Chương 212: Người tình của ba thẩm cũng không phải kẻ ăn chay


Người giúp việc đi làm theo những gì người tình của ba Thẩm sai bảo, vẻ mặt tươi như hoa, cô ta có cảm giác như vừa làm đún8g một chuyện, chẳng những được người tình của ba Thẩm thưởng tiền mà còn được bà ta sai bảo, giống như là lập tức trở thàn3h tay sai thân tín của bà ta rồi vậy.

Tất nhiên, người tình của ba Thẩm làm như vậy chắc chắn cũng vì mục đích riê9ng của mình, đơn giản là bà ta muốn loạn tin này ra, khiến Lâm Sở Sênh không thoải mái

Còn thưởng tiền, bà ta muốn6 mọi người đều biết, Lâm Sở Sênh dù khó trêu chọc thì chắc hẳn sau này vẫn sẽ có người sẵn lòng làm như vậy.

Bà nghĩ tôi sẽ quan tâm à?
Lâm Sở Sênh hơi nhếch mép, như thể đang thấm cười nhạo bà ta đã tốn công tốn sức.
Người tình của ba Thẩm khoanh tay lại, nụ cười vốn chưa biến mất hoàn toàn của bà ta lại hiện lên,
Tôi biết là cô không quan tâm, tôi chỉ muốn nói cho cô biết là nếu đắc tội với tôi thì tôi cũng chẳng làm gì cô đâu, nhưng tôi sẽ giày vò những người có quan tâm, tôi sẽ khiến tất cả mọi thứ dần biến mất!
Sau đó bà ta cúi đầu tiến về phía trước một bước, rồi ngẩng đầu lên nhìn chằm chằm vào Lâm Sở Sênh.

Hôm nay chỉ là cảnh cáo thôi, nếu có lần sau thì cái cô thấy không phải là tro cốt của mẹ cô đâu mà có thể sẽ là em trai của cô đấy.
Người tình của ba Thẩm giẫm chân vào chỗ tro cốt vừa bị phải xuống đất rồi hơi di chân, giống như đang kích thích Lâm Sở Sênh.
Người tình của bà Thẩm ném tranh đi xong, còn ra sức phải mạnh tay, giống như vừa chạm vào thứ gì đó cực kì buồn nôn,
Nếu ngay cả tro cốt cô cũng không cần thì hẳn là cô cũng chẳng màng đến hộp đựng tro cốt đâu nhỉ, vốn dĩ tôi đang nghĩ không biết phải giải thích với cô thể nào, nhưng nhìn thái độ này của cô thì tôi thấy yên tâm rồi.


Bà có ý gì?
Thấy câu nói người tình của ba Thẩm còn có hàm ý khác, Lâm Sở Sênh liền hỏi thêm.

Ý tôi chính là, sau khi người giúp việc nhận lấy chiếc hộp ấy thì đã tè vào trong đấy

Không có công lao thì không được hưởng lộc, tôi không có nhã hứng như bà.
Lâm Sở Sênh khẽ lùi lại một bước, cực kì cảnh giác nhìn người tình của ba Thẩm.
Người tình của ba Thẩm không hề để ý đến thái độ của Lâm Sở Sênh, thậm chí bà ta còn che miệng bật cười vì câu nói của cô,
Cô nhìn cô kìa, sao lại khách sáo thế, sau này vào nhà họ Thẩm rồi thì cô cũng phải gọi tôi một tiếng mẹ mà, đến lúc đó cô vẫn định khách sáo như vậy sao?
Nói xong, bà ta còn chủ động kéo tay Lâm Sở Sênh
Thật sự rất giống cảnh tượng mẹ chồng tương lai đang nói chuyện với con dâu của mình
Người5 tình của ba Thẩm rất tình nguyện làm chuyện này, miễn là có thể khiến Lâm Sở Sênh không vui là được
Sau khi người tình của ba Thẩm ăn xong, bà ta thấy con trai mình ăn quá ít nên đẩy đĩa thức ăn đến trước mặt Thẩm Phong, hai mẹ con ngồi ăn cực kì vui vẻ
Bên kia, Lâm Sở Sênh ăn cơm xong, không có việc gì nên cứ thể ngồi nhìn Thẩm Mạc chằm chằm, cô cảm thấy hôm nay anh khá lạ, ngủ lâu như vậy rồi mà vẫn chưa tỉnh lại, trừ khi đêm qua anh không ngủ, mãi đến rạng sáng mới chợp mắt.
Lúc ấy cả người Lâm Sở Sênh đều nổi hết cả da gà, quá ghê sợ, bị một người phụ nữ kinh tởm chạm vào thật sự khiến người ta cảm thấy rất kinh khủng.
Thấy Lâm Sở Sênh nhanh chóng giật tay lại, người tình của ba Thẩm chỉ nhìn chằm chằm vào cánh tay đang trơ ra giữa khoảng không của mình, bà ta cười nói:
Nếu cô không thích đồ tối tặng thì ném đi, đồ không tăng được tôi cũng chẳng cần.
Giọng nói người tình của ba Thẩm lạnh đi, dáng vẻ tươi cười vừa nãy cũng hoàn toàn biến mất như một trò ảo thuật
Người giúp việc ngầm hiểu, cô ta khẽ nhếch mép lên, vừa nhìn đã biết đây là biểu cảm rất xấu xa
Tất nhiên là Thẩm Mạc cũng đã sắp xếp khá nhiều người ở trong biệt thự này, nếu người tình của ba Thẩm muốn giở trò cứng rắn thì Lâm Sở Sênh cũng chẳng sợ, nhưng lúc này người tình của ba Thẩm chỉ dẫn hai người đến, mà có vẻ như còn cầm theo thứ gì đó.
Lâm Sở Sênh đứng ngay ở cửa ra vào, không hề có ý nhường đường, dù người tình của ba Thẩm đến gần thì cô cũng không có ý định chào hỏi bà ta.

Tôi đã nghe về chuyện hôm nay và cũng đã dạy dỗ lại đám người giúp việc kia một bài học, nói cho họ biết là tuyệt đối không được nâng cao giẫm thấp rồi.
Người tình của ba Thẩm cũng chẳng quan tâm đến thái độ của Lâm Sở Sênh, bà ta cười cười đến gần cô, thậm chí còn ra vẻ như một bậc trưởng bối, rồi bảo người giúp việc lấy một chiếc hộp ra.
Lâm Sở Sênh ngồi nhìn như vậy được một lúc thì người giúp việc đi vào
Lúc ăn xong cơm, Lâm Sở Sênh cảm thấy chắc chắn người tình của ba Thẩm sẽ đến gây chuyện nên đã bảo người giúp việc đứng trông ở bên ngoài, nếu có chuyện gì thì lập tức vào báo với cô, chưa được bao lâu thì người giúp việc đã vào nói là người tình của ba Thẩm đến.
Lâm Sở Sênh hơi nhíu mày, cô liếc nhìn Thẩm Mạc đang ngủ say rồi đứng lên, vội đi ra ngoài
Bà ta xé tranh ra thành mấy mảnh rồi tung lên trời một cách không hề khách sáo.
Lâm Sở Sênh nhìn chằm chằm thứ giống như đất rơi xuống, đây chính là tro cốt của mẹ cô? Mặc dù những thứ này vốn đã được bảo quản ở nhà họ Lâm, nào ngờ lại bị người nhà họ Thẩm giành được.
Tuy Lâm Sở Sênh cũng chẳng quan tâm lắm đến mấy thứ đã chết này, nhưng khi thấy cảnh này cô vẫn cực kì khó chịu.
Mà tranh này còn được người tình của ba Thẩm dùng để làm quà thì chắc chắn nó còn có ẩn ý gì đó
Sắc mặt người tình của ba Thẩm không có gì khác thường, dù Lâm Sở Sênh chỉ lạnh mặt không nói gì thì bà ta vẫn tỏ vẻ rất nhiệt tình.
Lâm Sở Sênh hơi nheo mắt lại, không hiểu sao cô vẫn luôn có cảm giác người tình của ba Thẩm là loại người cực kì nham hiểm

Có lẽ giữa chúng ta có chút hiểu lầm, dù sao sau này chúng ta cũng sống trong cùng một ngôi nhà, nếu cứ làm ầm ĩ lên thì cũng chẳng có gì hay ho, lại còn khiến mấy người đàn ông cảm thấy không thoải mái
Đây là quà tôi tặng cô coi như để làm hòa.
Người tình của ba Thẩm nói xong liền bảo người giúp việc mở hộp ra, bên trong là một bức tranh vẽ bổn mỹ nhân, màu cũ nét xưa, lại còn là tranh đen trắng, nhìn có vẻ rất kì lạ.
Nhìn chung bốn mỹ nhân kia đều là những người có nhan sắc, bình thường các họa sĩ luôn cân nhắc về màu sắc, không phải bộ quần áo đen trắng đơn giản nào cũng có thể thể hiện được phong thái của các cô gái ấy.
Nhưng rõ ràng là bà ta đang động chạm Lâm Sở Sênh

Bà nghĩ nhiều rồi, có chuyện gì thì cứ nói, nếu không có việc gì thì xin lỗi, tôi không tiếp bà được.
Lâm Sở Sênh ra thế xin mời, cũng không nói thêm bất kì lời nào
Người tình của ba Thẩm nhấc tay lên, trực tiếp kéo cánh tay mà Lâm Sở Sênh vừa nâng lên lại, thậm chí còn cố ý sờ nhẹ lên cánh tay cô
Sau đó người giúp việc lập tức nhấc tay lên vỗ vào bức tranh kia.
Người giúp việc vỗ vài cái, những gì được vẽ trên tranh cũng dần mờ đi
Đây là loại mực gì? Sao lại biến mất sau khi vỗ vào? Lâm Sở Sênh nhíu mày suy nghĩ, cô cũng không hiểu nổi rốt cuộc đấy là thứ gì.

Vốn dĩ tôi biết cô tới nên đã tốn không ít công sức, nghe nói cô không hợp với bên nhà họ Lâm cho lắm, nhưng tro cốt của mẹ cô vẫn còn ở bên đấy nên tôi đã định tạo cho cô một bất ngờ, cố ý đến nhà họ Lâm để lấy thứ kia về cho cô
Mà thầy cô có vẻ không cần lắm thì coi như tôi phí công rồi.
Người tình của ba Thẩm thở dài một tiếng, thấy tranh bị vô kha khá rồi, bà ta liền lấy nó lại từ tay người giúp việc.
Xoet!

Bà nói cái gì!
Lâm Sở Sênh có thể suy nghĩ rất thoáng về người chết, nhưng đối với người sống thì tất nhiên là cổ cực kì quan tâm
Người tình của ba Thẩm vẫn tỏ ra rất hờ hững, thậm chí người giúp việc còn châm cho bà ta một điếu thuốc
Bà ta hút nhẹ một hơi rồi nhả một vùng khói rất lớn
Sau khi biết chuyện này, tôi cũng rất phẫn nộ.
Người tình của ba Thẩm nhún vai, tỏ vẻ bất đắc dĩ,
Nhưng dù sao cũng đã muộn rồi, có làm gì thì cũng chẳng cứu vãn được nữa, giờ thấy thái độ cô thế này tôi cũng yên lòng.

Rõ ràng nghe giọng điệu của bà ta rất áy náy, nhưng vẻ mặt thì chỉ có nụ cười tràn đầy đắc ý
Lâm Sở Sênh lạnh lùng nhìn người tình của ba Thẩm, vẻ mặt tươi cười đắc ý của bà ta cũng dần biến mất
Người tình của ba Thẩm nhả khói khá giỏi, vòng khối lớn này vừa khéo lại che đi khuôn mặt của Lâm Sở Sênh.


Tôi muốn nói cho cô biết, hôm nay tôi có thể lấy được tro cốt của mẹ cô ra thì ngày mai tôi cũng có thể tìm ra được cậu em trai thất lạc của cô rồi tra tấn nó sống không bằng chết, mà khi nào nó chết, tôi sẽ cho nó bầu bạn với người

mẹ đoản mệnh kia của cô.
Nói hết câu, bà ta còn ngáp một cái, giống như việc nói mấy lời này mới chính là mục đích của việc bà ta đến đây


Bà dám!
Lúc này Lâm Sở Sênh đã lộ ra vẻ phẫn nộ khác thường.

Cô liên tục lặp đi lặp lại động tác nắm chặt tay rồi buông ra

Người tình của ba Thẩm cũng chú ý đến động tác này của Lâm Sở Sênh, nụ cười của bà ta lại càng tươi hơn,
Cô biết rõ là tôi có dám hay không mà
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Thiên Kim Báo Thù.