Chương 380: Khống chế quân cờ



Vậy nếu như là trộm cắp thì sao?
Cam Như Ý nói xong liền tháo chiếc dây chuyền không biết đáng bao nhiêu tiền xuống, treo trên áo của người gi8úp việc ngay trước mặt tất cả mọi người.

Rõ ràng là cô ta cố ý giày vò người giúp việc này! Người giúp việc bị sự hung hăng của Cam Như3 Ý làm cho sợ hãi đến mức tải mặt, ngoài việc đứng đó rơi lệ ra thì cô ta gần như không thể làm gì được.
Thẩm Phong vừa mới đứng vững, Lâm Sở Sênh đã cau mày liếc nhìn anh ta bằng vẻ ghét bỏ:
Như Ý nói người giúp việc này quyến rũ anh.
Anh nói xem, cô ta đã làm gì anh?
Thẩm Phong bị hỏi xong thì ngạc nhiên nhìn sang Cam Như Ý rồi lại cúi đầu im lặng.
Lâm Sở Sênh đã không định nhường Cam Như Ý thì nhất định sẽ đứng ra làm chứng nói là do Cam Như Ý vu cáo hãm hại cho người giúp việc.
Lâm Sở Sênh lên tiếng, tất cả mọi người có mặt tại đó đều làm chứng cho lời của cô.
Thẩm Phong khẽ run người.
Lâm Sở Sênh gọi thì anh ta đành ngoan ngoãn đi xuống.
Mỗi ngày đều phải đối phó với một người đàn ông mà mình không thích, thậm chí còn cảm thấy ghê tởm thì oán hận của Cam Như Ý càng ngày càng nghiêm trọng.
Cho dù thế nào thì cô ta cũng sẽ không để MC đấu giá thành công.
Cuộc đấu tranh này, Cam Như Ý đã mất đi thời cơ tốt, chỉ có thể bị đánh mà thôi.
Thẩm Phong đi cùng với đám anh em nhà họ Thẩm.

Thẩm Phong!
Thẩm Phong còn chưa kịp rụt đầu vào đã bị Lâm Sở Sênh gọi tên! Thẩm Phong đành phải miễn cưỡng đứng đó:
Chị dâu, có...
chuyện gì?

Xuống đây cho tôi!
Trái ngược với ngữ điệu không nhanh không chậm của Thẩm Phong, Lâm Sở Sênh gào to một tiếng với anh ta.
Thẩm Phong mặc quần áo rồi đứng ở cửa ra vào, trông co đầu rụt cổ.
Anh ta biết Cam Như Ý mạnh mẽ, nhưng cũng không ngờ là Cam Như Ý xuống dưới để hỏi chuyện người giúp việc này.
Cảnh sát vội vàng đưa người đi, nhanh đến nỗi có cảm giác như bọn họ đang chạy, như thể sợ Lâm Sở Sênh lại đổi ý lần nữa.
Người giúp việc vốn rất sợ hãi, nhưng giờ không còn sợ gì nữa! Lâm Sở Sênh có thể cử người đi bảo vệ an toàn cho cô ta, chứng tỏ người này rất độ lượng! Còn chuyện vào đó rồi, cảnh sát cũng không thể không nói lý.
Còn Thẩm Mạc thì giống như Lâm Sở Sênh nói, giữa đàn ông và đàn ông thể nào cũng có lúc không hạ mình được, chỉ có cô ra mặt là thích hợp nhất.
Ông trời sáng tạo ra đàn ông và phụ nữ là một chuyện tốt đẹp nhất trên đời này, để cho hai bên có thể phối hợp lẫn nhau.
Đang yên đang lành bỗng dưng làm to chuyện, mấy người này cũng không có ý tiếp tục tranh cãi nữa, từng người lần lượt chào tạm biệt Lâm Sở Sênh và Thẩm Mạc.
Đến lượt bác Cả Thẩm, Lâm Sở Sênh tự mình đi tiễn:
Bác Cả, cháu không biết các bác có chuyện gì, nhưng lần sau nếu có chuyện gì cần cháu giúp đỡ thì bác cứ việc nói.
Dù sao Lâm Sở Sênh cũng có thể ứng phó được, cho nên Thẩm Mạc đứng bên cạnh không cần phải ra mặt.
Một hồi lâu sau, Thẩm Phong mất kiên nhẫn trước:
Chị dâu, Như Ý...
Lúc nãy phòng khách còn rất náo nhiệt, trong chốc lát đã trở nên yên tĩnh đến lạ lùng.
Để lại người giúp việc dọn dẹp ở phía dưới, đương nhiên là tiện thể thu dọn luôn căn phòng mà Cam Như Ý đã ở.
Giống như lời người này đã nói trong mail, văn bản chính thức sẽ nhanh chóng đến nơi, nội dung gần như giống hệt nhau.
Văn bản vừa mới đến, điện thoại của Lâm Sở Sênh liền reo, là bác Cả Thẩm gọi đến.
Cháu nghĩ chúng ta nên tính toán đường đi sớm!
Bác Cả Thẩm nói rất thẳng thắn, Lâm Sở Sênh dứt khoát nói thẳng hơn cả bác Cả Thẩm.
Bác Cả Thẩm nghe lời này xong, lập tức nói tiếp một câu:
Sở Sênh, cháu có chủ kiến gì?
Hiện giờ bác Cả Thẩm gần như coi Lâm Sở Sênh là người đáng tin cậy nhất rồi.

Không phải quyến rũ mà là ăn cắp!
Cam Như Ý đứng một bên lập tức bổ sung thêm một câu.

Cô coi tất cả chúng tôi đều là người mù hay sao?
Lâm Sở Sênh dạy dỗ Cam Như Ý giống như dạy dỗ Thẩm Phong vậy.
Sau khi nghe Lâm Sở Sênh bắt máy, bác Cả Thẩm vội vàng đi vào chủ đề chính:
Sở Sênh, cháu xem mail chính phủ gửi chưa? Nhà họ Cam vừa khéo chịu trách nhiệm vụ đấu thầu lần này.
Cháu và Tiểu Mạc phải cẩn thận một chút, Cam Như Ý chắc chắn sẽ trả thù!
Lâm Sở Sênh nghe xong cũng chỉ cười với vẻ hờ hững:
Nhà họ Cam không sụp đổ, những xung đột thế này sau này sẽ càng nhiều hơn.
Chuyện này đã bị người khác ngoài bác Cả Thẩm nghe thấy thì chắc chắn sẽ có người đến hỏi ông ta! Ông ta có trả lời đúng sự thật hay không, Lâm Sở Sênh không biết được! Nhưng cô dám khẳng định rằng bất kể bác cả Thẩm nói gì thì ông ta cũng sẽ nghĩ cách khiến người khác đứng về phía mình! Còn về việc ở trong cục thì gần như là nằm trong địa bàn của Cam Như Ý rồi, người giúp việc nhất định sẽ bị ép khai ra sự việc.
Như thế thì mối quan hệ giữa Cam Như Ý và anh em nhà họ Thẩm sẽ ngày càng căng thẳng hơn, càng căng thẳng thì cô ta càng không thể trở mặt với Thẩm Phong.
Nghe cảnh sát nói vậy, hai bên chắc chắn không có vấn đề gì!
Cứ mấy người đi theo.
Người này làm việc ở nhà họ Thẩm chúng tôi thì tôi có nghĩa vụ bảo đảm an toàn cho cô ta!
Lâm Sở Sênh nói, rốt cuộc cũng nhường ra một con đường.
Cam Như Ý đối chọi với Lâm Sở Sênh, trừng mắt nhìn cô.
Nhưng ngoài trừng mắt ra cũng không còn cách nào khác! Hai bên cứ thế giằng co.
Nhưng Cam Như Ý đã đi rồi, anh em nhà họ Thẩm chỉ có thể trút giận lên Thẩm Phong.
Những lời như đồ ăn hại, đồ vô dụng, đều đem ra chửi hết.
Lâm Sở Sênh nhấc tay lên, ý bảo mấy người này yên lặng:
Thật ngại quá, làm ầm ĩ ra thế này, hôm nay chúng ta dừng lại ở đây thôi.
Sau này hi vọng các chú các bác thường xuyên tới chơi.
Cảnh sát gặp tình huống này cũng trở nên mơ hồ, không rõ đây là trò đùa khôi hài gì.
Nhưng hai bên đều là người không thể chọc vào cho nên đành phải nghĩ cách:
Thế này nhé các vị, bây giờ đã rõ ràng là cô Cam hãm hại người khác, vậy thì mời cô Cam đi lấy khẩu cung với chúng tôi.
Cảnh sát xoay người nhìn người giúp việc:
Còn vị này nữa, cô cũng là một trong các đương sự, cũng cần phải lấy khẩu cung.
Cam Như Ý thật sự rất tức giận, nhưng nói tiếp thì ngoài đánh ra cũng không còn lựa chọn nào khác.
Có điều cô ta đang ở nhà họ Thẩm, có đánh thì cũng sẽ chịu thiệt.
Lâm Sở Sênh híp mắt, tất cả mọi việc đều phát triển theo quỹ đạo mà cô mong muốn.
Cảm giác này thật sự rất tốt! Có trách thì trách Cam Như Ý không nên bước lên chiếc thuyền này, muốn xuống thì đâu có dễ dàng như lúc lên nữa.
Tuy phía trên không có gì nhưng Lâm Sở Sênh vẫn cảm thấy buồn nôn! Lên lầu, Thẩm Mạc chặn Lâm Sở Sênh lại, nụ cười ngập tràn trên gương mặt:
Cho em xem thứ này.
Anh mở điện thoại ra, có một bức thư điện tử do cấp dưới báo cáo được gửi tới vào khoảng một phút trước.
Cấp dưới nói là người ở trên đã chuẩn bị trừng phạt Cam Như Ý rồi, chuẩn bị ngưng lại một phần quyền hạn của ba Cam, ông ta chỉ phụ trách việc mời thầu của Cục bảo vệ môi trường.
cô ấy một chút.
Còn kèm theo gương mặt cười, lại bày ra bộ dạng của đồ ăn hại!
Nhường à? Tôi thấy nếu còn tiếp tục nhường thì cô ta chắc chắn sẽ không coi trời đất ra gì nữa.
Trong chuyện này Lâm Sở Sênh không hề nể mặt.
Cam Như Ý đứng đó một hồi rồi dứt khoát gọi điện thoại báo cảnh sát.
Chị...
nhường...
Bất kể ba cháu có còn hay không, chúng ta vẫn là người một nhà.
Lâm Sở Sênh rộng rãi nói một câu chuyện này cũng coi như xong xuôi.
Mấy người này đang rất tức giận nhưng có thể nói gì nữa, chỉ có thể trút giận lên người Thẩm Phong.
Tiện thể mời cô ký tên xem có muốn tiếp tục truy cứu trách nhiệm của cô Cam không?
Người được cử đến nhà họ Thẩm chắc chắn là người khá nhanh nhẹn.
Bây giờ nên dìm chuyện này xuống, ít nhất phải tìm cơ hội tránh khỏi tình thể căng thẳng này mới có thể làm rõ chuyện được.
Lâm Sở Sênh cũng không ngăn cản, dù sao thì bây giờ cô đang là người có lý.
Tầm mười phút sau, cảnh sát tới, sự tình cụ thể chắc chắn là Cam Như Ý nói người giúp việc ăn cắp, chứng cứ là chiếc dây chuyền này.
Lại bị kích thích một câu, Cam Như Ý và Thẩm Phong đứng đó cúi đầu xuống, hệt như đứa trẻ bị người lớn dạy dỗ.
Hình tượng uy nghiêm và khí phách của người chị dâu như Lâm Sở Sênh lộ ra ngoài.
Tránh xảy ra sự việc như hôm nay, trở tay không kịp!
Giọng nói của Lâm Sở tuy Sênh không lớn, nhưng cũng không có ý né tránh anh em nhà họ Thẩm, mấy người đi ra cùng nhau chắc chắn đều đã nghe thấy hết.
Nghe Lâm Sở Sênh nói vậy, bác Cả Thẩm đỏ mặt, không biết nên giải thích như thế nào, chỉ có thể thở dài một hơi rồi cúi đầu rời đi.
Quả nhiên đúng như dự đoán! Thẩm Mạc tổ cáo ba Cam, lại thêm việc gần đây liên tiếp làm trò cười cho thiên hạ, cho dù là Cam Cứu trước đây hay là Cam Như Ý bây giờ, hay là việc tin tức có đầy đủ hay không, mấy người phía trên cũng sẽ không thể không để ý đến! Dù chỉ là để xoa dịu chuyện này thì bọn họ cũng phải có phản ứng.
Có điều cố tình giữ lại quyền lợi của ba Cam ở Cục bảo vệ môi trường thì rõ ràng là đang an ủi ông ta, mọi người đều biết ba Cam và Thẩm Mạc không hợp nhau, để ba Cam quản lý Thẩm Mạc chính là
tát một cái liền cho một quả táo ngọt
điển hình.
Cam Như Ý rời đi, anh em nhà họ Thẩm ở lại mắng chửi như điên.
Ai nấy đều nói nhà họ Cam ức hiếp người khác quá đáng.
Lúc này Thẩm Phong biết nói gì đây, chỉ có thể cúi đầu không lên tiếng.
Thấy hai người chẳng nói gì, Lâm Sở Sênh cũng không sốt ruột, cô dứt khoát bảo người chuyển chiếc ghế qua ngồi chờ bọn họ lên tiếng.
Lâm Sở Sênh liếc nhìn Cam Như 9Ý:
Cho dù là trộm cắp thì cô ta cũng phải do tôi đưa đi!
Cam Như Ý đã muốn đối đầu với Lâm Sở Sênh, vậy thì cô cũng sẽ mạnh tay hơn.
6Cam Như Ý lại bước lên trước một bước:
Xem ra cô muốn bao che cho cô ta?!
Lâm Sở Sênh nghe xong, khuôn mặt vốn dĩ không có nét cười đột nhiên5 lại nở nụ cười:
Không, tôi chỉ có nghĩa vụ bảo vệ người dưới quyền của tôi không bị chó điên cắn!
Lâm Sở Sênh nói chuyện không mấy khách sáo, cô mắng thẳng vào mặt Cam Như Ý, không hề giữ thể diện cho cô ta.
Đây chính là thứ được gọi là bao che lẫn nhau.
Có điều như thể cũng tốt! Lâm Sở Sênh liếc nhìn Thẩm Mạc, cô không ngờ Thẩm Mạc lại có người báo tin ở chính phủ, bảo sao anh biết rất nhiều chuyện.

Cơ nghiệp của nhà họ Cam lớn như vậy, không dễ dàng gì động tới.
Cháu vẫn chưa nghĩ ra cách nào.
Như Ý...
khó chịu.
Chờ cháu nghĩ được cách rồi nhất định sẽ liên lạc với bác Cả đầu tiên!
Lâm Sở Sênh đã sớm nghĩ ra cách, có điều, vào lúc này chắc chắn phải thờ ơ với bác Cả Thẩm trước.

Lâm Sở Sênh giống như là người nắm giữ bàn cờ, dùng quân cờ này như thế nào, hoặc là đặt quân cơ này vào trong hoàn cảnh nào mới phát huy được sức mạnh lớn nhất của nó.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Thiên Kim Báo Thù.