nói
-Thưa chỉ huy tên thôi là Luther King (???- mình thích thì mìn đặt tên thôi) cấp bậc Đại uý, chỉ huy đại đội 1
-Tôi mong anh hãy cống hiến hết sức mình.
-Đó là vinh dự của chúng tôi thưa chỉ huy
-Hiểu rồi Đại uý, vậy thì tỉ lệ giới tính của đại đội này là như thế nào?
-Thưa chỉ huy trong đại đội tỉ lệ nam giới chiếm 2/3, còn lại là nữ giới.
Omuro khá là ngạc nhiên vì không ngờ tỉ lệ nữ giới lại chiếm khá cao
-Có thể có nhiều nữ giới, nhưng kỹ năng của họ không thua kém gì nam giới cả. Ngài không cần phải lo lắng về việc đó- Nói câu này là một nữ binh sĩ, cô đến trước mặt Omuro rồi chào theo kiểu nhà binh.
Trông cô ấy có vẻ quen quen( đó là suy nghĩ của Omuro), sau đó cô gái bắt đầu giới thiệu bản thân
-Thưa ngài tôi lên là Chun-li, Trung uý- phó chỉ huy quân đoàn 1. Rất hân hạnh được phục vụ ngài, chủ nhân.
Omuro thẫn thờ, cậu dường như chỉ có thể nghe thấy tên cô ở những lời cuối. Cậu cũng đã nhận ra cô gái này là ai, đây chẳng phải là Chun-li trong Street Fighter V sao.
Thấy được vẻ mặt thẫn thờ của cậu, Chun-li hỏi lại với giọng lo lắng
-Ngài có dao không thưa chủ nhân?
-Ko sao… ko sao đâu.
Omuro không thể chịu được ánh mắt của cô nàng liền ra lệnh cho đại đội
-Trước hết, chúng ta cần thăm dò khu vực xung quanh, rồi sau đó xây dựng một căn cứ phòng vệ
-Tuân lệnh.
Omuro bắt đầu triệu hồi các phương tiện cần thiết bằng cách sử dụng màn hình menu, sau đó đặt chúng dưới sự kiểm soát của Luther và Chun-li.
Có 1 điều khá thú vị khi cậu nhìn vào bảng phương tiện cơ giới, tàu chiến, máy bay là nó được lấy từ các bản game mà cậu từng chơi qua như: World of tanks, World of warships và War Thunder. Vậy nên cậu có thể triệu hồi những phương tiện chỉ có trên bản vẽ và một vài nguyên mẫu đã được chế tạo nhưng bị thất bại.
Những kiến trúc bê tông được dựng nên, cùng với các trang thiết bị liên lạc cần thiết.
Các kiến trúc với bức tường bê tông dày được bao bọc xung quanh bằng hàng rào dây thép. Hào, hầm trú ẩn và tháp canh cũng đang được xây dựng.
Một cứ điểm phòng thủ vững chắc dành cho pháo binh cũng đã được làm.
-Tốt lắm, giờ thì năng lực phòng vệ của chúng ta đã được sắp xếp ổn thỏa, bắt đầu cuộc tiến công của chúng ta nào
Đối với vũ khí cơ giới, cậu triệu hồi một khẩu súng máy hạng nặng Browning M2 lừng danh của Mỹ được sản xuất năm 1933. Uy lực vượt qua cả súng không giật M20 recoilless 75mm. Đối với xe cơ giới, cậu triệu hồi 10 chiếc xe tăng T-34/85M ( Bản nâng cấp của tang T-34), 5 chiếc xe pháo phản lực BM-12 Cachiusa. Về quân nhu thì cậu triệu hồi 2 khẩu pháo thự hành G.W.Panther của Đức và súng cối 120 mm. Ngoài ra cậu còn triệu hồi nhiều loại khí tài khác nữa.
Thế là xong, bây giờ là đưa quân đi trinh sát.
-Tập hợp tất cả thành viên của đại đội 1.
Những tiếng bước chân ầm ầm vang lên, sau một lúc thì đại đội 1 đã tập hợp đầy đủ
Xác nhận thành viên có mặt đầy đủ cậu bắt đầu lên tiếng
-Bây giờ tôi sẽ nói cho các người biết về nhiệm vụ trinh sát sắp tới. Chúng ta hiện tại đang đóng quân ở đất nước Atalia. Chúng ta sẽ lập ra 12 nhóm, 1 nhóm 10 người, mỗi nhóm vậy sẽ trinh sát khu vực có bán kính 5km bắt đầu từ hướng 12 giờ cứ thế mà chia đều một vòng kim đồng hồ.
[[[[Tuân lệnh!]]]]
-Những người ở lại phụ trách bảo vệ căn cứ đề phòng bị tấn công, kể cả những vệ binh của tôi. Bất kể là đi trinh sát hay là ở lại bảo vệ căn cứ, tất cả thành viên của đại đội 1 đều sẽ được nhận vũ khí thích hợp và trang thiết bị cần thiết. Các nhóm trinh sát cần phải có sự hỗ trợ của hậu cần, vì thế hãy mang theo một số quân y.
[[[[Tuân lệnh!]]]]
Sau khi nhận được lệnh, binh lính của đại đội 1 giơ tay lên chào và đáp lại.
Do những binh lính được triệu hồi mà không có trang bị gì cả, nên cậu cũng triệu hồi thêm một số vũ khí.
Công việc là trinh sát nên họ cần vũ khí có trọng lượng nhẹ, không gây khó khan khi di chuyển.
Cậu triệu hồi khẩu súng máy Sten Mk. II, khẩu súng máy đa năng hạng nhẹ MG42 và khẩu súng ngắm FG 42 scoped, Omuro còn trang bị cho họ dao Ka-Bar (đây là con dao rất được lính Mĩ ưa thích sử dụng), ĩ nhiên là cả súng phóng lựu Panzerfaust, chắc là đủ rồi nhỉ.
Với như thế thì họ đủ khả năng để xử lý những kẻ địch khó nhằn.
Vũ khí và các nhân viên hậu cần cũng được chia đều cho 12 nhóm tiến hành trinh sát. Ngoài ra pháo binh cũng đã được huy động trong trường hợp nhóm trinh sát cần hỗ trợ bắn phá.
Fuu~ giờ thì mình có thể nghỉ ngơi rồi- Cậu tự nhủ.
-Có chuyện gì sao, thưa chủ nhân?
Chun-li lên tiếng, từ lúc giới thiệu bản thân xong thì cô ấy đã quyết định sẽ phục vụ cậu với tư cách là thư kí riêng. Omuro cũng không có cách giải quyết nào khác, cậu cũng rất thích Chun-li. Cậu cũng đã thay đổi bộ quân phục cho cô, giờ cô đang mặc bộ trang phục M43 của Đức quốc xã bộ đồ bó sát càng tôn vinh lên những đường cong trên cơ thể của cô.
Sau khi rời khỏi trung tâm chỉ huy, Omura đã có những cuộc nói chuyện với những người lính ở lại bảo vệ căn cứ.
Cậu đang giết thời gian bằng việc làm như thế tuy nhiên cậu đột nhiên nhận được báo cáo từ một đơn vị trinh sát.
『Sở chỉ huy, chúng tôi là nhóm 6. Chúng tôi đi đến bờ biển và không phát hiện có con người hay sinh vật nào sống ở đấy cả. Chúng tôi sẽ trở về ngay khi nhiệm vụ của chúng tôi hoàn thành』
[Sở chỉ huy, nghe rõ]
Ngay sau đó, nhóm 4 và 8 cũng gửi những bản báo cáo tương tự.
Trong khi chờ đợi bản báo cáo từ các nhóm khác truyền đến, thì có tin từ nhóm 9.
『Sở chỉ huy, đây là nhóm số 9, xin hãy trả lời』
[Sở chỉ huy, nghe rõ]
『Có một ngôi làng cách căn cứ 3 dặm đường có vẻ như người trong làng đã bị ai đó tấn công, rất nhiều kiến trúc bị phá huỷ. Xin hãy ra mệnh lệnh』
[Sở chỉ huy xác nhận. Chúng tôi sẽ gửi nhóm số 10 đến chỗ các cậu hỗ trợ]
Nhân viên liên lạc truyền tải thông tin đến cho nhóm số 10 ngay sau khi ngắt kết nối với nhóm số 9.
[Sở chỉ huy đây, nhóm số 10 xin hãy trả lời]
『Nhóm số 10 nghe rõ』
[Nhóm số 10, hãy đến hội họp với nhóm số 9. Họ phát hiện ra một ngôi làng đã bị tấn công và yêu cầu hỗ trợ ]
『Đã rõ. Nhóm số 10 sẽ gia nhập cùng nhóm số 9』
Ngay sau khi nhân viên liên lạc ngắt kết nối với nhóm số 10
-Có chuyện gì vậy?- Omuro hỏi người liên lạc viên
-Thưa ngài nhóm số 9 phát hiện một ngôi làng bị tấn công cách căn cứ 3 dặm, nhóm số 10 đã đến tiếp viện.
Vậy là gần đây có khu vực người sinh sống, cần phải tăng cường tuần tra canh gác để tránh có người phát hiện nếu không sẽ rất phiền phức. Nghe báo cáo của họ xong cậu liền chuẩn bị mang theo một tiểu đội đến ngôi làng mà nhóm số 9 tìm thấy.
「Tôi định là mình sẽ đi nhìn xem ngôi làng đó bây giờ」
「Ể….? Tôi? Chủ nhân, còn tôi?」
「À, Chun-li, cô hãy nhận nhiệm vụ chỉ huy ở đây cùng với Luther khi tôi vắng mặt. Nếu có chuyện gì xảy ra, tôi sẽ yêu cầu cô hỗ trợ ngay」
「Chủ nhân…. Hãy đưa tôi đi với, tôi là hầu cận của ngài mà! Ngài không cần tôi nữa sao!? Một mình Luther cũng có thể chỉ huy ở đây mà」
Đôi mắt cô trở nên vô cùng đáng sợ, nhìn nó cậu cảm thấy thật sợ hãi.
Liệu mình có thể xem trạng thái của Chun-li không nhỉ?
Omuro thử kiểm tra bằng cách gọi ra màn hình menu
Tên:
Chun-li
Cấp độ:
1
Trang bị:
Mũ, găng tay, bộ trang phục M43, giày quân đội.
Vũ khí chính:
STG44
Vũ khí phụ:
Súng lục P38
Trang bị phụ trợ:
Lựu đạn ném tay M24 × 2
Tính cách:
Cuồng tín
Yêu nhiệt tình
Thành tâm
Ỷ lại
Thôi xong, gặp phải yandere rồi người trợ lý này nguy hiểm quá.
Omuro rời mắt khỏi màn hình và nhìn Chun-li mà không ngừng đổ mồ hôi lạnh. Đúng là một người phụ nữ xinh đẹp và cũng đầy nguy hiểm.
「Không, ý tôi không phải thế. Lý do mà tôi để cô lại là hoàn toàn tin tưởng cô nên mới đặt trọng trách vậy cho cô」
「…..Vậy là……chủ nhân không bỏ rơi tôi….」
「Ừm, thế tôi đi đây」
「Không được, ngài vẫn phải mang tôi đi theo,là một người trợ lí tôi ko cho phép mình được rời khỏi ngài bất cứ lúc nào」
Càng lúc không khí xung quanh cô ấy càng trở lên đáng sợ, vì không muốn chết sớm nên Omuro chỉ còn cách đòng ý cho cô nàng đi theo mình.
May mắn cho cậu là cậu không nghe được những lời thì thầm của Chun-li
「…Chủ nhân không biết được đâu… ngài thử bỏ rời tôi xem….? Fufufufu」
Những lời nói đầy mùi đe dọa vô cùng đáng sợ ấy hòa tan vào trong không khí trước khi ai có thể lắng nghe chúng.