Chương 400: Kẻ không biết xấu hổ là thiên hạ vô địch!
-
Thiên Đường Có Em
- Mạn Tây
- 618 chữ
- 2022-02-19 05:14:21
Đòn phủ đầu của Nghiên Ca khiến vẻ mặt của Kiều Lâm Tịnh đứng cạnh ông cụ Lục thoáng hiện vẻ bối rối.
Cô ta thay đổi sắc mặt, đưa mắt nhìn lạ8i ông cụ Lục rồi khẽ cười:
Bác Lục, cháu về nước chưa được một tuần, lần trước có tụ họp với nhóm của Minh vài lần, không khéo chắc là Nghiên Ca hi3ểu lầm gì đó rồi!
Cô ta vừa dứt lời thì ông cụ Lục lập tức cười đầy vui vẻ:
Ồ, nói như vậy nghĩa là cháu và Nghiên Ca đã gặp nhau rồi à?
9
Kiều Lâm Tịnh gật đầu, cười:
Đúng vậy, bác Lục!
Ha ha, thể lại càng tốt, bác còn đang định giới thiệu hai đứa với nhau, nếu đã gặ6p nhau rồi vậy thì đều là người nhà cả!
Người nhà?! Mí mắt Nghiên Ca giật mạnh trước cách xưng hô và thái độ của ông cụ Lục.
Nghiên Ca nhất thời không biết nên trả lời ra sao, trong lúc cô đang đắn đo thì chú Út đã cau mày, nói với giọng không lấy gì làm vui:
Bố gọi bọn con về có việc gì sao?
Kìa chú Ba, xem chú nói kìa, chẳng lẽ không có việc gì thì bố không thể gọi bọn chủ về hay sao? Vả lại Nghiên Ca là con dâu của anh, tuy con bé là thư ký riêng của chú, nhưng dạo gần đây có phải chú và nó đã thân mật quá mức rồi hay không? Chẳng lẽ chủ không biết có rất nhiều người đang bàn tán sau lưng hai chú cháu sao?
Lục Tử Vinh tiếp lời, ông nhìn Lục Lăng Nghiệp bằng ánh mắt không tán đồng.
Âu Dươ5ng Kiệt đi phía sau ông cụ Lục và Kiều Lâm Tịnh xuống hết cầu thang thì lặng lẽ đảo mắt nhìn thoáng qua Lục Lăng Nghiệp.
Khi mọi người không chú ý đến mình, ông nhanh chóng đi vào nhà bếp.
Nghiên Ca ngồi trên sô pha, nhìn chằm chằm vào Kiều Lâm Tịnh đang từ từ tiến đến chỗ mình. Dù cô ta có tỏ ra phóng khoáng thoải mái đến độ nào đi nữa thì cô vẫn không tài nào có hảo cảm với cô ta được.
Ông cụ Lục ra hiệu một cách hết sức rõ ràng, muốn Kiều Lâm Tịnh ngồi xuống cạnh Lục Lăng Nghiệp, ông chống gậy chậm rãi bước đến, nhìn quanh một vòng:
Chắt trai ngoan của ông đâu? Sao lại không đến?
Ông nội, thằng bé đang ở trường ạ!
Hả? Giờ này rồi mà còn chưa tan học hay sao?
Nghiên Ca giật thót, những lời Lục Tử Vinh nói có ý ám chỉ rất rõ ràng.
Em làm gì không cần để ý người khác bàn tán!
Chú Ba à, cho dù chú không bận tâm đi nữa, thì nhà họ Lục chúng ta cũng không thể bị xấu mặt được. Nghiên Ca, từ tối nay con hãy dọn về đây đi, nhà ta cũng đâu phải không có phòng trống, sao cứ phải thuê trọ ở ngoài làm gì!
Nghe Lục Tử Vinh nói, Nghiên Ca cũng bất ngờ. Cô thuê trọ ở ngoài?
Cái cớ này là do Lục Lăng Nghiệp nói?
Hay là...
Nghiên Ca vừa nghĩ vừa bất giác nhìn sang ông cụ Lục.
Lúc này, ông cụ hừ lạnh, lên tiếng:
Con bé Nghiên Ca không về nhà ở còn không phải vì thằng con không nên thân của anh hay sao! Đã có con với Nghiên Ca rồi, vậy mà vẫn suốt ngày lông bông!
Câu nói của ông cụ Lục khiến tất cả sự thật hoàn toàn bị bẻ cong.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.