Chương 295: Bàn chuyện cưới hỏi
-
Thiên Kim Báo Thù
- Nhất Niệm Trầm Hoan
- 2334 chữ
- 2022-02-06 09:05:24
Dù Lâm Sở Sênh thật sự mạnh mẽ đến mức nào thì hình tượng bên ngoài của cô vẫn được xây dựng theo phong cách hiếu thuận và yêu nước, bây g8iờ chuyện này lại càng đẩy địa vị của Lâm Sở Sênh lên cao hơn nữa.
Mặc dù hôm nay người chi tiền là Thẩm Mạc, nhưng đừng quên mục 3đích cuối cùng của anh vẫn là vì Lâm Sở Sênh, điều này cũng gián tiếp nói tốt cho cô, mà hình tượng người bị hại của cô cũng càng khiến c9ho mọi người đồng cảm hơn.
Trong một khoảng thời gian ngắn, độ nổi tiếng của Lâm Sở Sênh cũng chẳng hề thua kém ảnh hậu, thậm chí 6khả năng kêu gọi và sức ảnh hưởng của cô còn lớn hơn cả các ngôi sao.
Có lẽ đây cũng không phải lần đầu tiên xảy ra chuyện này, nhưng Thẩm Mạc cảm thấy nếu đích thân anh nói ra thì quá tàn nhẫn, có lẽ Lâm Sở Sênh cũng sẽ tự nghĩ ra, chi bằng cứ để cho cô tự biết là được.
Lâm Sở Sênh hơi nheo mắt lại,
Anh ta là sát thủ đúng không?
Chỉ có khả năng này mới có thể khiến câu chuyện này trở nên hợp lý. Thẩm Mạc không phải là kẻ cuồng giết người, không thể nói là cho người ta ít tiền rồi lấy mạng người ta được. Trừ khi người này uy hiếp đến tính mạng của anh.
Càng nói lại càng thông, vì sao cảnh sát không chịu tuyên bố chuyện này? Vì một khi đã nhắc đến sát thủ thì người cảnh sát phải đối mặt sẽ không chỉ là các phóng viên mà còn là băng đảng phía sau lưng các sát thủ. Thật ra trên thế giới này có rất nhiều tổ chức sát thủ, hơn nữa còn có thực lực rất mạnh, không thể chỉ dựa vào việc điều tra của cảnh sát mà phá bỏ được.
Tất nhiên là tớ có thời gian rồi.
Cuối cùng Lâm Sở Sênh cũng có thể nở nụ cười một cách quang minh chính đại.
Ừ, vậy tớ cúp máy đây.
Trương Nhất Nhất chỉ nói một câu như vậy trong điện thoại, cô ấy cũng không nói chuyện phiếm với Lâm Sở Sênh như trước kia nữa.
Nhất Nhất!
Lâm Sở Sênh bỗng cao giọng gọi,
Anh ta không giống Lý Chí Thành.
Dù là gia cảnh hay tính cách thì cũng đều khác xa. Lâm Sở Sênh biết rõ sau chuyện lần trước, Trương Nhất Nhất đã bị ám ảnh trong lòng, chắc chắn cô ấy đang cảm thấy sợ hãi nên mới đặc biệt gọi điện thoại bảo Lâm Sở Sênh đến với mình.
Tất nhiên trắng tay cũng không chỉ đơn giản là tống họ vào tù.
Thẩm Mạc nhìn biểu cảm của Lâm Sở Sênh, anh không nhịn được đưa tay ra chạm vào trán cô,
Thật ra anh cảm thấy mẹ anh có một câu nói rất đúng, đó là người trẻ thì không nên sống mãi trong hận thù, phải có mục tiêu lâu dài, chẳng hạn như chúng ta vậy.
Thẩm Mạc nhìn xung quanh một lát rồi lại khẽ chạm vào Lâm Sở Sênh,
Em đã đồng ý với lời cầu hôn của anh rồi, vậy bao giờ em định đi đăng kí kết hôn rồi chuẩn bị hôn lễ?
Sau đó anh đặt tay lên bụng Lâm Sở Sênh,
Đừng để đến khi lộ bụng rồi mới kết hôn đấy nhé.
Vốn dĩ Lâm Sở Sênh còn suy nghĩ khá tiêu cực, nào ngờ vừa nghe lời Thẩm Mạc nói xong, cô lại cười phá lên.
Anh diễn kịch như thể đây là sự thật vậy.
Lâm Sở Sênh không nhịn được bật cười, cô hất cánh tay của Thẩm Mạc sang một bên,
Nếu thật như vậy thì sao cảnh sát lại không dám công bố ra bên ngoài? Thẩm Mạc, anh nghĩ em bị ngốc à?
Thẩm Mạc nhún vai, không nói thêm gì cả, hoặc đúng hơn là anh không biết phải nói sao, cũng không thể nói thẳng là trước kia ba cô đã muốn giết cô.
Hóa ra thế giới ngoài vòng tay ba mẹ lại khổ sở đến vậy.
Ngày mai anh đi cùng em.
Thẩm Mạc vẫn luôn ở cạnh cô nên chắc chắn anh cũng nghe rất rõ cuộc nói chuyện của hai người.
Không cần!
Lâm Sở Sênh lập tức từ chối mà không cần nghĩ ngợi gì.
Đến một khoảng cách vừa đủ, Thẩm Mạc lại khẽ chạm vào mặt Lâm Sở Sênh,
Khi chúng ta kết hôn thì chắc chắn sẽ rất ồn ào, kiểu gì cũng không thể thiếu tiết mục góp vui rồi động phòng này nọ. Lúc ấy dù lớn bé đến mấy thì cũng phải nể mặt người ta. Em nói xem, đứa bé còn nhỏ như vậy mà đã phải chịu ảnh hưởng về mặt tinh thần như thế, sau này lớn lên thì phải làm thế nào?
Mặt Thẩm Mạc lộ rõ vẻ u sầu khi nói mấy câu này,
Em nghĩ đi, nếu đứa bé này là con trai thì thôi, nhưng nếu là con gái thì phải làm thế nào chứ?
Bộp!
Thứ nhất, đây là chuyện giữa hai cô bạn thân với nhau, cô không muốn Thẩm Mạc tham dự vào. Thứ hai, nếu Thẩm Mạc ở đó thì người nhà họ Lục cũng sẽ bị áp chế, cô sẽ không thể nhìn ra ý đồ thật sự của bọn họ. Chẳng thà nhân cơ hội này để tìm hiểu, để cho Trương Nhất Nhất và Lục Thượng Phong hiểu rõ nhau hơn.
Vậy thì không được uống rượu.
Thẩm Mạc cũng biết là anh không đi được, câu nói trước cũng chỉ là dẫn cho câu này mà thôi.
Lâm Sở Sênh mở to mắt, cô thật sự rất phục phong cách quyết định nhanh chóng trên thương trường của Thẩm Mạc, nhưng sao bây giờ anh lại nói nhiều như vậy, chẳng hề có khí phách gì cả.
Thẩm Mạc không nhịn được tự tát mình một cái, tất cả đều là do cái miệng này, đang yên đang lành lại chọc giận Lâm Sở Sênh làm gì, giờ thì hay rồi, cô giận rồi.
Chờ tới lúc chuyện này qua đi, tâm trạng Lâm Sở Sênh cũng bình thường trở lại, thật ra khi thấy dáng vẻ này của Thẩm Mạc, cô rất muốn bật cười, nhưng mà để sau này có thể lấn áp được anh thì dù thế nào cô cũng phải nhịn. Cũng may là đúng lúc này Trương Nhất Nhất lại gọi điện thoại đến.
Sở Sênh, Lục Thượng Phong xuất viện rồi.
Vừa nhấc máy, Trương Nhất Nhất ở đầu dây bên kia đã nói với cô câu này.
Thấy Lâm Sở Sênh không nói gì, Thẩm Mạc lại càng lo lắng hơn,
Anh mặc kệ, nếu em uống rượu thì anh sẽ đến đón em.
Nói đây là chơi xấu cũng được, uy hiếp cũng được, dù sao thì chỉ cần đạt được mục đích là được.
Chắc chắn Lâm Sở Sênh sẽ không trở mặt với anh về chuyện phải trái này.
Lâm Sở Sênh nhìn anh một lúc lâu,
Tùy anh.
Lâm Sở Sênh không nhịn được đánh một cái lên đầu Thẩm Mạc,
Anh nói gì vậy, anh có thể đừng nghĩ mấy cái kinh tởm như thế được không?
Thẩm Mạc còn định nói vài câu, kết quả Lâm Sở Sênh lại gõ cửa xe,
Đây không phải là đường về nhà, anh định chở em đi đâu?
Đừng kích động, đừng kích động.
Thẩm Mạc vội vàng che tay Lâm Sở Sênh lại,
Anh cảm thấy vẫn nên đến bệnh viện kiểm tra thì mới yên tâm được. Em đừng lo, anh đã kiểm tra rồi, thủ tục xét nghiệm rất đơn giản, chỉ cần lấy máu rồi mười lăm phút sau sẽ có kết quả.
Trương Nhất Nhất ở đầu dây bên kia im lặng một lúc,
Sở Sênh, tớ biết là khác, tớ đang sợ gia đình anh ta còn khó giải quyết hơn.
Dù là qua điện thoại nhưng dường như Lâm Sở Sênh vẫn có thể nghe ra được nỗi buồn của Trương Nhất Nhất.
Lâm Sở Sênh thở dài,
Nhất Nhất, Lục Thượng Phong là người có chủ kiến, hơn nữa cậu cũng không phải là người chỉ có hai bàn tay trắng, phía sau cậu vẫn còn có chúng tớ.
Trương Nhất Nhất ở đầu dây bên kia cũng chỉ
ừ
một tiếng rồi cúp máy, Lâm Sở Sênh không nhịn được thở dài một hơi. Trương Nhất Nhất từng là một cô gái vô lo vô nghĩ, nói chuyện lúc nào cũng rất vô tư, muốn làm gì thì làm, nhưng bây giờ mọi chuyện đều đã thay đổi!
Dù có con hay không thì phái nữ luôn có vầng hào quang của một người mẹ, dù vô thức hay chủ động nghĩ đến việc này thì kiểu gì cũng sẽ cảm thấy hạnh phúc.
Thậm chí Lâm Sở Sênh còn vô tình đặt tay lên bụng mình, nhưng ngoài miệng vẫn rất cứng đầu nói một câu,
Em còn không để ý đến chuyện kết hôn khi lộ bụng, anh quan tâm làm gì chứ?
Vốn dĩ Lâm Sở Sênh cũng chỉ định bắt bẻ Thẩm Mạc một chút, nào ngờ anh lại kéo tay cô một cách cực kì thâm tình,
Nếu em thật sự nghĩ đến việc kết hôn sau khi lộ bụng thì trừ việc hơi muộn ra anh chẳng có ý kiến gì cả. Có điều, đợi đến khi đã lộ bụng rồi thì hệ thần kinh của đứa bé cũng đã phát triển khá khá rồi, em hiểu rõ việc dưỡng thai chứ?
Xe từ từ đi ra ngoài, còn những phóng viên ngoài kia chưa hỏ5i cái gì thì cũng chỉ có thể đợi sau này có cơ hội thì hỏi.
Cuối cùng bên ngoài cũng đã yên tĩnh trở lại, Lâm Sở Sênh quay đầu sang phía Thẩm Mạc,
Người chết kia là thế nào vậy?
Thẩm Mạc mỉm cười, ôm lấy cô để cô dựa vào người anh,
Đó là người mà Thẩm Hạo Chấn cử đến để di chuyển tài sản nhưng lại bị anh phát hiện.
Thẩm Mạc nói rất lưu loát, anh không hề đỏ mặt, không hề thở gấp.
Chỉ cần họ không làm gì quá đáng thì cảnh sát sẽ mắt nhắm mắt mở cho qua. Thậm chí sự tồn tại của những người này đã là bí mật được công khai trên quốc tế rồi.
Lâm Sở Sênh ngửa đầu ra phía sau, bên môi thấp thoáng nụ cười như có như không, rất may mắn là lòng cô đã nguội lạnh, dù có xảy ra chuyện gì thì cũng chẳng thể đau lòng được nữa.
Nhưng mà hai ba con cô cũng thật kì lạ, ba thì nghĩ trăm phương nghìn kế để giết con gái, còn con gái thì đặt mục tiêu là trả thù ba mình, khiến ông ta phải trắng tay.
Lúc ấy đầu óc Lâm Sở Sênh còn chưa bắt kịp,
Sao thế, có chuyện gì xảy ra với anh ta à?
Nghe thấy Trương Nhất Nhất đặc biệt nói như vậy, Lâm Sở Sênh thầm đoán, chẳng lẽ Lục Thượng Phong có chuyện gì đó nên đã lén bỏ trốn?
Không phải, anh ta xuất viện bình thường. Hôm nay xuất viện, anh ta đã liên hệ với người thân trong gia đình, sáng mai họ sẽ đến nhà tớ chơi, bàn bạc chuyện kết hôn, ngày mai cậu có thời gian sang nhà tớ một lúc không?
Trương Nhất Nhất nói rất nhanh, chắc vì cô ấy đang ngượng.
Dù sao thì Lâm Sở Sênh và Thẩm Mạc cũng đang ở cùng với nhau, cứ quấy rầy cô mãi cũng không ổn lắm.
Vừa thấy Lâm Sở Sênh kích động, Thẩm Mạc lại bắt đầu dỗ dành cô,
Được rồi, được rồi, nghỉ ngơi! Nghỉ ngơi, chúng ta không đi kiểm tra nữa.
Những lúc Lâm Sở Sênh bình thường thì Thẩm Mạc có rất nhiều cách để ép cô thỏa hiệp với mình, hoặc lén lấy máu, nhưng bây giờ đã khác với trước kia, nếu Lâm Sở Sênh mang thai thật, nhỡ cô tức giận, làm tổn thương bản thân và đứa bé thì sao?
Chát!
Em không đi!
Lâm Sở Sênh nói rất kiên quyết, không hề để cho Thẩm Mạc có bất kì cơ hội nào để thương lượng.
Nếu em không thích đến bệnh viện thì anh bảo người ta đến tận nhà lấy máu nhé? Rồi khi nào có kết quả thì họ gửi về cho chúng ta, được không?
Thẩm Mạc thấy Lâm Sở Sênh sắp tức giận thì nhanh nhẹn đưa tay ra phía trước vuốt cho cô xuôi cơn tức.
Em không muốn kiểm tra, không muốn kiểm tra!
Lâm Sở Sênh bỗng cất cao giọng, cô cũng không hiểu vì sao bản thân lại có cảm giác rất bất an, thậm chí cô còn rất muốn né tránh vấn đề này.
Cô nói xong, Thẩm Mạc lập tức mỉm cười, Lâm Sở Sênh nói vậy có nghĩa là cô đã đồng ý rồi!
Xuống xe, Thẩm Mạc làm như Lý Liên Anh đỡ Từ Hi Thái hậu, anh khom người, duỗi mu bàn tay ra, diễn như một nô tài thật sự.
Lâm Sở Sênh đi giày cao gót tiến về phía trước như một nữ vương, dù sao Thẩm Mạc cũng đã tự nguyện hầu hạ rồi thì sao cô lại phải từ chối?
Giày cao gót của Lâm Sở Sênh gõ xuống nền nhà vang lên tiếng cộp cộp.
Thẩm Mạc cúi đầu xuống, lập tức nhíu mày lại.
Lâm Sở Sênh không để ý đến sự thay đổi của anh, lúc vào nhà thì điện thoại của cô lại vang lên, là Trương Nhất Nhất gọi điện nói là ngày mai nhà họ Lục không đến nữa, bảo Lâm Sở Sênh không cần phải đi.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.