Q.8 - Chương 4: Tiểu Thánh Cô


Số từ: 3130
Nguồn: tamvunguyetlau
Edit: Giọt Sương Đêm Beta: Sakura
Ngoài cửa, có tăng nhân đi tới:
Hai vị tiểu thí chủ, chủ trì cho mời.

Tiểu Mặc thu lại nụ cười, hơi nhướng mày, thầm nghĩ chắc là muốn bàn về ngày luận bàn về Phật, theo lý thuyết, hai huynh muội bọn họ không phải là người trong chùa, không có tư cách tham dự, chủ trì vì sao lại phái người tới mời huynh muội bọn họ? Liếc mắt nhìn muội muội hồn nhiên ngây thơ, hắn bỗng nhiên nghĩ đến không biết có liên quan tới Phật chủ Xá Lợi Châu muội muội đeo trên tay hay không?

Xin chờ một chút, chúng ta sẽ tới ngay.

Đợi tăng nhân đi khỏi, Tiểu Mặc ngồi chồm hổm xuống nhìn muội muội, thật tình nói:
Huyên Huyên, nếu như bọn họ muốn muội biểu diễn lực lượng của Phật châu, thì muội phải nhớ kỹ, bất kể xảy ra chuyện gì cũng không thể thi triển ra, biết không?


Tại sao?
Tiểu Nguyệt Nha nghiêng đầu khó hiểu.

Muội nghĩ xem, ở chỗ này đều là người Phật môn, bọn họ cũng giống như sư phụ Tiểu Ban, rất coi trọng lực lượng của Phật chủ Xá Lợi Châu, một khi bọn họ phát hiện muội có thể thao túng lực lượng Phật châu, hơn nữa lực lượng vượt quá tưởng tượng của bọn họ, khó bảo toàn bọn họ sẽ sinh lòng tham với Phật châu. Đến lúc đó, có được Xá Lợi Châu lại là người Phạm Âm Tự, chúng ta sẽ lâm vào tình cảnh rất nguy hiểm. Cho nên, muội nhất định không được hiển lộ lực lượng Phật Châu trước mặt người khác, biết không?
Tiểu Mặc trịnh trọng nói.
Tiểu Nguyệt Nha cái hiểu cái không gật gật đầu, ở đầu vai của nàng có một đoàn màu đỏ lắc lư, xuất hiện một con thú sủng màu đỏ, chính là lão quái vật vạn năm thích giả bộ nai tơ — Tiểu Hồng Hồng.
Ánh sáng sắc bén trong mắt Tiểu Hồng Hồng chợt lóe, thần bí mà quỷ dị.
Tại hội trường bàn luận về Phật, ba ngôi chùa lớn đang trong giai đoạn biện luận Phật hiệu, một đoạn đọc xong, Tiểu Ban rất xuất sắc đạt thắng lợi trong tu vi Phật hiệu, trở thành người trẻ tuổi nổi bật nhất trong đám tăng lữ, đang tiếp nhận lời phê bình của chúng tăng lữ.
Trong đó một vị cao tăng,ăn mặc khác hòa thượng Phạm Âm Tự, hắn cẩn thận đánh giá Tiểu Ban, dò hỏi:
Tiểu Ban, lúc nãy ở cuộc luận bàn về Phật ngươi có trích dẫn một đoạn kinh Phật ta chưa từng nghe qua. Ngươi có thể nói cho ta biết ngươi đọc nó từ đâu không?

Vừa hỏi xong, những cao tăng khác cũng cùng quăng tới ánh mắt hứng thú. Những gì Tiểu Ban nói lúc nãy quá xuất sắc, vượt quá tưởng tượng của bọn họ, không hổ là Tiểu Phật sống đời này của Phạm Âm Tự, lực lĩnh ngộ phật lý của đứa bé này bọn họ không thể bì kịp.
Bất quá, phật lý cao thâm như thế thật sự do hắn lĩnh ngộ được sao?
Không thể trách mọi người hoài nghi......
Tiểu Ban len lén nhìn sư phụ một cái, nội tâm giãy dụa, đoạn kinh Phật kia cũng không phải là chính hắn ngộ ra, mà là Tiểu Nguyệt nha thông linh với Phật chủ Xá Lợi Châu truyền thụ cho hắn, hắn cũng không trích dẫn tất cả, trong đó còn có cả phần hắn tự lĩnh ngộ được, nhưng chung quy vẫn có xuất xứ đấy, hắn không dám tự tiện đánh.
Sư phụ đã nói, người xuất gia không thể nói dối.

Ta học được từ một bộ kinh Phật thất truyền 《 Kim Cương Bàn Nhược Ba La Mật Kinh 》.

Cả hiện trường nổ tung, không ít cao tăng học thức uyên bác mắt sáng lên.

Ngươi lặp lại lần nữa, kinh thư gì?


《 Kim Cương Bàn Nhược Ba La Mật Kinh 》.

Đám cao tăng thất thố đứng hết lên bao vây quanh Tiểu Ban.

Tiểu Ban, ngươi cũng biết, vạn năm trước Phật giáo Mật Tông chúng ta từng gặp phải một cuộc hạo kiếp, rất nhiều kinh thư bị hủy và thất truyền, trong đó bao gồm bản kinh thư này. Bản kinh thư này rất quan trọng đối với Phật giáo Mật Tông chúng ta, nếu như ngươi biết tung tích của nó, nhất định phải báo cho chúng ta đấy.
ikienthuc.org

Tiểu Ban, ngươi biết tung tích của bản kinh thư này phải không?


Tiểu Ban, mau đem kinh thư giao ra đây, nó thuộc về Phật giáo Mật Tông chúng ta.


Tiểu Ban......

Tiểu Ban nghe những thanh âm bên tai, chỉ cảm thấy quay cuồng.
Nhưng mà, hắn tuyệt đối không thể bán đứng Tiểu Nguyệt Nha.
Song......

Tiểu Ban, nội dung kinh thư, có phải Tiểu Nguyệt Nha tiểu thí chủ nói cho ngươi hay không?
Chưởng môn đại sư đột nhiên mở miệng nói.
Tiểu Ban cả kinh, trừng mắt nhìn về phía sư phụ, không đợi hắn nói chuyện, chưởng môn đại sư đã có được đáp án hắn muốn:
Khó trách. Quả nhiên!.Thì ra là như vậy. Ha ha ha ha......

Chúng tăng lữ thấy nụ cười cổ quái của chưởng môn đại sư trở nên mơ hồ, từ trước đến giờ chưởng môn đại sư có Phật hiệu cao thâm luôn trầm ổn, chưa từng thất thố như thế?
Chủ trì đại sư đến từ Lôi Dục Tự mở miệng nói:
Chưởng môn đại sư đã biết điều gì đúng không? Có thể chia sẻ với mọi người hay không?


Đúng vậy, chúng ta cũng rất muốn biết ngọn ngồn trong đó.
Một vị chủ trì khác đến từ Đồng Đà Tự ánh mắt lóe lên, tựa hồ nghĩ tới điều gì, lại không dám xác định.
Một lúc sau, chưởng môn đại sư mới dừng cười, nói:
Đi mời hai vị tiểu thí chủ đến đây.

Chờ hai huynh muội Tiểu Mặc và Tiểu Nguyệt Nha đi tới hiện trường, cả một đống ánh mắt ngạc nhiên phóng đến hai người, chỉ thấy huynh muội hai người,một người là đẹp trai bức người, một người thì quá đáng yêu, hai người vừa xuất hiện, khiến mắt của đám người kia không thể dịch chuyển, thậm chí bọn họ còn quên mình tới để làm gì,chỉ thuần túy dùng ánh mắt thưởng thức đánh giá bọn họ.

Chưởng môn đại sư, hai người bọn họ là ai?
Đến từ chủ trì Lôi Dục Tự cảm thấy hứng thú hỏi, từ từ đáy mắt có ánh sáng lóe lên rồi biến mất, hắn chú ý tới Phật châu Tiểu Nguyệt Nha đeo trên tay, sắc mặt khẽ biến hóa,
Chẳng lẽ đây là......

Nói được một nửa, trước mắt nhảy ra một đoàn màu đỏ, hắn chống lại một đôi mắt màu ngọc lưu ly xanh biếc, trong phút chốc, phảng phất có một cổ ma lực, muốn thu nạp cả tâm thần của hắn đi.

A
. Chân hắn lùi lại một bước mới đứng lại, cái trán rỉ ra mồ hôi lạnh.
Đây là thú sủng gì vâỵ, sao lại có lực lượng uy hiếp đáng sợ như thế chứ?
Đám tăng chúng còn lại không biết rốt cuộc xảy ra chuyện gì, chỉ cảm thấy trụ trì đại sư sắc mặt có vẻ tái nhợt.

Tiểu Hồng Hồng, ngoan nào
Tiểu Nguyệt Nha sờ sờ bộ lông màu đỏ của con thú sủng, nó lại ngoan ngoãn rụt trở về, chui vào trong ngực tiểu chủ nhân cọ cọ. Người không biết còn tưởng rằng con thú sủng này rất biết điều rất đáng yêu, có người biết, nhất định sẽ nói hành động của nó rất vô sỉ.
Rõ ràng chính là một lão yêu thú ngàn năm lại ở chỗ này giả bộ đáng yêu, thật sự là quá vô sỉ.
Trụ trì đại sư sắc mặt trắng bệch, thấy một màn như vậy, càng thêm kinh ngạc. Một con thú sủng có thực lực kinh người như thế, lại ngoan ngoãn nghe lời một đứa bé, này này này này...... Qủa thực làm người khác khó tin.
Đứa nhỏ này rốt cuộc có lai lịch như thế nào?

Chưởng môn đại sư, vị tiểu thi chủ này là?

Chưởng môn đại sư hiền lành mỉm cười nói:
Vị tiểu thi chủ này tên là Tiểu Nguyệt Nha, chính là tân chủ nhân Phật chủ Xá Lợi Châu nhận định, cũng là khách quý của quý tự.


Phật chủ Xá Lợi Châu nhận nàng là tân chủ nhân ư? Sao có thể chứ? Nàng không phải người trong cửa phật, sao có thể nhận được sự tín nhiệm của Xá Lợi Châu chứ?
Những người khác đều không tin.
Chưởng môn đại sư vẫn giữ vững nụ cười:
Đây là sự thật, trong chùa trên dưới đều được chứng kiến tiểu thí chủ khống chế Xá Lợi Châu, nếu như các ngươi không tin, có thể để cho tiểu thí chủ biểu hiện.


Lão tăng không tin. Phật chủ Xá Lợi Châu chính là thánh vật của Giáo Mật Tông, mỗi một thời đại chủ nhân Xá Lợi Châu, đều phải đạt được sự kính trọng của ba ngôi chùa chúng ta, hơn nữa mỗi một thời đại chủ nhân Xá Lợi Châu đều là cao tăng đức cao vọng trọng, lòng mang thiên hạ, có trách nhiệm tạo phúc cho chúng sinh. Nàng chẳng qua là một đứa trẻ, thỉnh thoảng nhận được Xá Lợi Châu có thể hiểu được, nhưng nếu nói Xá Lợi Châu nhận thức nàng làm chủ nhân, lão tăng không thể tin tưởng.


Hừ, chưởng môn đại sư chẳng lẽ muốn lợi dụng Xá Lợi Châu để đề cao danh vọng của Phạm Âm Tự, muốn để chúng ta chờ phụng Phạm Âm Tự như là chính tông Phật giáo Mật Tông sao?

Đối với chất vấn của trụ trì hai ngôi chùa, chưởng môn đại sư bất đắc dĩ thở dài, đúng vâỵ, lúc trước danh vọng của Phạm Âm Tự không bằng hai ngôi chùa trên, nhưng kể từ khi Xá Lợi Châu thất lạc tới nay, danh vọng của Phạm Âm Tự một ngày không bằng một ngày, hôm nay có thể coi như lực lượng của ba ngôi chùa là như nhau. Hiện tại Xá Lợi Châu trở lại Phạm Âm Tự lần nữa, đại biểu cho thực lực và danh vọng Phạm Âm Tự từ đó được nâng cao, khó trách thái độ của trủ trì những ngôi chùa khác chất vấn như thế.

Nói miệng không bằng chứng, hãy để cho tiểu thí chủ tới thi triển uy lực Xá Lợi Châu đi.
Chưởng môn đại sư đem ánh mắt mong đợi nhìn Tiểu Nguyệt, ánh mắt sáng quắc.
Tiểu Nguyệt Nha quay đầu nhìn về phía ca ca, ca ca vừa nói, không thể thi triển uy lực Xá Lợi Châu trước mặt người khác.
Tiểu Mặc không nhìn muội muội, trực tiếp nhìn chưởng môn đại sư, nói:
Chưởng môn đại sư, ngài nhớ nhầm đúng không? Muội muội của ta làm gì có bản lĩnh như vậy?

Chưởng môn đại sư hơi sững sờ, chợt bất đắc dĩ cười nói:
Tiểu thí chủ, ngươi đa tâm. Lão nạp không có ác ý, lão nạp chỉ muốn chứng thực lời của mình với các vị chủ trì mà thôi.

Tiểu Mặc vô tội nháy mắt mấy cái, lắc đầu nói:
Ta thật sự không biết ngài đang nói cái gì. Nếu như muội muội của ta thật sự có bản lĩnh lớn như vậy thì sao chúng ta lại bị vây trong chùa hơn nửa năm cơ chứ? Sớm rời khỏi chùa, quay về nhà có phải hơn không?

Tiểu Nguyệt Nha cũng gật đầu, đồng ý với lời nói của ca ca. Nàng nhớ phụ thân và mẫu thân, cũng nhớ ông ngoại, cậu và gia gia nãi nãi, còn có rất nhiều rất nhiều người thân, nàng không muốn sống ở chỗ này nữa, rất nhàm chán nha.
A, nguyên lai là Phạm Âm Tự các ngươi giam lỏng hai huynh muội bọn họ.
Thân là người xuất gia, lại làm chuyện ác như vậy, sao có thể đối đãi với hai bạn nhỏ khả ái như vậy chứ?
Chưởng môn đại sư sắc mặt ửng hồng, ho nhẹ nói:
Tiểu thí chủ, ý của ngươi, lão nạp đã biết. Thật ra thì, lão nạp cũng không chú ý nhiều đến các ngươi, lão nạp đang chuẩn bị để Tiểu Nguyệt Nha thí chủ làm Tiểu Thánh Cô của Phạm Âm Tự.Như thế, Tiểu Thánh Cô có thể thay thế Phạm Âm Tự ta hành tẩu khắp nơi, bố thí Phật hiệu, từ nay về sau chỉ cần hàng năm ở trong chùa ba tháng, bố thí Phật lực cho tăng chúng trong chùa là được.

Ý là, chỉ cần Tiểu Nguyệt Nha chịu nhận danh hiệu Phạm âm tự Tiểu Thánh Cô thì bọn họ có thể rời Phạm Âm Tự.
Tiểu Mặc há miệng, cẩn thận tính toán, cái chủ ý này dường như thật có thể tiếp nhận.
Tiểu Thánh Cô ư?
Hiện trường xôn xao.
Chuyện này quyết định lúc nào? Sao bọn họ lại không biết?
Mộc Sấu đại sư âm thầm nháy mắt với chủ trì, hắn cảm thấy hành động lần này của chưởng môn sư huynh quá mức qua loa,trong chùa Phạm Âm Tự đều là là nam tăng, chưa từng từng có cô gái nào gia nhập cả. Điều này căn bản là không hợp lệ.
Đáng tiếc, chưởng môn đại sư không để ý đến hắn, tiếp tục hiền lành cười nói:
Phật chủ Xá Lợi Châu chính là thánh vật chùa ta, nó lựa chọn tiểu thí chủ làm chủ nhân của nó, nói rõ tiểu thí chủ và Phạm Âm Tự chúng ta hữu duyên. Chỉ cần tiểu thí chủ chịu đáp ứng làm Tiểu Thánh Cô của Phạm Âm Tự ta, từ nay về sau trên dưới Phạm Âm Tự tăng chúng trên dưới tăng chúng đều có thể vì thí chủ bôn tẩu.


Chưởng môn
Mộc Sấu đại sư kinh hãi, quyền lực này có vẻ quá lớn
Tiểu Nguyệt Nha không có phản ứng, chỉ chuyên chú nhìn ca ca, trong lòng bé,lời của ca ca vĩnh viễn đúng.
Tiểu Mặc hí mắt, suy nghĩ một chút, có vẻ khó xử:
Hàng năm muốn tới chùa ở ba tháng. Chúng ta sau này có thể sẽ ở tại Ngạo Thiên đại lục, Ngạo Thiên đại lục cách nơi này vạn dặm đường, một qua lại, trên đường sẽ phải hao tổn đi mấy tháng, hơn nữa trong chùa ở ba tháng, chẳng phải là sau này mỗi năm Huyên Huyên đều phải sống ở đây nửa năm ư?


Không làm. Huyên Huyên, chúng ta không làm.
Hắn quyết đoán cự tuyệt.
Tiểu Nguyệt Nha cũng gật đầu:
Vâng, chúng ta không làm.

Chưởng môn đại sư không khỏi kinh ngạc, hắn đã nhượng bộ rồi, nhưng hai huynh muội bọn họ không chịu đáp ứng, vậy phải làm sao bây giờ?
Không đợi hắn nói chuyện, ánh mắt Tiểu Mặc đảo một vòng, chợt cất tiếng nói:
Nếu như hàng năm ở ba ngày thì chúng ta có thể suy nghĩ một chút.

Chưởng môn đại sư bị sặc, trong lòng tự nhủ tiểu thí chủ ngươi cò kè mặc sao lại ác như vậy chứ? Trực tiếp đem ba tháng cắt thành ba ngày, sao có thể cắt nhiều thế chứ?
Sắc mặt Tiểu Mặc không thay đổi, trong lòng vui vẻ vểnh đuôi lên, mẫu thân nói, lúc cò kè mặc cả phải dùng cái giá khiến kẻ kia tức hộc máu nếu không làm sao lĩnh hội được thú vui và chân lý của việc trả giá chứ?

Khụ khụ, không bằng như vậy, hai tháng đi.
Chưởng môn đại sư hạ giọng nói.

Ba ngày
Tiểu Mặc kiên quyết khoa tay múa chân đưa ra ba cái ngón tay non nớt, không có ý tứ thương lượng.

Khụ khụ, ba ngày quá ít, như vậy, ngắn nhất ngắn nhất là một tháng có được không?

Những người xung quanh đều bị sét đánh.
Chưởng môn đại sư lại cùng một hài tử cò kè mặc cả.Thế giới này sao có thể như vậy?
Tiểu Mặc suy nghĩ một chút, ánh mắt khả ái cong lên, khóe miệng giương lên:
Đồng ý.

Chưởng môn đại sư khẽ thở phào nhẹ nhõm, bất đắc dĩ cười nhìn đứa vé vô cùng khôn khéo này, nghĩ thầm Phật chủ Xá Lợi Châu chọn trúng tân chủ nhân sao không phải là hắn chứ? Nếu như là hắn thì dễ làm hơn nhiều, hắn nói gì cũng muốn độ hóa, để cho hắn trở thành tăng nhân xuất sắc hơn cả Tiểu Ban, hắn đến, nhất định có thể cho Phạm Âm Tự khởi sắc, hắn có dự cảm vô cùng mãnh liệt.
Đáng tiếc, Phật chủ Xá Lợi Châu chọn trúng là Tiểu Nguyệt Nha, một cô bé có thể thông linh cùng Xá Lợi Châu. Có lẽ, đây chính là thiên ý.
Nàng có thể không hoàn toàn thuộc về Phạm Âm Tự, nhưng mà nàng có thể mang theo Phật âm của Phạm Âm Tự, đi phổ độ nhiều người hơn, đây cũng là một loại nghiệp báo khác.

Nói lâu như vậy, rốt cuộc nàng có thể khống chế lực lượng Xá Lợi Châu hay không hay là không biết tự lượng sức, chưởng môn đại sư ngài quyết định như thế, có thấy rằng quá mức qua loa hay không?


Đúng vậy, chúng ta phải thấy tận mắt thấy rồi mới có thể tin tưởng ngươi.

Tiểu Mặc khẽ mỉm cười, đối với sự chất vấn của hai vị trụ trì nói:
Hai vị đại sư gấp cái gì? Các ngươi có thể thấy thực lực của Tiểu Thánh Cô nhanh thôi. Bất quá, các ngươi nếu chất vấn bản lĩnh của muội muội ta, như vậy chúng ta không ngại đánh bạc một chút. Nếu như nàng có thể làm được, hai ngôi chùa của các ngươi cũng phải giống như Phạm Âm Tự, từ nay về sau thừa nhận muội muội của ta là Thánh Cô.


Nếu như nàng làm không được thì sao?


Nếu như nàng làm không được. Ta sẽ xuống tóc làm hòa thượng.

Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Thiên Tài Nhi Tử Và Mẫu Thân Phúc Hắc.