Chương 42: Vỡ


Làm xong chuyện mình muốn làm, Lâm Sở Sênh ngồi trên giường nhìn xuống Thẩm Mạc,
Vừa rồi tôi đã lên lịch mail, nếu ngày mai tôi không hủy8 thì những hình ảnh này sẽ được đăng lên mạng.
Cô điều chỉnh tư thế ngồi, từ từ nói:
Nói cách khác, nếu tôi xảy ra điều gì ngoài ý muốn3 thì Thẩm tổng anh cũng không tốt hơn tôi đâu.
Chỉ trong phút chốc, vẻ mặt ngọt ngào vừa rồi của Lâm Sở Sênh thay đổi thành vẻ mặt đối v9ới kẻ thù

Thẩm Mạc há miệng, thật sự không có tâm tình nói thêm một câu nào với Lâm Sở Sênh nữa
Có điều, vì anh né tránh nên bị đụng trúng chỗ bắp đùi, làm cho anh đau đến mức suýt nữa tắt thở.
Lâm Sở Sênh ngồi đó nhìn chằm chằm một lát, cho đến khi Thẩm Mạc đau đớn hôn mê, hoặc là ngủ thiếp đi, dù sao cũng là không có động tĩnh
Hơn nữa, với người ngoài, anh vốn là một người không lên được, anh cũng không có tổn thất gì mà
Nếu đến một ngày, anh cần cái giấy kiểm chứng gì gì đó, tôi cũng có thể giúp anh
Đương nhiên, còn một điều Lâm Sở Sênh không nói, đó là khi còn bé, Thẩm Mạc từng bị thương ở đó, bây giờ anh có thể chữa khỏi, chứng tỏ anh có chuyên gia ở phương diện này, nói không chừng, chuyện hôm nay cũng không thể thật sự làm anh không có đời sau
Có điều, với cái lực cô vừa dùng, dù bác sĩ có giỏi hơn nữa cũng phải dưỡng cho anh mấy năm.
Nếu Thẩm tống bằng lòng dây dưa với tôi thì chứng tỏ tôi còn có tác dụng
Có điều, so với việc muốn dùng chuyện giường chiếu nam nữ để kết liên minh, tôi lại tin tưởng cái loại hận nhưng không thể rời bỏ này hơn.

Thật ra mấy năm là đủ rồi, cô chỉ cần một sự hợp tác bình thường mà không phải bị người ta rảnh rỗi lấy ra làm công cụ quấy rối tình dục
Cho dù, anh có muốn một bạn giường đi nữa thì cũng không phải là cô không cho nổi, nhưng bọn họ phải nói thẳng ra với nhau, chứ không phải bị người ta chơi đùa hết lần này tới lần khác
Chuyện ngày hôm nay coi như là một lời cảnh cáo của Lâm Sở Sênh sau thời gian dài bị Thẩm Mạc làm phiền
Con thỏ nóng nảy cũng sẽ cắn người, huống chi là con người
Anh thấy có được không?

Lâm Sở Sênh nói hết tất cả suy nghĩ trong lòng ra
Hoặc là cô sợ nửa đêm anh phát sốt hay bị gì đó, dù sao, cô chỉ muốn một sự hợp tác bình thường chứ không phải muốn gây ra một án mạng
Trằn trọc một lát, cuối cùng Lâm Sở Sênh quyết định khóa trái cửa phòng ngủ, ra ngoài phòng khách nghỉ ngơi, chốc chốc lại vào trong phòng ngủ xem Thẩm Mạc
Cho nên, cô cứ ngồi đó nhìn anh, càng không giúp anh gọi bác sĩ.
Thẩm Mạc từng nghe nói cảm giác vỡ trứng tương đương với cơn đau sinh mười đứa bé
Cô ho khan,
Tôi tin Thẩm tổng là người có chí lớn
Người như vậy nhất định sẽ không ham mê mấy chuyện chán ngắt như chuyện giường chiếu
Tôi làm anh bị thương, tôi chắc chắn sẽ chịu trách nhiệm
Chỉ cần anh bằng lòng, tôi sẽ giúp anh một tay
Dù cơ thể Thẩm Mạc đau dữ dội nhưng anh vẫn giơ ngón tay cái với Lâm Sở Sênh, xem ra tâm tư của cô còn nặng hơn trong tưởng tượng của anh.
Hiển nhiên, Lâm Sở Sênh quyết tâm làm cho Thẩm Mạc chịu đựng
Đương nhiên, Lâm Sở Sênh 6biết rất rõ sức lực của mình, e rằng hôm nay đã đủ để Thẩm Mạc khổ một trận rồi.
Nhận thức được điều này, Lâm Sở Sênh mới phát hi5ện mình có cảm giác hài lòng,
Thẩm tổng không biết tại sao tôi lại làm như vậy, đúng không? Nên nói thế nào đây nhỉ, Thẩm tổng là người thông minh, nhưng người khác cũng không ngốc
Bây giờ anh chỉ cảm thấy may mắn, may mắn anh không có vỡ, bởi vì trong tiềm thức của anh vẫn luôn cảnh giác
Lúc Lâm Sở Sênh nâng chân, anh đã hơi nghiêng nửa người dưới, cho nên tránh thoát bộ phận quan trọng
Cô vươn tay duỗi người, mệt nhọc cả ngày rồi, luôn muốn nghỉ ngơi một lát
Có điều, cô không dám ngủ trên giường, bởi vì cô sợ sẽ không phát hiện được khi anh tỉnh lại.
Chờ đến lúc cô tất bật xong cả buổi thì trời cũng đã hứng sáng

Lâm Sở Sênh ngã ngồi xuống ghế sofa
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Thiên Kim Báo Thù.