Chương 373: Cố h n minh bị mắng đến thở không ra hơi!


Bữa cơm này, Nghiên Ca ăn như đang nhai sáp.

Lâm Tiểu Vũ bên cạnh cũng không quá hứng thú, vừa cầm đũa lên là chỉ lo cúi đầu ăn cơm.
Nghiên Ca liếc sang, khi nhìn về phía Cố Hân Minh, lúc lại lo lắng quan sát Lâm Tiểu Vũ.

Mặc dù cô không biết giữa hai người họ đã xảy r3a chuyện gì, nhưng cô chắc chắn mình không bỏ sót mấy dấu hôn xanh tím trên cổ Lâm Tiểu Vũ.
Tầm mắt của cô giao nhau với Lục Lăng Nghiệp, chạm phải ánh mắt mang nhiều thâm ý của anh:
Thích thì sao chứ? Anh ta đối xử với Tiểu Vũ như vậy, ai biết là vì thích hay chỉ vì thể diện không muốn bị bỏ
roi!


Tạm thời không quan tâm cậu ta nghĩ gì nữa. Em có chuyện gì muốn thẳng thắn với anh không?
Lục Lăng Nghiệp bỗng dưng chuyển đề tài khiến Nghiên Ca bối rối.

Đi thôi!

Bị tầm mắt nghiên cứu của chủ Út chiếu tướng khiến cả người không được tự nhiên, lại bất ngờ nghe anh nói vậy, Nghiên Ca không khỏi thở phào nhẹ nhõm.
Cô mờ mịt nhìn bóng lưng của chú Út, khẽ vuốt lại mái tóc rối trên vai.
Tiểu Vũ thật sự quá ngốc. Lại có thể coi Cố Hâ9n Minh là khúc gỗ nổi trên sông!
Dùng xong cơm trưa, bốn người Nghiên Ca, Lục Lăng Nghiệp cùng với Lâm Tiểu Vũ và Cố Hân Minh đi ra khỏi p6hòng riêng. Hai người bọn họ đi trước, còn Nghiên Ca lại kéo tay Lục Lăng Nghiệp, bước chân cũng chậm lại:
Chú Út, rốt cuộc Cố Hân Minh đang nghĩ5 gì thế?


Không muốn buông tay.

Lục Lăng Nghiệp chỉ nói một câu đơn giản đã khiến khuôn mặt nhỏ của Nghiên Ca phút chốc trở nên căng thẳng:
Nhưng... anh ta đã đối xử như vậy với Tiểu Vũ.


Sao em biết cậu ta không thích?

Một câu hỏi ngược lại khiến Nghiên Ca cau mày.
Cô chớp chớp đôi mắt trong veo, tỏ vẻ ngạc nhiên:
Hả? Em? Em cần thẳng thắn gì?


Không có sao?

Mắt thấy ánh mắt của chú Út ngày càng trở nên sâu thẳm tựa như dòng sông không thấy đáy, Nghiên Ca khẽ liếm đôi môi nhỏ nhắn:
Không, không có.

bãi đỗ xe của nhà hàng Phảng Thiện.

Lúc Nghiên Ca và Lục Lăng Nghiệp đi tới đã thấy Lâm Tiểu Vũ khom người chui vào trong xe Cố Hân Minh.

Cô cau mày, đang muốn tiến lên lại bị Lục Lăng Nghiệp thấp giọng cảnh cáo:
Cho họ chút thời gian.

Chú Út?
Nghiên Ca không hiểu:
Anh không thấy tình cảnh tối qua sao? Nếu như cho họ thêm thời gian, em sợ Tiểu Vũ..


Sắc mặt Lục Lăng Nghiệp trầm xuống, nhìn Cố Hân Minh ngồi trong xe:
Cậu ta sẽ rõ.


Trong lòng Nghiên Ca không quá tình nguyện nhưng cũng hiểu đạo lý chuyện tình cảm không cho phép người ngoài tham gia. Cô chần chừ trong giây lát, khi thấy Cố Hân Minh hạ cửa kính xe xuống, cô không lên tiếng nhưng đi về phía ghế phụ lái.


Cốc cốc cốc...

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Thiên Đường Có Em.