Q.4 - Chương 110: Khảo Hạch Luyện Khí Sư Bắt Đầu
-
Thiên Tài Nhi Tử Và Mẫu Thân Phúc Hắc
- Bắc Đằng
- 3350 chữ
- 2020-05-09 07:34:29
Số từ: 3345
Nguồn: tamvunguyetlau
Hiện trường buổi khảo nghiệm luyện khí sư, người xem đông nghịt. Hôm nay, đệ tử tham gia khảo hạch, tổng cộng có hơn trăm người, cơ hồ hơn phân nửa là đệ tử của học viện tham gia, tuổi của bọn họ nhỏ nhất là sáu tuổi, lớn nhất là bốn mươi tuổi, đầy đủ mọi lứa tuổi. Khảo hạch luyện khí sư tổng cộng có chín cấp bậc, lần này các để tử tham gia khảo hạch, tham gia khảo hạch đẳng cấp cao nhất là cấp năm. Một luyện khí sư cấp năm ở Long Tường đại lục đã là vô cùng hiếm có lắm rồi, một khi có một luyện khí sư cấp năm xuất hiện, rất nhanh sẽ bị các thế gia môn phái tranh giành để có. Về phần các luyện khí sư từ cấp năm trở lên, vầy là cực kỳ hiếm thấy, bình thường chí có các liên minh luyện khí quyền uy nhất ở Long Tường đại lục mới có các nhân vật thiên tài như vậy, bởi vì liên minh luyện khí là một tổ chức có mạng lưới khắp nơi có thiên tài luyện khí sư. Hôm nay, đi vào hiện trường khảo nghiệm luyện khí sư, trừ đệ tử tham gia khảo hạch, các trưởng lão của Thiên Long học viện đến đây xem xét các nhân tài luyện khí sư xuất sắc của các sứ giả ở liên minh luyện khí, còn có vô số người xem náo nhiệt đến đây. Trong khi những người xem náo nhiệt, chỉ đơn thuần là xem náo nhiệt mà thôi, ví dụ như lần này đến đây là xem đệ tử của các đại học viện tham gia thi đấu; cũng có những người mang theo mục đích mà đến, ví dụ như các thế gia môn phái, bọn họ mượn cơ hội lần này tới tìm hiểu bối cảnh của các vị luyện khí sư, mưu đố muốn sau này lấy lòng họ, khiến cho bọn họ có thể vì gia tộc hoặc vì môn phái của bọn hắn để luyện chế bảo khí. Vân Tiểu Mặc được coi là một trong các đệ tử nhỏ tuổi nhất trong tất cả các đệ tử tham gia khảo hạch ngày hôm nay, vào lúc hắn dưới sự dẫn dắt của Ngô Dung Dung dẫn đi tới hiện trường của buổi khảo nghiệm, các loại ánh mắt khinh thị đều đảo qua người của bé, không một ai coi trọng bé. Tuổi bé nhỏ như thế nếu mà có thể thông qua khảo hạch luyện khí sư, vậy bọn họ lớn tuổi như vậy, chẳng phai là đồ vô dụng hay sao? (TM: chính xác!) Cùng Vân Tiểu Mặc tham gia khảo hạch luyện khí sư, còn có Long Vũ Hiên, Long Vũ Hiên ở Long gia cũng cũng có một chút tiếng tăm, cho nên có tư cách tham gia khảo nghiệm luyện khí sư, mà Sở Thiểu Dương mặc dù đã được Vân Tiểu Mặc truyền thụ lại kiến thức căn bản của một luyện khí sư, nhưng còn chưa đủ tư cách tham gia khảo hạch luyện khí. Vân Tiểu Mặc cùng Long Vũ Hiên hai người đi theo Ngô Dung Dung đi tới hiện trường khảo hạch luyện khí sư cấp một, nơi này tụ tập không ít người, đều đang chờ đợi thời gian khảo hạch. Bởi vì, hôm nay tham gia khảo hạch không chỉ có một cấp bậc, cho nên hiện trường được chia làm nhiều khu vực, trong đó khảo hạch luyện khí sư cấp một bị phân chia ở một góc khuất nhất, là một chỗ không ai nhìn tới. Bởi vì cái mà mọi người qua tâm chính là biểu hiện khảo hạch của các luyện khí sư đẳng cấp cao, về phần bầy gà con mới nhập môn, rất ít người chú ý. Vân Tiểu Mặc đến hiện trường, nhìn quanh bốn phía, phát hiện theo chân bọn họ cùng nhau chờ đợi, phần lớn đều là các người trên dưới mười tuổi, còn có các người có tuổi hơn bọn hắn ba bốn lần. Hắn rất ngạc nhiên với phát hiện này, không nhịn được hỏi:
Dung tỷ tỷ, tại sao vị đại thúc kia cũng cùng tham gia khảo hạch thế?
Nghe bé nói như thế vị đại thúc quay đầu lại nhìn, sắc mặt nhiễm hồng một mảng, hơi có vẻ xấu hổ. Nghĩ rằng, hắn cũng đã gần ba mươi lăm tuổi, vẫn như cũ không thể nào thông qua được cấp một của kỳ khảo hạch luyện khí sư, hắn rất là xấu hổ, hơn nữa thấy những hài tử mười tuổi trở xuống cùng hắn tham gia khảo hạch, hắn càng thêm xấu hổ. Trong lúc đó, giữa người với người lại chênh lẹch đến như vậy sao? Ngô Dung Dung dịu dàng cười, nói với Tiểu Mặc:
Vị này là Tề sư huynh, đã là lần thứ hai mươi tới tham gia khảo hạch, đáng tiếc mỗi một lần đều là thất bại mà về, có thể thấy được luyện khí sư cấp một cũng không phải là dễ dàng thông qua như vậy đâu.
Lần thứ hai mươi?
Vân Tiểu Mặc cái miệng nhỏ nhắn khẽ nhếch, rất là kinh ngạc.
Bất quá các đệ cũng đừng coi thường Tề sư huynh, mặc dù huynh ấy không có thông qua cấp một của khảo hạch luyện khí sư, nhưng là huynh ấy đối với lý thuyết luyện khí hết sức là tinh thông. Trong Thiên Long học viện của chúng ta có rất nhiều chương trình học, sách, tài liệu giảng dạy đều xuất phát từ Tề sư huynh, đây cùng là nguyên do tại sao Tề sư huynh thiên phú luyện khí bình thường, vẫn như cũ có thể tiếp tục lưu lại học viện.
Ngô Dung Dung thanh âm thoải mái, người cũng ôn hòa thiện lương, rất được Vân Tiểu Mặc cùng Long Vũ Hiên thích.
Thật là giỏi quá đi! Sư phụ ta luyện khí luyện cả đời, cuối cùng cũng chỉ viết được một quyển sách, tề sư huynh một người viết được nhiều sách như vậy, thật là rất giỏi.
Vân Tiểu MẶc không chút nào tiếc rẻ ca ngợi. Tề sư huynh nghe được lời của hắn,hướng hắn ném tới một ánh mắt thân thiện, hướng hắn gật đầu, bày tỏ hữu nghị. Ngô Dung Dung hé miệng cười một tiếng, nghĩ thầm về sư phụ của Tiểu Mặc là một đời tông sư luyện khí, chỉ viết một bản chép tay, có thể đem tới tất cả các luyện khí sư điên đảo, cũng không phải lấy số lượng ít nhiều để so sánh.
Dung tỷ tỷ, nội dung hôm nay khảo hạch là cái gí? Có khó không a?
Long Vũ Hiên vừa tò mò đánh giá bốn phía, vừa nói. Trong đám người, rất nhanh hắn thấy được bốn hài tử của Long gia, bọn họ cũng thấy hắn, hướng về phía hắn bắt đầu làm dáng khoa tay múa chân, hướng hắn thị uy. Có thể là, bởi vì nguyên nhân có Ngô Dung Dung, cho nên mấy người bọn hắn không có đi tới đây, mà cùng những đệ tử khác cùng nhau trò chuyện, thỉnh thoảng hướng ánh mắt về phía bên này.
Hôm nay, nội dung khảo hạch rất đơn giản, chính là để cho mọi người luyện chế ra một binh khí đơn giản, binh khí này có thể lớn có thể nhỏ, dài hay ngắn, tùy ý sở thích của mỗi một thí sinh.
Bàn tya trắng nõn của Ngô Dung Dung nhấc lên, hướng về một tảng đá lớn cách đó không xa, nói:
Thấy được tảng đá to lớn kia không? Đó là đoạn kiếm thạch. Chở các đệ luyện chế thành công binh khí của mình, nếu có thể lấy binh khí của mình chém được đoạn kiếm thạch, như thế coi như là thông qua khảo hạch, nhưng nếu binh khí không chém được đoạn kiếm thạch, coi như khảo hạch thất bại.
Mặc khác, trong quá trình luyện khí, nếu như các đệ cần dùng đến chùy lớn…., có thể trực tiếp hướng quan giàm sát khảo hạch yêu cầu, thậm chí cũng có thể tìm đến những người tôi luyện hỗ trợ. Nhưng là phải nhở kĩ, chẳng qua bọn họ là người chịu trạch nhiệm tôi luyện thể lực sống, hết thảy những thứ khác đều dùng đến thực lực của chính mình.
( búa)
Vậy thì tốt quá rồi! Đệ lo lắng chính là chính mình không nhấc nổi cái chùy lớn, bởi vì lúc ở nhà, đều có gia đinh làm dùm nhấc cái chùy lên.
Long Vũ Hiên vui mừng nói.
Cái chùy lớn sao? Ta không cần!
Vân Tiểu Mặc móc móc đồ trong chiếc nhẫn trữ vật của mình, đột nhiên từ trong đó lấy ra một cái chùy nhỏ tinh sảo, sừng nhỏ léo ngân quang, hắn liếc mắt cười nói:
Sư phụ của ta đặc biệt chế luyện cho ta chiếc chùy nhỏ này, dùng nó có thể luyện ra tất cả các mòn đồ.
Ngô Dung Dung kinh ngạc nhìn cái chùy nhỏ trong tay của Vân Tiểu Mặc, không nhịn được nháy nháy mắt, cái chùy nhỏ như vậy, chỉ lớn bằng hai ngón tay của nàng, thật có thể luyện khí sao? Nàng rất là hoài nghi!
Cái này sử dụng tốt lắm, ddwoij chút nữa các vị liền thấy chỗ tốt của nó.
Vân Tiểu Mặc cố ý khoe mẽ. Aiz, bảo bối của Âu Li tiên sinh đưa, tai sao có thể là một vật tầm thường được? Ngô Dung Dung cười cười, đối với bọn hắn, nói:
Tốt lắm, ta chỉ có thể đưa các đệ tới đây thôi. Ta cũng phải tham gia khảo hạch, không thể phụng bồi các đệ được, các đệ phải cổ gắng lên nha.
Dung tỷ tỷ cũng phải cố gắng lên ha.
Hai người phất phất tay nhỏ bé, đưa mắt nhìn Ngô Dung Dung rời đi. Chờ Ngô Dung Dung rời đi, bốn hài tử của Long gia hướng về phía bọn hắn đi tới, cùng đi theo còn có mấy người đệ tử của Thiên Long học viện, tuổi cũng xấp xỉ bọn họ.
Long Vũ Hiên, các ngươi đợi nhận thua đi!
Hàm răng hở Long Vũ Kỳ khiêu khích nói.
Ta sẽ không thua đâu!
Long Vũ Hiên nghiêm mặt nói.
Vào thời điểm khảo hạch, giám khảo sẽ chấm điểm từng người một, cao nhất là năm điểm, ba điểm là đủ tư cách, đến lúc đó ai có điểm cao nhất, thì người đó thằng! Bất quá, điểm cao nhất, nhất định là lão đại của chúng ta, các ngươi đợi mà nhận thua đi.
Mấy đứa hắn cười vang đứng lên.Khuôn mặt nhỏ nhắn của Long Vũ Hiên đỏ lên, ý tứ ta không phục. VÂn Tiểu Mặc thì không để ý đến bọn hắn, mà trầm mặc lãnh khốc bước đến gần Long Vũ Đình, vươn tay nhỏ bé nói:
Nam Hải đại đông châu của ngươi đâu? Có mang theo trên người hay không? Ta muốn xem một chút.
Long Vũ Đình nhìn chắm chắm hắn một cái, rất là khinh thường nói:
Ngươi xem cũng không thấy được gì, bởi vì căn bản là ngươi không thể nào thắng được ta! Nói thật cho ngươi biết, lấy thực lực cùng thiên phú của ta, ta hoàn toàn có thể trực tiếp thamgia khảo hạch luyện khí sư cấp hai, bất quá ngưỡng cửa của luyện khí sư cấp hai cần rất nhiều năm, không tới mười tuổi đã ra ngoài, ta không tham gia thôi. Cho nên, khảo hạch luyện khí sư cấp một đối với ta mà nói, căn bản không coi là cái gì.
Ngươi nói với ta những lời này làm cái gì? Ta chỉ muốn nhìn Nam Hải đại đông châu một chút mà thôi, vạn nhất ngươi lừa gạt ta, nói chuyện không giữ lời, chẳng phải ta đây làm ăn trắng tay sao?
Vân Tiểu MẶc kiên trì nói.
Đầu óc ngươi rốt cuộc đang suy nghĩ cái gì vậy? Đến tột cùng là Nam Hải Đại đông châu trọng yếu, hay là khảo hạch luyện khí sư trọng yếu?
Long Vũ Đình thật sự chịu không nỗi hắn nữa, sẽ không phải hắn là một người tham tiền đi. Vân Tiểu Mặc không chút nghĩ ngợi nói:
Đương nhiên là Nam Hải đại đông châu trong yếu!
Long Vũ Đình thật sự bị hắn đánh bại, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng bệnh, từ trong ngực lấy ra Đại Đông châu, ở trước mặt Vân Tiểu MẶc quơ quơ, lại rất nhanh thu trở về:
Thấy rõ ràng chưa? Ta Long Vũ Đình từ nhỏ cho tới giờ nói đều giữ lời, sẽ không nuốt lời giống như ngươi nói.
Con ngươi của Vân Tiểu MẶc không hề chớp nhìn theo sát cánh tay chuyển động của hắn, thấy hắn lại đem Đại đông châu thu trở về, vẻ mặt của Tiểu Mặc tiếc nuối. Thật vất vả mới tìm được một viên Đại Đông châu lớn như vậy, nếu có thể đem nó làm của riêng của mình, có thể cất giữ hạt châu đẹp như vậy, thật tuyệt a! Trong đầu không khỏi hiện lên hình ảnh hắn đang chơi đùa với vô số hạt châu, hai mắt hắn hiện ra vô số kim tâm. Kỳ thật hắn không phải là một người tham tiền, chẳng qua là hắn thích sưu tầm các loại bảo bối mà thôi, hơn nữa còn là càng nhiều càng tốt, cho tới bây giờ hắn không ngài mình có quá nhiều bảo bối.
Keng keng keng…….
Thanh âm đáng chiêng vang lên, không khí hiện trường ồn ào náo nhiệt cũng từ từ bình tĩnh trở lại, biểu thị buổi khảo hạch sắp sửa bắt đầu. Chủ tịch ở trên đài, bắt đầu tuyên bố các quy tắc khảo hạch, nội dung đại khái cùng lời nói của Ngô Dung Dung không sai biệt lắm, chẳng qua bất đồng là nội dung của các đẳng cấp khảo hạch có điều khác biệt mà thôi. Mấy người Long Vũ Đình thấy thế, đều tản đi, từng người đều có dự định của mình.
Vũ Đình, chúng ta cũng mau đi tìm vị trí của mình đi.
Tốt.
Vân Tiểu Mặc cùng Long Vũ Hiên hai đứa trẻ cũng đi tìm vị trí của mình. Mỗi thí sinh đều được trang bị một lò luyện chuyên dụng, theo lệ thường vật liệu luyện khí cùng với các vật ụng liên qua phụ trợ, toàn bộ đều dựa theo tiêu chuẩn cần thiết của các luyện khí sư luyện khí mà trang bị, chình là coi trong công bằng công chính. Vân Tiểu Mặc cùng Long Vũ Hiên lần lượt đến vị trí của mình, đồng thời được phân ở vị trí thứ nhất, mà đám người của Long Vũ Đình thì chia ra ở vị trí thừ hai và thứ ba. Vị trí của bọn họ đều là mặt hướng khán phòng, nhất là ở vị trí thứ hai, từ thính phóng có thể quan sát, vừa xem hiểu ngay. Ở phía khán phòng, có hai gã nam tử ngồi cạnh nhau, hai người vừa mới ngồi vào chỗ của mình, một người trong số đó giơ tay chỉ vào phía khảo hạch giữa sân, kích động kêu lên:
Cửu trưởng lão, người xem! Tiểu thiếu gia Vũ Đình ở đó kìa! Còn có Tiểu thiếu gia Vũ Hiên nữa kìa!
Vũ Hiên! Chúng ta đã tìm hắn khắp trong thành lâu như vậy, thì ra hắn đến Thiên Long học viện……..
Cửu trưởng lão khẽ lắc đầu, đáy mắt toát ra vẻ vui mừng, trước khi đi đến đây, hắn đã nhận được sự ủy thác của người ta, đáp ứng chiếu cố thật tốt cho Long Vũ Hiên, ai ngờ mới vừa vào thành, hắn lại để cho Long Vũ Hiên mất tích, hiện tại rốt cuộc cũng tìm được hắn rồi, hắn thật là vui mừng, không có phụ sứ mạng người ta ủy thác. Tầm mắt của hắn từ từ nhìn xung quanh, tình cờ thấy được Vân Tiểu Mặc đứng bên cạnh Long Vũ Hiên, ánh mắt của hắn chợt hơi chậm lại, nháy mắt mấy cái, cho là mình nhìn lầm.
Đó là……………..Quá giống! Thật sự là quá giống!
Cửu trưởng lão tâm từ từ trở nên kích động.
Cửu trưởng lão, ngài đang nói gì đấy? Cái gì quá giống?
Người bên cạnh tầm mắt nhìn theo phương hướng của hắn, cũng nhìn thấy Vân Tiểu Mặc, hắn nhìn xung quang, không phát giác có cái gì khát thường.
Quá giống! Thật sự là quá giống! Cõi đời này tại sao có thể có người giống nhau như thế?
Cửu trưởng lão vừa lắc đầu thở dài, vừa lẩm bẩm tự nói.
Ngươi nhanh đi đều tra cho ta! Hài tử kia rốt cuộc tên là gì, cha mẹ hắn là ai, bối cảnh như thế nào, nhất định phải tra ra nhất thanh nhị sở. Nhanh đi!
Dạ. Cửu trưởng lão!
Người bên cạnh rời đi, chỉ trong chốt lát, hắn đã trở lại bẩm báo, nói:
Cửu trưởng lão, con đã đều tra xong. Đứa bé này tên là Vân Tiểu Mặc, chính là đệ tử được Âu Li tiên sinh thu nhận, nghe nói cha mẹ hắn không có ở bên cạnh hắn, hắn là đi theo sư phụ của hắn Âu Li tiên sinh tới Thiên Long học viện, còn tin tức của cha mẹ hắn, tạm thời hỏi thăm không ra.
Vân Tiểu Mặc? HẮn họ Vân, chẳng lẽ là người của Vân tộc?
Cửu trưởng lão tiếp tục lẩm bẩm tự nói:
Âu Li tiên sinh mười mất năm về trước đã là một đại tông sư thành danh ở Long Tường đại lục rồi, hắn thu nhận đồ đệ, thân thế cùng bối cảnh nhất định không đơn giản. Nhưng nếu là hậu duệ của Vân tộc, cũng không ngạc nhiên cho lắm, chẳng qua là……..Vì sao hắn cùng với Tuyệt thiếu gia khi còn bé giống nhau như thế?
Cửu trưởng lão, ngài nói Tuyệt thiếu gia, chẳng lẽ là người mà hơn mười tuổi bị gia chủ trục xuất ra khỏi Long gia Tuyệt thiếu gia? Trưởng công tử của Đại gia?
Không sai! Thời điểm Tuyệt thiếu gia rời đi Long gia bất quá chỉ có mười tuổi, khi đó hắn cùng đứa nhỏ này lớn lên cực kỳ giống nhau, quả thực là cùng một khuôn khắc ra không sai biệt lắm. Bây giờ nếu hắn còn sống, hẳn là hai mươi lăm hai mươi sáu tuổi rồi……….
Cửu trưởng lão thở dài, không biết nghĩ tời đều gì, chân mày khẽ chau lại.
Tuyệt thiếu gia bị gia chủ trục xuất khỏi Long gia, không bao giờ có thể trở lại Long gia được nữa. Cửu trưởng lão nhớ tới hắn làm gì?
Ngươi biết cái gì? Hiện tại, người có huyết thống nhất mạch càng ngày càng ít, trong tình huống ngày càng lụn bại, nếu như Tuyệt thiếu gia có thể trở về Long gia, có thể làm cho đại gia nhất mạch một lần nữa khỏi sắc. Phải biết rằng, lúc còn nhỏ Tuyệt thiều gia rất là thông minh, thiên phù cực kỳ cao, nếu không phải vì sự kiện đó…………..Aiz, Không nói nữa, hay là nhìn Vũ Đình với Vũ Hiên hai đứa nó tham gia khảo hạch đi.