Chương 407: Vì con gái
-
Thiên Kim Báo Thù
- Nhất Niệm Trầm Hoan
- 2308 chữ
- 2022-02-07 11:38:43
Giờ này, có lẽ Thẩm Đại đã ngủ thoải mái được rồi.
Lâm Sở Sênh rời giường, con bé cũng không hề có phản ứng gì.
Còn Thẩm Mạc thì8 lại khác, sau khi thấy trên người có thêm thứ gì đó thì cả người anh lập tức run lên, sau đó anh vội vàng ngẩng đầu, cũng giống Lâm Sở Sênh, p3hản ứng đầu tiên của anh là sờ vào trán Thẩm Đại.
Tại sao cậu lại về nước?
Thẩm Mạc không đáp lời anh ta, mà lại hỏi sang vấn đề không hề liên quan như vậy.
Ánh mắt bác sĩ Lục hơi lóe lên điều gì đó nhưng dường như anh ta đang vô thức muốn lảng tránh vấn đề này:
Tôi học thành tài, vinh quy bái tổ tìm cha mẹ ruột của tôi không được à?
Cậu nói dối.
Thẩm Mạc không hề khách sáo nói thẳng vào mặt anh ta,
Lục Khoa Phàm, quốc tịch Mỹ, khi còn nhỏ là cô nhi ở cô nhi viện, nhưng lại có tài năng thiên phú siêu phàm ở mảng y học.
Rốt cuộc là anh muốn gì?
Trong tài liệu viết, bác sĩ Lục cũng mới chỉ hai mươi lăm tuổi, nhưng chắc vì tính chất công việc nên trông anh ta có vẻ chững chạc hơn rất nhiều, hơn nữa nhìn mặt cũng có vẻ khá chín chắn.
Tôi muốn cậu làm bác sĩ gia đình cho con gái tôi, nếu như con bé bị ốm thì cậu phải phụ trách toàn bộ, còn nếu như con bé không ốm thì hàng tháng cậu phải đến kiểm tra sức khỏe vào đúng giờ quy định.
Yêu cầu của Thẩm Mạc lại hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của bác sĩ Lục.
Thẩm Mạc không hề để ý đến vẻ mặt hơi nghệt ra của anh ta, anh nói tiếp,
Về tiền lương thì tôi sẽ cho cậu số tiền gấp đôi tiền lương của bây giờ.
Đây là một con số trên trời mà bác sĩ bình thường tuyệt đối không dám mơ đến.
Tôi không muốn đồng ý.
Con số này cũng rất hấp dẫn với bác sĩ Lục.
Vì như thể anh ta cũng chẳng thể tưởng tượng nổi là mình sẽ cứu được bao nhiêu người.
Vì Thẩm Mạc không có chuyên môn gì về y học nên khi bệnh viện chiêu mộ được nhân tài nào, Thẩm Mạc cũng chỉ nghe thôi, không để tâm đến.
Bây giờ đến lúc cần dùng thì mới bảo người ta điều tra tài liệu.
Bác sĩ Lục nhìn anh nhưng im lặng không nói gì, bản tài liệu trước mặt này đúng là đã điều tra rất rõ ràng rồi.
Năm chín tuổi đã được cặp vợ chồng người Mỹ của gia tộc có truyền thống làm bác sĩ để ý đến rồi nhận nuôi, sau khi đào tạo kĩ càng, bọn họ đã thành công dạy ra được một thiên tài y học.
Năm hai mươi tuổi, cậu đã nhận được mười giải thưởng Nobel về y học, đã thực hiện hơn một trăm hai mươi ca phẫu thuật có độ khó rất cao.
Bây giờ cậu hai mươi lăm tuổi nhưng đã nhận được giải thưởng và thành tựu y học của cả đời rồi.
Mà Thẩm Mạc lại làm được điều này.
Lâm Sở Sênh nằm lại xuống giường, lúc này trong đầu cô chỉ có một câu, cô rất cảm ơn ông trời đã đưa Thẩm Mạc đến bên mình.
Thẩm Mạc đi ra ngoài, phó viện trưởng đã đưa bác sĩ Lục đến.
Thẩm Mạc chỉ về phía đối diện, dẫn hai người đến phòng trực ban, anh cũng sợ lát nữa nói chuyện lớn tiếng làm phiền đến con mình.
Ông vất vả rồi, tôi có thể tự mình xử lý chuyện này, ông đi làm việc đi.
Sau khi đi vào, Thẩm Mạc liền đuổi phó viện trưởng đi.
Trong phòng chỉ còn hai người họ, bác sĩ Lục nghĩ dù sao thì Thẩm Mạc đã nghe thấy mấy lời mình nói, có vẻ như anh ta đang cảm thấy Thẩm Mạc gọi mình đến đây là để trả thù, nên dứt khoát ra vẻ vò mẻ lại sứt, chẳng những tự động ngồi xuống ghế, còn gác chân lên bàn, trông cực kì thoải mái.
Hơn nữa hàng năm tôi sẽ cho cậu quỹ ngân sách là năm mươi triệu tệ để có thể cứu người.
Điều kiện Thẩm Mạc đưa ra rất hấp dẫn.
Như vậy nếu cộng lại thì hằng năm bác sĩ Lục có thể tiêu hẳn tám mươi triệu nhân dân tệ.
Hơn nữa cũng không hề ảnh hưởng đến công việc hay lý tưởng của anh ta, nếu anh ta nghiên cứu gì đó, nhận thêm tiền thưởng các kiểu thì thu nhập hằng năm của anh ta có thể lên đến cả trăm triệu.
Nếu như sáng sớm hôm nay, Lâm Sở Sênh tỉnh lại thấy có y tá ở đây, mặc dù vẫn là có người trông đứa bé, những tâm trạng của cô sẽ hoàn toàn khác bây giờ.
Có câu, tam quan của hai người phải hợp nhau là điều rất quan trọng, bây giờ biểu hiện của Thẩm Mạc đang cực kì phù hợp với câu nói này.
Hành động của anh lúc này là đang nói cho Lâm Sở Sênh biết rằng, hai người đang cùng quan tâm đến một thứ.
Nhưng.
Thẩm Mạc lại chuyển lời,
Chỉ tiếc rằng đây là người nghèo mắc bệnh của người giàu, gia đình này chẳng trả nổi tiền cho những loại thuốc men đắt đỏ ấy, khoản tiền phẫu thuật có được xin từ chính phủ, cũng có khoản bọn họ đã được quyên góp từ thiện, thậm chí còn có một phần là do ba đứa bé đi vay nặng lãi.
Một ca phẫu thuật đã tiêu hết toàn bộ số tiền đó, phần còn lại, bọn họ chẳng thể trả nổi lấy một xu.
Chuyện này rất dễ điều tra ra.
Bác sĩ Lục nhìn thấy điệu bộ này của Thẩm Mạc thì cảm thấy rất khó chịu, nhưng lại không thể nói gì được.
Sờ thấy nhiệt độ của con gái bình thường, anh mới khẽ thở phào một hơi, giống hệt như9 biểu hiện lúc nãy của Lâm Sở Sênh.
Anh quay đầu sang nhìn Lâm Sở Sênh:
Em dậy làm gì? Sao không ngủ thêm chút nữa?
Lúc nói chuyện, T6hẩm Mạc luôn cố giảm âm lượng của giọng mình xuống.
Lâm Sở Sênh lắc đầu:
Em tỉnh ngủ rồi, anh cũng nghỉ ngơi một lúc đi.
Đúng lúc này5 lại có tiếng gõ cửa, Thẩm Mạc chỉ ra bên ngoài, ra hiệu rằng anh có việc, sau đó đứng lên đi ra.
Tất nhiên cũng có vài người đàn ông lại ghen rằng phụ nữ chỉ biết để ý đến con cái.
Nhưng đàn ông nhất định phải nhớ, khi không có việc gì để làm thì ghen tuông một chút thôi cũng không sao, nhưng những lúc có chuyện, nhất định không được nhỏ mọn, thậm chí còn phải tỏ vẻ sốt ruột hơn cả phụ nữ.
Trái tim mỗi người đều được làm từ thịt, nếu người phụ nữ này đã thật lòng thương bạn rồi thì tất nhiên là sẽ càng quan tâm đến bạn hơn.
Thẩm Mạc đọc các thông tin trên tài liệu, những giải thưởng này đều là do tổ chức quốc tế trao tặng.
Còn về phần thành tựu cả đời, đó là vì người ta đã đến cấp bậc này rồi, dù mới chỉ hai mươi lăm tuổi nhưng đã đạt được thành tựu nhiều hơn người ta phấn đấu cả đời.
Phần còn lại Thẩm Mạc không đọc nữa mà cứ thể đặt tài liệu xuống bàn.
Rồi gia đình này sẽ vì thế mà càng trở nên hòa thuận hơn.
Khi đã đến giai đoạn của Thẩm Mạc rồi thì điều anh không thiếu nhất chính là tiền, thật ra anh hoàn toàn không cần phải vất vả như vậy, có chuyện gì thì cứ giao cho cấp dưới làm là được.
Nhưng Thẩm Mạc lại rất tham lam, anh vừa muốn sự nghiệp, vừa muốn hưởng thụ sự ấm áp nên có của một gia đình.
Tất nhiên là anh ta đã đánh cược để giúp đứa bé này, nhưng dù có đóng tiền thuốc thang rồi thì sau này sẽ phải làm sao? Trong nhà đã nghèo rớt mùng tơi, sống bình thường đã khó khăn lắm rồi, huống chi là chăm sóc đứa bé này theo lời dặn của bác sĩ.
Bác sĩ Lục dù có giỏi giang đến mấy thì cũng chỉ là một bác sĩ, hơn nữa anh ta đã giúp đỡ hơn hai mươi người bệnh mắc bệnh như cô bé này rồi, nếu cứ tiếp tục như vậy thì anh ta cũng chẳng thể gánh vác nổi nữa.
Thẩm Mạc thấy bác sĩ Lục do dự, nhưng lúc này anh lại không nói nhẹ nhàng nữa:
Tiếc thật đấy, dù bác sĩ Lục phẫu thuật thành công đến mấy thì cũng chẳng thể cứu được cô bé này đâu.
Rốt cuộc là anh muốn nói gì?
Bác sĩ Lục cũng trở nên sốt ruột, anh ta đứng bật dậy, tức tối trừng mắt với Thẩm Mạc.
Năm đầu tiên anh ta được nhận nuôi, lúc cả gia đình ra ngoài, anh ta bị lạc suýt nữa thì chết đuối.
Đã có một chị gái Trung Quốc cứu anh ta lên.
Nhưng sau này cô gái này đã mắc một căn bệnh rất hiếm gặp và qua đời.
Vừa nãy Thẩm Mạc đã ngủ thật ư? Thật ra là không hề.
Anh vẫn y hệt như trước kia, chỉ cố ý ra vẻ cho Lâm Sở Sênh xem thôi.
Trên đời này chuyện gì cũng có kế hoạch quản lý, kể cả tình cảm cũng vậy.
Ai cũng nói là giữa hai vợ chồng, người phụ nữ sẽ có tình mẫu tử bẩm sinh, sẽ quan tâm đến con cái hơn đàn ông.
Vậy nên mới có nhiều người có mâu thuẫn đến vậy.
Đơn giản là vì rất nhiều người phụ nữ không thể hiểu nổi, tại sao điều đàn ông quan tâm lại không giống mình, rồi từ đó nghi ngờ tình yêu của người đàn ông ấy, có khi còn ly hôn.
Chính vì thế bác sĩ Lục lại càng say mê nghiên cứu y học hơn.
Lần này về nước, cũng là vì nghe nói bệnh viện đã tiếp nhận một ca bệnh có vẻ giống như cô gái năm đó.
Chính vì thế mà anh ta đã sẵn lòng ở lại bệnh viện này, toàn quyền phụ trách bệnh tình của bệnh nhân đó.
Là một bác sĩ, đây là một việc khiến anh ta thấy cực kì hưng phấn.
Nhưng bây giờ bác sĩ Lục vẫn muốn ra vẻ một chút.
Cậu sẽ đồng ý.
Thẩm Mạc cười rạng rỡ.
Ban ngày tôi phải làm ca muộn, buổi tối còn phải trực ca đêm, bây giờ đã rất mệt rồi, làm phiền anh Thẩm nói ngắn gọn, đừng lằng nhằng.
Bác sĩ Lục cũng có nguyên tắc riêng của mình, giống như nếu anh ta gọi Thẩm Mạc là Thẩm tổng thì sẽ có vẻ như là anh ta đang nịnh hót anh nên cứ thể gọi là anh Thấm.
Thẩm Mạc ngước mắt lên, có vẻ như anh không quan tâm đến thái độ của bác sĩ Lục cho lắm, rất tự nhiên búng tay bảo người cầm các tài liệu anh cần đến,
Bác sĩ Lục đúng là rất có y đức, hôm qua tôi đã được chứng kiến rồi.
Tôi muốn chúc mừng cậu đã thực hiện được ca phẫu thuật khó như vậy.
Bác sĩ Lục cũng chỉ
hờ
lạnh một cái, không hề đáp lại anh.
Bác sĩ Lục nghiệm mặt nhưng cũng không phản bác lại, một lúc lâu sau anh ta mới nói một câu:
Anh ngang ngược như vậy, không sợ sau này tôi sẽ trả thù lên con gái anh à?
Thẩm Mạc hừ một tiếng,
Cậu đã nói là không nhìn bối cảnh mà, chắc chắn cậu sẽ không vì tôi mà đổ hết mọi chuyện lên con gái tôi.
Thẩm Mạc nói lại thêm câu nữa,
Tất nhiên, tôi cũng sẽ cẩn thận, dù sao thì không chỉ có mỗi cậu là bác sĩ gia đình.
Có nhiều người theo dõi như vậy, dù bác sĩ Lục có muốn cho đứa bé uống thuốc thì cũng sẽ có người đi nghiên cứu lại.
Chung quy lại thì câu nói nghi ngờ người thì không nên dùng người, không thích hợp để dùng trên những người làm công ăn lương bình thường.
Thẩm Mạc nói xong liền vỗ vào vai bác sĩ Lục,
Được rồi, cậu đi nghỉ ngơi đi, chiều nay đến sớm một chút.
Thẩm Mạc khách sáo nói như kiểu đang rất quan tâm đến anh ta, sau đó nghênh ngang quay người rời đi.
Nhìn Thẩm Mạc, bác sĩ Lục vẫn hơi không cam lòng, tất nhiên anh ta có thể lựa chọn không khom lưng vì năm đấu gạo, nhưng cuối cùng thì anh ta vẫn không phong độ đến thế.
Anh ta thầm nghĩ đến điều gì đó rồi nhanh chóng đuổi theo,
Anh Thẩm!
Sau đó vội vàng chạy một mạch đến trước mặt Thẩm Mạc,
Ừm, viện phí của bệnh nhân kia cần phải có người đóng.
Dù sao thì cũng đã quyết định làm việc cho Thẩm Mạc rồi, có ngu đâu mà không dùng tiền của anh chứ?
Thông báo với viện trưởng một câu.
Thẩm Mạc bảo người bên cạnh.
Còn về chuyện bác sĩ Lục cứ cố chấp gọi anh là anh Thẩm, nếu anh ta muốn gọi như vậy, Thẩm Mạc cũng thấy chẳng có vấn đề gì cả.
Thẩm Mạc sẵn lòng thuê bác sĩ Lục cũng là vì nhìn trúng tính cách này của anh ta.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.