Chương 18: Tất cả đều là cực phẩm


Bà ngoại Lâm lớn tuổi nhưng không lẫn, những chuyện khác thì không nói, còn chỗ máu Lâm Tiểu Tiểu bị chảy kia, với ánh mắt của người từng8 trải, bà khẳng định đứa bé kia không thể giữ nổi được nữa, nên chắc chắn bà không thoát khỏi tội danh cố ý gây thương tích

Nếu 3ngồi tù thì thôi, nhưng ngộ nhỡ lại phạt tiền gì đấy thì khoản tiền ấy sẽ rơi vào đầu ai? Bà ngoại Lâm nghiến răng
ken két
, dứt khoát 9quyết định rất chắc chắn, đẩy người hầu bên cạnh ra:
Bà già này tự làm tự chịu, tôi làm bị thương con gái của anh thì tôi trả anh một m6ạng!


Nói xong, bà cúi đầu lao vào bức tường bên cạnh
Mà người hầu đứng gần bà và ba Lâm lại hoàn toàn không hề có ý địn5h đưa tay ra
Môi Lâm Sở Sênh mím chặt lại, thành một đường thẳng.
Lâm Sở Sênh kéo bà ngoại lại vào đúng thời khắc quan trọng nhất
Lúc thấy Lâm Sở Sênh có quan tâm đến bà ngoại, ba Lâm mới nở một nụ cười thỏa mãn,
Mẹ, mẹ làm gì vậy? Thế này khác nào tát thẳng vào mặt con?
Rõ ràng là trong lòng đang mở cờ ăn mừng, nhưng ngoài mặt vẫn phải trịnh trọng ra vẻ nghiêm túc

Hôm nay, tôi xin lỗi mọi người, để cho mọi người chê cười rồi, rất xin lỗi.
Ba Lâm đánh mắt với người giúp việc, lập tức bà ngoại Lâm bị nắm chặt hai bên cánh tay, mà ba Lâm cũng rất dứt khoát mời mọi người rời đi.
Mọi người nhìn thoáng qua nhau, cũng rất thức thời, nói vài lời chào tạm biệt.
Thật ra, Lâm Sở Sênh không hề có chút cảm giác thân tình gì với bà ngoại
Trong lòng bà, người quan trọng nhất vẫn luôn là đứa con trai không có thành tựu gì của bà, sau khi mẹ Lâm qua đời, Lâm Sở Sênh đã từng xin bà ngoại hãy dẫn em trai cô đi.
Nhưng khi đó bà ngoại đã nói thế nào:
Một đứa bé là một miếng ăn, sao có thể để cho con trai tôi nuôi một người ngoài chứ?
Cực phẩm, tất cả đều là cực phẩm! Nhưng cuối cùng bà ngoại vẫn là mẹ của mẹ mình, Lâm Sở Sênh không thể nhắm mắt làm ngơ, mặc kệ sự sống chết của bà.
Trên lầu, mẹ kế Lâm - người vẫn chưa xuất hiện, mặc một chiếc sườn xám màu đỏ thẫm, giống như cố ý đối lập với căn phòng toàn màu trắng này, đung đưa ly rượu trên tay, chắc là đang cười nhạo Lâm Sở Sênh không biết lượng sức mình.

Cô phí hết tâm tư để nghĩ cách khiến mẹ kế Lâm khó coi, cuối cùng lại trở thành một trò hề, vô duyên vô cớ làm mất mặt mẹ Lâm


Đỡ mẹ lên lầu bôi thuốc.
Dường như ba Lâm lại trở thành người nắm giữ quyền chủ động cuối cùng, nét mặt ông hiện rõ vẻ thở phào.

Tất nhiên, dù bà ngoại có muốn bôi thuốc hay không thì cũng bị hai người đỡ hai bên, không thể không lên lầu.


Sở Sênh, vào thư phòng đợi đi.
Ba Lâm ngẩng đầu, dùng giọng điệu ra lệnh nói chuyện với Lâm Sở Sênh.

Dường như Lâm Sở Sênh không nghe thấy bất kì điều gì, cô vẫn đứng yên trước mặt ba Lâm, không nhúc nhích.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Thiên Kim Báo Thù.